Chương 22: Bữa ăn với ba mẹ Nhất Hàn và Bá Huy
Manh
06/09/2024
7 rưỡi
Tôi đang ngồi trên giường đọc sách thì có tiếng gõ cửa, đồng thời giọng của Nhất Hàn cũng vang lên:
" Thiên Di, xuống ăn cơm thôi "
Tôi đáp lại rồi cất sách lên bàn: " Ừm, tớ ra liền '
Tôi đi ra thì thấy Nhất Hàn bộ dáng lười biếng dựa vào tường, mái tóc rũ xuống
Hai người đi xuống nhà, mọi người cũng tập chung đầy đủ ở nhà ăn
' Tiểu Di, ngồi ở đây " Mẹ Nhất Hàn nhìn tôi, vỗ vỗ chiếc ghế bên cạnh bà ấy
Tôi chần chừ nhìn Nhất Hàn, nhớ may cậu ấy không thích tôi ngồi gần mẹ cậu ấy thì sao đây
Bà ấy bảo cậu ngồi thì cứ ngồi đi, cậu mà nhìn nữa là tớ sẽ bị bà ấy đuổi khỏi nhà đấy " Nhất Hàn vừa nói vừa hất cằm về phía mẹ của cậu ấy
Tôi có thể đoán rằng nếu tôi làm vậy có khả năng câu nói của cậu ấy sẽ trở thành sự thật mất, tôi đi lạnh chiếc ghế bên cạnh bà ấy rồi ngồi xuống
Khi tôi ngồi xuống thì thấy bà ấy cứ cười khúc kha khúc khích, tôi chẳng hiểu lí do vì sao
Cậu cũng ngồi vào đi đứng đó làm gì " Bá Huy nhìn Nhất Hàn vẫn đứng chỗ cũ nhìn cảnh mẹ chồng nàng dâu kia
" Cần mày nhắc " Vừa nó xong Nhất Hàn đi lại ngồi cạnh tôi
Trong bữa ăn tôi áp lực thực sự, bác ấy cứ gắp đồ ăn cho tôi mà nó nhiều quá, tôi ăn không có hết nhưng vẫn cố ăn, tôi sợ làm bác ấy ghét tôi vì đã không ăn món ăn bác ất gắp cho
Nhất Hàn như hiểu được nỗi khổ của tôi, cậu ấy nhìn bố mình nói: " Bố giữ vợ đi, đừng có dọa bạn con chạy mất
Cậu ấy còn cầm cái bát để rất nhiều đồ ăn của tôi đi, để lại cho tôi cái bát trống rỗng của cậu ấy, nó sạch như chưa ăn gì vậy
" Cần mày nhắc chắc, em ăn đi con bé nhìn em gắp thế cũng thấy mệt đấy " Bố Nhất Hàn nhìn vợ dịu dàng nhắc nhở
Mẹ của Bá Huy cười cười: " Hai bố con như nhau, mở mồm ra nói những câu chỉ muốn vả vào mồm "
" Đúng rồi, mà con ăn đi nha, cứ tự nhiên như ở nhà, đừng ngại" Mẹ Nhất Hàn cười nhẹ, bác ấy như nhận ra mình đã dọa tôi
Tôi cười gượng gật gật đầu trả lời: " Vâng... Vâng ạ
' Này Nhất Hàn, tí đi chơi không " Bá Huy nhìn Nhất Hàn hỏi, đúng rồi hai cậu ấy hay đi chơi mà, lại còn đi chơi tối nữa
Bố Bá Huy lườm con trai mình: " Hai đứa suốt ngày đi chơi không thấy chán à "
'Gần Tết có hội mà bố, đi chơi xíu rồi về cũng được " Bá Huy giọng mè nheo, sao cậu ấy có thể nói được như vậy nhỉ, mà đây cũng là lí do tôi thấy Bá Huy giống mấy bé bot trong nhiệm đam mỹ
Giọng mẹ Nhất Hàn vang lên, mà câu nói của bà ấy khiến tôi ngơ ngác, tủi thân thật chứ" Hai đứa đi đâu cũng được nhưng phải trong Thiên Di của mẹ, nhớ may con bé bị đi lạc mất thì sao "
Tôi có phải trẻ con đâu, tôi lớn rồi sao mà lạc được chứ, với cả có google map mà
" Sẽ trông, không mất được mẹ không phải lo " Nhất Hàn liếc nhìn tôi rồi cười híp mắt nhìn mẹ mình
