71 Năm Sau Khi Nhân Loại Biến Tình

Chương 10: Đã ăn mất rồi

Bộ Liêm Y

14/01/2022

Dường như đã bị tổn thương lắm, bạch tuộc xoay người, hoàn toàn quay lưng với bọn họ.

Don còn muốn tiếp tục trêu chọc, lại bị Chamberlain trừng mắt, từ kẽ răng nặn ra hai chữ dạy dỗ, "Im miệng."

Don đến bên cạnh Chamberlain, dường như cố ý khiêu khích nên liền làm như mới thấy cái gì mới lạ lắm, tỏ vẻ hỏi, "Ngài Chamberlain sắc sảo mặt lạnh sao lại quản tôi?"

Chamberlain không thèm nhìn Don, cau mày, lười để ý đến anh.

Thái độ không thèm nói chuyện của Chamberlain càng làm Don quá đà hơn, anh dựa hẳn lên người Chamberlain như người không xương. Chamberlain không để ý, coi anh như không khí, một chút phản ứng cũng không có.

Don cũng không hề xấu hổ, cứ thế dựa vào Chamberlain, không hứng thú lắm quan sát hắn. Cái tên người Anh đẹp trai sắc sảo này mỗi lời nói việc làm đều tỏ vẻ khiêm tốn ngạo mạn, có lẽ đúng nhất phải nói là hắn không thể giấu được cảm giác vượt trội so với người khác.

Don chán ghét cái kiểu này từ tận đáy lòng nên luôn luôn muốn bới lông tìm vết người này.

Nhưng một người như vậy lúc anh dựa lên - cảm nhận được độ ấm xuyên qua quân trang màu xanh không mềm lắm - cũng ấm ra phết.

Don nhếch miệng, lộ ra răng nanh, trong lòng phỉ nhổ Chamberlain: Đức mẹ Maria chứng giám, động vật máu lạnh cũng chảy máu nóng, buồn cười ghê.

Cố Trường An không biết phong ba bão táp phía sau, vẫn lấy hết kiên nhẫn dỗ dành trẻ em trong cô nhi viện để nhẹ nhàng xác nhận với bạch tuộc, "Bạch tuộc tiên sinh, sau khi được phiên dịch bởi Starnet, lúc người Zuke tạo ra ngươi đã đặt cho ngươi ba nguyên tắc, phải không?"

Bạch tuộc không chịu quay lại, vẫn đưa lưng về phía bọn họ, gật đầu.

Một viên thạch sữa lớn đang gật đầu, hình ảnh quá buồn cười, Don kịp thời cắn chặt môi.

Cố Trường An liệt kê, "Thứ nhất, hệ thống thông minh không được làm hại con người hoặc đứng yên khi cần giải cứu con người; thứ hai, hệ thống thông minh phải tuân theo mệnh lệnh của con người, ngoại trừ trường hợp mệnh lệnh xung đột với nguyên tắc thứ nhất; thứ ba, hệ thống thông minh nên bảo vệ vũ trụ nhiều nhất có thể trên cơ sở không vi phạm nguyên tắc thứ nhất và thứ hai."

Bạch tuộc chậm rãi xoay người lại, Cố Trường An cười cười với nó, tiếp tục, "Nói cách khác, từ ba nguyên tắc này suy ra, ngươi sẽ toàn lực trợ giúp chúng ta hoàn thành nhiệm vụ, hơn nữa, khi đối đầu với sinh vật khác trong vũ trụ - cho dù đó là người tạo ra ngươi, ngươi cũng sẽ không phản bội chúng ta, mà sẽ lấy mệnh lệnh và sự an toàn của chúng ta làm ưu tiên hàng đầu, phải không?"

Cố Trường An nói kỹ hết mức có thể.

Bạch tuộc dùng hai xúc tu tạo dáng chống nạnh của con người, thở dài, "Đúng thế."

Cố Trường An hơi cụp mắt, hỏi, "Vì sao lại thở dài? Bạch tuộc tiên sinh, chẳng lẽ ngươi không tình nguyện giúp chúng ta?"

Bạch tuộc thấy Cố Trường An hư hư thực thực tỏ vẻ thất vọng, xúc tu thạch thất thố vung lên, khẩn trương giải thích, "Không phải! Không có! Ta đâu có nói không muốn trợ giúp ngươi!"

Cố Trường An nhoẻn miệng cười, đáp, "Thế thì tốt rồi. Rất mong hợp tác cùng ngươi."

Bạch tuộc trên màn hình bỗng phóng to gấp rưỡi, đôi mắt xanh đen sáng ngời nhìn chằm chằm Cố Trường An, hai xúc tu trước người đan vào nhau, xấu hổ nói, "Được."

Sau đó nó nhớ ra cái gì, trôi nổi trên màn hình, không nhìn vào bất cứ ai cụ thể trong bốn người bọn họ, nói lớn như chột dạ, "Ta đã nâng cấp miễn phí cho AI của các ngươi, không cần cảm tạ."

Cả bốn ngay lập tức giơ tay kiểm tra AI trên cổ tay bọn họ.

