Chương 36: kì cục
Hoa Tiểu Lê
04/08/2024
Lâm Duyệt Y sáng hôm sau đã nộp đơn xin nghỉ việc. Hình Trí Anh nhìn chằm chằm vào người đối phương rồi lạnh nhạt đáp.
Cô đã kí hợp đồng lao động, nhân viên chính thức cần 1 tháng kể từ ngày nộp đơn để bàn giao công việc.Tôi biết, nhưng sếp à, tôi mới làm 1 ngày, về cơ bản thì không có gì để bàn giao.Quy định là quy định, giờ này tháng sau tôi sẽ cho cô nghỉ. 1 tháng này làm việc cho tốt.Duyệt Y hậm hực nắm chặt tay vào vạt váy, nhưng không cãi được. Hình Trí Anh nói không sai.
- Được ạ. Cứ theo quy định mà làm.
Hình Trí Anh bị Catie phớt lờ, lúc đầu hơi ấm ức vì cảm thấy Hoàng Danh Dương hớt tay trên, nhưng mấy hôm nay mỗi ngày tới công ty là một ngày hứng thú. Từ Catie, sự bận tâm chuyển sang thư ký mới.
***
Cô thư ký cũng đâu phải dạng vừa, phải tìm cách để Hình Trí Anh tự đuổi mình càng sớm càng tốt. 1 tháng thì dài quá, ai mà nghĩ éo le thế nào tình một đêm lại trở thành sếp đâu.
Trí Anh đi vào phòng họp, thấy mỗi vị trí trên bàn là một phần nước tương ứng. Có điều Lâm Duyệt Y muốn chọc tức cậu đây mà, hoa quả nước khoáng thì không thấy, chỉ thấy toàn là trà sữa trân châu.
- Lâm Duyệt Y!
Vâng sếp!Tôi nói cô chuẩn bị đồ uống, sao lại là cái này?Mặt cô tỉnh bơ, mặc cho trợ lý lo lắng nhăn mặt ra hiệu hãy tem tém lại chuộc lỗi thì cô lại hồn nhiên đáp.
- Trà sữa cũng là đồ uống mà, hot trend là đăng khác, thêm sữa và topping, uống vừa ngon vừa ngọt giọng, họp hành đỡ căng thẳng ạ.
Trí Anh nghiến răng không hài lòng, nhưng biết thừa là Duyệt Y cố tình làm cậu tức. Để không đúng ý cô, cậu lại vui vẻ.
- Y tưởng hay. Làm gì cũng cần đột phá, không thể mãi đi theo lối mòn.
Hình Trí Anh ghét đồ ngọt, thích caffein nên thử một ngụm rồi bỏ ly trà sữa sang một bên. Thư ký không tham gia cuộc họp, mà thời gian ấy Lâm Duyệt Y vào văn phòng sếp để dọn dẹp.
Cô nhìn quanh một lượt, nhận ra đồ đạc đều xếp ngay ngắn và cân xứng. Cái tên ăn chơi Hình Trí Anh kia, tưởng sẽ buông thả lộn xộn, ai dè lại gọn gàng hơn cô nghĩ.
Vừa đặt các giấy tờ lên bàn xong thì Hình Trí Anh trở lại sau cuộc họp, cô chỉ vào đó và nói.
- Giấy tờ cần anh duyệt tôi đã sắp xếp đây ạ.
Cậu nhướng mày nhìn theo tay chỉ của Lâm Duyệt Y, sau đó ung dung ngồi vào ghế làm việc. Thấy có một tập giấy lòi ra, Trí Anh không nhịn được mà đưa tay chỉnh lại cho đồng nhất với đống giấy tờ.
Duyệt Y thấy hành động này hơi kì cục, nhưng không thắc mắc mà nhanh chóng ra ngoài.
Tận dụng việc làm sếp, Trí Anh rất hay sai vặt thư ký để kiếm cớ chạm mặt. Tới bữa trưa, cậu không ăn ở nhà ăn công ty mà bảo Duyệt Y đi mua đồ ăn cho mình.
Cô biết là sếp muốn "hành" nhân viên, nhưng vẫn ngoan ngoãn làm đâu ra đấy.
Hai phần cơm được để trước mặt, Hình Trí Anh mở ra rồi yêu cầu cô ngồi ăn cùng.