' Thế thì được " Mẹ Nhất Hàn gật đầu cười
Sao tôi cứ cảm thấy cuộc đối thoại của họ có ẩn ý, không biết có phải cho tôi tưởng tượng không nhưng câu đó có hai nghĩa, mà chắc là do tôi tưởng tưởng thôi, làm sao mà cậu ấy có thể thích người như tôi được chứ, cậu ấy có nhiều lựa chọn tốt hơn mà
Sau khi ăn xong, 3 bọn tôi chuẩn bị đồ để đi chơi, mà cái tôi không ngờ đến là mẹ của hai cậu ấy muốn chụp ảnh 3 chúng tôi một lúc, tôi ghét cảnh này, tôi thừa nhận tôi thấp, đứng cạnh hai cậu ấy chắc chỉ đến ngực nhưng cái khác nữa là về cách ăn mặc, không hiểu sao hôm nay hai cậu ấy đề mặc quần áo màu đen, còn tôi thì... khỏi phải nói thì cũng biết, mày hồng nhạt, chiếc váy cực kì trẻ con còn thêm quả kính cận nữa, thôi rồi quả này ra ngoài người ta có nhận là bố con tôi cũng không cãi lại được
' Được rồi ba đứa đi chơi đi nha, tí mẹ chuyển tiền cho nhớ mua cho con ( dâu ) gái Thiên Di của mẹ đó " Mẹ Nhất Hàn nháy mắt, nhìn bà ấy nhìn như có âm mưa gì vậy
Tôi bắt đầu hơi sợ rồi
" Con trai xin thì không cho, con người ta thì mở mồm là cho " Nhất Hàn nói cái giọng bất lực, như thể cậu ấy bị cho ra rìa vậy, tôi thấy áy náy quá đi mất
Bá Huy bật cười, khoác vai Nhất Hàn: " Cậu hiểu cảm giác của tôi chưa hả? Thiên Di đi thôi"
" A ừm " Tôi chạy theo sau hai cậu ấy
Tôi đang ngồi trên giường đọc sách thì có tiếng gõ cửa, đồng thời giọng của Nhất Hàn cũng vang lên:
" Thiên Di, xuống ăn cơm thôi "
Tôi đáp lại rồi cất sách lên bàn: " Ừm, tớ ra liền '
Tôi đi ra thì thấy Nhất Hàn bộ dáng lười biếng dựa vào tường, mái tóc rũ xuống
Hai người đi xuống nhà, mọi người cũng tập chung đầy đủ ở nhà ăn
' Tiểu Di, ngồi ở đây " Mẹ Nhất Hàn nhìn tôi, vỗ vỗ chiếc ghế bên cạnh bà ấy
Tôi chần chừ nhìn Nhất Hàn, nhớ may cậu ấy không thích tôi ngồi gần mẹ cậu ấy thì sao đây
Bà ấy bảo cậu ngồi thì cứ ngồi đi, cậu mà nhìn nữa là tớ sẽ bị bà ấy đuổi khỏi nhà đấy " Nhất Hàn vừa nói vừa hất cằm về phía mẹ của cậu ấy
Tôi có thể đoán rằng nếu tôi làm vậy có khả năng câu nói của cậu ấy sẽ trở thành sự thật mất, tôi đi lạnh chiếc ghế bên cạnh bà ấy rồi ngồi xuống
Khi tôi ngồi xuống thì thấy bà ấy cứ cười khúc kha khúc khích, tôi chẳng hiểu lí do vì sao
Cậu cũng ngồi vào đi đứng đó làm gì " Bá Huy nhìn Nhất Hàn vẫn đứng chỗ cũ nhìn cảnh mẹ chồng nàng dâu kia
" Cần mày nhắc " Vừa nó xong Nhất Hàn đi lại ngồi cạnh tôi
Trong bữa ăn tôi áp lực thực sự, bác ấy cứ gắp đồ ăn cho tôi mà nó nhiều quá, tôi ăn không có hết nhưng vẫn cố ăn, tôi sợ làm bác ấy ghét tôi vì đã không ăn món ăn bác ất gắp cho
Nhất Hàn như hiểu được nỗi khổ của tôi, cậu ấy nhìn bố mình nói: " Bố giữ vợ đi, đừng có dọa bạn con chạy mất
