Chương 49: Cuộc họp báo (1)
Túc Nhị Thập Cửu
13/09/2020
- Tôi có một cách.
Long Mộ Thần nhìn cô, nói:
- Nhưng cần sự đồng ý của em.
- Cách gì?
Diệp Tiểu Tịch vội hỏi.
- Cái gọi là khuất tất, chỉ cần có lời giải thích hợp lý thì có thể lái đi được.
Ánh mắt Long Mộ Thần lóe lên:
- Cách tốt nhất chính là công khai một chuyện mà mọi người có thể chấp nhận được. Ví dụ như…
Diệp Tiểu Tịch trợn mắt nhìn anh.
- Thật ra chúng ta đã quen biết nhau từ trước, hơn nữa còn rất yêu nhau. Bởi vì một vài nguyên nhân nên phải chia tay, sau đó lại gặp nhau tại buổi tuyển người mang thai hộ và gương vỡ lại lành.
Long Mộ Thần cất giọng bình tĩnh rồi nhìn Diệp Tiểu Tịch đăm đăm.
Thần sắc Diệp Tiểu Tịch hơi thay đổi.
Cô chợt nghĩ đến tin tức trên mạng trước đó.
Truyền thông đều khẳng định nội bộ Long thị đã truyền ra tin tức có ẩn tình đằng sau cuộc tuyển chọn người mang thay hộ.
Long Mộ Thần là chủ tịch Long thị, sao có cho phép truyền ra ngoài chuyện này được?
Trừ khi… đây là ý định của anh.
Trái tim Diệp Tiểu Tịch trở nên nguội lạnh. Cô siết chặt tay, cố gắng giữ mình thật bình tĩnh.
- Câu chuyện chủ tịch và cô bé lọ lem gặp lại sau bao ngày xa cách à?
Khóe môi cô cong lên đầy lành lẽo:
- Đúng là có thể che giấu ẩn tình thật đó, nhưng sau đó thì sao?
Diệp Tiểu Tịch nhìn thẳng vào mắt anh hỏi:
- Trong khoảng thời gian ngắn, cánh truyền thông sẽ không bỏ qua cho tôi và anh, anh tính làm gì đây?
- Diệp Tiểu Tịch, mình yêu nhau đi.
Long Mộ Thần bỗng nói.
Đáy lòng cô như rơi xuống vực sâu.
Chẳng lẽ Long Mộ Thần đã làm chuyện này thật ư?
Anh ta tốn công tốn sức dùng cách này để trói chặt cô bên cạnh mình à?
Hôm qua cô vừa từ chối anh, tối đó dư luận đã xào xáo. Cô chạy trốn trong lo sợ nhưng anh lại tìm ra được cô.
Mọi chuyện đều vừa khớp với nhau, nếu như anh đứng ở sau lưng thúc đẩy thì tất cả đều dễ hiểu.
Đến tận bây giờ anh ta vẫn luôn là kẻ thâm sâu khó dò, thủ đoạn khôn lường thế đấy.
- Em không ghét tôi mà, đúng không?
Anh thấp giọng khuyên:
- Chúng ta cứ thử quen nhau…
- Không!
Diệp Tiểu Tịch cắt ngang bất thình lình.
Phản ứng kịch liệt của cô làm Long Mộ Thần khá kinh ngạc.
- Tôi không ghét anh nhưng không có nghĩa là tôi thích anh!
Diệp Tiểu Tịch cất giọng lạnh lùng:
- Tôi nói rồi, tôi đã quyết định thì sẽ không thay đổi! Nếu như anh có thể giúp tôi dẹp yên chuyện này thì tôi cảm ơn. Không thể dẹp yên cũng chẳng sao, cùng lắm thì tôi bị đuổi học về nhà mà thôi! Tôi nhất định không chấp nhận quen anh bởi vì anh đã giúp tôi đâu!
Long Mộ Thần cau mày, biến hóa này làm anh hơi bất ngờ.
Anh lại nói gì sai rồi à?
- Tiểu Tịch, tôi không có ý muốn em trả ơn đâu.
Ánh mắt anh nhìn cô vẫn thâm trầm như trước:
- Nói tôi nghe xem, rốt cuộc là em hiểu lầm tôi chỗ nào mà lại kháng cự tôi đến vậy?