AI của Cố Trường An và Seryozha đều là AI cơ bản; Don đuổi theo trào lưu, ăn cầm mặc kiện mới đổi loại mới nhất; cha mẹ Chamberlain là quan chức cấp cao, là người có xuất thân tốt nhất trong cả bốn, AI lại là một phiên bản không mới không cũ.

Nhưng bất kể trước đây là cái nào, hiện tại chúng đều trở thành cùng một loại: biểu tượng hệ điều hành là một con bạch tuộc nhỏ, màn hình ánh sáng là phiên bản mini của màn hình của Conquest - bất kể là tốc độ hoạt động hay độ thông minh đều không thể chỉ miêu tả bằng một bước nhảy vọt.

Đây nào phải thăng cấp miễn phí, đây là lấy súng bắn chim đổi pháo, chỉ riêng tính năng cũng đã là món hời lớn.



Nhưng mà, AI của Loại Địa Cầu có thể thiết lập tính cách. Mỗi người đều có thể tự thiết lập ngoại hình và giọng nói, hoặc cũng có thể dựa trên tư liệu có sẵn về danh nhân lịch sử, minh tinh trên Starnet mô phỏng lại. Thiết lập một hình tượng, đặt cho nó một cái tên, sau đó không ngừng chỉnh sửa hình thức ở chung, cuối cùng, AI sẽ giống như một người bạn ảo đồng hành 24/24, thậm chí còn có thể trở thành cha mẹ ảo của bọn họ.

Đương nhiên người ta cũng có thể không chọn gì, trực tiếp dùng giọng nói máy móc lạnh lùng - hầu hết các Alpha sẽ làm thế để thể hiện sức mạnh của mình.

Seryozha và Chamberlain đều không thiết lập tính cách cho AI của mình, nên là mặc dù thấy khó chịu với việc bạch tuộc tự động cải tiến AI, lúc nghĩ đến nhiệm vụ nguy hiểm sau này, họ vẫn chấp nhận được.

Cố Trường An thiết lập AI của mình có giọng nói và tính cách dịu dàng, nhưng cũng chưa giao cho nó hình tượng cụ thể nào. Tuy rằng không phải không chấp nhận được, nhưng cách làm này đã chạm đến giới hạn của Cố Trường An. Anh nghiêm mặt nhìn bạch tuộc, nghiêm túc nói, "Hãy nói cho ta lý do ngươi làm vậy."

Thấy Cố Trường An có vẻ tức giận, bạch tuộc gục đầu xuống, lí nhí, "Không thể trách ta được, chúng nó quá kém cỏi, các ngươi khởi động ta nghĩa là cho phép ta ăn bọn chúng. Hệ thống thông minh nào cũng như vậy hết."

Bạch tuộc còn tỏ vẻ không hài lòng, "Chúng nó ăn còn không ngon."

Chamberlain nhíu mày, "Các ngươi là sinh vật? Có chuỗi thức ăn?"

Đại bạch tuộc nghĩ ngợi, miễn cưỡng đồng ý, "Dựa vào cách nói các ngươi hiểu được, nói như vậy cũng không sai."

Chamberlain bị giọng điệu "chiếu cố lòng tự trọng của sinh vật cấp thấp" của bạch tuộc, nhất thời tức giận, không lựa lời hỏi lại, "Thế cách nói bọn ta không hiểu được thì là gì?"

Đại bạch tuộc nhìn hắn kỳ quái, cảm thán, "Câu này ngớ ngẩn thật, cách nói các ngươi không hiểu thì nghĩa là các ngươi không thể hiểu chứ sao!"

Nó nói rất có lý, Chamberlain không phản bác được. Thực ra lúc nói, hắn đã biết mình đang tức giận quá mức, nên sắc mặt xanh mét, cũng không nói thêm cái gì.

Bạch tuộc chiếm ưu thế trước mặt Chamberlain lại ỉu xuống khi nghe Cố Trường An nghiêm túc nói, "Hành vi này không tôn trọng quyền riêng tư của bọn ta, không có lần sau. Đây là mệnh lệnh, bạch tuộc tiên sinh."

Đôi mắt bạch tuộc ảm đạm hẳn, nó cẩn thận nhìn Cố Trường An, ngoan ngoãn trả lời, "Được."

Thấy Cố Trường An vẫn nhìn mình, bạch tuộc ngoan ngoãn bổ sung, "Không có lần sau, ta đã biết."

Suốt toàn bộ quá trình nói chuyện thật ra Cố Trường An vẫn luôn căng thẳng, cho nên đến lúc này, khi thoáng thả lỏng lại Cố Trường An mới để ý tới Don đang nắm chặt hai tay, đôi mắt tím đỏ lên, giận như muốn nổ tung.

Don bước về phía trước, đánh một quyền lên bảng điều khiển, giận dữ nói, "Trả hắn lại cho ta!"

Bạch tuộc hiểu chính xác anh đang nói gì, co rúm lại trên màn hình, "Nhưng nó đã bị ăn mất rồi."

