Quyển 4 - Chương 24: Anh có muốn lên giường với tôi không?
Thủy tụ nhân gia
01/07/2013
Hắn có chút dương dương tự đắc nói: “Không dám khoe khoang, bất quá anh có rất nhiều bạn gái, đã kết hôn rồi còn đến tìm anh, không còn cách nào, anh làm cho các cô ấy nhớ mãi không quên mà.”
Đàn ông thối.
Hắn kề sát vào tai tôi, nói: “Anh cũng nhìn em lâu rồi, có phải em bị thất tình không? Không sao, anh sẽ giúp em, yên tâm đi, anh không phải làm nghề đó đâu, anh cũng sẽ làm các biện pháp an toàn mà, hai chúng ta theo nhu cầu thôi, tuyệt đối sẽ không lưu lại hình khiêu dâm gì đâu, yên tâm đi.”
Tôi quay đầu lại, trong lòng hừ lạnh một tiếng.
Dường như hắn đối với dạng phụ nữ như tôi rất có lòng, tự cho rằng tôi đang giả bộ rụt rè, tôi chỉ nghe hắn nói: “Không có chuyện gì đâu, lúc đầu thì ai cũng ngượng ngùng, dần dần thì tốt hơn, nếu em muốn kích thích một chút, anh có rất nhiều trò.” Rồi hắn lại thấp giọng nói: “Anh dài tới 20cm lận, tuyết đối có thể cho em lên đỉnh, khiến em cực kỳ thỏa mãn.” (Nhoclubu: Chài ơi, sao dài dữ zậy? Tg có nổ hok chài? =.=)
Tôi nhất thời sôi máu, giỏi cho một tên đàn ông vô sỉ ghê tởm.
Nhìn thấy tay hắn không an phận sờ lên đùi tôi, tôi nhất thời bốc hỏa, thuận tay cầm cái gạt tàn bằng thủy tinh bên phải, không thèm suy nghĩ, nhắm thẳng vào gáy của hắn mà bổ tới, chỉ nghe một tiếng hét thảm thiết, có lẽ là hắn cơ bản không ngờ rằng tôi sẽ kích động như vậy, bất ngờ không kịp đề phòng đã bị đánh trúng một cái thật mạnh.
Đánh xuống một cái này, tôi cũng hoảng sợ, từ lần trước đánh Phó Gia Kỳ một bạt tay, đến bây giờ đã qua mấy tháng, tôi không ngờ rằng tính khí của tôi vẫn không sửa được, lại còn có thể bộc phát như vậy.
Lập tức đang lúc tôi cũng choáng váng, chỉ nhìn thấy một dòng máu tươi như con giun từ đầu của hắn chảy xuống.
Những người khách trong quán bar cũng bị tiếng động bên này của chúng tôi làm cho kinh hãi, đều tò mò nhìn qua đây.
Tên đó vừa sờ đầu, vừa thấy toàn là máu, nhất thời giận sôi gan, hắn bỗng nhiên đứng lên, xỉa vào người tôi rống to: “Con đàn bà đê tiện này.”
Tiếng nói chưa dứt, hắn đã kéo cánh tay của tôi qua, nhấc tôi lên khỏi chỗ ngồi một cách mạnh mẽ, tôi chỉ cảm thấy bàn chân nhẹ tênh, cả người bị hắn ta ném thật mạnh sang chỗ khác, đầu đập vào bên cạnh tủ.
Tên đó buột miệng giận dữ, tất cả đều là lời lẽ bẩn thỉu, tôi lấy lại tinh thần, xong rồi, thôi xong rồi, tôi chọc phải tổ ong vò vẽ rồi.
Bảo vệ của quán bar lập tức vọt tới, ngăn tên này lại ngay, sức lực của hắn rất lớn, hắn ta một phen xô ngã hết tất cả bảo vệ.
Tôi ngồi phịch trên sàn, đang rất hoang mang. Không phải là tôi sẽ bị hắn cho một đấm mạnh thật mạnh nữa chứ, đột nhiên một cánh tay luồn dưới nách tôi, đỡ tôi đứng lên.
Tôi nhìn lại, hả, là Bùi Vĩnh Diễm?
Bùi Vĩnh Diễm đỡ tôi dậy, gần như là dùng tư thế ôm để đặt tôi lên quầy rượu, vén tóc của tôi lên, anh hỏi tôi: “Cô không sao chứ?”
