Chương 56: Ngày 4 tháng 1 – Ngã xuống nước
Guai Wu
01/05/2013
Người đàn ông đeo kính kia khi cười như thế nào lại có điểm trông giống Tuấn
Vũ? Nụ cười tà mị, châm chọc. Trong lòng kinh ngạc, dưới chân vừa trượt… Lãnh Tử Tình trượt chân, người chới với bị nghiêng sang bên, vô tình
đụng phải Tát Bối Nhi.
“Ai ui!” Cô gái kia không kịp phòng bị, bịch một tiếng, tư thế vô cùng xấu hổ ngã sấp xuống mặt đất, cả bộ ngực lẫn khuôn mặt gần như đập lên sàn nhà trơn bóng. Dây áo tắm buộc trên người cô vì bị giật mạnh mà tuột ra, ngay cả lớp vải bảo vệ cuối cùng cũng nhẹ nhàng rơi xuống. Tát Bối Nhi liền như vậy bị phơi trần thân trên, ngã úp đau đến mức không dám động đậy.
Sự việc vẫn chưa hết, bởi vì cô bị ngã sấp bất ngờ, chân dài trượt ra sau, lập tức khiến Chu Nhân bị vấp, Chu Nhân mất thăng bằng thét lên chói tai, liền ngã thẳng về phía hồ bơi!
Ôi trời! Cô ấy không biết bơi! Lãnh Tử Tình vội vươn tay ra, bắt được cánh tay của Chu Nhân, dùng lực kéo mạnh lại, thành công giữ được cô, nhưng bởi vì Chu Nhân giãy giụa điên cuồng, khiến cả người cô lại rơi thẳng vào hồ bơi.
Có điều những cảnh này tất cả chỉ diễn ra trong chớp mắt. Xung quanh nhất thời hỗn loạn. Tát Bối Nhi quỳ rạp trên mặt đất rên rỉ, Chu Nhân sợ tới mức thót tim, Lãnh Tử Tình thì ngã ở dưới nước…
Quách Oánh Tuyết sững sờ trong một lúc, đây là tình huống gì xảy ra vậy?! Không phải là các cô ấy muốn tạo ra sự kiện nổi bật đến điên rồi chứ! Chuyện này chỉ sợ ánh mắt của toàn bộ khán phòng đều tập trung ở đây đi! Chết mất! Không cười ầm lên mới là lạ! Quả nhiên, vài giây sau, một tràng tiếng cười lớn gần như làm vỡ tung cả mái vòm kính của hồ bơi!
Lãnh Tử Tình biết bơi, nên thật ra cô không lo lắng gì. Chợt phía sau nghe một tiếng bùm, cô cũng không buồn bận tâm, vẫn chỉ để ý nhìn Tát Bối Nhi! Cú ngã này thực sự là không nhẹ nha! Không biết chỗ nào đó bên dưới miếng đệm mút kia có bị làm sao không? Nếu Tát Bối Nhi xảy ra chuyện gì không hay ở câu lạc bộ của A Hàng, Tát lão gia không tìm A Hàng tính sổ mới là lạ!
Lãnh Tử Tình cả người chìm sâu dưới nước, đang định xoay người hướng về phía trước, vươn lên rời khỏi mặt nước, đột nhiên phát hiện mắt cá chân có lực kéo ngược lại, Lãnh Tử Tình kinh ngạc sợ hãi, chân cô vì vận động không được thống nhất nên lập tức bị rút gân! Ôi trời!
Lúc phát hiện có người bị ngã vào bể bơi, Lôi Tuấn Vũ vốn không nghĩ muốn quản. Nếu không phải cái tên Cổ Dương kia thích làm việc tốt, nói cái gì mà mặt cậu ta bị thương, không thể xuống nước, anh cũng không thèm tranh đi lội nước! Ai bảo bọn họ thân nhau như vậy chứ!
