[70] Sau Khi Lóe Hôn Với Thủ Trưởng Tâm Cơ, Bệnh Mỹ Nhân Một Đường Làm Giàu
Chương 22: A
Qua Đích Qua Tây
12/11/2024
Buổi trưa không nấu cơm, tùy tiện đi căng tin mua mấy món về.
"Ở đây mua đồ ăn ở đâu?"
"Tối nay mẹ nấu, mẹ hầm cho An Ninh một bát canh, lần này con bé chịu tội lớn, cần phải bồi bổ."
"Cách đây bốn năm phút có một hợp tác xã cung ứng, bên đó sẽ thống nhất mua vào rau và lương thực."
"Chút nữa con đưa mẹ qua đó nhưng giờ này chắc không còn thịt để mua đâu."
"Không sao, có cá có gà là được."
Ăn cơm xong, bố Lộ ở lại rửa bát, Lộ An Ninh cũng đi theo đến hợp tác xã cung ứng.
Trước đây, trong một tháng nguyên chủ và Tùy Cảnh Hành ở chung, cơ bản đều là anh phụ trách ba bữa một ngày.
Không phải mua đồ ăn làm sẵn ở căng tin thì là anh mua đồ ăn về nấu, thỉnh thoảng cô ấy làm chút đồ ăn sáng đơn giản, không mấy khi động tay.
Bây giờ cô quyết định ở lại đây sinh sống, đương nhiên phải tìm hiểu về các cơ sở sinh hoạt ở đây.
"Người phụ nữ trẻ bên cạnh phó đoàn Tùy không phải là vợ anh ấy chứ?"
Lúc đặt hợp tác xã cung ứng này, để thuận tiện cho gia đình ở khu nhà cấp bốn và nhà ống nên địa điểm được chọn ở vị trí trung tâm.
Bên cạnh còn làm thêm cầu trượt và hố cát, trở thành nơi lý tưởng để người lớn tán gẫu, trẻ con tụ tập vui chơi, bình thường nơi này có nhiều người nhất.
"Là cô ấy!"
"Hôm nay gió thổi chiều nào thế, người một tháng không ra khỏi cửa lại đích thân ra ngoài mua đồ ăn."
"Không phải nói cô ấy bị trúng độc được đưa đến bệnh viện cấp cứu sao, nhìn thế này thì có vẻ không có vấn đề gì."
"Đưa đến bệnh viện là chuyện mấy ngày trước rồi, bây giờ nhìn tình hình này thì chắc là đã khỏi."
"Trông đẹp thật, đẹp hơn con gái của sư trưởng Hồ nhiều, chẳng trách phó đoàn Tùy tình nguyện từ chối con gái của sư trưởng mà chọn cô ấy."
"Đẹp thì có ích gì? Lại không thể ăn được."
"Hơn nữa, chỉ có một khuôn mặt, miệng không nói được, nằm trên giường cũng không phản ứng gì."
"Suỵt!"
"Cậu nhỏ tiếng thôi, phó đoàn Tùy không phải là người dễ tính đâu, rất hay bênh vực người khác!"
"Trước đây Trần Tú Yến nói riêng với chồng rằng vợ đoàn phó Tùy là người câm, vô tình bị anh ấy nghe thấy, tối hôm đó đã gọi chồng cô ta ra ngoài đánh một trận!"
Những người nhà khác trong viện gia đình thường xuyên bàn tán về cặp vợ chồng mới cưới này.
Trước đây có không ít người muốn giới thiệu đối tượng cho Tùy Cảnh Hành nhưng đều bị anh lạnh lùng từ chối.
Lúc đó mọi người chỉ nghĩ có lẽ anh không vừa mắt với những đối tượng mà họ giới thiệu, cho đến khi anh từ chối cả con gái của sư trưởng thì trong viện gia đình dần lan truyền những lời đồn vô lý.
Có người nói có lẽ anh không thích phụ nữ, có người nói có lẽ anh có tật xấu gì đó khó nói.
Tóm lại đều không phải lời hay ý đẹp.
Cho đến một tháng trước, anh đột nhiên nộp báo cáo kết hôn, còn đưa cả vợ mới cưới đến theo quân thì lời đồn đó mới bị phá vỡ.
Có người nhà tò mò muốn đến nhà xem mặt vợ anh, tiện thể chào hỏi làm quen.
Kết quả khi gặp mặt, Lộ An Ninh từ đầu đến cuối không nói một lời, phần lớn thời gian đều cúi đầu, tránh né ánh mắt của họ, bầu không khí vô cùng ngượng ngùng.
Không ai dám đi hỏi Tùy Cảnh Hành để xác nhận xem vợ anh có biết nói hay không nhưng theo thời gian tiếp xúc ngắn ngủi của họ thì chắc chắn là không biết nói.
Thấy họ càng đi càng gần, những người vừa rồi còn nhỏ giọng bàn tán về họ không hề né tránh mà đứng dậy chào hỏi.
"Phó đoàn Tùy, giới thiệu cho chúng tôi với."
