Chương 242: Ngày 11 tháng 3: Để em ba ngày ba đêm không xuống giường được
Guai Wu
01/09/2013
Lôi Tuấn Vũ sáng sớm đã xuất hiện ở phòng làm việc của tổng tài tập đoàn Kiêu Dương. Lúc thư ký Lý lắc mông tiến vào đưa giấy tờ liền giật nảy mình.
“Ack! Lôi tổng? Xin chào!” Lời chào bị kinh hãi quá độ mắc nghẹn trong cổ thư ký Lý, cũng may chính mình thân chinh bách chiến, coi như phản ứng nhanh nhạy, thư ký Lý vội vàng gật đầu, đặt giấy tờ xuống liền bước ra ngoài.
Chỉ chốc lát sau lại quay trở lại: “Xin lỗi, Lôi tổng, giấy tờ… để nhầm rồi!” Vội vàng đặt giấy tờ trong tay xuống, lại cầm lấy giấy tờ trên bàn, nhanh như chớp chuồn ra khỏi phòng làm việc của tổng tài.
Thư ký Lý ra tới cửa sợ tới mức vội vàng vỗ vỗ lên ngực, ông trời ơi! Thật sự là gặp quỷ, Lôi tổng sao lại đến sớm như vậy chứ?!
Hôm nay nói là buổi sáng có cuộc họp quan trọng, cô cố ý đến công ty trước hơn một tiếng đồng hồ. Bình thường phàm là những chuyện như vậy, cô đều vừa đi vừa ngâm nga tiến vào phòng làm việc của tổng tài, đặt giấy tờ xuống rồi lại ngâm nga đi ra.
Hôm nay, lúc cô vừa bước vào phòng làm việc của tổng tài, suýt nữa thì bật ngửa người ra! Ông trời ơi! Tổng tài thế này là làm sao vậy?! Chẳng lẽ sắp xảy ra chuyện gì hệ trọng sao?
Thư ký Lý dường như ngửi thấy mùi thuốc súng nồng nặc trong không khí! Trời ạ! Gọi điện thoại cho anh rể, có phải là lại sắp có cuộc họp đầy máu tanh gì không?!
Lôi Tuấn Vũ chìn chằm chằm vào biểu tượng màu xám trên QQ kia, giống như nó chính là Lãnh Tử Tình thật sự vậy.
Nếu có người biết hắn ngây ngốc ở lại đây cả một đêm không rời đi, thì liệu có cười nhạo hắn không?! Đúng vậy, hắn quả thực là như vậy. Vì cái cô gái nhỏ kia?
Không! Hắn nói với mình, là vì muốn mau chóng bắt được cô! Sau đó sẽ băm cô làm trăm mảnh!
Hồi tưởng cả một buổi tối, xưa nay chưa bao giờ lặng lẽ nghĩ về một người con gái như vậy. Lúc Kiều Chi Ảnh bỏ đi, hắn chỉ còn lại phẫn nộ và oán hận, chưa từng bình tĩnh nghĩ đến một người con gái như bây giờ, một quãng thời gian, ký ức mở ra như nước thủy triều rút đi không gì giữ nổi…
Lúc còn nhỏ, hắn chỉ biết hắn có một vị hôn thê, là người có vợ. Tuy rằng hắn xưa nay luôn ý thức được chuyện này, nhưng cũng chưa bao giờ coi chuyện này là gì.
Từ khi gặp Kiều Chi Ảnh, trong thế giới tình cảm của hắn có được sự phát huy và an ủi rất lớn. Khi đó hắn liền biết thế nào là ham muốn chiếm hữu, một người đàn ông có thể vì một người phụ nữ mà điên cuồng đến mức nào.
Vì thế, hắn bắt đầu muốn thay đổi, hắn muốn lấy Kiều Chi Ảnh làm vợ.
Sự phản đối kịch liệt và sự sủng ái Lãnh Tử Tình của người nhà, khiến cho Lôi Tuấn Vũ hiểu ra, tình yêu của hắn và Kiều Chi Ảnh chỉ có thể chôn sâu dưới đất.
Để tình yêu của bọn họ có thể kéo dài lâu thêm, Lôi Tuấn Vũ nghĩ ra một biện pháp vẹn cả đôi đường. Hắn một mực cho rằng biện pháp của hắn là không thể đánh bại, hoàn mỹ không tỳ vết!