Anh đeo kính bơi, nhìn thấy rõ cô gái này dường như đang giãy giụa, muốn thoát khỏi tay anh. Chết tiệt! Tưởng là anh mong muốn được cứu cô lắm hay sao! Không chút nào thương hoa tiếc ngọc túm chặt lấy cơ thể cô, một tay giữ cô ở trước ngực, ngăn không cho giãy giụa, dễ dàng kéo cô lên khỏi mặt nước!
Cô gái này có phải là chưa hoàn toàn dậy thì hết không vậy, sao mà lại nhẹ như thế chứ! Ngực cũng không có mấy gam thịt, chỉ có thể cảm giác được tiếng tim đập rất kịch liệt. Nhưng xúc giác trên cánh tay khiến anh không khỏi quay đầu nhìn bộ đồ bơi của cô. A! Là loại tốt! Một người mặc bộ đồ bơi này mà còn có thể chết đuối?! Lôi Tuấn Vũ nhanh chóng đem cô rời khỏi mặt nước.
Chân Lãnh Tử Tình bị rút gân, đau không chịu được, chỉ có thể tùy ý để cái tên ra vẻ tới cứu cô, cũng chính là người gây họa này kéo lên. Cô có thể nghe được tiếng huýt sáo vang lên từ xa, còn có tiếng mấy cô nàng thét chói tai. Chỉ sợ là đều dành cho vị “anh hùng” này đi! Có lầm hay không vậy?! Có người để ý đến chân cô vì sao lại bị rút gân không? Lúc trước rõ ràng trông cô không có vẻ gì là cần được cứu được không?! Chẳng lẽ không có ai chú ý tới điểm này ư?
Kéo Lãnh Tử Tình lên khỏi bậc thang, Lôi Tuấn Vũ bỏ kính bơi xuống, hùng hổ lắc lắc đầu, nước trên mái tóc ướt sũng lập tức bắn tung ra xung quanh. Bởi vì gấp gáp nên anh không kịp đội mũ bơi, cảm giác ướt dính làm anh thấy thật khó chịu! Quay đầu liếc mắt một cái nhìn cô gái trong bộ đồ bơi đang đưa lưng về phía mình, sau đó trong tiếng hoan hô của mọi người, đi về chỗ ngồi…
“Ai ui!” Cô gái kia không kịp phòng bị, bịch một tiếng, tư thế vô cùng xấu hổ ngã sấp xuống mặt đất, cả bộ ngực lẫn khuôn mặt gần như đập lên sàn nhà trơn bóng. Dây áo tắm buộc trên người cô vì bị giật mạnh mà tuột ra, ngay cả lớp vải bảo vệ cuối cùng cũng nhẹ nhàng rơi xuống. Tát Bối Nhi liền như vậy bị phơi trần thân trên, ngã úp đau đến mức không dám động đậy.
Sự việc vẫn chưa hết, bởi vì cô bị ngã sấp bất ngờ, chân dài trượt ra sau, lập tức khiến Chu Nhân bị vấp, Chu Nhân mất thăng bằng thét lên chói tai, liền ngã thẳng về phía hồ bơi!
Ôi trời! Cô ấy không biết bơi! Lãnh Tử Tình vội vươn tay ra, bắt được cánh tay của Chu Nhân, dùng lực kéo mạnh lại, thành công giữ được cô, nhưng bởi vì Chu Nhân giãy giụa điên cuồng, khiến cả người cô lại rơi thẳng vào hồ bơi.
Có điều những cảnh này tất cả chỉ diễn ra trong chớp mắt. Xung quanh nhất thời hỗn loạn. Tát Bối Nhi quỳ rạp trên mặt đất rên rỉ, Chu Nhân sợ tới mức thót tim, Lãnh Tử Tình thì ngã ở dưới nước…
Quách Oánh Tuyết sững sờ trong một lúc, đây là tình huống gì xảy ra vậy?! Không phải là các cô ấy muốn tạo ra sự kiện nổi bật đến điên rồi chứ! Chuyện này chỉ sợ ánh mắt của toàn bộ khán phòng đều tập trung ở đây đi! Chết mất! Không cười ầm lên mới là lạ! Quả nhiên, vài giây sau, một tràng tiếng cười lớn gần như làm vỡ tung cả mái vòm kính của hồ bơi!