Tay của người đàn ông kia khoát lên trên vai của Bùi Vĩnh Diễm, phẫn nộ điên cuồng mắng chửi Bùi Vĩnh Diễm: “Oắt con, muốn xen vào chuyện của người khác ư?”
Bùi Vĩnh Diễm quay đầu lại, nghiêng mắt nhìn xuống bàn tay của hắn, không lạnh không nóng nói: “Bỏ tay ra.”
Nói xong anh thu vai lại, liền thoát khỏi tay của tên kia.
Chu Vi cũng gấp gáp quay lại, cô ấy lo lắng đỡ tôi, liên tục trấn an tôi đang đần ra: “Đinh Đinh, cậu không sao chứ.”
Tôi vẫn đang hoảng hồn chưa bình tĩnh lại, ngây ngốc nhìn Bũi Vĩnh Diễm cùng tên kia, không ngờ Bùi Vĩnh Diễm vô cùng hòa nhã nói với tên gây sự kia: “Tôi không muốn đánh nhau với anh, chỉ có điều anh ta muốn cùng anh đọ sức một chút.”
Anh nháy mắt một cái, ý bảo tên kia nhìn lại sau lưng, chúng tôi đều nhìn theo ánh mắt của Bùi Vĩnh Diễm, lúc này mới hiểu ra.
Tôi thấy một một người đàn ông cường tráng cao khoảng 1m9 đang đứng ở sau lưng tên kia, dũng mãnh hệt như cây cột nhà, đứng sừng sững ở giữa quán bar như một cái trụ.
Đây thật sự là bọ ngựa bắt ve, hoàng tước ở phía sau, tên đê tiện gây chuyện bất quá chỉ cao khoảng 1m8, bây giờ đứng trước mặt người đàn ông cao lớn cũng yếu đuối hẳn.
Khuôn mặt của người đàn ông cao lớn kia rất thẳng thắn, không nói câu nào, chỉ tiện tay cầm một chai bia trên quầy rượu, chỉ thấy tay trái anh ta lấy chai bia, hai ngón tay phải nắm miệng chai, giống như đang cạy con cua, bốp một tiếng, ngay cả miệng chai và nắp chia bia cứng nhắt đều bị bẻ vỡ.
Sau đó anh ta ngẩng đầu, ngửa cổ, tầm mắt từ đầu đến cuối đều nhẹ nhàng xẹt qua tên tiện nam, vừa há miệng dốc ngược chai bia rót vào miệng mình.
Động tác trước sau nhanh nhẹn dứt khoát, uống bia xong, anh ta mới dùng một giọng nói lạnh lùng hỏi tên tiện nam: “Muốn đến đây uống một ly với nhau không?”
Tên tiện nam nhìn thấy anh to con, mây bay nước chảy lưu loát sinh động, động tác dứt khoát, lúc này choáng váng. Anh to con bẻ chai thủy tinh, giống như nhặt rau hẹ, mà nếu như vị trí bẻ, không khéo là cánh tay hoặc là bộ phận mền mại nào đó trên người hắn?
Lý Quỷ đụng phải Lý Quỳ, tên tiện nam chỉ có thể căm hận mắng chửi tôi: “Coi như hôm nay mày may mắn.” Lập tức chạy ra ngoài.
Người vây xem cũng rụt đầu, không còn náo nhiệt, tự nhiên mọi người khôi phục lại thế giới của riêng mình.
Tôi vỗ ngực, sắc mặt sớm bị dọa thành trắng bệch.
Lúc này, Bùi Vĩnh Diễm mới quay đầu lại, anh ta ôn hòa hỏi tôi: “Cô không sao chứ?”
Lúc này tôi mới nghĩ ra, anh ta chính là ân nhân cứu mạng của tôi. Nếu không phải anh ta kịp thời xuất hiện, nhất định tôi sẽ bị tên tiện nam đó hung dữ tát cho mấy cái, có thể thất khiếu (1) sẽ bị chảy máu đến khó coi.
(1) Thất khiếu: hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi, miệng.
Chu Vi không ngừng giúp tôi xoa ngực, khiến tôi đang thở hổn hển thì bình tĩnh lại một chút, cô ấy cũng sợ hãi.