- Có hiểu lầm gì đâu?
Diệp Tiểu Tịch căm tức:
- Bởi vì gặp anh nên tôi mới sa lầy vào chuyện này! Nếu yêu anh thì còn bao nhiêu cuộc tấn công ngoài sáng trong tối nữa? Anh thuộc dạng nam thần rồi, người khác chẳng nói gì anh cả nhưng tôi chỉ là người bình thường thôi, khi đó tất cả những tiếng xấu đều đè lên đầu tôi! Giờ đã có người mắng tôi là hồng nhan họa thủy rồi, ai biết sau này người khác còn mắng tôi thế nào nữa?
- Em không cần lo lắng.
Long Mộ Thần khuyên nhủ:
- Tôi sẽ xử lý những việc này…
- Rốt cuộc là anh có hiểu không?
Diệp Tiểu Tịch giật dữ cắt ngang lời anh:
- Tôi không cần sự bảo vệ của anh, tôi muốn tự do! Tôi chỉ cần anh đừng quấy rầy cuộc sống của tôi thôi, chúng ta không gặp nhau nữa thì tôi và anh mới hạnh phúc được, cuộc sống của tôi mới trở lại bình thường!
Long Mộ Thần hơi cứng người, nỗi đau đớn choán đầy trong ánh mắt. Sự bài xích của Diệp Tiểu Tịch đối với anh đã lớn đến mức này rồi ư?
- Em nghĩ như vậy thật à?
Anh hỏi.
- Đúng!
Diệp Tiểu Tịch khẳng định chắc nịch.
- Tôi hiểu rồi.
Thần sắc Long Mộ Thần trở nên buồn bã, ánh mắt anh đảo qua ảnh chụp trên bàn, đáy lòng xót xa khôn tả.
- Diệp Tiểu Tịch, cho dù em muốn thế nào thì tôi cũng sẽ cho em hết.
Long Mộ Thầy xoay người rời khỏi, Diệp Tiểu Tịch kinh ngạc nhìn bóng lưng của anh.
Ý của anh chính là… buông tha cho cô à?
Diệp Tiểu Tịch bối rối hẳn.
Cô giật mình rồi vội đuổi theo.
Diệp Tiểu Tịch vừa đến phòng khách thì đã thấy Long Mộ Thần lên xe đi mất rồi.
- Tiểu Tịch, má nấu bữa sáng rồi đó, con đến ăn đi.
Má Trương gọi cô, giọng điệu thân thiết.
Diệp Tiểu Tịch ngỡ ngàng hỏi:
- Má Trương, má biết Long Mộ Thần đang đi đâu không ạ?
- Không rõ lắm.
Má Trương lắc đầu:
- Hẳn là có việc bận rồi.
Diệp Tiểu Tịch trầm mặc không nói gì.
Xe dừng lại, Long Mộ Thần bước xuống xe, Hàn Tư Viễn vội chạy ra đón.
- Chủ tịch, cô Diệp đâu ạ?
Hàn Tư Viễn hỏi lại.
- Em ấy không đến.
Long Mộ Thần trả lời thản nhiên:
- Phóng viên tới hết chưa?
Trước đó Hàn Tư Viện nhận được tin từ Long Mộ Thần về chuyện anh và Diệp Tiểu Tịch sẽ mở cuộc họp báo giải thích ẩn tình đằng sau cuộc tuyển chọn người mang thai hộ.
Giờ đây tất cả phóng viên của các tạp chí lớn đều đến cả rồi nhưng Diệp Tiểu Tịch lại không tới!
Chẳng lẽ lại có biến cố xảy ra?
- Phóng viên đến đông đủ rồi ạ.
Hàn Từ Viễn trả lời:
- Hay là tôi thông báo cho bọn họ trở lại vào hôm khác?
- Không cần đâu.
Long Mộ Thần vẫn rất bình tĩnh:
- Chúng ta vào đi.
- Nhưng mà…
Hàn Từ Viễn nhìn anh đầy lo lắng, lại thấy Long Mộ Thần đi đến gần đại sảnh, anh ta đi vội theo sau.
Rất nhiều phóng viên đang chen chúc trong phòng, bọn họ không thể ngờ rằng Long Mộ Thần sẽ tự mình mở cuộc họp báo giải thích chuyện người mang thai hộ kia.