Lãnh Tử Tình biết bơi, nên thật ra cô không lo lắng gì. Chợt phía sau nghe một tiếng bùm, cô cũng không buồn bận tâm, vẫn chỉ để ý nhìn Tát Bối Nhi! Cú ngã này thực sự là không nhẹ nha! Không biết chỗ nào đó bên dưới miếng đệm mút kia có bị làm sao không? Nếu Tát Bối Nhi xảy ra chuyện gì không hay ở câu lạc bộ của A Hàng, Tát lão gia không tìm A Hàng tính sổ mới là lạ!
Lãnh Tử Tình cả người chìm sâu dưới nước, đang định xoay người hướng về phía trước, vươn lên rời khỏi mặt nước, đột nhiên phát hiện mắt cá chân có lực kéo ngược lại, Lãnh Tử Tình kinh ngạc sợ hãi, chân cô vì vận động không được thống nhất nên lập tức bị rút gân! Ôi trời!
Lúc phát hiện có người bị ngã vào bể bơi, Lôi Tuấn Vũ vốn không nghĩ muốn quản. Nếu không phải cái tên Cổ Dương kia thích làm việc tốt, nói cái gì mà mặt cậu ta bị thương, không thể xuống nước, anh cũng không thèm tranh đi lội nước! Ai bảo bọn họ thân nhau như vậy chứ!
Anh đeo kính bơi, nhìn thấy rõ cô gái này dường như đang giãy giụa, muốn thoát khỏi tay anh. Chết tiệt! Tưởng là anh mong muốn được cứu cô lắm hay sao! Không chút nào thương hoa tiếc ngọc túm chặt lấy cơ thể cô, một tay giữ cô ở trước ngực, ngăn không cho giãy giụa, dễ dàng kéo cô lên khỏi mặt nước!
Cô gái này có phải là chưa hoàn toàn dậy thì hết không vậy, sao mà lại nhẹ như thế chứ! Ngực cũng không có mấy gam thịt, chỉ có thể cảm giác được tiếng tim đập rất kịch liệt. Nhưng xúc giác trên cánh tay khiến anh không khỏi quay đầu nhìn bộ đồ bơi của cô. A! Là loại tốt! Một người mặc bộ đồ bơi này mà còn có thể chết đuối?! Lôi Tuấn Vũ nhanh chóng đem cô rời khỏi mặt nước.
Chân Lãnh Tử Tình bị rút gân, đau không chịu được, chỉ có thể tùy ý để cái tên ra vẻ tới cứu cô, cũng chính là người gây họa này kéo lên. Cô có thể nghe được tiếng huýt sáo vang lên từ xa, còn có tiếng mấy cô nàng thét chói tai. Chỉ sợ là đều dành cho vị “anh hùng” này đi! Có lầm hay không vậy?! Có người để ý đến chân cô vì sao lại bị rút gân không? Lúc trước rõ ràng trông cô không có vẻ gì là cần được cứu được không?! Chẳng lẽ không có ai chú ý tới điểm này ư?
Kéo Lãnh Tử Tình lên khỏi bậc thang, Lôi Tuấn Vũ bỏ kính bơi xuống, hùng hổ lắc lắc đầu, nước trên mái tóc ướt sũng lập tức bắn tung ra xung quanh. Bởi vì gấp gáp nên anh không kịp đội mũ bơi, cảm giác ướt dính làm anh thấy thật khó chịu! Quay đầu liếc mắt một cái nhìn cô gái trong bộ đồ bơi đang đưa lưng về phía mình, sau đó trong tiếng hoan hô của mọi người, đi về chỗ ngồi…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.