Don như không nghe thấy bạch tuộc đang nói gì, lửa giận càng cao, lặp lại, "Trả hắn lại cho ta!"

Cố Trường An đoán rằng Don có tình cảm sâu sắc với AI của mình, lập tức cảm thấy muốn xin lỗi, cho rằng tại mình trước khi khởi động không nghiên cứu kỹ hệ thống thông minh nên mới gây ra mất mát không đáng có này.

Nhưng mà, anh lại là sĩ quan cao nhất ở Conquest, nên cần phải ngăn lại hành động thiếu lý trí này của Don thượng tá.

"Don thượng tá, tôi rất xin lỗi," Cố Trường An đi đến bảng điều khiển, giọng nói dịu dàng nhưng không mất kiên định, "Nhưng chúng ta đang chấp hành nhiệm vụ, cậu là quân nhân Tiên phong doanh, hãy bình tĩnh lại."

Don cắn chặt môi dưới, ánh mắt đầy hận ý khóa chặt trên bạch tuộc to lớn đang run rẩy co rút trên màn hình, dường như hoàn toàn không nghe thấy thế giới bên ngoài.

Cố Trường An cũng không để ý đến việc bị Alpha đánh, duỗi tay xoa lưng của Don, lo lắng kêu, "Don thượng tá? Don?"

Cảm nhận được độ ấm từ lòng bàn tay Cố Trường An, Don như tỉnh lại, vùi đầu vào ngực Cố Trường An.



Khóc?

Sau khi rời khỏi cô nhi viện, Cố Trường An chưa bao giờ gặp phải tình huống này.

Cố Trường An nhớ lại tư liệu, nhớ lại vị Don thượng tá này - mặc dù lớn lên trông giống thiếu niên, thật ra anh lại chỉ bằng tuổi mình. Trong mấy ngày ngắn ngủn ở chung, có thể thấy được anh không chỉ mạnh, lại còn khá kiệt ngạo khó thuần.

Người như vậy khóc trước mặt bọn họ chắc chắn là vì AI kia thật sự quan trọng đối với Don.

Vì thế, Cố Trường An như đang dỗ trẻ con ở cô nhi viện, dùng tay trái nhẹ vỗ lưng anh, không nói gì, để anh giải tỏa bằng cách khóc.

Seryozha nghiến răng.

Tay phải của Cố Trường An cũng không rảnh, lướt nhanh trên bảng điều khiển, đưa vào một đống phương trình tọa độ phức tạp.

Bạch tuộc liếc Don một cái, sau đó nhanh chóng hoàn thành định vị bằng sao xung*.

(*) sao xung: (hay pulsar) là các sao neutron xoay rất nhanh. Chúng biểu hiện như một nguồn sóng radio phát ra đều đặn ở các chu kì ngắn.

Bạch tuộc nói, "Xác nhận tọa độ."

Nếu dùng tốc độ tự động nhảy của Conquest áp vào những tính toán trước khi khởi hành, sau khi ra khỏi điểm nhảy lớn đầu tiên, dự là nó vẫn cần khoảng ba mươi ngày để đến tọa độ mục tiêu thứ nhất.

Cố Trường An dò hỏi, "Cần bao lâu?"

Bạch tuộc đáp, "Chừng mười ngày ba tiếng."

Đôi mắt đen của Cố Trường An thoáng chốc lộ ra vẻ ngạc nhiên, Seryozha cũng hơi mở to mắt.

Chamberlain chú ý đến vẻ mặt hai người, ngẩng đầu nhìn bạch tuộc trên màn hình.

Cố Trường An hỏi lại, "Có thông tin về hành tinh mục tiêu không?"

Bạch tuộc đáp, "Vì mục tiêu bảo vệ các sinh vật trong thiên hà và cố gắng hết sức để ngăn chặn hậu quả của việc xâm lược chủng tộc, nô dịch và buôn bán, ta không thể nói cho các ngươi biết tình huống về các sinh vật trên một hành tinh khi các ngươi còn chưa biết có thể đến được hành tinh đó hay không."

Thế tức là hành tinh mục tiêu có tồn tại sự sống.

Bạch tuộc nói, "Ta chỉ có quyền cung cấp cho ngươi thông tin cụ thể trước khi chuẩn bị đến hành tinh mục tiêu."

Cố Trường An gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

Bạch tuộc lại liếc sang Don, mở miệng lần nữa, "Cơ mà, ta có thể nói cho các ngươi biết tên của hành tinh này. Tất nhiên tên đã được phiên dịch gần nghĩa hết mức có thể sang ngôn ngữ loài người."

Cố Trường An bảo, "Mời nói."

Bạch tuộc đáp, "Death."

- --

Editor: xin lỗi mí bạn nhiều (dù hong biết có bao nhiêu người thật sự đang theo dõi truyện nữa), mình nghỉ năm mới, mắc covid, sau đó vào kỳ học mới nên bận quá giờ mới đăng tiếp chương mới được, huhu:< yêu mí bạn nhiều, hãy vote cho mình nha:3

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện 71 Năm Sau Khi Nhân Loại Biến Tình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook