Chương 17: Từ mấu chốt thứ mười bảy - Tư thế cơ thể
Không biết
13/09/2020
Lần đó Mạc Kiệt trở về làm việc, tôi ở lại nhà anh ngây ngốc hai ngày, vài ngày sau anh được nghỉ thế là lại bay đến nhà tôi, anh nằm trên giường tôi còn có chút do dự hỏi: "Ngày mai anh đi gặp ba mẹ em, không sao chứ?"
Lúc đó tôi còn đang bắc hai chân anh sang hai bên vùi đầu làm, thuận miệng hỏi có chuyện gì cơ, anh lại ra vẻ lo lắng hỏi tới hỏi lui chuyện này chuyện nọ.
Thế là tôi không vui, xoa ngực anh bắt đầu dùng lực.
Anh hừ hừ hai tiếng, sau đó không hỏi chuyện này chuyện nọ nữa.
Anh vốn là người làm việc đặc biệt khéo léo, lúc đến nhà tôi dùng cơm tìm mỏi mắt cũng chẳng thấy anh có tật xấu gì, ba mẹ tôi cơm nước xong thì chẳng cằn nhằn gì mà chỉ nói làm việc vất vả thôi thì về nghỉ sớm đi.
Hai bọn tôi bèn đi từ nhà ba mẹ tôi về, ba mẹ tôi sống trong tiểu khu kiểu cũ, hẻm nhỏ dẫn vào không có chỗ để xe nên tôi đơn giản đậu xe ngoài đường lớn, sau khi cơm nước xong xuôi phải mất mười phút đi bộ đến chỗ đậu xe nữa.
Mùa hè tháng chính, ra khỏi cửa nhà đập vào mắt chính là một cây ngô đồng bốn năm tuổi, ngọn đèn mờ nhạt ái ái muội muội len qua khe hở của tán lá để đậu trên mặt đất.
Thi thoảng có thể nghe được một hai tiếng ve kêu, đi tới đi lui chóp mũi thỉnh thoảng còn ngửi được một chút mùi thanh hương.
Mạc Kiệt đi bên cạnh tôi nói: "Ba mẹ em tốt quá."
Tôi thấy buồn cười: "Đối với anh đặc biệt tốt chỗ nào?"
Anh giống như nghĩ nghĩ: "Chỗ nào cũng tốt." Dừng một lát, anh nói tiếng, "Nhất là chuyện sinh em ra."
Ha ha, tôi nhịn không được trực tiếp cười ra, tôi lắc đầu nói: "Không thể nói anh không biết nói chuyện được."
Anh không biết nói chuyện chỗ nào, anh thật sự rất biết cách nói chuyện thì có.
Tôi nghe thấy anh cũng cười khẽ: "Mỗi câu đều phát ra từ phế phủ." Anh nói, "Bởi vì nội tâm anh cảm thấy vậy."
Tôi cho anh một cái liếc mắt: "Anh như vậy khiến em tự biết xấu hổ đấy." Tôi nói, "Em phải đi đâu đó học một lớp tình thoại toàn tập mới được."
Anh dừng lại một lát, nghiêng đầu nhìn tôi: "Chỉ cần một câu thôi là đủ rồi."
Tôi thấy buồn cười, ra vẻ không hiểu: "Câu gì?"
Thế là anh lắc đầu thu tầm mắt lại, cười khẽ: "Em thật sự rất xấu."
Tôi sửng sốt: "Ba mẹ em rất tốt mà lại sinh ra em xấu à?"
Anh buông mắt xuống dùng khóe mắt liếc nhìn tôi, thế nhưng lại thở dài: "Em đối xử với anh rất xấu."
Tôi cười phụt ra, giúp anh tìm cách giải quyết: "Bằng không em đối xử xấu với người khác nhé?"
Anh thò tay bắt lấy tay tôi, dưới ngọn đèn u ám và những vì sao lấp lánh trên đỉnh đầu, trước sau đều không có người, anh nói với tôi rằng: "Đừng bắt nạt anh."
Tôi thấy sao buồn cười quá, cảm giác như thể trêu đùa anh là một chuyện hết sức thú vị.
