[70] Nữ Thanh Niên Tri Thức Mang Theo Không Gian Được Tháo Hán Sủng Tận Trời
Chương 23: Lời Ra Tiếng Vào, Hạt Giống Trong Tay
Nhất Chỉ Tố Mộng Đích Hàm Ngư
11/07/2024
Lần đầu tiên anh biết, Hạ Thanh Thanh nấu ăn lại thơm đến vậy.
Một giờ sau, ba món ăn và một món canh đã hoàn thành.
Hạ Thanh Thanh múc nước xương và củ cải vào một cái bát lớn, nhìn Lục Chấn Đông, nói: "Anh Đông à, anh mang bát này sang nhà chú Lục đi."
Lục Chấn Đông kinh ngạc nhìn Hạ Thanh Thanh.
Anh cũng đang nghĩ như vậy nhưng không chắc Hạ Thanh Thanh có đồng ý không.
Dù sao, trước đây người phụ nữ này đều ăn một mình.
Anh nhìn sâu vào mắt Hạ Thanh Thanh, đáp một tiếng, hai tay bưng bát đi ra ngoài.
Đầu làng phía đông….
Lục Chí Quân đang nấu cơm trong bếp, Đại Nha đang giúp nhóm lửa.
Lục Chấn Đông bước vào sân, cất tiếng gọi: "Lục thúc."
"Ơi." Lục Chí Quân đáp lại, vì đang xào thức ăn trong nồi nên ông không thể rời đi.
Nghe thấy tiếng, Lục Chấn Đông bưng bát bước vào bếp.
Thấy Lục Chí Quân đang nấu cơm, Lục Chấn Đông vô cùng kinh ngạc, cười nói: "Chú Lục, cháu mang chút nước xương hầm này, chú đừng chê."
Lục Chí Quân nhìn bát xương hầm củ cải to đùng, trên mặt hiện rõ vẻ mừng rỡ.
Ông không khách sáo chút nào, dùng bát to trong nhà đựng rồi đưa bát cho Lục Chấn Đông.
"Đông à, chú không khách sáo với cháu đâu, dì cháu mới sinh con cũng đang thiếu chất dinh dưỡng." Trên mặt Lục Chí Quân tràn đầy nụ cười.
Lục Chấn Đông cười lắc đầu: "Lục thúc, đừng khách sáo, củ cải này vẫn để ở nhà chú."
Lục Chí Quân cười ha ha, đưa tay vỗ vai Lục Chấn Đông hai cái: "À Chấn Đông, vợ cháu thay đổi rồi, chú mừng cho cháu, sống tốt nhé."
Lục Chấn Đông gật đầu: "Chú, vậy cháu về trước."
"Ừm, về đi."
Trên đường về, có người thấy Lục Chấn Đông tay không bưng bát, liền trêu chọc:
"Chấn Đông, không có gì ăn phải bưng bát xin ăn à?"
"Không phải thế đúng không, không phải vợ anh đã thay đổi rồi sao?"
"Thôi đi, chó nào mà chừa được cứt."
"..."
Lục Chấn Đông cau mày, mặt sa sầm, lớn tiếng nói: "Vợ tôi tốt rồi, hầm nước xương còn bảo tôi mang sang cho chú Lục một bát."
Trước đây, khi nghe dân làng nói về Hạ Thanh Thanh, Lục Chấn Đông luôn im lặng.
Bây giờ nghe những lời này, trong lòng anh rất khó chịu.
Lời vừa dứt, dân làng lập tức kinh ngạc.
"Chấn Đông, vợ anh hào phóng thế à?"
"Vợ anh ăn một mình còn tạm."
"Thời buổi này nước xương cũng là dầu mỡ đấy!"
"..."
Lục Chấn Đông không nói gì nữa, cầm bát không về nhà.
Điều khiến anh bất ngờ là Hạ Thanh Thanh và hai đứa trẻ vẫn chưa ăn cơm.
Hạ Thanh Thanh nở nụ cười: "Anh à, vào ăn cơm thôi."
