70 Xuyên Qua, Tôi Thành Chị Dâu Cực Phẩm Của Nữ Chính
Chương 3: Trở Thành Chị Dâu Cực Phẩm Của Nữ Chính
Bàn Oa Ngưu Ngận Lại
22/11/2024
Lười biếng, tham lam, thích hư vinh, tiêu hết tiền trợ cấp của chồng, không những thế, còn ngoại tình, bỏ trốn với một thanh niên trí thức.
Nhưng tên thanh niên trí thức này lại là một kẻ tồi tệ, ban đầu tiếp cận cô chỉ vì nhan sắc của cô, sau khi có được cô rồi thì không biết trân trọng.
Còn đánh đập cô, đánh đến mức cô sảy thai, không thể sinh con được nữa.
Khương Ngọc Châu cũng không phải dạng vừa, tên khốn nạn này đã hại cô đến mức này.
Nhân lúc tên thanh niên trí thức ngủ say, trực tiếp kết liễu hắn, vì thế cô cũng vào tù, kết cục chật vật.
Có thể nói, Khương Ngọc Châu này đã tự tay đánh mất một ván bài đẹp.
Là con gái thành phố, xinh đẹp, lại lấy được anh bộ đội Hứa Lỗi, ăn sung mặc sướng nhưng kết cục cuối cùng, thật khiến người ta phải thở dài.
Vậy nên... cô... bây giờ là Khương Ngọc Châu.
Người chị dâu thứ ba cực phẩm của nữ chính!
Xuyên thành chị dâu thứ ba cực phẩm của nữ chính thì phải làm sao?
Cô chỉ có thể nói rằng... đành chịu.
Cô không phải là Khương Ngọc Châu trước kia nữa rồi.
"Mẹ... cơm chín rồi, có cần... gọi em dâu ba ra ăn cơm không?" Vợ của anh hai nhà họ Hứa nhìn về phía phòng của đứa em thứ ba.
Em dâu ba mới vừa về nhà chồng, chưa thích nghi được, mấy ngày nay sắc mặt không được tốt lắm, chắc là không khỏe.
Chị cả không nhịn được trừng mắt nhìn vợ của anh hai, đúng là chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng.
"Không được đi!"
"Hừ, tôi muốn xem xem, cô ta có thể nhịn đói được bao lâu, có bản lĩnh thì đừng ra ngoài nữa!" Mẹ Hứa tức giận nghĩ.
Ban đầu bà đã tính toán rất kỹ, bà đã để mắt đến con gái của lão Vương ở thôn bên, thật thà, chăm chỉ lại ngoan ngoãn, một người vợ như vậy, không ai hợp với đứa con trai thứ ba của bà hơn.
Hơn nữa tiền sính lễ cũng không cao, vừa vặn số tiền còn lại, bà định dùng để cưới vợ cho đứa con trai thứ tư, còn có thể dư lại một ít để làm của hồi môn cho con gái.
Ai ngờ đứa con trai thứ ba về thăm nhà, lại gặp Khương Ngọc Châu rơi xuống sông, cứu người ta lên.
Hai người ướt sũng ôm nhau, rất nhanh tin đồn trong thôn đã lan truyền khắp nơi, đứa con trai thứ ba chủ động đề nghị chịu trách nhiệm, cưới người ta về nhà.
Nhưng Khương Ngọc Châu này lại dám mở miệng đòi nhiều như vậy, cô ta không cần ba thứ đồ cưới nhưng lại muốn năm trăm đồng tiền sính lễ.
Đó nhưng là năm trăm đồng đấy.
Đủ để cưới mấy người vợ rồi.
Vợ của anh cả và vợ của anh hai, lúc đó mới chỉ có năm mươi đồng tiền sính lễ.
Tại sao cô ta lại được năm trăm đồng tiền sính lễ.
Cô ta Khương Ngọc Châu có dát vàng lên người à!
Cũng không biết con hồ ly tinh này, đã cho đứa con trai thứ ba của bà uống thứ thuốc mê gì.
Nhất quyết phải cưới, khuyên thế nào cũng không được.