Tôi nghĩ bản thân mình khi yêu lại trở về hồi tiểu học -- xả tóc của người mình thích, nhìn bộ dáng không biết phải làm sao của cậu ấy mà thấy vui vẻ trong lòng.
Tôi tiến lại gần hôn lên mặt anh dưới ánh trăng: "Tối nay chúng mình chơi trò mới nhé?
Anh âm u liếc nhìn tôi: "Anh vẫn cứ nghĩ em lãnh đạm."
Mặc kệ là anh có nhìn tôi bằng nửa con mắt hay lời này là anh nói thật lòng thì tôi vẫn cảm thấy quá dỗi buồn cười.
Nhịn không được ôm lấy anh trực tiếp cong eo cười lớn.
Anh vỗ vỗ lưng tôi thật bất đắc dĩ mà tỏ vẻ đừng cười đau sốc hông đấy.
Trò mới thực ra cũng chẳng đa dạng gì, tôi xem sếch toàn xem mấy bộ tiêu chuẩn bình thường, chẳng xem GV bao giờ, tôi có biết nam với nam phải chơi trò gì mới hay đâu.
Thế nhưng mấy tư thế như cưỡi ngựa thì tôi có biết.
Tôi để anh ngồi xuống đối diện tôi, tay anh đang tự mở rộng phía sau cho mình, hai chân tách ra quỳ cạnh hai đầu gối tôi thế nhưng suốt một hồi lâu tôi vẫn không hành động gì tiếp theo.
Tôi thúc giục anh, anh ngẩng đầu nhìn tôi, mặt đầy khó chịu: "Khó chịu lắm." Anh nói, "Nếu mà ngồi xuống đó thì anh có cảm giác em sẽ đâm thẳng lên yết hầu anh mất."
Tôi lại gần hôn hôn khóe miệng anh, đột nhiên suy nghĩ kỳ quái: "Anh có muốn...." Tôi dừng lại một chút, tìm một từ ngữ thích hợp, suy nghĩ nửa ngày vẫn không ra nên phá bình phá suất* nói, "Thượng em?"
*Bình nứt thì chẳng cần giữ gìn
Anh chần chờ một chút, nhìn về phía tôi, lại đem quyền lựa chọn trao vào tay tôi: "Em muốn bị anh thượng à?"
Anh cứ đem quyền lựa chọn trao vào tay tôi thì sẽ khiến tôi khó xử lắm a, tôi không đáp mà lại ném đề tài trở về: "Anh muốn thượng em sao?"
Anh ngồi thẳng lại, tay vẫn giữ dương v*t cương cứng của tôi, chầm chập đưa vào bên trong cơ thể mình.
Tôi thấy anh cắn môi, lông mày nhíu chặt, sau một hồi thử thì anh chậm rãi nhấn eo mình xuống, mở miệng vô thức lẩm bẩm một tiếng: "Trướng quá."
Tôi bị ăn kẹp đến độ khó chịu vô cùng, mấy lần chỉ muốn thò tay trực tiếp ấn anh xuống, thế mà tốt xấu vẫn nhịn được.
Chờ anh hoàn toàn ngồi xuống xong, tôi cảm giác được trên đầu mình ướt sũng mồ hôi.
Hai tay anh chống trên bụng tôi thở gấp một hồi lâu, anh ngẩng đầu nhìn tôi: "Sao đột nhiên em lại hỏi vậy?"
Đầu óc tôi có chút mơ màng, vừa muốn thúc giục anh động, vừa muốn bảo anh kẹp chặt thêm chút nữa, nửa ngày mới phản ứng lại câu hỏi cả anh: "A?" Tôi nói, "Ha..." Tôi định để bản thân yên tĩnh suy nghĩ một chút đã, "Em nghĩ, chúng ta đều là đàn ông mà." Tôi có chút xấu hổ, "Em không biết nữa, chắc là anh cũng có nhu cầu mà?" Tôi thò tay sờ soạng dương v*t đang rỉ nước của anh, "Cho nên em tưởng, có phải anh cũng muốn...."