Thấy chuyện không hề gì, cô ấy mới mắng tôi: “Cậu thật sự không để cho tớ bớt lo lắng mà.”
Lúc này tôi mới nhớ tới sự chột dạ đáng sợ, rượu vừa uống xong lúc nãy đang xáo trộn trong dạ dày, tất cả mùi rượu xộc lên, tôi kiềm chế không được sự cuộn trào trong dạ dày, tôi rất muốn nôn ra, muốn quơ một xấp khăn giấy lên che miệng, nhưng trong tay tôi cái gì cũng không có, quýnh quáng lên, tôi thuận tay chộp lấy một ly rượu bụng to ở trên quầy rượu, chính là ly rượu bụng to miệng hẹp 170cc, mà đúng lúc này, thức ăn trong bụng đã vận hành đến cổ họng. Cả Bùi Vĩnh Diễm lẫn Chu Vi đều ở trước mặt tôi, tôi muốn trốn cũng không có chỗ trốn, bên trong lộn xộn, tôi xoay người lại trực tiếp nâng ly rượu lên miệng của tôi.
Sau đó, tôi nghe thấy người hầu rượu kêu lên thất thanh thảm thiết.
Tôi lại mất mặt, lần này chưa tính đến chuyện gặp rắc rối, mất hết cả thể diện.
Người hầu rượu nhìn tôi nôn ra một ly ô uế, mặt cắt không còn chút máu.
Chu Vi cũng hoảng sợ hét lên một tiếng, cô ấy che miệng, Bùi Vĩnh Diễm cũng nhịn không được xoay qua chỗ khác.
Tôi xấu hổ nâng ly rượu đưa cho người hầu rượu, hắn chán ghét dùng một tay quạt không khí, tôi chỉ đành nói xin lỗi: “Thật sự… … rất xin lỗi.”
Không biết tôi lảo đảo thế nào chạy ra khỏi quán bar, Chu Vi ở sau lưng không ngừng xin lỗi người ta, ra khỏi quán bar lại té ngã trên đường, cô ấy đỡ tôi dựa vào cái cây ven đường, tôi lại nôn mửa.
Chu Vi tức giận mắng tôi, cô ấy vừa vỗ lưng tôi vừa mắng: “Sớm biết tửu lượng cậu kém như vậy, thật không nên dẫn cậu ra đây để mất mặt xấu hổ.”
Tôi chìa ngón tay về phía cô ấy, cười ha ha nói: “Thật là, một cuộn giấy vệ sinh ở thời điểm tất yếu cũng phát huy được tác dụng cực hạn của nó, cục cưng à, cậu chính là cuộn giấy vệ sinh trong lúc tớ nghèo túng nhất.”
Bùi Vĩnh Diễm lại ở sau lưng chúng tôi mỉm cười.
Tôi quay đầu lại, thấy Bũi Vĩnh Diễm đứng ở phía sau chúng tôi, trên mặt anh ta cười nhạt mà hiềnl ành, tôi nhìn mặt anh, trong lòng chợt bắt đầu thấy khổ sở.
Cuối cùng, nước mắt cũng trào ra khỏi hốc mắt, tôi lấy tay vuốt mắt, tôi hướng về phía Bùi Vĩnh Diễm, tôi vừa khóc vừa cười hỏi anh: “Anh nói cho tôi biết, từ sống đến chết có xa lắm không? Từ mê đến ngộ có xa lắm không? Từ yêu đến hận có xa lắm không, từ cổ chí kim có xa lắm không?” Nói xong câu cuối cùng, giọng nói của tôi từ từ yếu đi, nước mắt chảy xuống khóe miệng, mặn vô cùng, tôi thều thào hỏi: “Từ trái tim đến trái tim có xa lắm không?”
Chu Vi đỡ tôi.
Không ngờ Bùi Vĩnh Diễm lại trả lời không liên quan gì cả, anh nhìn lên bầu trời rồi trả lời: “Cô nhìn xem chòm sao Orion vô cùng sáng, thi ca nói rằng vật đổi sao dời, qua khỏi canh ba, chòm sao Orion đắm chìm trong dải ngân hà là chòm sao lộng lẫy nhất.”
Anh ta nói vậy là có ý gì? Tôi không hiểu, nhắm mắt lại, tôi trực tiếp ngã vào lòng của Chu Vi.
*********************************************
Ngày hôm sau, tôi bị mùi hương quyến rũ của bánh bao làm thức giấc.
Mở mắt ra nhìn thấy, tôi ngủ trên giường của Chu Vi.
Tôi tò mò ngồi dậy, phát hiện ra trên người không mặc gì cả, ngủ trần trụi. Sau khi mặc áo sơ mi của mình đặt trên giường, tôi ra ngoài phòng khách, quả nhiên nhìn thấy Chu Vi đang bưng bánh bao ra bên ngoài.
Thấy tôi thức dậy, cô tức giận nói: “Thức dậy rồi sao? Người phụ nữ gây họa?”
“Tại sao tớ lại ở đây?”
Cô lẩm bẩm: “Còn nói nữa, người nào không thể uống rượu mà còn sung, thật là không uống rượu thì còn giống người, vừa uống rượu vào thì không còn là người nữa.”
Tôi khó hiểu: “Tối qua tớ uống rượu phải không? Không nhớ nữa.”
Cô ấy mắng tôi: “Cắt, người như cậu đó, tối hôm qua cậu gây sự làm trò cười cho thiên hạ, không chừng tớ nói ra có thể hù chết cậu đấy.”
Tôi vỗ đầu: “Trời đất, tớ còn chưa nói cho ba mẹ tớ biết, buổi tối tớ ngủ ở chỗ cậu, chắc họ lo lắng chết luôn?”
Vừa định tìm điện thoại, Chu Vi lại không khách sáo mà chế nhạo tôi: “Xong rồi, đã gọi điện thoại cho dì rồi.”
Tác dụng của cồn đã biến mất, lúc này tôi mới yên tâm hỏi cô ấy: “Tối qua tớ có làm gì động trời không, kể cho tớ nghe một chút đi.”
Cô ấy hừ hừ mắng tôi: “Tối hôm qua, đầu tiên là cậu đánh một tên tiện nam ở quán bar, sau đó thì bị tên đó ném xuống đất, lúc cậu suýt chút nữa như cọng cỏ bị chà đạp, thiên thần của cậu xuất hiện, cứu cậu.”
Tôi vô cùng hoang mang, thật là giống như đang nghe chiếu thư: “Thiên thần? Ai vậy?”
“Là ông chủ của cậu, tên là Bùi Vĩnh Diễm.”
Lúc này tôi mới thật sự tỉnh táo, tinh thần lo lắng, đầu óc đau nhức dữ dội.
Chu Vi tức giận tái hiện lại chuyện xảy ra tối qua cho tôi, hóa ra sau đó lại xuất hiện một vệ sĩ cao to của Bùi Vĩnh Diễm, đúng lúc Bùi Vĩnh Diễm đang uống rượu với khách hàng ở quán bar, kết quả gặp được tôi đang ở đó gây sự, anh ta liền tiện tay cứu tôi.
“Sau đó thì sao?” Tôi ngồi xuống mép bàn, thò tay tới dĩa bánh bao.
Chu Vi tát một cái chụp về: “Xem chỗ này của tớ là chỗ ăn uống miễn phí sao? Đi rửa tay trước đi.”
Tôi ngoan ngoãn đi rửa mặt, thật tốt, cô ấy còn để một bàn chải đánh răng dự phòng ở trong nhà vệ sinh, tôi đương nhiên lấy xài rồi.
Sau khi rửa mặt xong, tôi mới nghe và biết được hành động vĩ đại tối qua của tôi, nghe xong đầu tôi cháy đen.
Tôi say rượu nên ngã, Chu Vi không đỡ được tôi, Bùi Vĩnh Diễm đến đỡ tôi, kết quả tôi thuận tay ôm lấy cổ anh ta, ôm chặt anh ta, dùng lời nói hậm hực của Chu Vi hình dung, “Cái tư thế đó của cậu gọi là khiêu khích á.”
Tôi biết là cô ấy cố tình tổn thương tôi, cho nên tôi chỉ cười ha ha, sau đó thì tôi cười không nổi nữa.
Bùi Vĩnh Diễm ôm tôi lên xe của anh ta, anh ta yêu cầu tài xế đưa chúng tôi về nhà, mà tôi, tôi thì hệt như một con gấu koala, ôm chặt lấy anh ta, dính chặt trên người anh ta, điều kỳ quái nhất chính là, đi được nửa đường tôi lại tỉnh bơ nói với anh ta một câu như vầy: “Nói đi, anh có muốn lên giường với tôi không?”
Đàn ông thối.
Hắn kề sát vào tai tôi, nói: “Anh cũng nhìn em lâu rồi, có phải em bị thất tình không? Không sao, anh sẽ giúp em, yên tâm đi, anh không phải làm nghề đó đâu, anh cũng sẽ làm các biện pháp an toàn mà, hai chúng ta theo nhu cầu thôi, tuyệt đối sẽ không lưu lại hình khiêu dâm gì đâu, yên tâm đi.”
Tôi quay đầu lại, trong lòng hừ lạnh một tiếng.
Dường như hắn đối với dạng phụ nữ như tôi rất có lòng, tự cho rằng tôi đang giả bộ rụt rè, tôi chỉ nghe hắn nói: “Không có chuyện gì đâu, lúc đầu thì ai cũng ngượng ngùng, dần dần thì tốt hơn, nếu em muốn kích thích một chút, anh có rất nhiều trò.” Rồi hắn lại thấp giọng nói: “Anh dài tới 20cm lận, tuyết đối có thể cho em lên đỉnh, khiến em cực kỳ thỏa mãn.” (Nhoclubu: Chài ơi, sao dài dữ zậy? Tg có nổ hok chài? =.=)
Tôi nhất thời sôi máu, giỏi cho một tên đàn ông vô sỉ ghê tởm.
Nhìn thấy tay hắn không an phận sờ lên đùi tôi, tôi nhất thời bốc hỏa, thuận tay cầm cái gạt tàn bằng thủy tinh bên phải, không thèm suy nghĩ, nhắm thẳng vào gáy của hắn mà bổ tới, chỉ nghe một tiếng hét thảm thiết, có lẽ là hắn cơ bản không ngờ rằng tôi sẽ kích động như vậy, bất ngờ không kịp đề phòng đã bị đánh trúng một cái thật mạnh.
Đánh xuống một cái này, tôi cũng hoảng sợ, từ lần trước đánh Phó Gia Kỳ một bạt tay, đến bây giờ đã qua mấy tháng, tôi không ngờ rằng tính khí của tôi vẫn không sửa được, lại còn có thể bộc phát như vậy.
Lập tức đang lúc tôi cũng choáng váng, chỉ nhìn thấy một dòng máu tươi như con giun từ đầu của hắn chảy xuống.
Những người khách trong quán bar cũng bị tiếng động bên này của chúng tôi làm cho kinh hãi, đều tò mò nhìn qua đây.
Tên đó vừa sờ đầu, vừa thấy toàn là máu, nhất thời giận sôi gan, hắn bỗng nhiên đứng lên, xỉa vào người tôi rống to: “Con đàn bà đê tiện này.”
Tiếng nói chưa dứt, hắn đã kéo cánh tay của tôi qua, nhấc tôi lên khỏi chỗ ngồi một cách mạnh mẽ, tôi chỉ cảm thấy bàn chân nhẹ tênh, cả người bị hắn ta ném thật mạnh sang chỗ khác, đầu đập vào bên cạnh tủ.
Tên đó buột miệng giận dữ, tất cả đều là lời lẽ bẩn thỉu, tôi lấy lại tinh thần, xong rồi, thôi xong rồi, tôi chọc phải tổ ong vò vẽ rồi.
Bảo vệ của quán bar lập tức vọt tới, ngăn tên này lại ngay, sức lực của hắn rất lớn, hắn ta một phen xô ngã hết tất cả bảo vệ.
Tôi ngồi phịch trên sàn, đang rất hoang mang. Không phải là tôi sẽ bị hắn cho một đấm mạnh thật mạnh nữa chứ, đột nhiên một cánh tay luồn dưới nách tôi, đỡ tôi đứng lên.
Tôi nhìn lại, hả, là Bùi Vĩnh Diễm?
Bùi Vĩnh Diễm đỡ tôi dậy, gần như là dùng tư thế ôm để đặt tôi lên quầy rượu, vén tóc của tôi lên, anh hỏi tôi: “Cô không sao chứ?”
Tay của người đàn ông kia khoát lên trên vai của Bùi Vĩnh Diễm, phẫn nộ điên cuồng mắng chửi Bùi Vĩnh Diễm: “Oắt con, muốn xen vào chuyện của người khác ư?”