Không ngờ Lãnh Tử Tình lại lập tức đồng ý!
Nhưng, nỗi đau lớn nhất trong đời hắn đã giáng xuống, huynh đệ tốt của hắn cùng người phụ nữ của hắn bỏ trốn! Hiện giờ hồi tưởng lại, khi đó nỗi nhục nhã vì bị phản bội của hắn còn lớn hơn cả nỗi vấn vương với Kiều Chi Ảnh.
Vì thế, hắn liền thay đổi, bắt đầu lưu luyến hoa sắc. Đắm chìm trong lời ong bướm ngọt ngào của gái đẹp, cứ thế mà trầm luân! Hắn thừa nhận, tình dục cũng sẽ gây nghiện!
Áp lực của người nhà, khiến hắn và Lãnh Tử Tình dắt tay nhau đi nhận giấy đăng ký kết hôn. Mà lời hứa hẹn của Lãnh Tử Tình lúc trước lại làm cho lòng tự tôn nam tính mạnh mẽ của hắn được thỏa mãn hoàn toàn! Vì thế, hắn căn bản là không coi cô là trở ngại của mình, vẫn làm theo ý mình như trước, trêu hoa ghẹo nguyệt. Thậm chí ngay trước mặt cô cũng không thèm kiêng dè gì! Hắn từng vì thế mà dương dương tự đắc!
Nhưng, cô không thèm nhìn hắn, lại làm hắn tức muốn hộc máu. Lúc nhìn thấy hắn sẽ không bao giờ thét chói tai, ngây ngốc, làm bộ lẳng lơ giống như những người con gái khác! Thi thoảng liếc mắt lại còn mang theo ý mỉa mai. Những điều này đã thành công khơi dậy sự tò mò của hắn đối với cô.
Hắn đưa ra hợp đồng, cô hoàn toàn đồng ý. Thế nhưng, mới chung sống mấy ngày, cô liền điều chỉnh hợp đồng, vẽ vời này nọ trên bản thỏa thuận kia, giống như đó là một tấm lá chắn quan trọng đến mức nào, thực ra, chẳng qua chỉ là một tờ giấy bỏ đi!
Ở trong mắt hắn, chỉ có hắn có thể đưa ra yêu cầu, cô không có quyền can thiệp!
Nhưng còn hắn? Lại bị cô gái nhỏ nhìn có vẻ ngây thơ, nhưng tâm tư kín đáo sâu sắc này xuyên thấu.
Cuộc hôn nhân hợp đồng mà hắn lấy làm kiêu ngạo này, về phía cô lại là một
phương thức thể nghiệm cuộc sống hoàn toàn mới để cô viết truyện, sau khi tất cả đều đã nắm trong tay, cô lại nhấc chân chạy lấy người! Bỏ trốn cùng với tên tiểu tử thối luôn xuất hiện trong cuộc sống của bọn họ, sắm vai kẻ bất lương kia! Bỏ trốn, hai chữ thật là châm chọc biết bao! Đường đường là tổng tài tập đoàn Kiêu Dương, thế mà lại hai lần gặp phải?!
Vậy thì, cô bị hắn cường bạo là chuyện ngoài ý muốn, hay là trò lạt mềm buộc chặt của cô?! Nghĩ đến dáng vẻ cô thẹn thùng rên rỉ dưới thân mình, Lôi Tuấn Vũ liền cảm thấy cả người rạo rực, một nỗi khát vọng từ chỗ sâu kín nhất trong cơ thể truyền đến.
Khẽ hắng giọng, mới phát hiện giọng mình khàn khàn lạ thường, cảm giác mạch máu thông suốt khiến cả người lâng lâng. Có lẽ là kết quả của một đêm mất ngủ.
Hắn chưa bao giờ biết trình độ viết truyện của cô cao như vậy, ở trên mạng còn được phong là cây bút đại thần! Nếu không phải tận mắt nhìn thấy những lời bình luận của những fan của cô, hắn e là đã phải cười to đến ba trăm tiếng rồi. Cô gái nhỏ hết sức bình thường, không có việc gì, cả ngày chỉ biết ở trong nhà này lại có năng lực cao như vậy?!
Hắn phá lệ lần đầu tiên đọc sách trên mạng. Hơn nữa còn xem cả một buổi tối.
