7 Năm Quay Đầu Vẫn Hướng Về Em
Chương 13: Cậu tốt nhất đừng để trở thành người thứ 200
Ân Tầm
27/05/2015
Trước khi Lục Bắc Thần tiếp nhận vụ án, nguyên nhân tử vong của Tiêu Tuyết xuất hiện rất nhiều điểm bất đồng nghiêm trọng, điều này chưa từng thấy trong những vụ án trước. Chuyện Tiêu Tuyết mất tích ly kỳ đã được 1 tháng. 5 ngày trước, thi thể được một người khách du lịch phát hiện. Địa điểm phát hiện tử thi là ở Nam Sơn. Nam Sơn nằm ở phía đông nam Quỳnh Châu, là vùng rừng núi cách khá xa trung tâm thành phố. Quỳnh Châu chủ yếu sống bằng nghề biển, không chú trọng lắm việc phát triển lâm nghiệp, khai phá rừng núi, nhất là vùng núi Nam Sơn nên đương nhiên nơi này cũng ít người lui tới, việc thi thể khó bị phát hiện cũng là chuyện bình thường.
Quỳnh Châu quanh năm bốn mùa khí hậu ẩm ướt, nhất là vào mùa hè, toàn bộ thành phố biển giống như một lớp sương mù bao phủ giống như một thiếu nữ nhẹ nhàng uyển chuyển, có chút gì đó mông lung. Mùa xuân thì thời tiết còn không ổn định hơn. Buổi sáng sương mù dày đặc, giữa trưa ánh mặt trời chiếu rọi làm tan bớt màn sương, ánh nắng chói chang, buổi tối lại có chút se lạnh. Nam Sơn vẫn chưa bị con người khai phá, vẫn còn giữ nét hoang sơ. Cây cối rậm rạp, hùng vĩ, nên khí hậu nơi này có chút khác biệt. Khi cảnh sát nhận được báo án, lúc chạy đến hiện trường, thi thể đã bị phân hủy khá nhiều, khiến cho cảnh sát gặp không ít khó khăn trong quá trình điều tra.
Đây là vấn đề thứ nhất.
Vấn đề thứ hai, người chết không thấy đầu và cổ, chỉ có mỗi thân người nằm sấp trên thảm cỏ, bên cạnh gốc đại thụ to bằng một vòng tay người. Trên một nhánh cây treo một vòng dây mảnh, sau khi xét nghiệm, đó là dây đàn violon.
Cảnh sát dựa vào túi xách bên cạnh nạn nhân mới xác nhận được thân phận nạn nhân. Đây chính là nghệ sĩ vĩ cầm nổi tiếng Tiêu Tuyết.
Mất tích đúng một tháng, sau đó khi Tiêu Tuyết được phát hiện đã là một thi thể không đầu khiến người ta khiếp sợ. Cảnh sát phong tỏa tất cả các tin tức. Qua giám định sơ bộ, có thể Tiêu Tuyết chết do tự sát. Sau khi cảnh sát thông báo cái chết của nạn nhân với gia đình Tiêu Tuyết, bọn họ suýt lật tung Cục Công an, ba mẹ cô ta một mực khẳng định con họ không thể nào tự sát.
Nói chung, việc một người chết do tự sát hay bị giết, chỉ cần pháp y đến hiện trường khám nghiệm sơ bộ cũng có thể đã đoán kết luận được 80-90%, nhưng thi thể Tiêu Tuyết có nhiều điểm khả nghi, thêm vào đó là người nổi tiếng, có địa vị xã hội. Năm ngày sau, pháp y danh tiếng Lục Bắc Thần được mời về nước, đi cùng anh là tổ chuyên án, còn có thêm La Trì một trinh thám xuất thân từ bộ đội đặc chủng.
Rất nhiều tin ngoài lề được tung ra, có người nói, cấp trên bỏ ra một số tiền lớn mời Lục Bắc Thần. Có người lại nói, chính Lục Bắc Thần chủ động nhận vụ án này. Tuy nhiên, bất kể xuất phát từ nguyên nhân gì, nói chung Quỳnh Châu đã mời được một nhân vật tầm cỡ. Cấp trên chỉ thị trên dưới bằng mọi cách đều phải bảo đảm an toàn cho Giáo sư Lục.