Cảm ơn sếp có ý tốt nhưng tôi sẽ ăn ở nhà ăn công ty.Ăn ở đây đi, một phần mua cho cô đó.Duyệt Y thở dài rồi ngồi xuống đối diện. Trí Anh mở hai hộp cơm đặt cạnh nhau và quan sát. Có lẽ do vận chuyển nên thức ăn hơi lộn xộn.
Cậu cầm đũa xếp lại thật ngon mắt, thậm chí mấy miếng thịt còn để thẳng hàng thẳng lối nhau, rau xanh ra rau xanh, rau củ ra rau củ. Trước khi đẩy một hộp cơm cho thư ký còn dùng giấy lau thật sạch viền hộp.
Duyệt Y khó hiểu lần hai, nhưng vẫn không bận tâm quá, cho rằng đối phương ưa ngăn nắp, trật tự và sạch sẽ.
Đến lần thứ 3, cô nhận định Hình Trí Anh có vấn đề.
Đó là sau bữa trưa, cô cắm một bình hoa mới trong phòng sếp. Hoa nền đỏ, thi thoảng cô điểm xuyến vài cành hoa nhí màu trắng, còn tự cảm thán mình cắm hoa đẹp phết chứ đùa.
Nhưng lát sau vào phòng sếp, cô thấy Hình Trí Anh đang bỏ hết hoa trắng mà cô mất công bày trí cho ra ngoài.
Cô bèn nhíu mày hỏi.
- Sếp không thích hoa đó sao? Sau này tôi sẽ không cắm loại đó nữa.
Hình Trí Anh lau lau tay, ngắm nghía bình hoa rồi quay sang bảo.
- Không phải tôi không thích hoa đó. Cô cắm gì cũng được, nhưng đỏ thì đỏ hết, trắng thì trắng hết. Đang đỏ tự nhiên cho trắng vào làm gì, nhìn không thoải mái.
Duyệt Y gật đầu dạ vâng, khi gặp trợ lý thì cô hỏi nhỏ.
- Sếp chúng ta ấy, có phải bị OCD không?
(OCD- chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế)
Không hẳn, nhưng cô cứ chú ý nhé. Mọi thứ tốt nhất là nên gọn gàng, màu sắc đồng nhất, ngay hàng thẳng lối là được.Ừm, tôi hiểu rồi.Lâm Duyệt Y mỉm cười, xem ra lại có cách để Hình Trí Anh khó chịu rồi đây.
Cô đã kí hợp đồng lao động, nhân viên chính thức cần 1 tháng kể từ ngày nộp đơn để bàn giao công việc.Tôi biết, nhưng sếp à, tôi mới làm 1 ngày, về cơ bản thì không có gì để bàn giao.Quy định là quy định, giờ này tháng sau tôi sẽ cho cô nghỉ. 1 tháng này làm việc cho tốt.Duyệt Y hậm hực nắm chặt tay vào vạt váy, nhưng không cãi được. Hình Trí Anh nói không sai.
- Được ạ. Cứ theo quy định mà làm.
Hình Trí Anh bị Catie phớt lờ, lúc đầu hơi ấm ức vì cảm thấy Hoàng Danh Dương hớt tay trên, nhưng mấy hôm nay mỗi ngày tới công ty là một ngày hứng thú. Từ Catie, sự bận tâm chuyển sang thư ký mới.
***
Cô thư ký cũng đâu phải dạng vừa, phải tìm cách để Hình Trí Anh tự đuổi mình càng sớm càng tốt. 1 tháng thì dài quá, ai mà nghĩ éo le thế nào tình một đêm lại trở thành sếp đâu.
Trí Anh đi vào phòng họp, thấy mỗi vị trí trên bàn là một phần nước tương ứng. Có điều Lâm Duyệt Y muốn chọc tức cậu đây mà, hoa quả nước khoáng thì không thấy, chỉ thấy toàn là trà sữa trân châu.
- Lâm Duyệt Y!
Vâng sếp!Tôi nói cô chuẩn bị đồ uống, sao lại là cái này?Mặt cô tỉnh bơ, mặc cho trợ lý lo lắng nhăn mặt ra hiệu hãy tem tém lại chuộc lỗi thì cô lại hồn nhiên đáp.
- Trà sữa cũng là đồ uống mà, hot trend là đăng khác, thêm sữa và topping, uống vừa ngon vừa ngọt giọng, họp hành đỡ căng thẳng ạ.
