60 Tùy Quân: Chạy Nạn, Thiểm Hôn Anh Chàng Kỵ Binh
Chương 16: Thỏa Thuê
Miêu Bạch
18/09/2023
“Thật kỳ quái.”
Lục Phương Phương lắc đầu, nhưng cũng lười nghĩ tiếp.
Dù sao thì Trang Minh Thành muốn kết hôn với cô cũng không phải vì ham sắc đẹp của cô.
Ừm…
Nghĩ vậy cô lại thấy an tâm hơn nhiều.
Thu thập lại số hành lý không tính là nhiều của mình, Lục Phương Phương ôm bộ quân trang cũ nhưng sạch sẽ tới phòng tắm trung đoàn.
Nhắc tới cũng thật có duyên, cô mới vừa vào cửa phòng tắm đã nhìn thấy Vương Thục Phân với Đại Nha.
Hai mẹ con vắt khăn trên vai, tay bưng hai cái chậu tráng men một lớn một nhỏ.
Lục Phương Phương bước nhanh tới, đuổi kịp hai người: “Chị Thục Phân, chị với Đại Nha cũng tưới tắm à?”
Vương Thục Phân vừa quay đầu lại đã thấy Lục Phương Phương, cũng rất vui vẻ, vội vàng gật đầu:
“Đúng vậy, đây là lần đầu tiên chị thấy nhà tắm lớn như vậy đó. Quân đội thật tốt, tốt hơn nông thôn chúng ta nhiều.”
“Đúng rồi em gái, em với đồng chí Hải Mị…”
Lục Phương Phương lắc đầu, không muốn nhiều lời về chuyện này. Hiện tại cô cũng đang mông lung lắm.
Thế nhưng trong lòng cô lại hơi thiên hướng Trang Minh Thành, có lẽ giữa hai người có hiểu lầm gì đó thật.
“Ai, em gái, em đừng nghĩ nhiều, nếu thật sự không được nữa chị sẽ kêu ông nhà chị giới thiệu một đối tượng khác trong quân đội cho em.”
Vương Thục Phân nhìn từ trên xuống dưới Lục Phương Phương một lượt: “Nhưng mà em phải tu chỉnh lại bản thân đã. Đi, vào đây chị kỳ lưng cho.”
“Cái này…”
Lục Phương Phương đang lúng túng đã bị Vương Thục Phân kéo vào bên trong.
Vương Thục Phân với Đại Nha nhanh chóng cởi quần áo ra.
Lục Phương Phương hơi do dự một chút, cuối cùng cũng cởi quần áo theo, đặt lên trên ghế dài.
Thấy hai mẹ con Vương Thục Phân vẫy tay gọi mình, cô ấy cầm xà phòng trong tay, bước chân trần đi nhanh tới.
Phòng tắm nữ của trung đoàn khá nhỏ, khi mấy người đi vào, bên trong cũng không có người.
Lục Phương Phương đi tới dưới vòi hoa sen, nhắm mắt lại bắt đầu hưởng thụ.
“Ào ào…”
Từ khi xuyên việt tới nay đã hơn một tháng, đây là lần đầu tiên cô được tắm, chỉ cảm thấy cả người thật thoải mái.
Ngửa đầu cọ rửa một hồi, lúc này cô mới cầm xà phòng lên, bôi trét khắp người.
Nhìn ghét bẩn thuận theo dòng nước chảy xuống, ngay cả cô cũng thấy ghê tởm.
Lại lần nữa bôi xà phòng lên người, rồi lại tiếp tục ra sức kỳ cọ bản thân, mãi tới khi cả người đều bị chà xát tới đỏ bừng lên, lúc này cô mới nhắm mắt lại, ngửa đầu đón nước.
Lần tắm này đúng là thứ Lục Phương Phương mong đợi từ rất lâu rồi.
Một lúc sau, cô lại kéo mái tóc dài tới lưng lên trước, dùng xà phòng chà xát gội đầu.
Vương Thục Phân đang chà tắm cho Đại Nha bên cạnh lại nhìn cô đầy hâm mộ: Cô em này có mái tóc bện tít thật đẹp.
“Em gái, có cần chị kỳ lưng giúp em không?”
“Chị Thục Phân, làm phiền chị rồi.”
Hiện tại Lục Phương Phương cũng không còn lúng túng nữa.
Lục Phương Phương kêu con gái tự tắm rửa cho mình trước, bản thân thì đứng dậy. Vương Thục Phân vừa chà lưng cho Lục Phương Phương vừa nói với giọng hâm mộ:
“Em gái, tóc em trông dài mà mượt thật.”
Lục Phương Phương lại không thấy vậy. Tóc dài thế này tu chỉnh mệt mỏi lắm, chỉ riêng xà bông gội đầu cũng tốn nhiều hơn người khác nhiều.
“Chị Thục Phân, chị có kéo không? Em có thể nhờ chị cắt ngắn tóc đi giúp em không?”
“A? Mái tóc đang đẹp vậy cắt đi chẳng phải đáng tiếc lắm sao? Em nên nghĩ cho kỹ.”