Bùi Vĩnh Diễm quay đầu lại, nghiêng mắt nhìn xuống bàn tay của hắn, không lạnh không nóng nói: “Bỏ tay ra.”
Nói xong anh thu vai lại, liền thoát khỏi tay của tên kia.
Chu Vi cũng gấp gáp quay lại, cô ấy lo lắng đỡ tôi, liên tục trấn an tôi đang đần ra: “Đinh Đinh, cậu không sao chứ.”
Tôi vẫn đang hoảng hồn chưa bình tĩnh lại, ngây ngốc nhìn Bũi Vĩnh Diễm cùng tên kia, không ngờ Bùi Vĩnh Diễm vô cùng hòa nhã nói với tên gây sự kia: “Tôi không muốn đánh nhau với anh, chỉ có điều anh ta muốn cùng anh đọ sức một chút.”
Anh nháy mắt một cái, ý bảo tên kia nhìn lại sau lưng, chúng tôi đều nhìn theo ánh mắt của Bùi Vĩnh Diễm, lúc này mới hiểu ra.
Tôi thấy một một người đàn ông cường tráng cao khoảng 1m9 đang đứng ở sau lưng tên kia, dũng mãnh hệt như cây cột nhà, đứng sừng sững ở giữa quán bar như một cái trụ.
Đây thật sự là bọ ngựa bắt ve, hoàng tước ở phía sau, tên đê tiện gây chuyện bất quá chỉ cao khoảng 1m8, bây giờ đứng trước mặt người đàn ông cao lớn cũng yếu đuối hẳn.
Khuôn mặt của người đàn ông cao lớn kia rất thẳng thắn, không nói câu nào, chỉ tiện tay cầm một chai bia trên quầy rượu, chỉ thấy tay trái anh ta lấy chai bia, hai ngón tay phải nắm miệng chai, giống như đang cạy con cua, bốp một tiếng, ngay cả miệng chai và nắp chia bia cứng nhắt đều bị bẻ vỡ.
Sau đó anh ta ngẩng đầu, ngửa cổ, tầm mắt từ đầu đến cuối đều nhẹ nhàng xẹt qua tên tiện nam, vừa há miệng dốc ngược chai bia rót vào miệng mình.
Động tác trước sau nhanh nhẹn dứt khoát, uống bia xong, anh ta mới dùng một giọng nói lạnh lùng hỏi tên tiện nam: “Muốn đến đây uống một ly với nhau không?”
Tên tiện nam nhìn thấy anh to con, mây bay nước chảy lưu loát sinh động, động tác dứt khoát, lúc này choáng váng. Anh to con bẻ chai thủy tinh, giống như nhặt rau hẹ, mà nếu như vị trí bẻ, không khéo là cánh tay hoặc là bộ phận mền mại nào đó trên người hắn?
Lý Quỷ đụng phải Lý Quỳ, tên tiện nam chỉ có thể căm hận mắng chửi tôi: “Coi như hôm nay mày may mắn.” Lập tức chạy ra ngoài.
Người vây xem cũng rụt đầu, không còn náo nhiệt, tự nhiên mọi người khôi phục lại thế giới của riêng mình.
Tôi vỗ ngực, sắc mặt sớm bị dọa thành trắng bệch.
Lúc này, Bùi Vĩnh Diễm mới quay đầu lại, anh ta ôn hòa hỏi tôi: “Cô không sao chứ?”
Lúc này tôi mới nghĩ ra, anh ta chính là ân nhân cứu mạng của tôi. Nếu không phải anh ta kịp thời xuất hiện, nhất định tôi sẽ bị tên tiện nam đó hung dữ tát cho mấy cái, có thể thất khiếu (1) sẽ bị chảy máu đến khó coi.
(1) Thất khiếu: hai tai, hai mắt, hai lỗ mũi, miệng.
Chu Vi không ngừng giúp tôi xoa ngực, khiến tôi đang thở hổn hển thì bình tĩnh lại một chút, cô ấy cũng sợ hãi.
Thấy chuyện không hề gì, cô ấy mới mắng tôi: “Cậu thật sự không để cho tớ bớt lo lắng mà.”