Đây cũng chính là lần đầu tiên Long Mộ Thần xuất hiện trước mắt công chúng.
Trước kia, nhân viên phụ trách mảng truyền thông luôn là người ra mặt ở bất kỳ tình huống nào. Rốt cuộc trong chuyện này có ẩn tình gì mà khiến Long Mộ Thần phải tự mình ra mặt?
Đương lúc mọi người trông chờ, Long Mộ Thần đã đi lên bục trong ánh đèn flash chớp nháy liên tục.
- Cậu Long, ẩn tỉnh đằng sau sự việc tuyển chọn người mang thai hộ…
- Cậu Long, xin hỏi rốt cuộc mối quan hệ giữa ngài và Diệp Tiểu Tịch là như thế nào…
…
Đám phóng viên dưới dài tranh nhau hỏi như cái chợ, cực kỳ hỗn loạn.
Long Mộ Thần giơ tay ra hiệu, phòng viên dần dần yên tĩnh lại.
- Tôi biết mọi người có nhiều vấn đề muối hỏi.
Long Mộ Thần cất giọng bình thản:
- Nhưng trước khi hỏi, tôi muốn giải thích rõ ràng tất cả.
Anh nhìn sang Hàn Tư Viễn, gật đầu, Hàn Tư Viễn nhấn nút, màn hình lớn phía sau lưng anh xuất hiện ảnh chung Diệp Tiểu Tịch.
- Vị này chính là Diệp Tiểu Tịch. Trước tiên tôi muốn làm sáng tỏ một vài chuyện giúp cô ấy.
Long Mộ Thần nhìn lên màn ảnh với vẻ bình tĩnh, giải thích lần lượt từng hình:
- Đây là hình cô ấy ngồi xe của tôi. Đây là hình ngồi xe của trợ lý tôi, đương nhiên là tôi dặn trợ lý đến đón cô ấy rồi.
Anh tiếp tục giải thích:
- Còn tấm ảnh cô ấy ngồi xe An Tử Dục là vì khi đó ba chúng tôi đang dùng bữa, tôi có việc gấp phải đi ngay nên đã nhờ An Tử Dục giúp tôi đưa cô ấy về…
Long Mộ Thần nhìn cô, nói:
- Nhưng cần sự đồng ý của em.
- Cách gì?
Diệp Tiểu Tịch vội hỏi.
- Cái gọi là khuất tất, chỉ cần có lời giải thích hợp lý thì có thể lái đi được.
Ánh mắt Long Mộ Thần lóe lên:
- Cách tốt nhất chính là công khai một chuyện mà mọi người có thể chấp nhận được. Ví dụ như…
Diệp Tiểu Tịch trợn mắt nhìn anh.
- Thật ra chúng ta đã quen biết nhau từ trước, hơn nữa còn rất yêu nhau. Bởi vì một vài nguyên nhân nên phải chia tay, sau đó lại gặp nhau tại buổi tuyển người mang thai hộ và gương vỡ lại lành.
Long Mộ Thần cất giọng bình tĩnh rồi nhìn Diệp Tiểu Tịch đăm đăm.
Thần sắc Diệp Tiểu Tịch hơi thay đổi.
Cô chợt nghĩ đến tin tức trên mạng trước đó.
Truyền thông đều khẳng định nội bộ Long thị đã truyền ra tin tức có ẩn tình đằng sau cuộc tuyển chọn người mang thay hộ.
Long Mộ Thần là chủ tịch Long thị, sao có cho phép truyền ra ngoài chuyện này được?
Trừ khi… đây là ý định của anh.
Trái tim Diệp Tiểu Tịch trở nên nguội lạnh. Cô siết chặt tay, cố gắng giữ mình thật bình tĩnh.
- Câu chuyện chủ tịch và cô bé lọ lem gặp lại sau bao ngày xa cách à?
Khóe môi cô cong lên đầy lành lẽo:
- Đúng là có thể che giấu ẩn tình thật đó, nhưng sau đó thì sao?
Diệp Tiểu Tịch nhìn thẳng vào mắt anh hỏi:
- Trong khoảng thời gian ngắn, cánh truyền thông sẽ không bỏ qua cho tôi và anh, anh tính làm gì đây?