Không thể không thừa nhận, hành văn của cô rất tuyệt, tâm lý nhân vật khắc họa rất đúng. Nhân vật muôn hình muôn vẻ cô đều thể hiện rất đúng. Mà khi đọc “Chệch quỹ đạo”, hắn lại phát hiện cô miêu tả rất nhiều về chuyện chăn gối trong đó. Xem đến mức miệng lưỡi hắn từng đợt khô nóng!
Cô gái chết tiệt! Lại viết những thứ này! Cô lại không biết đỏ mặt sao?! Như vậy dường như là hình ảnh thật sự xảy ra ngay bên cạnh mình, một người đàn ông như hắn đọc còn có chút kìm lòng không đậu, huống chi là mấy cô gái nhỏ mới biết yêu.
Chợt nghĩ đến, lúc cô viết những thứ này, hẳn vẫn còn là… một xử nữ! Thật sự là đáng chết! Vậy sao cô lại biết những tình tiết này chứ?! Chẳng lẽ chính mắt cô đã nhìn thấy… hay là chính cô đã trải qua…
Mắt vằn tia máu hận không thể lôi cái biểu tượng màu xám kia của cô xuống mà dẫm nát!
Lãnh Tử Tình! Em có gan đấy! Cả đời này chưa từng bội phục người nào, em coi như là người đầu tiên! Không cho em biết tay một chút, em liền không biết sự lợi hại của ông xã của em! Nghĩ tới kỹ xảo trên giường của mấy người đàn ông dưới ngòi bút của cô, lòng tự trọng của hắn vô cùng bị sỉ nhục!
Lôi Tuấn Vũ à Lôi Tuấn Vũ, uổng công mày tự xưng là cao thủ tình trường, nhìn đi! Ngay cả đàn ông dưới ngòi bút của cô gái nhỏ kia cũng lợi hại hơn mày rất nhiều!
Hừ! Lôi Tuấn Vũ nghiến răng nghiến lợi cười lạnh nói. Lãnh Tử Tình… Đại tác giả Tử Dạ của chúng ta, đợi đến khi anh bắt được em, nhất định sẽ cho em nếm thử chín trăm chín mươi chín tư thế trên giường của Lôi Tuấn Vũ anh, để cho em ba ngày ba đêm không xuống khỏi giường được! Xem em còn dám ương bướng kiêu ngạo trước mặt anh không!
Thế là, Lôi Tuấn Vũ cười nham hiểm vào trang Baidu nhập vào mấy chữ kỳ quái – “Bí quyết phòng the”…
“Ack! Lôi tổng? Xin chào!” Lời chào bị kinh hãi quá độ mắc nghẹn trong cổ thư ký Lý, cũng may chính mình thân chinh bách chiến, coi như phản ứng nhanh nhạy, thư ký Lý vội vàng gật đầu, đặt giấy tờ xuống liền bước ra ngoài.
Chỉ chốc lát sau lại quay trở lại: “Xin lỗi, Lôi tổng, giấy tờ… để nhầm rồi!” Vội vàng đặt giấy tờ trong tay xuống, lại cầm lấy giấy tờ trên bàn, nhanh như chớp chuồn ra khỏi phòng làm việc của tổng tài.
Thư ký Lý ra tới cửa sợ tới mức vội vàng vỗ vỗ lên ngực, ông trời ơi! Thật sự là gặp quỷ, Lôi tổng sao lại đến sớm như vậy chứ?!
Hôm nay nói là buổi sáng có cuộc họp quan trọng, cô cố ý đến công ty trước hơn một tiếng đồng hồ. Bình thường phàm là những chuyện như vậy, cô đều vừa đi vừa ngâm nga tiến vào phòng làm việc của tổng tài, đặt giấy tờ xuống rồi lại ngâm nga đi ra.
Hôm nay, lúc cô vừa bước vào phòng làm việc của tổng tài, suýt nữa thì bật ngửa người ra! Ông trời ơi! Tổng tài thế này là làm sao vậy?! Chẳng lẽ sắp xảy ra chuyện gì hệ trọng sao?
Thư ký Lý dường như ngửi thấy mùi thuốc súng nồng nặc trong không khí! Trời ạ! Gọi điện thoại cho anh rể, có phải là lại sắp có cuộc họp đầy máu tanh gì không?!
Lôi Tuấn Vũ chìn chằm chằm vào biểu tượng màu xám trên QQ kia, giống như nó chính là Lãnh Tử Tình thật sự vậy.
