12 Chòm Sao Và Ngôi Trường Cấp 3
Chương 17: NGOẠI TRUYỆN 1 (END )
Shirosaki-chan
08/09/2015
Hôm nay là ngày cuối cùng của Ngưu và Yết tại nhà của ông bà nội Yết.
Ngưu hôm nay dậy khá sớm.
Ngưu đầu tóc bù xù ngồi trên giường. Cô quay sang bên cạnh và thấy Yết vẫn đang ngủ ngon lành bên cạnh cô.
Ngưu mỉm cười nhìn Yết.
Ngưu ngây người ra ngắm khuôn mặt cực kì đẹp trai của Yết.
Cô định xuống giường đi vào phòng tắm thì.
Đột nhiên…
– Oái!!!
Tiếng hét của Ngưu vang lên.
Yết bỗng nhiên ôm Ngưu vào lòng, nói với giọng chưa tỉnh ngủ.
– Cái?!!!
Yết úp mặt xuống gối nói với giọng mệt mỏi.
– Ngưu… Ngủ tiếp đi…
Ngưu đỏ mặt gạt tay anh ra.
– Biến thái!!! Bỏ tớ ra!!
Ngưu hất thẳng Yết xuống giường.
Con người nào đó bây giờ mới tỉnh ngủ.
Yết xoa đầu, khẽ kêu lên.
– Cậu làm cái gì đấy… Mới sáng ra đã ồn ào rồi… Đi ngủ tiếp đi…
Tuy bị đẩy xuống đất, xem ra Yết vẫn còn muốn ngủ
Nói xong, Yết vươn tay lên giường, tóm lấy cái chăn kéo xuống đất và ngủ tiếp.
Ngưu điên lên lấy chiếc gối đập liên hồi vào người Yết.
Sau khi bị đánh một hồi, Yết mới chịu dậy, nhăn mặt lại.
Một lúc lâu sau, cả hai cùng đi xuống tầng để ăn sáng.
Đến buổi trưa, Ngưu và Yết chuẩn bị dọn dẹp đồ đi về.
Trong lúc hai người đang dọn thì bà của Yết đi vào.
– Ngưu…
Bà dịu dàng nói.
Ngưu và Yết cùng quay ra.
– Dạ! Con đây ạ!
Ngưu lễ phép.
Bà nói.
– Bà có cái này cho con, con ra đây một lát được không?
Yết nổi cơn ghen.
– Hai người hoạt động bí mật cái gì đấy?…
Yết quay sang bà.
-… Bà định giấu cháu cái gì đây!!!
Biết cháu trai mình đang ghen, bà cười và nói.
– Không có gì đâu mà!
Xong rồi Ngưu đi theo bà ra ngoài vườn.
Lúc đó, ở trên phòng…
Yết ghen tức nhìn xuống vườn từ cửa sổ để xem hai con người kia làm gì mà phải bí mật thế.
Yết nghiến răng tỏ vẻ bực tức.
– Cứ đợi đấy, Ngưu!!! Dám bỏ rơi tớ trên này, lát nữa tớ không tha cho cậu đâu!!!
Ở dưới vườn…
Ngưu hỏi.
– Bà gọi con ra có việc gì thế ạ?
Bà đưa cho Ngưu một chiếc hộp được gói nơ cẩn thận.
– Tặng con đó, coi như là quà lưu niệm ở đây.
Ngưu thắc mắc.
– Đây là gì thế ạ?
Ngưu hỏi.
– Con thử mở ra đi..
Bà ân cần nói.
– Vâng ạ..
Ngưu rút nhẹ chiếc ruy băng trên chiếc hộp quà và nhẹ nhàng mở nó ra.
– Cái này…
Ngưu vừa mới mở ra đã thấy cả một sấp ảnh cô và Yết thân mật nói chuyện.
Có cả ảnh hôm tiệc, hôm hai người ngắm sao,…
Ngưu đứng hình, cô không biết phải nói gì nữa.
Ngưu vui vẻ nhân hộp quà.
Một lát sau cô lên phòng.
(Ám khí nồng nặc)
Vừa bước vào phòng cô đã thấy có ai đó đang tức phát điên ngồi trên chiếc ghế sofa toả ám khí.
Biết Yết đã giận, Ngưu đành ra đó làm cho Yết bớt giân.
Cô tỏ vẻ mặt ngây thơ.
– Yết cực kì “đẹp trai” à~! Cậu làm sao vậy?
Cô nhấn mạnh chữ ” đẹp trai “.
Yết không thèm trả lời cô rồi quay ra nhìn cô với ánh mắt lạnh buốt như băng.
Ngưu dùng giọng ngọt ngào dỗ dành đứa trẻ cứng đầu trước mặt cô.
– Yết à~!
Yết vẫn không trả lời.
-…
Ngưu vẫn tiếp tục nói với giọng ngọt ngào.
– Yết~!
Đáp lại cô chỉ có tiếng im lăng.
-…
– Yết đáng yêu~!
-…
– Yết phong độ~!
-…
– Yết à~! Đừng dỗi mà~!
-…
– Yết là số một~!
-…
– Yết là người con trai số một thế giới…à không vũ trụ luôn~!
Cuối cùng Yết cũng chịu hết giận sau một hồi Ngưu dỗ dành.
Chiều hôm đó hai người lên tàu trở về nhà, kỳ nghỉ hè sắp kết thúc mà năm học lớp 12 của họ sắp được bắt đầu.