"Các chị dâu, đây là vợ tôi An Ninh, người bên cạnh là mẹ vợ tôi, đến đây thăm chúng tôi."
"Ở đây mua đồ ăn ở đâu?"
"Tối nay mẹ nấu, mẹ hầm cho An Ninh một bát canh, lần này con bé chịu tội lớn, cần phải bồi bổ."
"Cách đây bốn năm phút có một hợp tác xã cung ứng, bên đó sẽ thống nhất mua vào rau và lương thực."
"Chút nữa con đưa mẹ qua đó nhưng giờ này chắc không còn thịt để mua đâu."
"Không sao, có cá có gà là được."
Ăn cơm xong, bố Lộ ở lại rửa bát, Lộ An Ninh cũng đi theo đến hợp tác xã cung ứng.
Trước đây, trong một tháng nguyên chủ và Tùy Cảnh Hành ở chung, cơ bản đều là anh phụ trách ba bữa một ngày.
Không phải mua đồ ăn làm sẵn ở căng tin thì là anh mua đồ ăn về nấu, thỉnh thoảng cô ấy làm chút đồ ăn sáng đơn giản, không mấy khi động tay.
Bây giờ cô quyết định ở lại đây sinh sống, đương nhiên phải tìm hiểu về các cơ sở sinh hoạt ở đây.
"Người phụ nữ trẻ bên cạnh phó đoàn Tùy không phải là vợ anh ấy chứ?"
Lúc đặt hợp tác xã cung ứng này, để thuận tiện cho gia đình ở khu nhà cấp bốn và nhà ống nên địa điểm được chọn ở vị trí trung tâm.
Bên cạnh còn làm thêm cầu trượt và hố cát, trở thành nơi lý tưởng để người lớn tán gẫu, trẻ con tụ tập vui chơi, bình thường nơi này có nhiều người nhất.
"Là cô ấy!"
"Hôm nay gió thổi chiều nào thế, người một tháng không ra khỏi cửa lại đích thân ra ngoài mua đồ ăn."
"Không phải nói cô ấy bị trúng độc được đưa đến bệnh viện cấp cứu sao, nhìn thế này thì có vẻ không có vấn đề gì."
"Đưa đến bệnh viện là chuyện mấy ngày trước rồi, bây giờ nhìn tình hình này thì chắc là đã khỏi."
"Trông đẹp thật, đẹp hơn con gái của sư trưởng Hồ nhiều, chẳng trách phó đoàn Tùy tình nguyện từ chối con gái của sư trưởng mà chọn cô ấy."
"Đẹp thì có ích gì? Lại không thể ăn được."
"Hơn nữa, chỉ có một khuôn mặt, miệng không nói được, nằm trên giường cũng không phản ứng gì."
"Suỵt!"
"Cậu nhỏ tiếng thôi, phó đoàn Tùy không phải là người dễ tính đâu, rất hay bênh vực người khác!"
"Trước đây Trần Tú Yến nói riêng với chồng rằng vợ đoàn phó Tùy là người câm, vô tình bị anh ấy nghe thấy, tối hôm đó đã gọi chồng cô ta ra ngoài đánh một trận!"
Những người nhà khác trong viện gia đình thường xuyên bàn tán về cặp vợ chồng mới cưới này.
Trước đây có không ít người muốn giới thiệu đối tượng cho Tùy Cảnh Hành nhưng đều bị anh lạnh lùng từ chối.
Lúc đó mọi người chỉ nghĩ có lẽ anh không vừa mắt với những đối tượng mà họ giới thiệu, cho đến khi anh từ chối cả con gái của sư trưởng thì trong viện gia đình dần lan truyền những lời đồn vô lý.
Có người nói có lẽ anh không thích phụ nữ, có người nói có lẽ anh có tật xấu gì đó khó nói.
Tóm lại đều không phải lời hay ý đẹp.
Cho đến một tháng trước, anh đột nhiên nộp báo cáo kết hôn, còn đưa cả vợ mới cưới đến theo quân thì lời đồn đó mới bị phá vỡ.
Có người nhà tò mò muốn đến nhà xem mặt vợ anh, tiện thể chào hỏi làm quen.
Kết quả khi gặp mặt, Lộ An Ninh từ đầu đến cuối không nói một lời, phần lớn thời gian đều cúi đầu, tránh né ánh mắt của họ, bầu không khí vô cùng ngượng ngùng.
Không ai dám đi hỏi Tùy Cảnh Hành để xác nhận xem vợ anh có biết nói hay không nhưng theo thời gian tiếp xúc ngắn ngủi của họ thì chắc chắn là không biết nói.
Thấy họ càng đi càng gần, những người vừa rồi còn nhỏ giọng bàn tán về họ không hề né tránh mà đứng dậy chào hỏi.
"Phó đoàn Tùy, giới thiệu cho chúng tôi với."
"Các chị dâu, đây là vợ tôi An Ninh, người bên cạnh là mẹ vợ tôi, đến đây thăm chúng tôi."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.