Chương 33: Sang nước ngoài
Manh
22/09/2024
Khi cả 4 người hoàn toàn thức dậy cũng là 9h, chúng tôi quyết định đến khu vui chơi rồi ăn luôn chứ nấu làm gì lại phải dọn nữa, mất thời gian lắm
Sau ngày đi chơi tôi cũng đã vui hơn nhiều, tầm trạng cũng bớt tệ lại
Cuộc sống vừa tưởng sẽ diễn ra suôn sẻ như vậy nhưng sau khi tốt nghiệp THPT, nhà Nhất Hàn muốn cậu ấy sang nước ngoài vài năm để vừa học vừa quản lí công ty bên đó, Nhất Hàn khó chịu ra mặt không muốn đi, và rồi cậu ấy còn cãi nhau với gia đình
Tôi cũng rất phiền lòng vì chuyện này, tôi biết lí do cậu ấy không đi là vì mình, cậu ấy nói không muốn rời xa tôi ở tuổi thanh xuân, sợ sẽ mất tôi
Mẹ Nhất Hàn đã đến gặp tôi, bác ấy nói cũng không muốn tách hai bọn tôi ra nhưng vì gia tộc nên phải làm như vậy, bác ấy cũng nói đã coi tôi là con dâu rồi, chỉ muốn nhanh mang về nhà thôi, sau cả một buổi nói chuyện tôi cũng gật đầu đồng ý giúp bác ẩy khuyền Nhất Hàn
Tối, tại phòng của chúng tôi
"Nhất Hàn" Tôi ngồi trên giường nhìn Nhất Hàn đang nằm chơi game
Chúng tôi đã thi xong và chúng tôi đều là thủ khoa khối A toàn nước, trước kia chúng tôi đã hẹn nhau cùng nhau học cùng trường đại học nữa, nhưng bây giờ thì kế hoạch vỡ tan tành rồi
Như biết tôi định nói gì, cậu ấy không nói gì quay lưng về phía tôi
Tôi khó xử, ngồi dịch lại gần, cúi đầu nhìn cậu ấy: " Em chỉ muốn tốt cho anh thôi mà, sao lại giận chứ, với cả chỉ đi vài năm chứ đâu phải đi chục năm, anh sợ cái gì "
"Sợ mất em " Nhất Hàn nghe tôi nói thì mặt mày nhăn nhó xám xịt, tôi vừa nói xog là cậu ấy liền nói ngay lập tức
"Xùy, em đâu có như anh chứ, cứ đi đi em chờ được mà, với cả em còn lo học đâu rảnh rỗi mà đi tìm người khác chứ " Tôi cười hì hì, đưa tay xoa má anh ấy
Nhất Hàn nghiêm mặt, điều này làm tôi sốt ruột không thôi, không phải tôi không buồn mà là tôi lo cho anh ấy hơn, lo cho tương lai của anh ấy, anh ấy không thể chôn vùi vì tôi được
" Không " Nhất Hàn nói đúng một từ rồi chùm chăn kín mít không nói gì nữa
Nhưng 1 lúc sau tôi nghe thất tiếng sụt sịt, hình như là.... cậu ấy khóc rồi
Tôi cố chui vào chăn, một lúc sau mới vào vào được " Khóc gì chứ, em cũng đâu có bỏ anh, anh đi vài năm là đủ tiền nuôi em rồi, có bắt đi cả đời đâu "
" Không muốn đâu " Nhất Hàn ôm lấy tôi, người hơi run lên vì khóc
Sau một hồi khuyên nhủ thì cuối cùng anh ấy cũng đồng ý đi nhưng anh ấy vẫn không quên ra 1 điều kiện: "
Đăng kí kết hôn trước khi anh đi " Tôi cũng rất vui vẻ gật đầu chấp thuận, tôi yêu anh ấy mà, mặc dù cách nhau rất xa nhưng vì tương lai, tôi đành kiên nhẫn chờ đợi thôi
Vài ngày sau, chúng tôi đi đăng kí kết hôn để chuẩn bị cho anh ấy đi sang nước ngoài
Trải qua một đêm cuồng nhiệt chúng tôi cũng kết thúc vào 3h sáng, người tôi đau nhức không còn cảm giác luôn
Đến hôm anh ấy đi
"Cấm lén phén với thằng nào khác đó " Nhất Hàn ôm chặt lấy tôi không buông, điều này khiến tôi có chút khó thở nha
Nhưng tôi vẫn ngoan ngoãn gật gật đầu " Vâng vâng, biết rồi mà, đi sang đó nhớ ăn uống đầy đủ đó "
"Ừm " Anh ấy không nói gì nữa chỉ đứng đó ôm chặt lấy tôi, tôi biết chuyến đi này là một cuộc hành trình dài, cũng nhiều khó khăn vất vả nhưng tôi chắc chắn anh ấy sẽ vượt qua được thôi, anh ấy rất giỏi mà
Sau khi nghe gia đình dặn dò với chào tạm biết mọi người thì anh ấy cũng đi vào nhà kính đề chuẩn bị lên máy bay
Tôi đứng nhìn theo bóng lưng đó rời đi, trong lòng buồn tủi không thôi, xem ra thứ tôi cần bây giờ là học cách chấp nhận
Tôi đang thờ thẫn đứng đó thì có một bàn tay đặt vào vai tôi, khi tôi ngẩng đầu lên thì phát hiện ra đó là Tuyết Hy : " Đi về thôi, không có nó thì vẫn có tớ mà, tớ sẽ dẫn cậu đi chơi thật nhiều luôn "