Anh hơi hơi nhấc mông mình lên, thong thả tự động, trong giọng anh thi thoảng có mang theo vài tiếng rên rỉ: "Không....Không cần, a." Anh nói, "Anh, anh cũng có khoái cảm."
Tôi thò tay bóp mông anh: "Anh không có nhu cầu phương diện này à?"
Nghe thấy anh nói: "Ai trên ai dưới, bất quá chỉ là vấn đề tư thế cơ thể thôi, xét cho cùng bất quá cũng là vì đạt được khoái cảm." Anh ngửa đầu nhỏ giọng rên rỉ, "Nếu cả hai chúng ta đều đạt được khoái cảm thì chuyện này nào có phải vấn đề gì?"
Tôi thò tay áp vào bên dưới của anh, anh mạnh mẽ giương đầu lên, hầu kết lên xuống, tôi thò tay niết niết hai đầu v* của anh, khàn giọng tỏ vẻ với anh: "Em đại khái cũng muốn anh càng vui sướng hơn một tí."
Anh ưm một tiếng, hàm hàm hồ hồ đáp lại tôi: "Đại khái..." Hô hấp anh dồn dập lên, đại khái là sắp đến cao trào, "Em nói với anh một câu..." Anh dừng lại một chút, nói tiếng, "Là adrenaline* của anh có thể tăng lên mãnh liệt." Anh nói, "Lập tức đạt được cao trào."
*một loại hormone kích thích trạng thái năng lượng đưa cơ thể đạt đến năng lực cao hơn mức bình thường
Tôi xoa xoa ngực anh: "Nói cái gì?"
Anh cúi đầu chống tay lên ngực tôi, tôi tưởng anh phỏng chừng sẽ không tự động đậy nữa, giọng anh khàn khàn bao hàm cả tình dục, anh nói: "Em biết mà."
Tôi đẩy anh ra, đổi tư thế, đặt anh ở dưới thân mình, để hai chân anh bám vào lưng tôi, dưới thân hung hăng cắm rút thêm vài chục cái nữa, sau đó nói cho anh nghe: "Ừ." Tôi nói, "Em yêu anh."
Anh quả nhiên đạt được cao trào ngay lập tức.
Tôi nghĩ anh hẳn là sướng lắm.
Ừm, dù sao cũng là hai người yêu nhau, nào có liên quan gì đến tư thế cơ thể.
Lúc đó tôi còn đang bắc hai chân anh sang hai bên vùi đầu làm, thuận miệng hỏi có chuyện gì cơ, anh lại ra vẻ lo lắng hỏi tới hỏi lui chuyện này chuyện nọ.
Thế là tôi không vui, xoa ngực anh bắt đầu dùng lực.
Anh hừ hừ hai tiếng, sau đó không hỏi chuyện này chuyện nọ nữa.
Anh vốn là người làm việc đặc biệt khéo léo, lúc đến nhà tôi dùng cơm tìm mỏi mắt cũng chẳng thấy anh có tật xấu gì, ba mẹ tôi cơm nước xong thì chẳng cằn nhằn gì mà chỉ nói làm việc vất vả thôi thì về nghỉ sớm đi.
Hai bọn tôi bèn đi từ nhà ba mẹ tôi về, ba mẹ tôi sống trong tiểu khu kiểu cũ, hẻm nhỏ dẫn vào không có chỗ để xe nên tôi đơn giản đậu xe ngoài đường lớn, sau khi cơm nước xong xuôi phải mất mười phút đi bộ đến chỗ đậu xe nữa.
Mùa hè tháng chính, ra khỏi cửa nhà đập vào mắt chính là một cây ngô đồng bốn năm tuổi, ngọn đèn mờ nhạt ái ái muội muội len qua khe hở của tán lá để đậu trên mặt đất.
Thi thoảng có thể nghe được một hai tiếng ve kêu, đi tới đi lui chóp mũi thỉnh thoảng còn ngửi được một chút mùi thanh hương.
Mạc Kiệt đi bên cạnh tôi nói: "Ba mẹ em tốt quá."
Tôi thấy buồn cười: "Đối với anh đặc biệt tốt chỗ nào?"
