12 Chòm Sao Và Ngôi Trường Cấp 3
Chương 15: NGOẠI TRUYỆN 1 (P3 )
Shirosaki-chan
08/09/2015
Sáng sớm ngày hôm sau…
(Oáp)
Ngưu tỉnh dậy, cô thấy mình như đang nằm đè lên trên một thứ gì đó êm êm.
Cô quay ra sau và…
– Aaaaaa!
(Bịch)
Ngưu vừa nhìn thấy khuân mặt đang ngủ của Yết, cô mất thăng bằng ngã phịch xuống đất và đập ngay đầu vào chân ghế.
– Đau…
Ngưu rơm rớm nước mắt, cô nhăn xoa đầu.
Yết nghe tiếng động cũng tỉnh dậy luôn. Yết dụi mắt, nhìn thấy Ngưu đang ngồi dưới đất. Cậu bèn đỡ cô dậy.
– Xin lỗi! Tớ lỡ tay ẩn cậu xuống đất lúc đang ngủ à?
Ngưu vẫn với khuân mặt rơm rớm nước mắt ấy ngước lên nhìn Yết.
(Thịch! Thịch!)
Khuân mặt ấy của Ngưu làm tim Thiên Yết đập liên hồi.
Yết đứng hình nhìn Ngưu.
Lúc Yết còn đang ngẩn ngơ ngắm Ngưu, Ngưu với lấy chiếc gối gần đó, đập một nhát vào mặt Yết.
– Đáng ghét!!!
Ngưu hét lên.
Yết đáng thương vừa bị đập một nhát ôm đầu kêu lên.
– Đau thế! Lần thứ hai cậu đập tớ rồi đấy!
Ngưu mắng.
– Tên biến thái kia! Ai cho cậu ôm tớ đi ngủ chứ! Cùng lắm cậu cũng phải để tớ lên giường rồi đi về phòng chứ!!!
Yết vừa xoa đầu vừa nói.
– Thì ai bảo cậu cứ say rượu xong rồi ôm chặt không cho phép tớ đi về phòng !!!
Ngưu đỏ mặt.
– L… Làm gì có chuyện đó!
Yết nói thản nhiên.
– Ai nói dối cậu làm gì…
Ngưu xấu hổ úp mặt xuống gối.
– Ghét Yết!!!
Yết nhìn thấy cảnh đó, cậu bật cười làm cho Ngưu không dám ngẩng mặt lên.
Chiều hôm đó Ngưu và Yết được giao nhiệm vụ đi hái hoa quả trên rừng về.
Ngưu và Yết cùng lên đường.
Đi lên được một đoạn…
(Xoẹt)
– Aaaaa!
Ngưu trượt chân vào vũng bùn.
(Pặc )
May thay, Yết đã kịp giơ tay ra đỡ lấy Ngưu.
Yết hỏi lo lắng.
– Cậu không sao chứ?
Ngưu đỏ mặt gật đầu.
– Ừ…
Cô nói lí nhí.
Yết nắm chặt lấy tay Ngưu và nói dịu dàng.
– Đi cẩn thận vào nhé!
Ngưu không giựt tay ra như mọi khi nữa, lần này cô cầm chặt lấy tay Yết.
Vào sâu trong rừng, cả một rừng hoa quả hiện ra trước mắt hai cô cậu.
– Đẹp quá đi~!!!
Ngưu reo lên.
Yết đứng bên cạnh không nói gì, cậu chỉ nở nụ cười.
Hai cô cậu, mỗi người hái ở một bụi cây. Hai bụi cây cũng không xa nhau cho lắm.
(Xoẹt)
– Aaaaaaaa!
Lúc đang định hái quả thì Ngưu trượt chân và ngã xuống hồ nước lạnh.
(Ặc! Ặc!)
– Áaaaaaa! Yết! Cứu!
Ngưu chới với trên mặt nước.
Yết hình như không nghe thấy tiếng gọi của Ngưu.
Ngưu không còn sức lực, cô nhắm mắt lại rồi chìm dần, chìm dần xuống hồ nước sâu thẳm.
(Bùm!)
Đúng lúc đó, nghe tiếng động lạ Ngưu mở mắt ra và cô thấy một người đàn ông bơi xuống.
Đó chính là Yết.
Ngưu với tay ra chỗ Yết, cô vui không tả xiết vì người cô yêu đã nhảy xuống cứu cô.
Một lát sau, Yết đưa được Ngưu lên bờ. Ngưu đã bình tĩnh lại, cô ôm chặt lấy người Yết mà khóc.