Nếu có người biết hắn ngây ngốc ở lại đây cả một đêm không rời đi, thì liệu có cười nhạo hắn không?! Đúng vậy, hắn quả thực là như vậy. Vì cái cô gái nhỏ kia?
Không! Hắn nói với mình, là vì muốn mau chóng bắt được cô! Sau đó sẽ băm cô làm trăm mảnh!
Hồi tưởng cả một buổi tối, xưa nay chưa bao giờ lặng lẽ nghĩ về một người con gái như vậy. Lúc Kiều Chi Ảnh bỏ đi, hắn chỉ còn lại phẫn nộ và oán hận, chưa từng bình tĩnh nghĩ đến một người con gái như bây giờ, một quãng thời gian, ký ức mở ra như nước thủy triều rút đi không gì giữ nổi…
Lúc còn nhỏ, hắn chỉ biết hắn có một vị hôn thê, là người có vợ. Tuy rằng hắn xưa nay luôn ý thức được chuyện này, nhưng cũng chưa bao giờ coi chuyện này là gì.
Từ khi gặp Kiều Chi Ảnh, trong thế giới tình cảm của hắn có được sự phát huy và an ủi rất lớn. Khi đó hắn liền biết thế nào là ham muốn chiếm hữu, một người đàn ông có thể vì một người phụ nữ mà điên cuồng đến mức nào.
Vì thế, hắn bắt đầu muốn thay đổi, hắn muốn lấy Kiều Chi Ảnh làm vợ.
Sự phản đối kịch liệt và sự sủng ái Lãnh Tử Tình của người nhà, khiến cho Lôi Tuấn Vũ hiểu ra, tình yêu của hắn và Kiều Chi Ảnh chỉ có thể chôn sâu dưới đất.
Để tình yêu của bọn họ có thể kéo dài lâu thêm, Lôi Tuấn Vũ nghĩ ra một biện pháp vẹn cả đôi đường. Hắn một mực cho rằng biện pháp của hắn là không thể đánh bại, hoàn mỹ không tỳ vết!
Không ngờ Lãnh Tử Tình lại lập tức đồng ý!
Nhưng, nỗi đau lớn nhất trong đời hắn đã giáng xuống, huynh đệ tốt của hắn cùng người phụ nữ của hắn bỏ trốn! Hiện giờ hồi tưởng lại, khi đó nỗi nhục nhã vì bị phản bội của hắn còn lớn hơn cả nỗi vấn vương với Kiều Chi Ảnh.
Vì thế, hắn liền thay đổi, bắt đầu lưu luyến hoa sắc. Đắm chìm trong lời ong bướm ngọt ngào của gái đẹp, cứ thế mà trầm luân! Hắn thừa nhận, tình dục cũng sẽ gây nghiện!
Áp lực của người nhà, khiến hắn và Lãnh Tử Tình dắt tay nhau đi nhận giấy đăng ký kết hôn. Mà lời hứa hẹn của Lãnh Tử Tình lúc trước lại làm cho lòng tự tôn nam tính mạnh mẽ của hắn được thỏa mãn hoàn toàn! Vì thế, hắn căn bản là không coi cô là trở ngại của mình, vẫn làm theo ý mình như trước, trêu hoa ghẹo nguyệt. Thậm chí ngay trước mặt cô cũng không thèm kiêng dè gì! Hắn từng vì thế mà dương dương tự đắc!
Nhưng, cô không thèm nhìn hắn, lại làm hắn tức muốn hộc máu. Lúc nhìn thấy hắn sẽ không bao giờ thét chói tai, ngây ngốc, làm bộ lẳng lơ giống như những người con gái khác! Thi thoảng liếc mắt lại còn mang theo ý mỉa mai. Những điều này đã thành công khơi dậy sự tò mò của hắn đối với cô.
Hắn đưa ra hợp đồng, cô hoàn toàn đồng ý. Thế nhưng, mới chung sống mấy ngày, cô liền điều chỉnh hợp đồng, vẽ vời này nọ trên bản thỏa thuận kia, giống như đó là một tấm lá chắn quan trọng đến mức nào, thực ra, chẳng qua chỉ là một tờ giấy bỏ đi!
Ở trong mắt hắn, chỉ có hắn có thể đưa ra yêu cầu, cô không có quyền can thiệp!
Nhưng còn hắn? Lại bị cô gái nhỏ nhìn có vẻ ngây thơ, nhưng tâm tư kín đáo sâu sắc này xuyên thấu.