(Sorry mn nha! Mình ra chap này hơi muộn! Mong mn thông cảm! Đây là chap cuối của ngoại truyện, sau chap này mình sẽ viết tiếp các chương tiếp theo!
Cảm ơn mn! )
Ngưu hôm nay dậy khá sớm.
Ngưu đầu tóc bù xù ngồi trên giường. Cô quay sang bên cạnh và thấy Yết vẫn đang ngủ ngon lành bên cạnh cô.
Ngưu mỉm cười nhìn Yết.
Ngưu ngây người ra ngắm khuôn mặt cực kì đẹp trai của Yết.
Cô định xuống giường đi vào phòng tắm thì.
Đột nhiên…
– Oái!!!
Tiếng hét của Ngưu vang lên.
Yết bỗng nhiên ôm Ngưu vào lòng, nói với giọng chưa tỉnh ngủ.
– Cái?!!!
Yết úp mặt xuống gối nói với giọng mệt mỏi.
– Ngưu… Ngủ tiếp đi…
Ngưu đỏ mặt gạt tay anh ra.
– Biến thái!!! Bỏ tớ ra!!
Ngưu hất thẳng Yết xuống giường.
Con người nào đó bây giờ mới tỉnh ngủ.
Yết xoa đầu, khẽ kêu lên.
– Cậu làm cái gì đấy… Mới sáng ra đã ồn ào rồi… Đi ngủ tiếp đi…
Tuy bị đẩy xuống đất, xem ra Yết vẫn còn muốn ngủ
Nói xong, Yết vươn tay lên giường, tóm lấy cái chăn kéo xuống đất và ngủ tiếp.
Ngưu điên lên lấy chiếc gối đập liên hồi vào người Yết.
Sau khi bị đánh một hồi, Yết mới chịu dậy, nhăn mặt lại.
Một lúc lâu sau, cả hai cùng đi xuống tầng để ăn sáng.
Đến buổi trưa, Ngưu và Yết chuẩn bị dọn dẹp đồ đi về.
Trong lúc hai người đang dọn thì bà của Yết đi vào.
– Ngưu…
Bà dịu dàng nói.
Ngưu và Yết cùng quay ra.
– Dạ! Con đây ạ!
Ngưu lễ phép.
Bà nói.
– Bà có cái này cho con, con ra đây một lát được không?
Yết nổi cơn ghen.
– Hai người hoạt động bí mật cái gì đấy?…
Yết quay sang bà.
-… Bà định giấu cháu cái gì đây!!!
Biết cháu trai mình đang ghen, bà cười và nói.
– Không có gì đâu mà!
Xong rồi Ngưu đi theo bà ra ngoài vườn.
Lúc đó, ở trên phòng…
Yết ghen tức nhìn xuống vườn từ cửa sổ để xem hai con người kia làm gì mà phải bí mật thế.
Yết nghiến răng tỏ vẻ bực tức.
– Cứ đợi đấy, Ngưu!!! Dám bỏ rơi tớ trên này, lát nữa tớ không tha cho cậu đâu!!!
Ở dưới vườn…
Ngưu hỏi.
– Bà gọi con ra có việc gì thế ạ?
Bà đưa cho Ngưu một chiếc hộp được gói nơ cẩn thận.
– Tặng con đó, coi như là quà lưu niệm ở đây.
Ngưu thắc mắc.
– Đây là gì thế ạ?
Ngưu hỏi.
– Con thử mở ra đi..
Bà ân cần nói.
– Vâng ạ..
Ngưu rút nhẹ chiếc ruy băng trên chiếc hộp quà và nhẹ nhàng mở nó ra.
– Cái này…
Ngưu vừa mới mở ra đã thấy cả một sấp ảnh cô và Yết thân mật nói chuyện.
Có cả ảnh hôm tiệc, hôm hai người ngắm sao,…
Ngưu đứng hình, cô không biết phải nói gì nữa.
Ngưu vui vẻ nhân hộp quà.
Một lát sau cô lên phòng.
(Ám khí nồng nặc)
Vừa bước vào phòng cô đã thấy có ai đó đang tức phát điên ngồi trên chiếc ghế sofa toả ám khí.
Biết Yết đã giận, Ngưu đành ra đó làm cho Yết bớt giân.
Cô tỏ vẻ mặt ngây thơ.
– Yết cực kì “đẹp trai” à~! Cậu làm sao vậy?
Cô nhấn mạnh chữ ” đẹp trai “.
Yết không thèm trả lời cô rồi quay ra nhìn cô với ánh mắt lạnh buốt như băng.
Ngưu dùng giọng ngọt ngào dỗ dành đứa trẻ cứng đầu trước mặt cô.
– Yết à~!
Yết vẫn không trả lời.
-…
Ngưu vẫn tiếp tục nói với giọng ngọt ngào.
– Yết~!
Đáp lại cô chỉ có tiếng im lăng.
-…
– Yết đáng yêu~!
-…
– Yết phong độ~!
-…
– Yết à~! Đừng dỗi mà~!
-…
– Yết là số một~!
-…
– Yết là người con trai số một thế giới…à không vũ trụ luôn~!
Cuối cùng Yết cũng chịu hết giận sau một hồi Ngưu dỗ dành.
Chiều hôm đó hai người lên tàu trở về nhà, kỳ nghỉ hè sắp kết thúc mà năm học lớp 12 của họ sắp được bắt đầu.
(Sorry mn nha! Mình ra chap này hơi muộn! Mong mn thông cảm! Đây là chap cuối của ngoại truyện, sau chap này mình sẽ viết tiếp các chương tiếp theo!
Cảm ơn mn! )
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.