– Tớ sợ… Yết…
Yết lấy tay xoa đầu Ngưu.
– Không sao đâu… Có tớ ở đây rồi…
Quần áo bị ướt hết, Ngưu run lên vì lạnh.
– Lạnh….
(Run run)
Yết thấy thế ôm chặt Ngưu vào lòng sưởi ấm cho cô
– Đỡ lạnh hơn chưa?
Yết hỏi lo lắng.
Ngưu dụi vào người Yết như một chú cún con, cô nói.
– Ừm! Tớ hết lạnh rồi! Cảm ơn!
Ngưu mỉm cười ngước lên nhìn Yết.
Yết đỏ mặt quay đi, nói
– Ngưu này… Cậu không được phép cho bất kể người đàn ông khác nhìn thấy khuân mặt cậu như thế này, nghe chưa.
Ngưu vừa nghe xong hết câu, cô đứng hình, cô gật đầu nhè nhẹ, cô nói.
– Ừm… Tớ biết rồi…
Thế rồi hai con người ướt như chuột đi về nhà.
Trong phòng Ngưu…
(Hắt xì)
Ngưu nằm trong chiếc chăn bông. Mặt cô đỏ bừng.
Yết vừa tắm xong đi vào, cậu ta thở dài.
– Haiz…Tại sao tớ lại phải ngủ chung phòng với cậu nhỉ?
Ngưu phồng má lên.
– Tại cậu cả đấy!!! Ai bảo cậu làm ướt giường tớ!!!
Yết nói.
– Ai mà biết được! Tớ bế cậu về phòng là tốt lắm rồi đấy!!!
30 phút trước….
Yết bế Ngưu ướt nhẹp về phòng, cậu cứ thả thẳng Ngưu lên giường trong tình trạng ướt nhẹp.
Đúng lúc Yết đang định đi ra…
(Hắt xì )
Yết quay lại và thấy Ngưu nằm bất tỉnh dưới đất.
– Ngưu!!!
Mọi người nghe thấy tiếng bèn ra phòng Ngưu xem có chuyện gì.
Mọi người nói là Ngưu bị cảm do nằm trên giường trong tình trạng ướt như chuột.
Thế là hai cô cậu phải ngủ chung ở phòng Yết vì giường Ngưu ướt nhẹp rồi.
(Oáp)
Ngưu tỉnh dậy, cô thấy mình như đang nằm đè lên trên một thứ gì đó êm êm.
Cô quay ra sau và…
– Aaaaaa!
(Bịch)
Ngưu vừa nhìn thấy khuân mặt đang ngủ của Yết, cô mất thăng bằng ngã phịch xuống đất và đập ngay đầu vào chân ghế.
– Đau…
Ngưu rơm rớm nước mắt, cô nhăn xoa đầu.
Yết nghe tiếng động cũng tỉnh dậy luôn. Yết dụi mắt, nhìn thấy Ngưu đang ngồi dưới đất. Cậu bèn đỡ cô dậy.
– Xin lỗi! Tớ lỡ tay ẩn cậu xuống đất lúc đang ngủ à?
Ngưu vẫn với khuân mặt rơm rớm nước mắt ấy ngước lên nhìn Yết.
(Thịch! Thịch!)
Khuân mặt ấy của Ngưu làm tim Thiên Yết đập liên hồi.
Yết đứng hình nhìn Ngưu.
Lúc Yết còn đang ngẩn ngơ ngắm Ngưu, Ngưu với lấy chiếc gối gần đó, đập một nhát vào mặt Yết.
– Đáng ghét!!!
Ngưu hét lên.
Yết đáng thương vừa bị đập một nhát ôm đầu kêu lên.
– Đau thế! Lần thứ hai cậu đập tớ rồi đấy!
Ngưu mắng.
– Tên biến thái kia! Ai cho cậu ôm tớ đi ngủ chứ! Cùng lắm cậu cũng phải để tớ lên giường rồi đi về phòng chứ!!!
Yết vừa xoa đầu vừa nói.
– Thì ai bảo cậu cứ say rượu xong rồi ôm chặt không cho phép tớ đi về phòng !!!
Ngưu đỏ mặt.
– L… Làm gì có chuyện đó!
Yết nói thản nhiên.
– Ai nói dối cậu làm gì…
Ngưu xấu hổ úp mặt xuống gối.
– Ghét Yết!!!
Yết nhìn thấy cảnh đó, cậu bật cười làm cho Ngưu không dám ngẩng mặt lên.
Chiều hôm đó Ngưu và Yết được giao nhiệm vụ đi hái hoa quả trên rừng về.
Ngưu và Yết cùng lên đường.
Đi lên được một đoạn…
(Xoẹt)
– Aaaaa!
Ngưu trượt chân vào vũng bùn.
(Pặc )
May thay, Yết đã kịp giơ tay ra đỡ lấy Ngưu.
Yết hỏi lo lắng.
– Cậu không sao chứ?
Ngưu đỏ mặt gật đầu.
– Ừ…
Cô nói lí nhí.
Yết nắm chặt lấy tay Ngưu và nói dịu dàng.
– Đi cẩn thận vào nhé!
Ngưu không giựt tay ra như mọi khi nữa, lần này cô cầm chặt lấy tay Yết.
Vào sâu trong rừng, cả một rừng hoa quả hiện ra trước mắt hai cô cậu.
– Đẹp quá đi~!!!
Ngưu reo lên.
Yết đứng bên cạnh không nói gì, cậu chỉ nở nụ cười.
Hai cô cậu, mỗi người hái ở một bụi cây. Hai bụi cây cũng không xa nhau cho lắm.
(Xoẹt)
– Aaaaaaaa!
Lúc đang định hái quả thì Ngưu trượt chân và ngã xuống hồ nước lạnh.
(Ặc! Ặc!)
– Áaaaaaa! Yết! Cứu!
Ngưu chới với trên mặt nước.
Yết hình như không nghe thấy tiếng gọi của Ngưu.
Ngưu không còn sức lực, cô nhắm mắt lại rồi chìm dần, chìm dần xuống hồ nước sâu thẳm.
(Bùm!)
Đúng lúc đó, nghe tiếng động lạ Ngưu mở mắt ra và cô thấy một người đàn ông bơi xuống.
Đó chính là Yết.
Ngưu với tay ra chỗ Yết, cô vui không tả xiết vì người cô yêu đã nhảy xuống cứu cô.
Một lát sau, Yết đưa được Ngưu lên bờ. Ngưu đã bình tĩnh lại, cô ôm chặt lấy người Yết mà khóc.
– Tớ sợ… Yết…
Yết lấy tay xoa đầu Ngưu.
– Không sao đâu… Có tớ ở đây rồi…
Quần áo bị ướt hết, Ngưu run lên vì lạnh.
– Lạnh….
(Run run)
Yết thấy thế ôm chặt Ngưu vào lòng sưởi ấm cho cô
– Đỡ lạnh hơn chưa?
Yết hỏi lo lắng.
Ngưu dụi vào người Yết như một chú cún con, cô nói.
– Ừm! Tớ hết lạnh rồi! Cảm ơn!
Ngưu mỉm cười ngước lên nhìn Yết.
Yết đỏ mặt quay đi, nói
– Ngưu này… Cậu không được phép cho bất kể người đàn ông khác nhìn thấy khuân mặt cậu như thế này, nghe chưa.
Ngưu vừa nghe xong hết câu, cô đứng hình, cô gật đầu nhè nhẹ, cô nói.
– Ừm… Tớ biết rồi…
Thế rồi hai con người ướt như chuột đi về nhà.
Trong phòng Ngưu…
(Hắt xì)
Ngưu nằm trong chiếc chăn bông. Mặt cô đỏ bừng.
Yết vừa tắm xong đi vào, cậu ta thở dài.
– Haiz…Tại sao tớ lại phải ngủ chung phòng với cậu nhỉ?
Ngưu phồng má lên.
– Tại cậu cả đấy!!! Ai bảo cậu làm ướt giường tớ!!!
Yết nói.
– Ai mà biết được! Tớ bế cậu về phòng là tốt lắm rồi đấy!!!
30 phút trước….
Yết bế Ngưu ướt nhẹp về phòng, cậu cứ thả thẳng Ngưu lên giường trong tình trạng ướt nhẹp.
Đúng lúc Yết đang định đi ra…
(Hắt xì )
Yết quay lại và thấy Ngưu nằm bất tỉnh dưới đất.
– Ngưu!!!
Mọi người nghe thấy tiếng bèn ra phòng Ngưu xem có chuyện gì.
Mọi người nói là Ngưu bị cảm do nằm trên giường trong tình trạng ướt như chuột.
Thế là hai cô cậu phải ngủ chung ở phòng Yết vì giường Ngưu ướt nhẹp rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.