- Diệp Tiểu Tịch, mình yêu nhau đi.
Long Mộ Thần bỗng nói.
Đáy lòng cô như rơi xuống vực sâu.
Chẳng lẽ Long Mộ Thần đã làm chuyện này thật ư?
Anh ta tốn công tốn sức dùng cách này để trói chặt cô bên cạnh mình à?
Hôm qua cô vừa từ chối anh, tối đó dư luận đã xào xáo. Cô chạy trốn trong lo sợ nhưng anh lại tìm ra được cô.
Mọi chuyện đều vừa khớp với nhau, nếu như anh đứng ở sau lưng thúc đẩy thì tất cả đều dễ hiểu.
Đến tận bây giờ anh ta vẫn luôn là kẻ thâm sâu khó dò, thủ đoạn khôn lường thế đấy.
- Em không ghét tôi mà, đúng không?
Anh thấp giọng khuyên:
- Chúng ta cứ thử quen nhau…
- Không!
Diệp Tiểu Tịch cắt ngang bất thình lình.
Phản ứng kịch liệt của cô làm Long Mộ Thần khá kinh ngạc.
- Tôi không ghét anh nhưng không có nghĩa là tôi thích anh!
Diệp Tiểu Tịch cất giọng lạnh lùng:
- Tôi nói rồi, tôi đã quyết định thì sẽ không thay đổi! Nếu như anh có thể giúp tôi dẹp yên chuyện này thì tôi cảm ơn. Không thể dẹp yên cũng chẳng sao, cùng lắm thì tôi bị đuổi học về nhà mà thôi! Tôi nhất định không chấp nhận quen anh bởi vì anh đã giúp tôi đâu!
Long Mộ Thần cau mày, biến hóa này làm anh hơi bất ngờ.
Anh lại nói gì sai rồi à?
- Tiểu Tịch, tôi không có ý muốn em trả ơn đâu.
Ánh mắt anh nhìn cô vẫn thâm trầm như trước:
- Nói tôi nghe xem, rốt cuộc là em hiểu lầm tôi chỗ nào mà lại kháng cự tôi đến vậy?
- Có hiểu lầm gì đâu?
Diệp Tiểu Tịch căm tức:
- Bởi vì gặp anh nên tôi mới sa lầy vào chuyện này! Nếu yêu anh thì còn bao nhiêu cuộc tấn công ngoài sáng trong tối nữa? Anh thuộc dạng nam thần rồi, người khác chẳng nói gì anh cả nhưng tôi chỉ là người bình thường thôi, khi đó tất cả những tiếng xấu đều đè lên đầu tôi! Giờ đã có người mắng tôi là hồng nhan họa thủy rồi, ai biết sau này người khác còn mắng tôi thế nào nữa?
- Em không cần lo lắng.
Long Mộ Thần khuyên nhủ:
- Tôi sẽ xử lý những việc này…
- Rốt cuộc là anh có hiểu không?
Diệp Tiểu Tịch giật dữ cắt ngang lời anh:
- Tôi không cần sự bảo vệ của anh, tôi muốn tự do! Tôi chỉ cần anh đừng quấy rầy cuộc sống của tôi thôi, chúng ta không gặp nhau nữa thì tôi và anh mới hạnh phúc được, cuộc sống của tôi mới trở lại bình thường!
Long Mộ Thần hơi cứng người, nỗi đau đớn choán đầy trong ánh mắt. Sự bài xích của Diệp Tiểu Tịch đối với anh đã lớn đến mức này rồi ư?
- Em nghĩ như vậy thật à?
Anh hỏi.
- Đúng!
Diệp Tiểu Tịch khẳng định chắc nịch.
- Tôi hiểu rồi.
Thần sắc Long Mộ Thần trở nên buồn bã, ánh mắt anh đảo qua ảnh chụp trên bàn, đáy lòng xót xa khôn tả.
- Diệp Tiểu Tịch, cho dù em muốn thế nào thì tôi cũng sẽ cho em hết.
Long Mộ Thầy xoay người rời khỏi, Diệp Tiểu Tịch kinh ngạc nhìn bóng lưng của anh.
Ý của anh chính là… buông tha cho cô à?
Diệp Tiểu Tịch bối rối hẳn.
Cô giật mình rồi vội đuổi theo.
