77 Ngày Giao Dịch: Hàng Đêm Triền Miên
Chương 18: Coi Trọng Người Đàn Ông Khác 2
Phi Tử Nhất Tiếu
29/04/2021
Cho dù là ai nhìn thấy anh đều biết anh đang tức giận.
“Buông tôi ra!” Trần Chi lại không sợ anh, trong lòng của cô chỉ có An Dĩ Thần.
Xa cách năm năm gặp lại, sao cô có thể cùng anh bỏ lỡ như thế.
Vừa nghĩ đến ánh mắt sạch sẽ ôn hòa của An Dĩ Thần, cả người Trần Chi rùng mình một cái, nếu như anh ta biết cô đã bị người ta bao nuôi, liệu anh ta có xem thường, có thất vọng vì cô hay không?
Không, cô không muốn từ trong mắt anh ta nhìn thấy xem thường và thất vọng.
Trần Chi giống như một con mèo xù lông hất Tư Dạ ra, nhanh chóng lùi lại mấy bước, giống như anh chính là thú dữ, lũ lụt khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.
“Tư thiếu, tôi không muốn được anh bao nuôi, không cần tiền của anh nữa, giao dịch giữ chúng ta hủy bỏ, sau này anh là anh, còn tôi vẫn là tôi!”
Đúng thế, lúc này cô quay đầu vẫn còn kịp, cô không thể sa đọa, không thể giẫm chân vào vũng bùn.
Trong mắt Tư Dạ dấy lên tức giận.
“Trần Chi, cô có biết mình đang nói gì không?”
“Tôi biết, rất xin lỗi anh, tôi cũng không muốn nuốt lời, thế nhưng tôi thật lòng không thể bị người ta bao nuôi, tôi xin lỗi.” Cô không muốn chọc giận người đàn ông này, cho nên đành phải mở miệng nói xin lỗi.
Tư Dạ cười khẩy một tiếng, anh đường đường là Tư thiếu, chưa từng bị ai trêu đùa như thế này.
Anh đến gần Trần Chi, nắm cằm của cô, nheo mắt lại, nguy hiểm hỏi.
“Vừa rồi cô nhìn thấy ai? Người đàn ông mà cô đuổi theo kia là ai?”
Từ trong mắt của anh, Trần Chi nhìn thấy sát khí chợt lóe lên, cô giật thót, càng không thể nói ra tên của An Dĩ Thần.
“Không có ai hết…”
“Thật ư? Trần Chi, tôi khuyên cô tốt nhất nên nói thật với tôi!”
“Vừa rồi tôi hoa mắt, cho rằng mình nhìn thấy được người quen, bây giờ nghĩ lại, có lẽ tôi đã nhận nhầm.” Cô bình tĩnh trả lời anh.
Tư Dạ không thể không bội phục, trong lúc bối rối, người phụ nữ này có thể nhanh chóng bình tĩnh, gặp qua cô mấy lần, mỗi lần cô đều có thể gặp nguy không loạn.
Điểm này, anh rất thưởng thức.
“Vậy vì sao cô lại đột nhiên muốn hủy bỏ giao dịch với tôi? Không phải sau khi nhìn thấy người kia, cô mới thay đổi chủ ý à?”
Ánh mắt Trần Chi lóe lên ngạc nhiên, sức phán đoán của Tư Dạ rất tốt.
“Không, là do chính bản thân tôi đột nhiên thay đổi ý định, tôi không muốn trở thành tình nhân của người khác nữa, vì thế mới hủy bỏ giao dịch.”
Tư Dạ chẳng những không giận mà còn cười.
“Cô cũng đã biết, người làm giao dịch với tôi, cho tới bây giờ chưa từng có ai dám lâm trận lại lùi bước.”
Cô biết bởi vì tên tuổi của anh khiến cho tất cả mọi người đều sợ hãi ba phần, ở thành phố Z này, không ai dám làm mất mặt anh.
“Buông tôi ra!” Trần Chi lại không sợ anh, trong lòng của cô chỉ có An Dĩ Thần.
Xa cách năm năm gặp lại, sao cô có thể cùng anh bỏ lỡ như thế.
Vừa nghĩ đến ánh mắt sạch sẽ ôn hòa của An Dĩ Thần, cả người Trần Chi rùng mình một cái, nếu như anh ta biết cô đã bị người ta bao nuôi, liệu anh ta có xem thường, có thất vọng vì cô hay không?
Không, cô không muốn từ trong mắt anh ta nhìn thấy xem thường và thất vọng.
Trần Chi giống như một con mèo xù lông hất Tư Dạ ra, nhanh chóng lùi lại mấy bước, giống như anh chính là thú dữ, lũ lụt khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.
“Tư thiếu, tôi không muốn được anh bao nuôi, không cần tiền của anh nữa, giao dịch giữ chúng ta hủy bỏ, sau này anh là anh, còn tôi vẫn là tôi!”
Đúng thế, lúc này cô quay đầu vẫn còn kịp, cô không thể sa đọa, không thể giẫm chân vào vũng bùn.
Trong mắt Tư Dạ dấy lên tức giận.
“Trần Chi, cô có biết mình đang nói gì không?”
“Tôi biết, rất xin lỗi anh, tôi cũng không muốn nuốt lời, thế nhưng tôi thật lòng không thể bị người ta bao nuôi, tôi xin lỗi.” Cô không muốn chọc giận người đàn ông này, cho nên đành phải mở miệng nói xin lỗi.
Tư Dạ cười khẩy một tiếng, anh đường đường là Tư thiếu, chưa từng bị ai trêu đùa như thế này.
Anh đến gần Trần Chi, nắm cằm của cô, nheo mắt lại, nguy hiểm hỏi.
“Vừa rồi cô nhìn thấy ai? Người đàn ông mà cô đuổi theo kia là ai?”
Từ trong mắt của anh, Trần Chi nhìn thấy sát khí chợt lóe lên, cô giật thót, càng không thể nói ra tên của An Dĩ Thần.
“Không có ai hết…”
“Thật ư? Trần Chi, tôi khuyên cô tốt nhất nên nói thật với tôi!”
“Vừa rồi tôi hoa mắt, cho rằng mình nhìn thấy được người quen, bây giờ nghĩ lại, có lẽ tôi đã nhận nhầm.” Cô bình tĩnh trả lời anh.
Tư Dạ không thể không bội phục, trong lúc bối rối, người phụ nữ này có thể nhanh chóng bình tĩnh, gặp qua cô mấy lần, mỗi lần cô đều có thể gặp nguy không loạn.
Điểm này, anh rất thưởng thức.
“Vậy vì sao cô lại đột nhiên muốn hủy bỏ giao dịch với tôi? Không phải sau khi nhìn thấy người kia, cô mới thay đổi chủ ý à?”
Ánh mắt Trần Chi lóe lên ngạc nhiên, sức phán đoán của Tư Dạ rất tốt.
“Không, là do chính bản thân tôi đột nhiên thay đổi ý định, tôi không muốn trở thành tình nhân của người khác nữa, vì thế mới hủy bỏ giao dịch.”
Tư Dạ chẳng những không giận mà còn cười.
“Cô cũng đã biết, người làm giao dịch với tôi, cho tới bây giờ chưa từng có ai dám lâm trận lại lùi bước.”
Cô biết bởi vì tên tuổi của anh khiến cho tất cả mọi người đều sợ hãi ba phần, ở thành phố Z này, không ai dám làm mất mặt anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.