Trí Anh nghiến răng không hài lòng, nhưng biết thừa là Duyệt Y cố tình làm cậu tức. Để không đúng ý cô, cậu lại vui vẻ.
- Y tưởng hay. Làm gì cũng cần đột phá, không thể mãi đi theo lối mòn.
Hình Trí Anh ghét đồ ngọt, thích caffein nên thử một ngụm rồi bỏ ly trà sữa sang một bên. Thư ký không tham gia cuộc họp, mà thời gian ấy Lâm Duyệt Y vào văn phòng sếp để dọn dẹp.
Cô nhìn quanh một lượt, nhận ra đồ đạc đều xếp ngay ngắn và cân xứng. Cái tên ăn chơi Hình Trí Anh kia, tưởng sẽ buông thả lộn xộn, ai dè lại gọn gàng hơn cô nghĩ.
Vừa đặt các giấy tờ lên bàn xong thì Hình Trí Anh trở lại sau cuộc họp, cô chỉ vào đó và nói.
- Giấy tờ cần anh duyệt tôi đã sắp xếp đây ạ.
Cậu nhướng mày nhìn theo tay chỉ của Lâm Duyệt Y, sau đó ung dung ngồi vào ghế làm việc. Thấy có một tập giấy lòi ra, Trí Anh không nhịn được mà đưa tay chỉnh lại cho đồng nhất với đống giấy tờ.
Duyệt Y thấy hành động này hơi kì cục, nhưng không thắc mắc mà nhanh chóng ra ngoài.
Tận dụng việc làm sếp, Trí Anh rất hay sai vặt thư ký để kiếm cớ chạm mặt. Tới bữa trưa, cậu không ăn ở nhà ăn công ty mà bảo Duyệt Y đi mua đồ ăn cho mình.
Cô biết là sếp muốn "hành" nhân viên, nhưng vẫn ngoan ngoãn làm đâu ra đấy.
Hai phần cơm được để trước mặt, Hình Trí Anh mở ra rồi yêu cầu cô ngồi ăn cùng.
Cảm ơn sếp có ý tốt nhưng tôi sẽ ăn ở nhà ăn công ty.Ăn ở đây đi, một phần mua cho cô đó.Duyệt Y thở dài rồi ngồi xuống đối diện. Trí Anh mở hai hộp cơm đặt cạnh nhau và quan sát. Có lẽ do vận chuyển nên thức ăn hơi lộn xộn.
Cậu cầm đũa xếp lại thật ngon mắt, thậm chí mấy miếng thịt còn để thẳng hàng thẳng lối nhau, rau xanh ra rau xanh, rau củ ra rau củ. Trước khi đẩy một hộp cơm cho thư ký còn dùng giấy lau thật sạch viền hộp.
Duyệt Y khó hiểu lần hai, nhưng vẫn không bận tâm quá, cho rằng đối phương ưa ngăn nắp, trật tự và sạch sẽ.
Đến lần thứ 3, cô nhận định Hình Trí Anh có vấn đề.
Đó là sau bữa trưa, cô cắm một bình hoa mới trong phòng sếp. Hoa nền đỏ, thi thoảng cô điểm xuyến vài cành hoa nhí màu trắng, còn tự cảm thán mình cắm hoa đẹp phết chứ đùa.
Nhưng lát sau vào phòng sếp, cô thấy Hình Trí Anh đang bỏ hết hoa trắng mà cô mất công bày trí cho ra ngoài.
Cô bèn nhíu mày hỏi.
- Sếp không thích hoa đó sao? Sau này tôi sẽ không cắm loại đó nữa.
Hình Trí Anh lau lau tay, ngắm nghía bình hoa rồi quay sang bảo.
- Không phải tôi không thích hoa đó. Cô cắm gì cũng được, nhưng đỏ thì đỏ hết, trắng thì trắng hết. Đang đỏ tự nhiên cho trắng vào làm gì, nhìn không thoải mái.
Duyệt Y gật đầu dạ vâng, khi gặp trợ lý thì cô hỏi nhỏ.
- Sếp chúng ta ấy, có phải bị OCD không?
(OCD- chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế)
Không hẳn, nhưng cô cứ chú ý nhé. Mọi thứ tốt nhất là nên gọn gàng, màu sắc đồng nhất, ngay hàng thẳng lối là được.Ừm, tôi hiểu rồi.Lâm Duyệt Y mỉm cười, xem ra lại có cách để Hình Trí Anh khó chịu rồi đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.