Lúc này tôi mới nhớ tới sự chột dạ đáng sợ, rượu vừa uống xong lúc nãy đang xáo trộn trong dạ dày, tất cả mùi rượu xộc lên, tôi kiềm chế không được sự cuộn trào trong dạ dày, tôi rất muốn nôn ra, muốn quơ một xấp khăn giấy lên che miệng, nhưng trong tay tôi cái gì cũng không có, quýnh quáng lên, tôi thuận tay chộp lấy một ly rượu bụng to ở trên quầy rượu, chính là ly rượu bụng to miệng hẹp 170cc, mà đúng lúc này, thức ăn trong bụng đã vận hành đến cổ họng. Cả Bùi Vĩnh Diễm lẫn Chu Vi đều ở trước mặt tôi, tôi muốn trốn cũng không có chỗ trốn, bên trong lộn xộn, tôi xoay người lại trực tiếp nâng ly rượu lên miệng của tôi.
Sau đó, tôi nghe thấy người hầu rượu kêu lên thất thanh thảm thiết.
Tôi lại mất mặt, lần này chưa tính đến chuyện gặp rắc rối, mất hết cả thể diện.
Người hầu rượu nhìn tôi nôn ra một ly ô uế, mặt cắt không còn chút máu.
Chu Vi cũng hoảng sợ hét lên một tiếng, cô ấy che miệng, Bùi Vĩnh Diễm cũng nhịn không được xoay qua chỗ khác.
Tôi xấu hổ nâng ly rượu đưa cho người hầu rượu, hắn chán ghét dùng một tay quạt không khí, tôi chỉ đành nói xin lỗi: “Thật sự… … rất xin lỗi.”
Không biết tôi lảo đảo thế nào chạy ra khỏi quán bar, Chu Vi ở sau lưng không ngừng xin lỗi người ta, ra khỏi quán bar lại té ngã trên đường, cô ấy đỡ tôi dựa vào cái cây ven đường, tôi lại nôn mửa.
Chu Vi tức giận mắng tôi, cô ấy vừa vỗ lưng tôi vừa mắng: “Sớm biết tửu lượng cậu kém như vậy, thật không nên dẫn cậu ra đây để mất mặt xấu hổ.”
Tôi chìa ngón tay về phía cô ấy, cười ha ha nói: “Thật là, một cuộn giấy vệ sinh ở thời điểm tất yếu cũng phát huy được tác dụng cực hạn của nó, cục cưng à, cậu chính là cuộn giấy vệ sinh trong lúc tớ nghèo túng nhất.”
Bùi Vĩnh Diễm lại ở sau lưng chúng tôi mỉm cười.
Tôi quay đầu lại, thấy Bũi Vĩnh Diễm đứng ở phía sau chúng tôi, trên mặt anh ta cười nhạt mà hiềnl ành, tôi nhìn mặt anh, trong lòng chợt bắt đầu thấy khổ sở.
Cuối cùng, nước mắt cũng trào ra khỏi hốc mắt, tôi lấy tay vuốt mắt, tôi hướng về phía Bùi Vĩnh Diễm, tôi vừa khóc vừa cười hỏi anh: “Anh nói cho tôi biết, từ sống đến chết có xa lắm không? Từ mê đến ngộ có xa lắm không? Từ yêu đến hận có xa lắm không, từ cổ chí kim có xa lắm không?” Nói xong câu cuối cùng, giọng nói của tôi từ từ yếu đi, nước mắt chảy xuống khóe miệng, mặn vô cùng, tôi thều thào hỏi: “Từ trái tim đến trái tim có xa lắm không?”
Chu Vi đỡ tôi.
Không ngờ Bùi Vĩnh Diễm lại trả lời không liên quan gì cả, anh nhìn lên bầu trời rồi trả lời: “Cô nhìn xem chòm sao Orion vô cùng sáng, thi ca nói rằng vật đổi sao dời, qua khỏi canh ba, chòm sao Orion đắm chìm trong dải ngân hà là chòm sao lộng lẫy nhất.”
Anh ta nói vậy là có ý gì? Tôi không hiểu, nhắm mắt lại, tôi trực tiếp ngã vào lòng của Chu Vi.
*********************************************
Ngày hôm sau, tôi bị mùi hương quyến rũ của bánh bao làm thức giấc.
Mở mắt ra nhìn thấy, tôi ngủ trên giường của Chu Vi.
