[70] Quân Tẩu Một Ngày Kiếm Trăm Triệu, Quan Quân Bá Đạo Cưng Sủng

Chương 9: A

Thất Dạ Thiếu Gia

10/08/2024

Tô Vãn Vãn thở phào nhẹ nhõm, vị lãnh đạo bệnh viện này nói chuyện khá dễ nghe, xem ra bọn họ có thể không cần phải đi nữa rồi.

"Chú ơi, thật ra chuyện lần này, cũng không thể trách chú được, đều do kẻ địch quá xảo quyệt. Nhưng mẹ cháu vừa mới bị kinh hãi, bà ấy không dám ở đây nữa. Cho nên, chú có thể đổi cho chúng cháu một phòng bệnh an toàn hơn được không ạ?"

Viện trưởng Hồ lập tức đồng ý, chỉ cần không tố cáo ông ta thì cái gì cũng dễ nói, "Được được được, không thành vấn đề, tôi sẽ sắp xếp ngay, đổi cho mọi người lên phòng bệnh trên lầu, đồng thời bố trí người tuần tra, đảm bảo sẽ không còn ai có thể lẻn vào được nữa!"

Tô Vãn Vãn hài lòng, quay đầu lại khuyên mẹ mình: "Mẹ, mẹ thấy viện trưởng cũng rất có thành ý rồi, hay là, chúng ta cứ ở lại đây theo dõi thêm vài ngày nữa xem sao."

Lâm Xuân Mai bị mọi người thay phiên nhau khuyên nhủ, lại nhìn ông viện trưởng già cả rồi mà lo lắng đến toát mồ hôi, trong lòng bà không đành lòng, cuối cùng cũng mềm lòng đồng ý.

Tô Vãn Vãn lúc này mới yên tâm, nhân lúc ba anh trai đang giúp khuân đồ, dìu Lâm Xuân Mai lên lầu đổi phòng bệnh, cô liền lén lút chuồn mất.

Đến cổng bệnh viện, quả nhiên cảnh sát Chu và đồng nghiệp vẫn chưa đi xa, cô vội vàng đuổi theo, một tay giữ chặt lấy áo ông ấy: “Chú cảnh sát ơi, sao chú đi nhanh thế ạ, cháu còn muốn đi đồn cảnh sát để lập biên bản mà.”

Cảnh sát Chu dừng bước, nhìn nhìn phía sau cô, không có ai đi theo, lập tức hiểu ra: “Cô bé này, cháu thật là gan quá đấy, lần này chắc lại tự mình trốn đi ra ngoài đúng không?”

Tô Vãn Vãn ngượng ngùng cười cười: “Chú cảnh sát, chú đừng lo lắng, chúng ta đi nhanh về nhanh, họ sẽ không phát hiện ra đâu.”

Cảnh sát Chu bất đắc dĩ đưa tay day day trán, cảm thấy thái dương bắt đầu ẩn ẩn đau, bọn họ đâu phải người mù, sao có thể không phát hiện ra!

Quả nhiên không nên nhìn mặt mà bắt hình dong, lúc đầu bị vẻ ngoài ngoan ngoãn đáng yêu của cô gái nhỏ này lừa, không ngờ lại là một đứa trẻ nghịch ngợm gan to bằng trời.

“Cô bé, việc này không được đâu, cháu về nhà nói với người lớn một tiếng đã. Nếu không lát nữa họ phát hiện ra cháu không thấy đâu, chú sẽ bị coi là bắt cóc trẻ em mất?”



Tô Vãn Vãn chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội: "Nhưng mà chú ơi, bây giờ chú đuổi cháu về. Chốc nữa khi mọi người đi rồi, cháu vẫn sẽ đi theo sau đến đồn cảnh sát mà.”

“Nếu đã như vậy, mọi người cứ dẫn cháu đi cùng luôn đi ạ, nếu không lỡ cháu đi lạc đường, bị người ta bắt cóc thì phải làm sao.”

Cảnh sát Chu suýt chút nữa thì nghẹn thở, chưa từng gặp qua cô gái nào giỏi ăn vạ như vậy! Lại còn bám lấy họ không buông.

Định bụng mặc kệ cô, nhưng lại sợ cô nhóc này thật sự xảy ra chuyện gì trên đường đi, đành bất đắc dĩ thỏa hiệp.

“Rồi rồi rồi, sợ cháu rồi đấy, lão Từ, ông tìm một cô y tá quay lại báo với người nhà con bé một tiếng, giải thích một chút. Đi thôi, chúng ta về đồn, đi nhanh về nhanh.”

Tô Vãn Vãn hài lòng đi theo chú cảnh sát, trên đường đi, ánh mắt không rời người phụ nữ bị trói, nhiều lần bà ta muốn giở trò bỏ trốn đều bị cô âm thầm phá hỏng. Càng lúc càng đến gần đồn cảnh sát, ánh mắt oán hận của người phụ nữ như muốn nhấn chìm Tô Vãn Vãn.

Tô Vãn Vãn coi như không thấy, cùng mọi người bước vào cổng đồn cảnh sát.

Đột nhiên, một bóng người lao ra như một cơn gió, cùng với một giọng nói cay nghiệt, bàn tay to như cái quạt chực giáng xuống đầu Tô Vãn Vãn: "Con khốn kiếp, mày dám báo cảnh sát!”

Tô Vãn Vãn nhanh nhẹn né tránh, nhanh chóng nấp sau lưng chú cảnh sát: “Chú ơi cứu cháu! Có bà lão điên muốn đánh người!”

Bà lão điên nào?

Bà Tô tức đến suýt ngã ngửa: “Cái thứ ăn cháo đá bát, mày dám mắng tao? Hôm nay tao phải xé nát miệng mày!”

Vừa nói vừa định xông lên đánh Tô Vãn Vãn, nhưng con nhỏ này thật sự quá láu cá, cứ bám chặt lấy chú cảnh sát mà trốn. Những cú đấm đá của bà ta chẳng mấy khi trúng vào người con nhỏ chết tiệt đó, toàn bộ đều giáng lên người chú cảnh sát.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện [70] Quân Tẩu Một Ngày Kiếm Trăm Triệu, Quan Quân Bá Đạo Cưng Sủng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook