[18+]Kẻ Đào Hoa Không Chân Ái[Vminkook]
Chương 16:
Đông Tảo
31/10/2021
Em có thể hôn bất kỳ người nào nhìn thuận mắt
Nhưng em lại chán ghét tình yêu họ...và chối bỏ tình yêu của chính mình.
-Cha eunwoo-
Jimin bắt đầu hẹn hò với jungkook.Và mọi chuyện giữa hai người thật sự diễn ra quá tốt đẹp.Jimin cho phép jungkook dọn vào ở chung với mình.Hai người dính lấy nhau như hình với bóng.Càng ngày càng thấu hiểu đối phương hơn.Từ xa lạ nhảy vọt lên gần gũi không tưởng.
Jungkook đi học về lúc nào cũng có mâm cơm chờ sẵn.Jimin ưa sạch sẽ nên có nhiều lúc sẽ mắng cậu vì cậu có mùi mồ hôi khi vận động mạnh rồi bước vào nhà,tính jimin nóng nảy cục súc nhưng jungkook lại thích một jimin chân thật,sống động như thế.Giống như jimin hay nói lời khó nghe là do quan tâm lo lắng cho cậu làm cậu lâng lâng hạnh phúc mãi không thôi.
Jimin tự dưng tạo thành thói quen gội đầu và cắt móng tay cho jungkook??Jungkook ban đầu thấy khó hiểu muốn tự làm nhưng cuối cùng bị jimin chê lên chê xuống bảo cậu vệ sinh không sạch sẽ.Jungkook nghe vậy đành bỏ cuộc,jimin quả thật chải chuốt chăm sóc cho người khác quá giỏi.Giỏi đến mức jungkook còn thấy jimin có khi thành thạo hơn cả mấy cô bảo mẫu nữa.
Jungkook thầm nghĩ mình thật may mắn vì có người yêu chu đáo như vậy.Khiến trên môi cậu lúc nào cũng nở một nụ cười mãn nguyện.Hôm nay cũng thế.Jimin lại dùng đôi bàn tay khéo léo đó gội đầu cho jungkook kèm theo là tiếng than vãn như mọi khi:
"Đầu cậu là ổ nấm sao?lắm gầu chết cụ thế?"
"Jimin hyung"
"Gọi cái gì?"
"Sao anh sành sỏi mấy chuyện chăm lo cho người khác thế?"
Jimin thoáng yên lặng.Cậu tự giễu trong lòng.Còn không phải vì jihoon sao.Jihoon từ năm 8 tuổi đến năm 18 tuổi đều do một tay cậu nuôi dưỡng,bảo bọc.Có thể cũng do vậy mà cậu sinh ra thói quen để ý quan tâm đến người khác.Nếu đã là người cậu quen biết mà lôi thôi nhếch nhác trước mặt cậu thì cậu sẽ không ngần ngại lao vào chỉnh đốn hắn.Đây đích thị là một thói quen xấu,nhưng jimin quả thật không tài nào bỏ được nó.
Jimin kìm nén tâm trạng đau thương thoảng qua trong lòng,cậu dùng giọng điệu cau có như hằng ngày đắp lại jungkook:
"Tôi kiếp trước làm nhũ mẫu cho các hoàng tử nên rành thế đấy.Làm sao cậu có ý kiến gì?"
Jungkook bật cười hùa theo câu chuyện vô lý của jimin:
"Ồ thế chắc kiếp trước em là hoàng tử rồi,một hoàng tử hậu đậu lúc nào cũng cần nhũ mẫu chăm sóc."
"Vâng vâng cậu nói đúng.Cậu đúng là tiểu tổ tông của tôi đấy."
Phòng tắm tràn ngập âm thanh vui vẻ.Hai người thật giống như những cặp đôi mới cưới đang cùng nhau trải qua những ngày tân hôn đầy viên mãn.Vừa bình dị,mộc mạc mà lãng mạn,ngọt ngào.