Anh giống như nghĩ nghĩ: "Chỗ nào cũng tốt." Dừng một lát, anh nói tiếng, "Nhất là chuyện sinh em ra."
Ha ha, tôi nhịn không được trực tiếp cười ra, tôi lắc đầu nói: "Không thể nói anh không biết nói chuyện được."
Anh không biết nói chuyện chỗ nào, anh thật sự rất biết cách nói chuyện thì có.
Tôi nghe thấy anh cũng cười khẽ: "Mỗi câu đều phát ra từ phế phủ." Anh nói, "Bởi vì nội tâm anh cảm thấy vậy."
Tôi cho anh một cái liếc mắt: "Anh như vậy khiến em tự biết xấu hổ đấy." Tôi nói, "Em phải đi đâu đó học một lớp tình thoại toàn tập mới được."
Anh dừng lại một lát, nghiêng đầu nhìn tôi: "Chỉ cần một câu thôi là đủ rồi."
Tôi thấy buồn cười, ra vẻ không hiểu: "Câu gì?"
Thế là anh lắc đầu thu tầm mắt lại, cười khẽ: "Em thật sự rất xấu."
Tôi sửng sốt: "Ba mẹ em rất tốt mà lại sinh ra em xấu à?"
Anh buông mắt xuống dùng khóe mắt liếc nhìn tôi, thế nhưng lại thở dài: "Em đối xử với anh rất xấu."
Tôi cười phụt ra, giúp anh tìm cách giải quyết: "Bằng không em đối xử xấu với người khác nhé?"
Anh thò tay bắt lấy tay tôi, dưới ngọn đèn u ám và những vì sao lấp lánh trên đỉnh đầu, trước sau đều không có người, anh nói với tôi rằng: "Đừng bắt nạt anh."
Tôi thấy sao buồn cười quá, cảm giác như thể trêu đùa anh là một chuyện hết sức thú vị.
Tôi nghĩ bản thân mình khi yêu lại trở về hồi tiểu học -- xả tóc của người mình thích, nhìn bộ dáng không biết phải làm sao của cậu ấy mà thấy vui vẻ trong lòng.
Tôi tiến lại gần hôn lên mặt anh dưới ánh trăng: "Tối nay chúng mình chơi trò mới nhé?
Anh âm u liếc nhìn tôi: "Anh vẫn cứ nghĩ em lãnh đạm."
Mặc kệ là anh có nhìn tôi bằng nửa con mắt hay lời này là anh nói thật lòng thì tôi vẫn cảm thấy quá dỗi buồn cười.
Nhịn không được ôm lấy anh trực tiếp cong eo cười lớn.
Anh vỗ vỗ lưng tôi thật bất đắc dĩ mà tỏ vẻ đừng cười đau sốc hông đấy.
Trò mới thực ra cũng chẳng đa dạng gì, tôi xem sếch toàn xem mấy bộ tiêu chuẩn bình thường, chẳng xem GV bao giờ, tôi có biết nam với nam phải chơi trò gì mới hay đâu.
Thế nhưng mấy tư thế như cưỡi ngựa thì tôi có biết.
Tôi để anh ngồi xuống đối diện tôi, tay anh đang tự mở rộng phía sau cho mình, hai chân tách ra quỳ cạnh hai đầu gối tôi thế nhưng suốt một hồi lâu tôi vẫn không hành động gì tiếp theo.
Tôi thúc giục anh, anh ngẩng đầu nhìn tôi, mặt đầy khó chịu: "Khó chịu lắm." Anh nói, "Nếu mà ngồi xuống đó thì anh có cảm giác em sẽ đâm thẳng lên yết hầu anh mất."
Tôi lại gần hôn hôn khóe miệng anh, đột nhiên suy nghĩ kỳ quái: "Anh có muốn...." Tôi dừng lại một chút, tìm một từ ngữ thích hợp, suy nghĩ nửa ngày vẫn không ra nên phá bình phá suất* nói, "Thượng em?"
*Bình nứt thì chẳng cần giữ gìn
Anh chần chờ một chút, nhìn về phía tôi, lại đem quyền lựa chọn trao vào tay tôi: "Em muốn bị anh thượng à?"