"Anh để bát xuống đã." Lục Chấn Đông trong lòng có cảm xúc không nói nên lời.
Đặt bát xuống, anh đi từ bếp ra vào nhà.
Một giờ sau, ba món ăn và một món canh đã hoàn thành.
Hạ Thanh Thanh múc nước xương và củ cải vào một cái bát lớn, nhìn Lục Chấn Đông, nói: "Anh Đông à, anh mang bát này sang nhà chú Lục đi."
Lục Chấn Đông kinh ngạc nhìn Hạ Thanh Thanh.
Anh cũng đang nghĩ như vậy nhưng không chắc Hạ Thanh Thanh có đồng ý không.
Dù sao, trước đây người phụ nữ này đều ăn một mình.
Anh nhìn sâu vào mắt Hạ Thanh Thanh, đáp một tiếng, hai tay bưng bát đi ra ngoài.
Đầu làng phía đông….
Lục Chí Quân đang nấu cơm trong bếp, Đại Nha đang giúp nhóm lửa.
Lục Chấn Đông bước vào sân, cất tiếng gọi: "Lục thúc."
"Ơi." Lục Chí Quân đáp lại, vì đang xào thức ăn trong nồi nên ông không thể rời đi.
Nghe thấy tiếng, Lục Chấn Đông bưng bát bước vào bếp.
Thấy Lục Chí Quân đang nấu cơm, Lục Chấn Đông vô cùng kinh ngạc, cười nói: "Chú Lục, cháu mang chút nước xương hầm này, chú đừng chê."
Lục Chí Quân nhìn bát xương hầm củ cải to đùng, trên mặt hiện rõ vẻ mừng rỡ.
Ông không khách sáo chút nào, dùng bát to trong nhà đựng rồi đưa bát cho Lục Chấn Đông.
"Đông à, chú không khách sáo với cháu đâu, dì cháu mới sinh con cũng đang thiếu chất dinh dưỡng." Trên mặt Lục Chí Quân tràn đầy nụ cười.
Lục Chấn Đông cười lắc đầu: "Lục thúc, đừng khách sáo, củ cải này vẫn để ở nhà chú."
Lục Chí Quân cười ha ha, đưa tay vỗ vai Lục Chấn Đông hai cái: "À Chấn Đông, vợ cháu thay đổi rồi, chú mừng cho cháu, sống tốt nhé."
Lục Chấn Đông gật đầu: "Chú, vậy cháu về trước."
"Ừm, về đi."
Trên đường về, có người thấy Lục Chấn Đông tay không bưng bát, liền trêu chọc:
"Chấn Đông, không có gì ăn phải bưng bát xin ăn à?"
"Không phải thế đúng không, không phải vợ anh đã thay đổi rồi sao?"
"Thôi đi, chó nào mà chừa được cứt."
"..."
Lục Chấn Đông cau mày, mặt sa sầm, lớn tiếng nói: "Vợ tôi tốt rồi, hầm nước xương còn bảo tôi mang sang cho chú Lục một bát."
Trước đây, khi nghe dân làng nói về Hạ Thanh Thanh, Lục Chấn Đông luôn im lặng.
Bây giờ nghe những lời này, trong lòng anh rất khó chịu.
Lời vừa dứt, dân làng lập tức kinh ngạc.
"Chấn Đông, vợ anh hào phóng thế à?"
"Vợ anh ăn một mình còn tạm."
"Thời buổi này nước xương cũng là dầu mỡ đấy!"
"..."
Lục Chấn Đông không nói gì nữa, cầm bát không về nhà.
Điều khiến anh bất ngờ là Hạ Thanh Thanh và hai đứa trẻ vẫn chưa ăn cơm.
Hạ Thanh Thanh nở nụ cười: "Anh à, vào ăn cơm thôi."
"Anh để bát xuống đã." Lục Chấn Đông trong lòng có cảm xúc không nói nên lời.
Đặt bát xuống, anh đi từ bếp ra vào nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.