Chương 3: Sự Bắt Đầu Của Bi Kịch
Nghịch Thiên
19/08/2017
Mạc Ngạn đi sâu vào trong khu rừng, Trước mắt nàng chính là khu rừng
trồng đào tiên, xộc vào mũi nàng là hương thơm ngọt ngào ,say đắm lòng
người, nàng khẽ nhắm mắt lại ,hít thở 1 hơi thật sâu .Hai tay nàng dang
rộng như thể ôm khắp bầu trời này, nàng cảm thấy trong lòng rất thoải
mái a.
Không khí tốt như thế , nhưng lại bị 1 tiếng động phá vỡ sự yên tĩnh vốn có nơi đây,
Mạc Ngạn hơi giật mình ,quay đầu lại nghe thấy thanh âm lười biếng của kẻ nào đó.
" Đây là cấm địa" chỉ mấy chữ vỏn vẹn nhưng lại làm cho Mạc Ngạn nhíu mày lại.
"Chẳng phải ,Diêm vương cũng đang ở đây sao " Hừ , muốn uy hiếp nàng,còn lâu!!!
"Nàng uy hiếp ta ? "chỉ thấy hắn cười nhẹ , Mạc Ngạn nhìn khuôn mặt cười hết sức vô lại kia ,chỉ muốn đá hắn một cước bay thật xa nhưng không có khả năng đò đành thôi.
"Không dám " Mạc Ngạn miệng cười nhưng trong lòng tưởng tượng đánh hằn tới chết đi sống lại !!!!
"Nàng hình như rất ghét ta" không phải câu hỏi mà là câu khẳng định .
" Diêm vương ,suy nghĩ nhiều quá rồi " Mạc Ngạn sống chết cũng không thừa nhận, tuy nàng có chút thích hắn vì hắn có thể làm những gì mà hắn muốn thứ mà nàng muốn mà không thể có được , có quá nhiều quy củ ,chúng là xiềng xích trói buộc nàng .
"Hi vọng vậy " " Vườn đào này của Tây Vương Mẫu nương nương ,bà ta rất yêu vườn đào này nên không cho bất cứ ai vào đây vì bà ta sợ người khác trộm đào "
"Diêm Vương,hình như ngài biết rõ thì phải,chẳng lẽ ......" Mạc Ngạn không nói hết nhưng hắn hiểu ,nàng đang nói hắn thường xuyên trộm đào a.
"Mạc Ngạn tiên tử ,đoán xem " Hắn đem vấn đề ném lại cho nàng , nếu nói hắn ăn trộm đào thì nàng là đống phạm.
Bỏ qua
"Ta với Diêm Vương không thân không quen ,chuyện này chấm dứt ở đây" Đùa gì chứ ,nàng không muốn phiền phức đâu .
"Cáo từ " Không hẹn gặp lại , gặp cái tên họa thủy như hắn trả tốt lành gì hết ,nàng chỉ muốn sống bình yên mà thôi .
Hắn im lặng nhìn nàng rời đi , Không thân không quen ,hừ rất nhanh nàng sẽ quen thôi , hắn sẽ bắt nàng rút lại những gì đã nói . Suy nghĩ xong vung áo bào rời đi nhưng cả hai người không biết sự việc hôm nay còn 3 người khác chứng kiến .
Người đầu tiên chính là Hồng Hoa tiên tử , lúc ở đại điện nàng chỉ nhìn một mình Diêm vương ,nên khi hắn rời đi nàng liền đuổi theo ,không ngờ lại bắt gặp một cảnh như thế này ...Từ lúc nhìn thấy hắn nàng liền đem tâm mình giao cho hắn ,biết rõ thần tiên không thể yêu đương nhưng nàng không thể kiềm lại được con tim đập thổn thức ...Nhưng hình như hắn thích Mạc Ngạn tiên tử .Không ,nàng không thể để chuyện đó xảy ra , Nàng sẽ dùng tất cả mọi cách để làm cho hắn thích nàng .Hồng Hoa quyết định xong , siết chặt hai tay lại và âm thầm thề .
Hai người còn lại ,chính là Hai ông bà Nguyệt lão ,
"Không lẽ ông tính se duyên Mạc Ngạn tiên tử với Diêm Vương ??" Bà nguyệt hỏi.
" Đúng, Bà không cảm thấy họ là một đôi trời sinh sao ?" Nguyệt lão hỏi lại . "Họ đều mang trong mình sự cô độc ,lạnh lẽo " Những người như thế dễ tìm được nhau ,hấp dẫn nhau . lão đưa tay vuốt chòm râu ,nói hết sức sâu sa.
"Nhưng ông không sợ ,Thiên Đế yêu cầu cắt đứt tơ hồng a" Bà nguyệt suy nghĩ
"Tự tôi sẽ có cách , bà cứ chờ xem "
Chính vì hứng thú nhất thời cùa Nguyệt lão, sau này đem đến không biết bao nhiêu ưu thương khổ đau ,bất hạnh nhưng đồng thời cũng tạo thành 1 truyền thuyết gây chấn động trời đất.