Jungkook hẹn hò với jimin thoáng cái đã được nửa năm.Mối quan hệ của bọn họ tựa như mùa xuân đang trong những khoảnh khắc tươi mới tràn trề nhựa sống tình yêu.Jungkook mỗi ngày tỉnh dậy như được bay lên tận thiên đường mà jimin chính là thiên sứ đẹp đẽ nhất chốn thiên đường ấy.
Jungkook mang theo hộp cơm trưa jimin chuẩn bị ngồi ăn trưa ở quán cà phê gần trường.Tý nữa cậu có buổi thuyết trình quan trọng nên phải ăn để nạp sức đã.Ăn đồ ăn jimin nấu đúng là thưởng thức mĩ vị nhân gian.Khi Jungkook sắp sửa xơi hết hộp cơm thì bỗng một người đàn ông lạ lẫm cầm ly cà phê ngồi xuống đối diện cậu.
Jungkook ngẩng đầu nhìn người kia.Người đàn ông với khuôn mặt đẹp như tạc tượng,hắn mặc một bộ đồ công sở,mái tóc đen dài và khí chất lịch lãm,trưởng thành.Hắn ta mỉm cười,đầy ẩn ý nói:
"Trải nghiệm cảm giác trở thành người đặc biệt trong lòng jimin...cậu cảm thấy thế nào?"
Jungkook ngạc nhiên nhìn người đối diện,anh ta quen biết jimin sao?Jungkook nhíu mày đánh giá người kia một lượt.Sau đó cười cợt nói:
"Anh là nhân tình cũ của jimin à?"
"Tôi là người mà jihoon tin tưởng và yêu quý nhất sau jimin.Cũng là người cùng jimin vượt qua mất mát khi mất người thân."
"Anh..."
Người kia anh ta dùng một câu trả lời đáp trả thật quá thông minh.Dù không trực tiếp thừa nhận hay không nhưng câu nói liên quan đến jihoon kia như một lời khẳng định chắc nịch cho vị trí của anh ta trong lòng jimin là gì?Anh ta đã ở nơi cao hơn hai chữ tình nhân đó.Jungkook ngỡ ngàng như bị đấm một cú vì cậu biết jihoon cũng biết jimin yêu thương em trai mình đến thế nào.
Jungkook chợt nhớ đến ngoại lệ mà jimin từng thừa nhận.Ánh mắt lấp lánh sự dịu dàng và trìu mến khi jimin trả lời cậu đến giờ cậu vẫn nhớ như in
"-Thì tống cổ họ đi thôi.Tôi không giữ ai quá lâu ở bên mình cả.
-Không có trường hợp ngoại lệ sao?
-Trường hợp ngoại lệ à?
-Có.Tôi có một trường hợp ngoại lệ.Duy nhất chỉ có một người thôi.”
Người kia thu lại biểu cảm đờ đẫn của jungkook mỉm cười nhẹ.Anh ta cầm cốc cà phê lên ung dung nói:
"À quên giới thiệu với cậu tên tôi là Kim Taehyung."
Jungkook cố gắng ngăn không cho bản thân mình run rẩy.Cậu tự nhủ bản thân mình không được phép tỏ ra hèn kém trước mặt tên kia.Cậu nhìn hắn ta,giọng nói mang ý khiêu khích nồng đậm:
"Ồ chào anh tôi cũng quên giới thiệu tên của tôi là jeon jungkook.Tôi là bạn trai hiện tại của jimin."
Jungkook đoán không sai.Mặt Taehyung sau khi nghe câu này đã tối đi một nửa.Nhưng rất nhanh anh ta đã tìm lại phong thái của mình.Anh liếc mắt quan sát jungkook không nặng không nhẹ nói:
"Để tôi kể cậu ghe một câu chuyện về jimin mà tôi biết nhé."
"Hừ mời tự nhiên."