“Hiện trường vụ án không hỗn loạn, không có dấu vết ẩu đả. Điều tra qua một số bạn bè của Tiêu Tuyết, bọn họ đều cho rằng Tiêu Tuyết thường bộc lộ cảm xúc thất thường. Người quản lý của Tiêu Tuyết tiết lộ cô từng nhiều lần nói về việc mình không muốn làm việc, không muốn biểu diễn nữa. Cuộc sống và công việc luôn giữ thái độ chán chường. Dựa vào những thông tin này, nguyên nhân cái chết thiên về khuynh hướng tự sát” sau khi nghe Lục Bắc Thần phán định nguyên nhân cái chết, La Trì nhắc lại hồ sơ vụ án một chút.
Lục Bắc Thần rửa tay, cầm lấy hộp cơm trên bàn, liếc qua một chút, sau đó trực tiếp ném vào thùng rác.
“Cậu …”
“Cậu đang yêu à?” Lục Bắc Thần liếc La Trì một cái “… đang yêu đương với chuyên gia tâm lý tội phạm?”
La Trì nghẹn họng, sờ sờ cánh mũi: “Ý tớ là, không loại trừ khả năng này.”
“Tôi chỉ tin vào logic, vào số liệu thực tế” Lục Bắc Thần thản nhiên “à, hay cậu thử cùng nhà côn trùng học yêu đương xem sao?”
La Trì chớp chớp mắt, nhìn bộ xương trên bàn làm việc, rồi lại dời mắt về phía Lục Bắc Thần “Cậu nghi ngờ đây không phải là hiện trường đầu tiên của vụ án?”. Đã từng hợp tác với Lục Bắc Thần vài vụ, nên đối với năng lực phi phàm của Lục Bắc Thần anh biết rõ. Lần này La Trì được cấp trên phái đến Quỳnh Châu, không ngờ một lần nữa lại được hợp tác với, khiến anh ta không ít hưng phấn.
Điều thích thú chính là, những vụ án vào tay Lục Bắc Thần đều là những vụ ly kỳ, đều là những trải nghiệm phá án khó quên. Mệt nhất là việc, Lục Bắc Thần rất khó đoán, anh suy nghĩ cực nhanh, chỉ cần lơ đãng một giây là không tài nào bắt kịp nhịp độ của anh. Nghe nói, Lục Bắc Thần đã từng sa thải 199 trợ thủ, hoặc là do không thể nào bắt kịp suy nghĩ của Lục Bắc Thần, hoặc là không thể nào chịu đựng áp lực công việc, đây cũng là nguyên nhân chính khiến Lục Bắc Thần thích làm việc độc lâp. Những thành viên được kết nạp vào hội “nghiên cứu” của anh chỉ có thể là tinh anh trong tinh anh.
Lúc nhìn thấy La Trì, câu đầu tiên Lục Bắc Thần mở miệng là: Cậu tốt nhất đừng để trở thành người thứ 200.
Cũng may, La Trì miễn cưỡng cũng vừa được mắt Lục Bắc Thần chỉ bởi tài nghệ võ công của mình.
Quỳnh Châu quanh năm bốn mùa khí hậu ẩm ướt, nhất là vào mùa hè, toàn bộ thành phố biển giống như một lớp sương mù bao phủ giống như một thiếu nữ nhẹ nhàng uyển chuyển, có chút gì đó mông lung. Mùa xuân thì thời tiết còn không ổn định hơn. Buổi sáng sương mù dày đặc, giữa trưa ánh mặt trời chiếu rọi làm tan bớt màn sương, ánh nắng chói chang, buổi tối lại có chút se lạnh. Nam Sơn vẫn chưa bị con người khai phá, vẫn còn giữ nét hoang sơ. Cây cối rậm rạp, hùng vĩ, nên khí hậu nơi này có chút khác biệt. Khi cảnh sát nhận được báo án, lúc chạy đến hiện trường, thi thể đã bị phân hủy khá nhiều, khiến cho cảnh sát gặp không ít khó khăn trong quá trình điều tra.
Đây là vấn đề thứ nhất.
Vấn đề thứ hai, người chết không thấy đầu và cổ, chỉ có mỗi thân người nằm sấp trên thảm cỏ, bên cạnh gốc đại thụ to bằng một vòng tay người. Trên một nhánh cây treo một vòng dây mảnh, sau khi xét nghiệm, đó là dây đàn violon.
Cảnh sát dựa vào túi xách bên cạnh nạn nhân mới xác nhận được thân phận nạn nhân. Đây chính là nghệ sĩ vĩ cầm nổi tiếng Tiêu Tuyết.