Bánh xe số phận chính thức bắt đầu . là sai lầm hay đúng đắn đó là chuyện của tương lai .........
Không khí tốt như thế , nhưng lại bị 1 tiếng động phá vỡ sự yên tĩnh vốn có nơi đây,
Mạc Ngạn hơi giật mình ,quay đầu lại nghe thấy thanh âm lười biếng của kẻ nào đó.
" Đây là cấm địa" chỉ mấy chữ vỏn vẹn nhưng lại làm cho Mạc Ngạn nhíu mày lại.
"Chẳng phải ,Diêm vương cũng đang ở đây sao " Hừ , muốn uy hiếp nàng,còn lâu!!!
"Nàng uy hiếp ta ? "chỉ thấy hắn cười nhẹ , Mạc Ngạn nhìn khuôn mặt cười hết sức vô lại kia ,chỉ muốn đá hắn một cước bay thật xa nhưng không có khả năng đò đành thôi.
"Không dám " Mạc Ngạn miệng cười nhưng trong lòng tưởng tượng đánh hằn tới chết đi sống lại !!!!
"Nàng hình như rất ghét ta" không phải câu hỏi mà là câu khẳng định .
" Diêm vương ,suy nghĩ nhiều quá rồi " Mạc Ngạn sống chết cũng không thừa nhận, tuy nàng có chút thích hắn vì hắn có thể làm những gì mà hắn muốn thứ mà nàng muốn mà không thể có được , có quá nhiều quy củ ,chúng là xiềng xích trói buộc nàng .
"Hi vọng vậy " " Vườn đào này của Tây Vương Mẫu nương nương ,bà ta rất yêu vườn đào này nên không cho bất cứ ai vào đây vì bà ta sợ người khác trộm đào "
"Diêm Vương,hình như ngài biết rõ thì phải,chẳng lẽ ......" Mạc Ngạn không nói hết nhưng hắn hiểu ,nàng đang nói hắn thường xuyên trộm đào a.
"Mạc Ngạn tiên tử ,đoán xem " Hắn đem vấn đề ném lại cho nàng , nếu nói hắn ăn trộm đào thì nàng là đống phạm.
Bỏ qua
"Ta với Diêm Vương không thân không quen ,chuyện này chấm dứt ở đây" Đùa gì chứ ,nàng không muốn phiền phức đâu .
"Cáo từ " Không hẹn gặp lại , gặp cái tên họa thủy như hắn trả tốt lành gì hết ,nàng chỉ muốn sống bình yên mà thôi .
Hắn im lặng nhìn nàng rời đi , Không thân không quen ,hừ rất nhanh nàng sẽ quen thôi , hắn sẽ bắt nàng rút lại những gì đã nói . Suy nghĩ xong vung áo bào rời đi nhưng cả hai người không biết sự việc hôm nay còn 3 người khác chứng kiến .
Người đầu tiên chính là Hồng Hoa tiên tử , lúc ở đại điện nàng chỉ nhìn một mình Diêm vương ,nên khi hắn rời đi nàng liền đuổi theo ,không ngờ lại bắt gặp một cảnh như thế này ...Từ lúc nhìn thấy hắn nàng liền đem tâm mình giao cho hắn ,biết rõ thần tiên không thể yêu đương nhưng nàng không thể kiềm lại được con tim đập thổn thức ...Nhưng hình như hắn thích Mạc Ngạn tiên tử .Không ,nàng không thể để chuyện đó xảy ra , Nàng sẽ dùng tất cả mọi cách để làm cho hắn thích nàng .Hồng Hoa quyết định xong , siết chặt hai tay lại và âm thầm thề .
Hai người còn lại ,chính là Hai ông bà Nguyệt lão ,
"Không lẽ ông tính se duyên Mạc Ngạn tiên tử với Diêm Vương ??" Bà nguyệt hỏi.
" Đúng, Bà không cảm thấy họ là một đôi trời sinh sao ?" Nguyệt lão hỏi lại . "Họ đều mang trong mình sự cô độc ,lạnh lẽo " Những người như thế dễ tìm được nhau ,hấp dẫn nhau . lão đưa tay vuốt chòm râu ,nói hết sức sâu sa.
"Nhưng ông không sợ ,Thiên Đế yêu cầu cắt đứt tơ hồng a" Bà nguyệt suy nghĩ
"Tự tôi sẽ có cách , bà cứ chờ xem "
Chính vì hứng thú nhất thời cùa Nguyệt lão, sau này đem đến không biết bao nhiêu ưu thương khổ đau ,bất hạnh nhưng đồng thời cũng tạo thành 1 truyền thuyết gây chấn động trời đất.
Bánh xe số phận chính thức bắt đầu . là sai lầm hay đúng đắn đó là chuyện của tương lai .........
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.