Chương 7: Tạm Thời Nhàn Nhã
Nghịch Thiên
05/09/2017
Một tháng cứ lặng lẽ trôi qua , yên bình . Mạc Ngạn hết ăn rồi ngủ , đôi lúc nhớ nhung hình bóng kia 1 chút nhưng lại thôi ....
Đột nhiên , Anh túc tiên tử từ trên trời bay xuống và nhào vào lòng Mạc Ngạn .
"Này , Túc muội có chuyện gì mà gấp gáp như thế ?" ôi cái lưng của tôi , Mạc Ngạn đen mặt nói .
" Ngạn Tỷ, Đã một tháng trôi qua tỷ còn không trồng hoa đi , trước khi Hoa Thần đại nhân kiểm tra , tỷ không muốn bị phạt chứ ? Mau trồng đi !"
Mạc Ngạn sững sốt , Anh túc không nói mình cũng quên , vốn dĩ nghĩ rằng sẽ không ở lại đây lâu dài nhưng cuối cùng bị trì hoãn.
"Ta biết rồi ,cảm ơn muội nhiều " xem ra cũng phải làm thôi dù không muốn , Mạc Ngạn nhiếu nhẹ có chút phiền não .
"Vậy , muội không quấy rầy tỷ nữa, tỷ làm lẹ rồi nghỉ ngơi nhé" nói rồi Anh Túc tung dải lụa đỏ rực bay lên không trung
"Hazz" nàng thở dài , phất ống tay áo lên , gió đưa một chút hạt theo tay áo nàng bay ra ,rơi xuống đất, các hạt nhanh chóng đâm trồi nảy lộc .
Nhưng , đột nhiên hạt giống bốc khói đen và héo tàn .Mạc Ngạn sững sốt
"Sao lại thế này" Mạc Ngạn không hiểu sao lại xảy ra , lẽ nào đất nơi đây có vấn đề?
Có lẽ cần phải xác minh thôi .. nói đoạn nàng vung tay áo rời đi .
Anh túc lâu, Mạc Ngạn đáp xuống , có chút kinh ngạc nơi đây thơm , rất thơm say động lòng người
Anh Túc nghe thấy tiếng động , đi ra thì thấy Mạc Ngạn, có hơi khó hiểu, sao tỷ ấy lại ở đây
"Tỷ đến có việc gì à? "
Mạc Ngạn gật đầu, "ta gặp chút khó khăn "
"Tỷ nói thử xem , muội nhất định giúp tỷ "
Mạc Ngạn cảm kích tình cảm mà Anh Túc dành cho mình , âm thầm khắc ghi trong lòng.
" Ta đang gieo hạt , hạt mầm đang lên bình thường thì không hiểu sao đột nhiên héo tàn , không biết nguyên nhân từ đâu , ta nghĩ do đất nơi ta có vấn đề "
" Không thể nào ! Tỷ nhìn xem , muội vẫn trồng hoa ở đây được đó thôi , có khi nào do hạt giống của tỷ không? "
" Ta cũng không dám chắc, nhưng ta nghĩ sẽ không "
" Thôi để yên tâm , chúng ta cứ tới gặp Hoa đại nhân , để ngào xem sao "
Mạc Ngạn gật đầu , có thể tên đó biết nguyên nhân. Hai người cùng nhau tiến đến nơi Hoa Thần Cung
Đột nhiên , Anh túc tiên tử từ trên trời bay xuống và nhào vào lòng Mạc Ngạn .
"Này , Túc muội có chuyện gì mà gấp gáp như thế ?" ôi cái lưng của tôi , Mạc Ngạn đen mặt nói .
" Ngạn Tỷ, Đã một tháng trôi qua tỷ còn không trồng hoa đi , trước khi Hoa Thần đại nhân kiểm tra , tỷ không muốn bị phạt chứ ? Mau trồng đi !"
Mạc Ngạn sững sốt , Anh túc không nói mình cũng quên , vốn dĩ nghĩ rằng sẽ không ở lại đây lâu dài nhưng cuối cùng bị trì hoãn.
"Ta biết rồi ,cảm ơn muội nhiều " xem ra cũng phải làm thôi dù không muốn , Mạc Ngạn nhiếu nhẹ có chút phiền não .
"Vậy , muội không quấy rầy tỷ nữa, tỷ làm lẹ rồi nghỉ ngơi nhé" nói rồi Anh Túc tung dải lụa đỏ rực bay lên không trung
"Hazz" nàng thở dài , phất ống tay áo lên , gió đưa một chút hạt theo tay áo nàng bay ra ,rơi xuống đất, các hạt nhanh chóng đâm trồi nảy lộc .
Nhưng , đột nhiên hạt giống bốc khói đen và héo tàn .Mạc Ngạn sững sốt
"Sao lại thế này" Mạc Ngạn không hiểu sao lại xảy ra , lẽ nào đất nơi đây có vấn đề?
Có lẽ cần phải xác minh thôi .. nói đoạn nàng vung tay áo rời đi .
Anh túc lâu, Mạc Ngạn đáp xuống , có chút kinh ngạc nơi đây thơm , rất thơm say động lòng người
Anh Túc nghe thấy tiếng động , đi ra thì thấy Mạc Ngạn, có hơi khó hiểu, sao tỷ ấy lại ở đây
"Tỷ đến có việc gì à? "
Mạc Ngạn gật đầu, "ta gặp chút khó khăn "
"Tỷ nói thử xem , muội nhất định giúp tỷ "
Mạc Ngạn cảm kích tình cảm mà Anh Túc dành cho mình , âm thầm khắc ghi trong lòng.
" Ta đang gieo hạt , hạt mầm đang lên bình thường thì không hiểu sao đột nhiên héo tàn , không biết nguyên nhân từ đâu , ta nghĩ do đất nơi ta có vấn đề "
" Không thể nào ! Tỷ nhìn xem , muội vẫn trồng hoa ở đây được đó thôi , có khi nào do hạt giống của tỷ không? "
" Ta cũng không dám chắc, nhưng ta nghĩ sẽ không "
" Thôi để yên tâm , chúng ta cứ tới gặp Hoa đại nhân , để ngào xem sao "
Mạc Ngạn gật đầu , có thể tên đó biết nguyên nhân. Hai người cùng nhau tiến đến nơi Hoa Thần Cung
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.