Cuộc hôn nhân hợp đồng mà hắn lấy làm kiêu ngạo này, về phía cô lại là một
phương thức thể nghiệm cuộc sống hoàn toàn mới để cô viết truyện, sau khi tất cả đều đã nắm trong tay, cô lại nhấc chân chạy lấy người! Bỏ trốn cùng với tên tiểu tử thối luôn xuất hiện trong cuộc sống của bọn họ, sắm vai kẻ bất lương kia! Bỏ trốn, hai chữ thật là châm chọc biết bao! Đường đường là tổng tài tập đoàn Kiêu Dương, thế mà lại hai lần gặp phải?!
Vậy thì, cô bị hắn cường bạo là chuyện ngoài ý muốn, hay là trò lạt mềm buộc chặt của cô?! Nghĩ đến dáng vẻ cô thẹn thùng rên rỉ dưới thân mình, Lôi Tuấn Vũ liền cảm thấy cả người rạo rực, một nỗi khát vọng từ chỗ sâu kín nhất trong cơ thể truyền đến.
Khẽ hắng giọng, mới phát hiện giọng mình khàn khàn lạ thường, cảm giác mạch máu thông suốt khiến cả người lâng lâng. Có lẽ là kết quả của một đêm mất ngủ.
Hắn chưa bao giờ biết trình độ viết truyện của cô cao như vậy, ở trên mạng còn được phong là cây bút đại thần! Nếu không phải tận mắt nhìn thấy những lời bình luận của những fan của cô, hắn e là đã phải cười to đến ba trăm tiếng rồi. Cô gái nhỏ hết sức bình thường, không có việc gì, cả ngày chỉ biết ở trong nhà này lại có năng lực cao như vậy?!
Hắn phá lệ lần đầu tiên đọc sách trên mạng. Hơn nữa còn xem cả một buổi tối.
Không thể không thừa nhận, hành văn của cô rất tuyệt, tâm lý nhân vật khắc họa rất đúng. Nhân vật muôn hình muôn vẻ cô đều thể hiện rất đúng. Mà khi đọc “Chệch quỹ đạo”, hắn lại phát hiện cô miêu tả rất nhiều về chuyện chăn gối trong đó. Xem đến mức miệng lưỡi hắn từng đợt khô nóng!
Cô gái chết tiệt! Lại viết những thứ này! Cô lại không biết đỏ mặt sao?! Như vậy dường như là hình ảnh thật sự xảy ra ngay bên cạnh mình, một người đàn ông như hắn đọc còn có chút kìm lòng không đậu, huống chi là mấy cô gái nhỏ mới biết yêu.
Chợt nghĩ đến, lúc cô viết những thứ này, hẳn vẫn còn là… một xử nữ! Thật sự là đáng chết! Vậy sao cô lại biết những tình tiết này chứ?! Chẳng lẽ chính mắt cô đã nhìn thấy… hay là chính cô đã trải qua…
Mắt vằn tia máu hận không thể lôi cái biểu tượng màu xám kia của cô xuống mà dẫm nát!
Lãnh Tử Tình! Em có gan đấy! Cả đời này chưa từng bội phục người nào, em coi như là người đầu tiên! Không cho em biết tay một chút, em liền không biết sự lợi hại của ông xã của em! Nghĩ tới kỹ xảo trên giường của mấy người đàn ông dưới ngòi bút của cô, lòng tự trọng của hắn vô cùng bị sỉ nhục!
Lôi Tuấn Vũ à Lôi Tuấn Vũ, uổng công mày tự xưng là cao thủ tình trường, nhìn đi! Ngay cả đàn ông dưới ngòi bút của cô gái nhỏ kia cũng lợi hại hơn mày rất nhiều!
Hừ! Lôi Tuấn Vũ nghiến răng nghiến lợi cười lạnh nói. Lãnh Tử Tình… Đại tác giả Tử Dạ của chúng ta, đợi đến khi anh bắt được em, nhất định sẽ cho em nếm thử chín trăm chín mươi chín tư thế trên giường của Lôi Tuấn Vũ anh, để cho em ba ngày ba đêm không xuống khỏi giường được! Xem em còn dám ương bướng kiêu ngạo trước mặt anh không!
Thế là, Lôi Tuấn Vũ cười nham hiểm vào trang Baidu nhập vào mấy chữ kỳ quái – “Bí quyết phòng the”…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.