Anh cứ đem quyền lựa chọn trao vào tay tôi thì sẽ khiến tôi khó xử lắm a, tôi không đáp mà lại ném đề tài trở về: "Anh muốn thượng em sao?"
Anh ngồi thẳng lại, tay vẫn giữ dương v*t cương cứng của tôi, chầm chập đưa vào bên trong cơ thể mình.
Tôi thấy anh cắn môi, lông mày nhíu chặt, sau một hồi thử thì anh chậm rãi nhấn eo mình xuống, mở miệng vô thức lẩm bẩm một tiếng: "Trướng quá."
Tôi bị ăn kẹp đến độ khó chịu vô cùng, mấy lần chỉ muốn thò tay trực tiếp ấn anh xuống, thế mà tốt xấu vẫn nhịn được.
Chờ anh hoàn toàn ngồi xuống xong, tôi cảm giác được trên đầu mình ướt sũng mồ hôi.
Hai tay anh chống trên bụng tôi thở gấp một hồi lâu, anh ngẩng đầu nhìn tôi: "Sao đột nhiên em lại hỏi vậy?"
Đầu óc tôi có chút mơ màng, vừa muốn thúc giục anh động, vừa muốn bảo anh kẹp chặt thêm chút nữa, nửa ngày mới phản ứng lại câu hỏi cả anh: "A?" Tôi nói, "Ha..." Tôi định để bản thân yên tĩnh suy nghĩ một chút đã, "Em nghĩ, chúng ta đều là đàn ông mà." Tôi có chút xấu hổ, "Em không biết nữa, chắc là anh cũng có nhu cầu mà?" Tôi thò tay sờ soạng dương v*t đang rỉ nước của anh, "Cho nên em tưởng, có phải anh cũng muốn...."
Anh hơi hơi nhấc mông mình lên, thong thả tự động, trong giọng anh thi thoảng có mang theo vài tiếng rên rỉ: "Không....Không cần, a." Anh nói, "Anh, anh cũng có khoái cảm."
Tôi thò tay bóp mông anh: "Anh không có nhu cầu phương diện này à?"
Nghe thấy anh nói: "Ai trên ai dưới, bất quá chỉ là vấn đề tư thế cơ thể thôi, xét cho cùng bất quá cũng là vì đạt được khoái cảm." Anh ngửa đầu nhỏ giọng rên rỉ, "Nếu cả hai chúng ta đều đạt được khoái cảm thì chuyện này nào có phải vấn đề gì?"
Tôi thò tay áp vào bên dưới của anh, anh mạnh mẽ giương đầu lên, hầu kết lên xuống, tôi thò tay niết niết hai đầu v* của anh, khàn giọng tỏ vẻ với anh: "Em đại khái cũng muốn anh càng vui sướng hơn một tí."
Anh ưm một tiếng, hàm hàm hồ hồ đáp lại tôi: "Đại khái..." Hô hấp anh dồn dập lên, đại khái là sắp đến cao trào, "Em nói với anh một câu..." Anh dừng lại một chút, nói tiếng, "Là adrenaline* của anh có thể tăng lên mãnh liệt." Anh nói, "Lập tức đạt được cao trào."
*một loại hormone kích thích trạng thái năng lượng đưa cơ thể đạt đến năng lực cao hơn mức bình thường
Tôi xoa xoa ngực anh: "Nói cái gì?"
Anh cúi đầu chống tay lên ngực tôi, tôi tưởng anh phỏng chừng sẽ không tự động đậy nữa, giọng anh khàn khàn bao hàm cả tình dục, anh nói: "Em biết mà."
Tôi đẩy anh ra, đổi tư thế, đặt anh ở dưới thân mình, để hai chân anh bám vào lưng tôi, dưới thân hung hăng cắm rút thêm vài chục cái nữa, sau đó nói cho anh nghe: "Ừ." Tôi nói, "Em yêu anh."
Anh quả nhiên đạt được cao trào ngay lập tức.
Tôi nghĩ anh hẳn là sướng lắm.
Ừm, dù sao cũng là hai người yêu nhau, nào có liên quan gì đến tư thế cơ thể.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.