Vương Thục Phân bày ra vẻ mặt tiếng nuối, không nhịn được khuyên vài câu.
Lục Phương Phương lắc đầu, nhưng cũng lười nghĩ tiếp.
Dù sao thì Trang Minh Thành muốn kết hôn với cô cũng không phải vì ham sắc đẹp của cô.
Ừm…
Nghĩ vậy cô lại thấy an tâm hơn nhiều.
Thu thập lại số hành lý không tính là nhiều của mình, Lục Phương Phương ôm bộ quân trang cũ nhưng sạch sẽ tới phòng tắm trung đoàn.
Nhắc tới cũng thật có duyên, cô mới vừa vào cửa phòng tắm đã nhìn thấy Vương Thục Phân với Đại Nha.
Hai mẹ con vắt khăn trên vai, tay bưng hai cái chậu tráng men một lớn một nhỏ.
Lục Phương Phương bước nhanh tới, đuổi kịp hai người: “Chị Thục Phân, chị với Đại Nha cũng tưới tắm à?”
Vương Thục Phân vừa quay đầu lại đã thấy Lục Phương Phương, cũng rất vui vẻ, vội vàng gật đầu:
“Đúng vậy, đây là lần đầu tiên chị thấy nhà tắm lớn như vậy đó. Quân đội thật tốt, tốt hơn nông thôn chúng ta nhiều.”
“Đúng rồi em gái, em với đồng chí Hải Mị…”
Lục Phương Phương lắc đầu, không muốn nhiều lời về chuyện này. Hiện tại cô cũng đang mông lung lắm.
Thế nhưng trong lòng cô lại hơi thiên hướng Trang Minh Thành, có lẽ giữa hai người có hiểu lầm gì đó thật.
“Ai, em gái, em đừng nghĩ nhiều, nếu thật sự không được nữa chị sẽ kêu ông nhà chị giới thiệu một đối tượng khác trong quân đội cho em.”
Vương Thục Phân nhìn từ trên xuống dưới Lục Phương Phương một lượt: “Nhưng mà em phải tu chỉnh lại bản thân đã. Đi, vào đây chị kỳ lưng cho.”
“Cái này…”
Lục Phương Phương đang lúng túng đã bị Vương Thục Phân kéo vào bên trong.
Vương Thục Phân với Đại Nha nhanh chóng cởi quần áo ra.
Lục Phương Phương hơi do dự một chút, cuối cùng cũng cởi quần áo theo, đặt lên trên ghế dài.
Thấy hai mẹ con Vương Thục Phân vẫy tay gọi mình, cô ấy cầm xà phòng trong tay, bước chân trần đi nhanh tới.
Phòng tắm nữ của trung đoàn khá nhỏ, khi mấy người đi vào, bên trong cũng không có người.
Lục Phương Phương đi tới dưới vòi hoa sen, nhắm mắt lại bắt đầu hưởng thụ.
“Ào ào…”
Từ khi xuyên việt tới nay đã hơn một tháng, đây là lần đầu tiên cô được tắm, chỉ cảm thấy cả người thật thoải mái.
Ngửa đầu cọ rửa một hồi, lúc này cô mới cầm xà phòng lên, bôi trét khắp người.
Nhìn ghét bẩn thuận theo dòng nước chảy xuống, ngay cả cô cũng thấy ghê tởm.
Lại lần nữa bôi xà phòng lên người, rồi lại tiếp tục ra sức kỳ cọ bản thân, mãi tới khi cả người đều bị chà xát tới đỏ bừng lên, lúc này cô mới nhắm mắt lại, ngửa đầu đón nước.
Lần tắm này đúng là thứ Lục Phương Phương mong đợi từ rất lâu rồi.
Một lúc sau, cô lại kéo mái tóc dài tới lưng lên trước, dùng xà phòng chà xát gội đầu.
Vương Thục Phân đang chà tắm cho Đại Nha bên cạnh lại nhìn cô đầy hâm mộ: Cô em này có mái tóc bện tít thật đẹp.
“Em gái, có cần chị kỳ lưng giúp em không?”
“Chị Thục Phân, làm phiền chị rồi.”
Hiện tại Lục Phương Phương cũng không còn lúng túng nữa.
Lục Phương Phương kêu con gái tự tắm rửa cho mình trước, bản thân thì đứng dậy. Vương Thục Phân vừa chà lưng cho Lục Phương Phương vừa nói với giọng hâm mộ:
“Em gái, tóc em trông dài mà mượt thật.”
Lục Phương Phương lại không thấy vậy. Tóc dài thế này tu chỉnh mệt mỏi lắm, chỉ riêng xà bông gội đầu cũng tốn nhiều hơn người khác nhiều.
“Chị Thục Phân, chị có kéo không? Em có thể nhờ chị cắt ngắn tóc đi giúp em không?”
“A? Mái tóc đang đẹp vậy cắt đi chẳng phải đáng tiếc lắm sao? Em nên nghĩ cho kỹ.”
Vương Thục Phân bày ra vẻ mặt tiếng nuối, không nhịn được khuyên vài câu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.