Tôi tò mò ngồi dậy, phát hiện ra trên người không mặc gì cả, ngủ trần trụi. Sau khi mặc áo sơ mi của mình đặt trên giường, tôi ra ngoài phòng khách, quả nhiên nhìn thấy Chu Vi đang bưng bánh bao ra bên ngoài.
Thấy tôi thức dậy, cô tức giận nói: “Thức dậy rồi sao? Người phụ nữ gây họa?”
“Tại sao tớ lại ở đây?”
Cô lẩm bẩm: “Còn nói nữa, người nào không thể uống rượu mà còn sung, thật là không uống rượu thì còn giống người, vừa uống rượu vào thì không còn là người nữa.”
Tôi khó hiểu: “Tối qua tớ uống rượu phải không? Không nhớ nữa.”
Cô ấy mắng tôi: “Cắt, người như cậu đó, tối hôm qua cậu gây sự làm trò cười cho thiên hạ, không chừng tớ nói ra có thể hù chết cậu đấy.”
Tôi vỗ đầu: “Trời đất, tớ còn chưa nói cho ba mẹ tớ biết, buổi tối tớ ngủ ở chỗ cậu, chắc họ lo lắng chết luôn?”
Vừa định tìm điện thoại, Chu Vi lại không khách sáo mà chế nhạo tôi: “Xong rồi, đã gọi điện thoại cho dì rồi.”
Tác dụng của cồn đã biến mất, lúc này tôi mới yên tâm hỏi cô ấy: “Tối qua tớ có làm gì động trời không, kể cho tớ nghe một chút đi.”
Cô ấy hừ hừ mắng tôi: “Tối hôm qua, đầu tiên là cậu đánh một tên tiện nam ở quán bar, sau đó thì bị tên đó ném xuống đất, lúc cậu suýt chút nữa như cọng cỏ bị chà đạp, thiên thần của cậu xuất hiện, cứu cậu.”
Tôi vô cùng hoang mang, thật là giống như đang nghe chiếu thư: “Thiên thần? Ai vậy?”
“Là ông chủ của cậu, tên là Bùi Vĩnh Diễm.”
Lúc này tôi mới thật sự tỉnh táo, tinh thần lo lắng, đầu óc đau nhức dữ dội.
Chu Vi tức giận tái hiện lại chuyện xảy ra tối qua cho tôi, hóa ra sau đó lại xuất hiện một vệ sĩ cao to của Bùi Vĩnh Diễm, đúng lúc Bùi Vĩnh Diễm đang uống rượu với khách hàng ở quán bar, kết quả gặp được tôi đang ở đó gây sự, anh ta liền tiện tay cứu tôi.
“Sau đó thì sao?” Tôi ngồi xuống mép bàn, thò tay tới dĩa bánh bao.
Chu Vi tát một cái chụp về: “Xem chỗ này của tớ là chỗ ăn uống miễn phí sao? Đi rửa tay trước đi.”
Tôi ngoan ngoãn đi rửa mặt, thật tốt, cô ấy còn để một bàn chải đánh răng dự phòng ở trong nhà vệ sinh, tôi đương nhiên lấy xài rồi.
Sau khi rửa mặt xong, tôi mới nghe và biết được hành động vĩ đại tối qua của tôi, nghe xong đầu tôi cháy đen.
Tôi say rượu nên ngã, Chu Vi không đỡ được tôi, Bùi Vĩnh Diễm đến đỡ tôi, kết quả tôi thuận tay ôm lấy cổ anh ta, ôm chặt anh ta, dùng lời nói hậm hực của Chu Vi hình dung, “Cái tư thế đó của cậu gọi là khiêu khích á.”
Tôi biết là cô ấy cố tình tổn thương tôi, cho nên tôi chỉ cười ha ha, sau đó thì tôi cười không nổi nữa.
Bùi Vĩnh Diễm ôm tôi lên xe của anh ta, anh ta yêu cầu tài xế đưa chúng tôi về nhà, mà tôi, tôi thì hệt như một con gấu koala, ôm chặt lấy anh ta, dính chặt trên người anh ta, điều kỳ quái nhất chính là, đi được nửa đường tôi lại tỉnh bơ nói với anh ta một câu như vầy: “Nói đi, anh có muốn lên giường với tôi không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.