Diệp Tiểu Tịch vừa đến phòng khách thì đã thấy Long Mộ Thần lên xe đi mất rồi.
- Tiểu Tịch, má nấu bữa sáng rồi đó, con đến ăn đi.
Má Trương gọi cô, giọng điệu thân thiết.
Diệp Tiểu Tịch ngỡ ngàng hỏi:
- Má Trương, má biết Long Mộ Thần đang đi đâu không ạ?
- Không rõ lắm.
Má Trương lắc đầu:
- Hẳn là có việc bận rồi.
Diệp Tiểu Tịch trầm mặc không nói gì.
Xe dừng lại, Long Mộ Thần bước xuống xe, Hàn Tư Viễn vội chạy ra đón.
- Chủ tịch, cô Diệp đâu ạ?
Hàn Tư Viễn hỏi lại.
- Em ấy không đến.
Long Mộ Thần trả lời thản nhiên:
- Phóng viên tới hết chưa?
Trước đó Hàn Tư Viện nhận được tin từ Long Mộ Thần về chuyện anh và Diệp Tiểu Tịch sẽ mở cuộc họp báo giải thích ẩn tình đằng sau cuộc tuyển chọn người mang thai hộ.
Giờ đây tất cả phóng viên của các tạp chí lớn đều đến cả rồi nhưng Diệp Tiểu Tịch lại không tới!
Chẳng lẽ lại có biến cố xảy ra?
- Phóng viên đến đông đủ rồi ạ.
Hàn Từ Viễn trả lời:
- Hay là tôi thông báo cho bọn họ trở lại vào hôm khác?
- Không cần đâu.
Long Mộ Thần vẫn rất bình tĩnh:
- Chúng ta vào đi.
- Nhưng mà…
Hàn Từ Viễn nhìn anh đầy lo lắng, lại thấy Long Mộ Thần đi đến gần đại sảnh, anh ta đi vội theo sau.
Rất nhiều phóng viên đang chen chúc trong phòng, bọn họ không thể ngờ rằng Long Mộ Thần sẽ tự mình mở cuộc họp báo giải thích chuyện người mang thai hộ kia.
Đây cũng chính là lần đầu tiên Long Mộ Thần xuất hiện trước mắt công chúng.
Trước kia, nhân viên phụ trách mảng truyền thông luôn là người ra mặt ở bất kỳ tình huống nào. Rốt cuộc trong chuyện này có ẩn tình gì mà khiến Long Mộ Thần phải tự mình ra mặt?
Đương lúc mọi người trông chờ, Long Mộ Thần đã đi lên bục trong ánh đèn flash chớp nháy liên tục.
- Cậu Long, ẩn tỉnh đằng sau sự việc tuyển chọn người mang thai hộ…
- Cậu Long, xin hỏi rốt cuộc mối quan hệ giữa ngài và Diệp Tiểu Tịch là như thế nào…
…
Đám phóng viên dưới dài tranh nhau hỏi như cái chợ, cực kỳ hỗn loạn.
Long Mộ Thần giơ tay ra hiệu, phòng viên dần dần yên tĩnh lại.
- Tôi biết mọi người có nhiều vấn đề muối hỏi.
Long Mộ Thần cất giọng bình thản:
- Nhưng trước khi hỏi, tôi muốn giải thích rõ ràng tất cả.
Anh nhìn sang Hàn Tư Viễn, gật đầu, Hàn Tư Viễn nhấn nút, màn hình lớn phía sau lưng anh xuất hiện ảnh chung Diệp Tiểu Tịch.
- Vị này chính là Diệp Tiểu Tịch. Trước tiên tôi muốn làm sáng tỏ một vài chuyện giúp cô ấy.
Long Mộ Thần nhìn lên màn ảnh với vẻ bình tĩnh, giải thích lần lượt từng hình:
- Đây là hình cô ấy ngồi xe của tôi. Đây là hình ngồi xe của trợ lý tôi, đương nhiên là tôi dặn trợ lý đến đón cô ấy rồi.
Anh tiếp tục giải thích:
- Còn tấm ảnh cô ấy ngồi xe An Tử Dục là vì khi đó ba chúng tôi đang dùng bữa, tôi có việc gấp phải đi ngay nên đã nhờ An Tử Dục giúp tôi đưa cô ấy về…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.