Cậu ấy còn cầm cái bát để rất nhiều đồ ăn của tôi đi, để lại cho tôi cái bát trống rỗng của cậu ấy, nó sạch như chưa ăn gì vậy
" Cần mày nhắc chắc, em ăn đi con bé nhìn em gắp thế cũng thấy mệt đấy " Bố Nhất Hàn nhìn vợ dịu dàng nhắc nhở
Mẹ của Bá Huy cười cười: " Hai bố con như nhau, mở mồm ra nói những câu chỉ muốn vả vào mồm "
" Đúng rồi, mà con ăn đi nha, cứ tự nhiên như ở nhà, đừng ngại" Mẹ Nhất Hàn cười nhẹ, bác ấy như nhận ra mình đã dọa tôi
Tôi cười gượng gật gật đầu trả lời: " Vâng... Vâng ạ
' Này Nhất Hàn, tí đi chơi không " Bá Huy nhìn Nhất Hàn hỏi, đúng rồi hai cậu ấy hay đi chơi mà, lại còn đi chơi tối nữa
Bố Bá Huy lườm con trai mình: " Hai đứa suốt ngày đi chơi không thấy chán à "
'Gần Tết có hội mà bố, đi chơi xíu rồi về cũng được " Bá Huy giọng mè nheo, sao cậu ấy có thể nói được như vậy nhỉ, mà đây cũng là lí do tôi thấy Bá Huy giống mấy bé bot trong nhiệm đam mỹ
Giọng mẹ Nhất Hàn vang lên, mà câu nói của bà ấy khiến tôi ngơ ngác, tủi thân thật chứ" Hai đứa đi đâu cũng được nhưng phải trong Thiên Di của mẹ, nhớ may con bé bị đi lạc mất thì sao "
Tôi có phải trẻ con đâu, tôi lớn rồi sao mà lạc được chứ, với cả có google map mà
" Sẽ trông, không mất được mẹ không phải lo " Nhất Hàn liếc nhìn tôi rồi cười híp mắt nhìn mẹ mình
' Thế thì được " Mẹ Nhất Hàn gật đầu cười
Sao tôi cứ cảm thấy cuộc đối thoại của họ có ẩn ý, không biết có phải cho tôi tưởng tượng không nhưng câu đó có hai nghĩa, mà chắc là do tôi tưởng tưởng thôi, làm sao mà cậu ấy có thể thích người như tôi được chứ, cậu ấy có nhiều lựa chọn tốt hơn mà
Sau khi ăn xong, 3 bọn tôi chuẩn bị đồ để đi chơi, mà cái tôi không ngờ đến là mẹ của hai cậu ấy muốn chụp ảnh 3 chúng tôi một lúc, tôi ghét cảnh này, tôi thừa nhận tôi thấp, đứng cạnh hai cậu ấy chắc chỉ đến ngực nhưng cái khác nữa là về cách ăn mặc, không hiểu sao hôm nay hai cậu ấy đề mặc quần áo màu đen, còn tôi thì... khỏi phải nói thì cũng biết, mày hồng nhạt, chiếc váy cực kì trẻ con còn thêm quả kính cận nữa, thôi rồi quả này ra ngoài người ta có nhận là bố con tôi cũng không cãi lại được
' Được rồi ba đứa đi chơi đi nha, tí mẹ chuyển tiền cho nhớ mua cho con ( dâu ) gái Thiên Di của mẹ đó " Mẹ Nhất Hàn nháy mắt, nhìn bà ấy nhìn như có âm mưa gì vậy
Tôi bắt đầu hơi sợ rồi
" Con trai xin thì không cho, con người ta thì mở mồm là cho " Nhất Hàn nói cái giọng bất lực, như thể cậu ấy bị cho ra rìa vậy, tôi thấy áy náy quá đi mất
Bá Huy bật cười, khoác vai Nhất Hàn: " Cậu hiểu cảm giác của tôi chưa hả? Thiên Di đi thôi"
" A ừm " Tôi chạy theo sau hai cậu ấy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.