Câu nói đó dù có chút trẻ con nhưng nó đã khiến tôi vui hơn
Chúng tôi dọn dẹp rồi lên xe về nhà
Sau ngày đi chơi tôi cũng đã vui hơn nhiều, tầm trạng cũng bớt tệ lại
Cuộc sống vừa tưởng sẽ diễn ra suôn sẻ như vậy nhưng sau khi tốt nghiệp THPT, nhà Nhất Hàn muốn cậu ấy sang nước ngoài vài năm để vừa học vừa quản lí công ty bên đó, Nhất Hàn khó chịu ra mặt không muốn đi, và rồi cậu ấy còn cãi nhau với gia đình
Tôi cũng rất phiền lòng vì chuyện này, tôi biết lí do cậu ấy không đi là vì mình, cậu ấy nói không muốn rời xa tôi ở tuổi thanh xuân, sợ sẽ mất tôi
Mẹ Nhất Hàn đã đến gặp tôi, bác ấy nói cũng không muốn tách hai bọn tôi ra nhưng vì gia tộc nên phải làm như vậy, bác ấy cũng nói đã coi tôi là con dâu rồi, chỉ muốn nhanh mang về nhà thôi, sau cả một buổi nói chuyện tôi cũng gật đầu đồng ý giúp bác ẩy khuyền Nhất Hàn
Tối, tại phòng của chúng tôi
"Nhất Hàn" Tôi ngồi trên giường nhìn Nhất Hàn đang nằm chơi game
Chúng tôi đã thi xong và chúng tôi đều là thủ khoa khối A toàn nước, trước kia chúng tôi đã hẹn nhau cùng nhau học cùng trường đại học nữa, nhưng bây giờ thì kế hoạch vỡ tan tành rồi
Như biết tôi định nói gì, cậu ấy không nói gì quay lưng về phía tôi
Tôi khó xử, ngồi dịch lại gần, cúi đầu nhìn cậu ấy: " Em chỉ muốn tốt cho anh thôi mà, sao lại giận chứ, với cả chỉ đi vài năm chứ đâu phải đi chục năm, anh sợ cái gì "
"Sợ mất em " Nhất Hàn nghe tôi nói thì mặt mày nhăn nhó xám xịt, tôi vừa nói xog là cậu ấy liền nói ngay lập tức
"Xùy, em đâu có như anh chứ, cứ đi đi em chờ được mà, với cả em còn lo học đâu rảnh rỗi mà đi tìm người khác chứ " Tôi cười hì hì, đưa tay xoa má anh ấy
Nhất Hàn nghiêm mặt, điều này làm tôi sốt ruột không thôi, không phải tôi không buồn mà là tôi lo cho anh ấy hơn, lo cho tương lai của anh ấy, anh ấy không thể chôn vùi vì tôi được
" Không " Nhất Hàn nói đúng một từ rồi chùm chăn kín mít không nói gì nữa
Nhưng 1 lúc sau tôi nghe thất tiếng sụt sịt, hình như là.... cậu ấy khóc rồi
Tôi cố chui vào chăn, một lúc sau mới vào vào được " Khóc gì chứ, em cũng đâu có bỏ anh, anh đi vài năm là đủ tiền nuôi em rồi, có bắt đi cả đời đâu "
" Không muốn đâu " Nhất Hàn ôm lấy tôi, người hơi run lên vì khóc
Sau một hồi khuyên nhủ thì cuối cùng anh ấy cũng đồng ý đi nhưng anh ấy vẫn không quên ra 1 điều kiện: "
Đăng kí kết hôn trước khi anh đi " Tôi cũng rất vui vẻ gật đầu chấp thuận, tôi yêu anh ấy mà, mặc dù cách nhau rất xa nhưng vì tương lai, tôi đành kiên nhẫn chờ đợi thôi
Vài ngày sau, chúng tôi đi đăng kí kết hôn để chuẩn bị cho anh ấy đi sang nước ngoài
Trải qua một đêm cuồng nhiệt chúng tôi cũng kết thúc vào 3h sáng, người tôi đau nhức không còn cảm giác luôn
Đến hôm anh ấy đi
"Cấm lén phén với thằng nào khác đó " Nhất Hàn ôm chặt lấy tôi không buông, điều này khiến tôi có chút khó thở nha
Nhưng tôi vẫn ngoan ngoãn gật gật đầu " Vâng vâng, biết rồi mà, đi sang đó nhớ ăn uống đầy đủ đó "
"Ừm " Anh ấy không nói gì nữa chỉ đứng đó ôm chặt lấy tôi, tôi biết chuyến đi này là một cuộc hành trình dài, cũng nhiều khó khăn vất vả nhưng tôi chắc chắn anh ấy sẽ vượt qua được thôi, anh ấy rất giỏi mà
Sau khi nghe gia đình dặn dò với chào tạm biết mọi người thì anh ấy cũng đi vào nhà kính đề chuẩn bị lên máy bay
Tôi đứng nhìn theo bóng lưng đó rời đi, trong lòng buồn tủi không thôi, xem ra thứ tôi cần bây giờ là học cách chấp nhận
Tôi đang thờ thẫn đứng đó thì có một bàn tay đặt vào vai tôi, khi tôi ngẩng đầu lên thì phát hiện ra đó là Tuyết Hy : " Đi về thôi, không có nó thì vẫn có tớ mà, tớ sẽ dẫn cậu đi chơi thật nhiều luôn "
Câu nói đó dù có chút trẻ con nhưng nó đã khiến tôi vui hơn
Chúng tôi dọn dẹp rồi lên xe về nhà
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.