"Tôi gặp jimin lúc cậu ấy 16 tuổi.Chúng tôi đầu tiên là bạn bè bình thường.Nhưng đến khi jimin 18 tuổi cậu ấy chia tay tình nhân và chúng tôi đến với nhau.Tôi ở cạnh cậu ấy 4 năm và tôi cũng là người hiểu cậu ấy nhất."
Jungkook siết chặt bàn tay thành nắm đấm.4 năm...một quãng thời gian dài.Taehyung thưởng thức vẻ mặt hèn mọn của jungkook,uyển chuyển kể tiếp:
"Có một lần jihoon bị chó dại cắn nên phải nhập viện.Jimin sau khi biết chuyện thì âm thầm cầm chiếc kìm sắt tới tìm con chó đó.Con chó rất hung dữ cắn mấy phát vào người jimin nhưng jimin dù đau đến khó thở vẫn quật cường đứng lên dùng kìm đập con chó làm nó đuối sức nằm bệt xuống.Cậu ấy thấy vậy nhanh chóng xích cổ nó lại...**sau đó dùng kìm nhổ từng cái răng của nó ra.**Con chó chỉ bất lực nằm đó thống khổ."
Jungkook lạnh sống lưng,cậu bắt đầu run rẩy.Taehyung híp mắt lại,mỉm cười quái đản,tiếp tục câu chuyện:
"Khi tôi biết chuyện đã rất sốc,tôi có hỏi jimin sao cậu ấy làm vậy.Và cậu ấy trả lời rằng:"Nó dám để lại vết răng trên cơ thể mà tao đã nâng niu còn hơn bản thân mình nên tao cũng phải để lại cho nó một dấu vết nào đó khiến nó cả đời không quên được."Nghe thật đáng sợ phải không.Nhưng jimin vỗn dĩ là người như thế đấy...một con người tàn nhẫn..."
======================
Trái tim em sẽ vì người thân mà ấm áp
Cũng sẽ vì người thân mà lạnh lẽo đến tận cùng.
Và chúng tôi
....Chẳng mang hình dáng gì trong đó cả.
-Taehyung-
Nhưng em lại chán ghét tình yêu họ...và chối bỏ tình yêu của chính mình.
-Cha eunwoo-
Jimin bắt đầu hẹn hò với jungkook.Và mọi chuyện giữa hai người thật sự diễn ra quá tốt đẹp.Jimin cho phép jungkook dọn vào ở chung với mình.Hai người dính lấy nhau như hình với bóng.Càng ngày càng thấu hiểu đối phương hơn.Từ xa lạ nhảy vọt lên gần gũi không tưởng.
Jungkook đi học về lúc nào cũng có mâm cơm chờ sẵn.Jimin ưa sạch sẽ nên có nhiều lúc sẽ mắng cậu vì cậu có mùi mồ hôi khi vận động mạnh rồi bước vào nhà,tính jimin nóng nảy cục súc nhưng jungkook lại thích một jimin chân thật,sống động như thế.Giống như jimin hay nói lời khó nghe là do quan tâm lo lắng cho cậu làm cậu lâng lâng hạnh phúc mãi không thôi.
Jimin tự dưng tạo thành thói quen gội đầu và cắt móng tay cho jungkook??Jungkook ban đầu thấy khó hiểu muốn tự làm nhưng cuối cùng bị jimin chê lên chê xuống bảo cậu vệ sinh không sạch sẽ.Jungkook nghe vậy đành bỏ cuộc,jimin quả thật chải chuốt chăm sóc cho người khác quá giỏi.Giỏi đến mức jungkook còn thấy jimin có khi thành thạo hơn cả mấy cô bảo mẫu nữa.
Jungkook thầm nghĩ mình thật may mắn vì có người yêu chu đáo như vậy.Khiến trên môi cậu lúc nào cũng nở một nụ cười mãn nguyện.Hôm nay cũng thế.Jimin lại dùng đôi bàn tay khéo léo đó gội đầu cho jungkook kèm theo là tiếng than vãn như mọi khi:
"Đầu cậu là ổ nấm sao?lắm gầu chết cụ thế?"