Mất tích đúng một tháng, sau đó khi Tiêu Tuyết được phát hiện đã là một thi thể không đầu khiến người ta khiếp sợ. Cảnh sát phong tỏa tất cả các tin tức. Qua giám định sơ bộ, có thể Tiêu Tuyết chết do tự sát. Sau khi cảnh sát thông báo cái chết của nạn nhân với gia đình Tiêu Tuyết, bọn họ suýt lật tung Cục Công an, ba mẹ cô ta một mực khẳng định con họ không thể nào tự sát.
Nói chung, việc một người chết do tự sát hay bị giết, chỉ cần pháp y đến hiện trường khám nghiệm sơ bộ cũng có thể đã đoán kết luận được 80-90%, nhưng thi thể Tiêu Tuyết có nhiều điểm khả nghi, thêm vào đó là người nổi tiếng, có địa vị xã hội. Năm ngày sau, pháp y danh tiếng Lục Bắc Thần được mời về nước, đi cùng anh là tổ chuyên án, còn có thêm La Trì một trinh thám xuất thân từ bộ đội đặc chủng.
Rất nhiều tin ngoài lề được tung ra, có người nói, cấp trên bỏ ra một số tiền lớn mời Lục Bắc Thần. Có người lại nói, chính Lục Bắc Thần chủ động nhận vụ án này. Tuy nhiên, bất kể xuất phát từ nguyên nhân gì, nói chung Quỳnh Châu đã mời được một nhân vật tầm cỡ. Cấp trên chỉ thị trên dưới bằng mọi cách đều phải bảo đảm an toàn cho Giáo sư Lục.
“Hiện trường vụ án không hỗn loạn, không có dấu vết ẩu đả. Điều tra qua một số bạn bè của Tiêu Tuyết, bọn họ đều cho rằng Tiêu Tuyết thường bộc lộ cảm xúc thất thường. Người quản lý của Tiêu Tuyết tiết lộ cô từng nhiều lần nói về việc mình không muốn làm việc, không muốn biểu diễn nữa. Cuộc sống và công việc luôn giữ thái độ chán chường. Dựa vào những thông tin này, nguyên nhân cái chết thiên về khuynh hướng tự sát” sau khi nghe Lục Bắc Thần phán định nguyên nhân cái chết, La Trì nhắc lại hồ sơ vụ án một chút.
Lục Bắc Thần rửa tay, cầm lấy hộp cơm trên bàn, liếc qua một chút, sau đó trực tiếp ném vào thùng rác.
“Cậu …”
“Cậu đang yêu à?” Lục Bắc Thần liếc La Trì một cái “… đang yêu đương với chuyên gia tâm lý tội phạm?”
La Trì nghẹn họng, sờ sờ cánh mũi: “Ý tớ là, không loại trừ khả năng này.”
“Tôi chỉ tin vào logic, vào số liệu thực tế” Lục Bắc Thần thản nhiên “à, hay cậu thử cùng nhà côn trùng học yêu đương xem sao?”
La Trì chớp chớp mắt, nhìn bộ xương trên bàn làm việc, rồi lại dời mắt về phía Lục Bắc Thần “Cậu nghi ngờ đây không phải là hiện trường đầu tiên của vụ án?”. Đã từng hợp tác với Lục Bắc Thần vài vụ, nên đối với năng lực phi phàm của Lục Bắc Thần anh biết rõ. Lần này La Trì được cấp trên phái đến Quỳnh Châu, không ngờ một lần nữa lại được hợp tác với, khiến anh ta không ít hưng phấn.
Điều thích thú chính là, những vụ án vào tay Lục Bắc Thần đều là những vụ ly kỳ, đều là những trải nghiệm phá án khó quên. Mệt nhất là việc, Lục Bắc Thần rất khó đoán, anh suy nghĩ cực nhanh, chỉ cần lơ đãng một giây là không tài nào bắt kịp nhịp độ của anh. Nghe nói, Lục Bắc Thần đã từng sa thải 199 trợ thủ, hoặc là do không thể nào bắt kịp suy nghĩ của Lục Bắc Thần, hoặc là không thể nào chịu đựng áp lực công việc, đây cũng là nguyên nhân chính khiến Lục Bắc Thần thích làm việc độc lâp. Những thành viên được kết nạp vào hội “nghiên cứu” của anh chỉ có thể là tinh anh trong tinh anh.
Lúc nhìn thấy La Trì, câu đầu tiên Lục Bắc Thần mở miệng là: Cậu tốt nhất đừng để trở thành người thứ 200.
Cũng may, La Trì miễn cưỡng cũng vừa được mắt Lục Bắc Thần chỉ bởi tài nghệ võ công của mình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.