Hơn nữa trong thôn có rất nhiều người nhìn thấy hai người ôm nhau, không kết hôn thì không thể nào được.
Mẹ Hứa đành phải nuốt cục tức này xuống.
Nhưng bà nào biết, đây chỉ mới là món khai vị.
Nhưng tên thanh niên trí thức này lại là một kẻ tồi tệ, ban đầu tiếp cận cô chỉ vì nhan sắc của cô, sau khi có được cô rồi thì không biết trân trọng.
Còn đánh đập cô, đánh đến mức cô sảy thai, không thể sinh con được nữa.
Khương Ngọc Châu cũng không phải dạng vừa, tên khốn nạn này đã hại cô đến mức này.
Nhân lúc tên thanh niên trí thức ngủ say, trực tiếp kết liễu hắn, vì thế cô cũng vào tù, kết cục chật vật.
Có thể nói, Khương Ngọc Châu này đã tự tay đánh mất một ván bài đẹp.
Là con gái thành phố, xinh đẹp, lại lấy được anh bộ đội Hứa Lỗi, ăn sung mặc sướng nhưng kết cục cuối cùng, thật khiến người ta phải thở dài.
Vậy nên... cô... bây giờ là Khương Ngọc Châu.
Người chị dâu thứ ba cực phẩm của nữ chính!
Xuyên thành chị dâu thứ ba cực phẩm của nữ chính thì phải làm sao?
Cô chỉ có thể nói rằng... đành chịu.
Cô không phải là Khương Ngọc Châu trước kia nữa rồi.
"Mẹ... cơm chín rồi, có cần... gọi em dâu ba ra ăn cơm không?" Vợ của anh hai nhà họ Hứa nhìn về phía phòng của đứa em thứ ba.
Em dâu ba mới vừa về nhà chồng, chưa thích nghi được, mấy ngày nay sắc mặt không được tốt lắm, chắc là không khỏe.
Chị cả không nhịn được trừng mắt nhìn vợ của anh hai, đúng là chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng.
"Không được đi!"
"Hừ, tôi muốn xem xem, cô ta có thể nhịn đói được bao lâu, có bản lĩnh thì đừng ra ngoài nữa!" Mẹ Hứa tức giận nghĩ.
Ban đầu bà đã tính toán rất kỹ, bà đã để mắt đến con gái của lão Vương ở thôn bên, thật thà, chăm chỉ lại ngoan ngoãn, một người vợ như vậy, không ai hợp với đứa con trai thứ ba của bà hơn.
Hơn nữa tiền sính lễ cũng không cao, vừa vặn số tiền còn lại, bà định dùng để cưới vợ cho đứa con trai thứ tư, còn có thể dư lại một ít để làm của hồi môn cho con gái.
Ai ngờ đứa con trai thứ ba về thăm nhà, lại gặp Khương Ngọc Châu rơi xuống sông, cứu người ta lên.
Hai người ướt sũng ôm nhau, rất nhanh tin đồn trong thôn đã lan truyền khắp nơi, đứa con trai thứ ba chủ động đề nghị chịu trách nhiệm, cưới người ta về nhà.
Nhưng Khương Ngọc Châu này lại dám mở miệng đòi nhiều như vậy, cô ta không cần ba thứ đồ cưới nhưng lại muốn năm trăm đồng tiền sính lễ.
Đó nhưng là năm trăm đồng đấy.
Đủ để cưới mấy người vợ rồi.
Vợ của anh cả và vợ của anh hai, lúc đó mới chỉ có năm mươi đồng tiền sính lễ.
Tại sao cô ta lại được năm trăm đồng tiền sính lễ.
Cô ta Khương Ngọc Châu có dát vàng lên người à!
Cũng không biết con hồ ly tinh này, đã cho đứa con trai thứ ba của bà uống thứ thuốc mê gì.
Nhất quyết phải cưới, khuyên thế nào cũng không được.
Hơn nữa trong thôn có rất nhiều người nhìn thấy hai người ôm nhau, không kết hôn thì không thể nào được.
Mẹ Hứa đành phải nuốt cục tức này xuống.
Nhưng bà nào biết, đây chỉ mới là món khai vị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.