"Jimin hyung"
"Gọi cái gì?"
"Sao anh sành sỏi mấy chuyện chăm lo cho người khác thế?"
Jimin thoáng yên lặng.Cậu tự giễu trong lòng.Còn không phải vì jihoon sao.Jihoon từ năm 8 tuổi đến năm 18 tuổi đều do một tay cậu nuôi dưỡng,bảo bọc.Có thể cũng do vậy mà cậu sinh ra thói quen để ý quan tâm đến người khác.Nếu đã là người cậu quen biết mà lôi thôi nhếch nhác trước mặt cậu thì cậu sẽ không ngần ngại lao vào chỉnh đốn hắn.Đây đích thị là một thói quen xấu,nhưng jimin quả thật không tài nào bỏ được nó.
Jimin kìm nén tâm trạng đau thương thoảng qua trong lòng,cậu dùng giọng điệu cau có như hằng ngày đắp lại jungkook:
"Tôi kiếp trước làm nhũ mẫu cho các hoàng tử nên rành thế đấy.Làm sao cậu có ý kiến gì?"
Jungkook bật cười hùa theo câu chuyện vô lý của jimin:
"Ồ thế chắc kiếp trước em là hoàng tử rồi,một hoàng tử hậu đậu lúc nào cũng cần nhũ mẫu chăm sóc."
"Vâng vâng cậu nói đúng.Cậu đúng là tiểu tổ tông của tôi đấy."
Phòng tắm tràn ngập âm thanh vui vẻ.Hai người thật giống như những cặp đôi mới cưới đang cùng nhau trải qua những ngày tân hôn đầy viên mãn.Vừa bình dị,mộc mạc mà lãng mạn,ngọt ngào.
Jungkook hẹn hò với jimin thoáng cái đã được nửa năm.Mối quan hệ của bọn họ tựa như mùa xuân đang trong những khoảnh khắc tươi mới tràn trề nhựa sống tình yêu.Jungkook mỗi ngày tỉnh dậy như được bay lên tận thiên đường mà jimin chính là thiên sứ đẹp đẽ nhất chốn thiên đường ấy.
Jungkook mang theo hộp cơm trưa jimin chuẩn bị ngồi ăn trưa ở quán cà phê gần trường.Tý nữa cậu có buổi thuyết trình quan trọng nên phải ăn để nạp sức đã.Ăn đồ ăn jimin nấu đúng là thưởng thức mĩ vị nhân gian.Khi Jungkook sắp sửa xơi hết hộp cơm thì bỗng một người đàn ông lạ lẫm cầm ly cà phê ngồi xuống đối diện cậu.
Jungkook ngẩng đầu nhìn người kia.Người đàn ông với khuôn mặt đẹp như tạc tượng,hắn mặc một bộ đồ công sở,mái tóc đen dài và khí chất lịch lãm,trưởng thành.Hắn ta mỉm cười,đầy ẩn ý nói:
"Trải nghiệm cảm giác trở thành người đặc biệt trong lòng jimin...cậu cảm thấy thế nào?"
Jungkook ngạc nhiên nhìn người đối diện,anh ta quen biết jimin sao?Jungkook nhíu mày đánh giá người kia một lượt.Sau đó cười cợt nói:
"Anh là nhân tình cũ của jimin à?"
"Tôi là người mà jihoon tin tưởng và yêu quý nhất sau jimin.Cũng là người cùng jimin vượt qua mất mát khi mất người thân."
"Anh..."
Người kia anh ta dùng một câu trả lời đáp trả thật quá thông minh.Dù không trực tiếp thừa nhận hay không nhưng câu nói liên quan đến jihoon kia như một lời khẳng định chắc nịch cho vị trí của anh ta trong lòng jimin là gì?Anh ta đã ở nơi cao hơn hai chữ tình nhân đó.Jungkook ngỡ ngàng như bị đấm một cú vì cậu biết jihoon cũng biết jimin yêu thương em trai mình đến thế nào.
Jungkook chợt nhớ đến ngoại lệ mà jimin từng thừa nhận.Ánh mắt lấp lánh sự dịu dàng và trìu mến khi jimin trả lời cậu đến giờ cậu vẫn nhớ như in
"-Thì tống cổ họ đi thôi.Tôi không giữ ai quá lâu ở bên mình cả.
-Không có trường hợp ngoại lệ sao?
-Trường hợp ngoại lệ à?
-Có.Tôi có một trường hợp ngoại lệ.Duy nhất chỉ có một người thôi.”
Người kia thu lại biểu cảm đờ đẫn của jungkook mỉm cười nhẹ.Anh ta cầm cốc cà phê lên ung dung nói:
"À quên giới thiệu với cậu tên tôi là Kim Taehyung."
Jungkook cố gắng ngăn không cho bản thân mình run rẩy.Cậu tự nhủ bản thân mình không được phép tỏ ra hèn kém trước mặt tên kia.Cậu nhìn hắn ta,giọng nói mang ý khiêu khích nồng đậm:
"Ồ chào anh tôi cũng quên giới thiệu tên của tôi là jeon jungkook.Tôi là bạn trai hiện tại của jimin."
Jungkook đoán không sai.Mặt Taehyung sau khi nghe câu này đã tối đi một nửa.Nhưng rất nhanh anh ta đã tìm lại phong thái của mình.Anh liếc mắt quan sát jungkook không nặng không nhẹ nói:
"Để tôi kể cậu ghe một câu chuyện về jimin mà tôi biết nhé."
"Hừ mời tự nhiên."
"Tôi gặp jimin lúc cậu ấy 16 tuổi.Chúng tôi đầu tiên là bạn bè bình thường.Nhưng đến khi jimin 18 tuổi cậu ấy chia tay tình nhân và chúng tôi đến với nhau.Tôi ở cạnh cậu ấy 4 năm và tôi cũng là người hiểu cậu ấy nhất."
Jungkook siết chặt bàn tay thành nắm đấm.4 năm...một quãng thời gian dài.Taehyung thưởng thức vẻ mặt hèn mọn của jungkook,uyển chuyển kể tiếp:
"Có một lần jihoon bị chó dại cắn nên phải nhập viện.Jimin sau khi biết chuyện thì âm thầm cầm chiếc kìm sắt tới tìm con chó đó.Con chó rất hung dữ cắn mấy phát vào người jimin nhưng jimin dù đau đến khó thở vẫn quật cường đứng lên dùng kìm đập con chó làm nó đuối sức nằm bệt xuống.Cậu ấy thấy vậy nhanh chóng xích cổ nó lại...**sau đó dùng kìm nhổ từng cái răng của nó ra.**Con chó chỉ bất lực nằm đó thống khổ."
Jungkook lạnh sống lưng,cậu bắt đầu run rẩy.Taehyung híp mắt lại,mỉm cười quái đản,tiếp tục câu chuyện:
"Khi tôi biết chuyện đã rất sốc,tôi có hỏi jimin sao cậu ấy làm vậy.Và cậu ấy trả lời rằng:"Nó dám để lại vết răng trên cơ thể mà tao đã nâng niu còn hơn bản thân mình nên tao cũng phải để lại cho nó một dấu vết nào đó khiến nó cả đời không quên được."Nghe thật đáng sợ phải không.Nhưng jimin vỗn dĩ là người như thế đấy...một con người tàn nhẫn..."
======================
Trái tim em sẽ vì người thân mà ấm áp
Cũng sẽ vì người thân mà lạnh lẽo đến tận cùng.
Và chúng tôi
....Chẳng mang hình dáng gì trong đó cả.
-Taehyung-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.