[80] Nữ Phụ Mang Hệ Thống ‘Hoàn Mỹ Nhân Sinh' Gả Cho Thiếu Tướng Không Quân

Chương 44: A

Án Trạch

09/12/2024

“Không có…” Lục Tranh lắc đầu.

“Nếu không phải là không quan tâm, thì chắc cô ấy hơi chậm chạp… Nhưng thôi, anh đừng nản. Đợi gặp người rồi tính tiếp!”

Nghe vậy, Lục Tranh như được khích lệ, lập tức lấy lại tinh thần:

“Anh nói đúng! Có thể cô ấy còn nhỏ, chưa nghĩ xa như vậy. Không sao, tôi không vội, đợi gặp lại rồi tạo thêm ấn tượng tốt cũng chưa muộn…”



Ngày 15 tháng 11 năm 1980, đoàn văn công Lộc Thành đến sở chỉ huy của Sư đoàn Không quân 23.

Sau buổi biểu diễn dành cho các lãnh đạo của sư đoàn, ngày 16 tháng 11, đoàn văn công tiếp tục đến Đại đội Bay số Một.

Hệ thống tổ chức của không quân có một số điểm khác biệt so với lục quân: dưới sư đoàn là các trung đoàn, dưới trung đoàn là các đại đội. Đại đội bay tương đương với cấp trung đoàn, còn các trung đội tương đương với cấp đại đội, và cứ tiếp tục như vậy.

Đại đội Bay số Một có tổng cộng 80 phi công chính thức, 200 nhân viên mặt đất, 20 nhân viên chỉ huy không lưu, cùng với các nhân viên hậu cần và phi công dự bị, tổng cộng lên đến 800 người.

Giang Mạn không hề lo lắng về việc được người xem yêu thích. Lần biểu diễn này sẽ đi qua 8 đại đội bay của Sư đoàn 23, với tổng số khán giả lên đến hơn 10.000 người.



Chỉ cần màn trình diễn của cô không có sơ suất, việc nhận được hơn 1.000 lượt khen ngợi chỉ là vấn đề thời gian. Hạn mười ngày mà hệ thống đưa ra là quá đủ.

Khi chiếc xe tải chở đoàn văn công vừa đến Đại đội Bay số Một, hai hàng chiến sĩ đã đứng nghiêm chào dọc hai bên đường, đồng thanh hô khẩu hiệu chào đón. Thái độ đầy nhiệt tình.

Khi xe dừng hẳn, các chiến sĩ nhanh chóng chạy đến hỗ trợ. Người thì đỡ diễn viên xuống xe, người thì giúp vận chuyển thiết bị.

Giang Mạn xếp hàng để xuống xe, vừa bước đến mép thùng xe, một bàn tay lớn chìa ra trước mặt cô.

“Đồng chí Giang Mạn, để tôi giúp cô xuống xe.” Lục Tranh vừa giơ tay vừa nói, giọng đầy hào sảng.

Giang Mạn cúi đầu nhìn kỹ, phát hiện người đưa tay ra chính là Lục Tranh! Anh ấy trông không có gì thay đổi so với lúc hành quân, nhưng không hiểu sao, trái tim Giang Mạn lại đập loạn nhịp.

Cô tự trách mình, nghĩ rằng cảm giác bất an này là do bản thân không trong sáng, vì những toan tính riêng nên mới cảm thấy áy náy.

Dù đầu óc rối bời, cô vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh, đặt tay mình lên tay Lục Tranh.

Cô cúi đầu quá nhanh nên không kịp nhận ra, trên khuôn mặt nghiêm nghị của Lục Tranh cũng thoáng hiện lên một tia bối rối.

Trong lòng bàn tay anh, bàn tay nhỏ nhắn của cô mềm mại đến mức anh cảm giác chỉ cần hơi dùng lực là có thể bóp nát. Làn da mịn màng, trắng trẻo, như không xương…



Lục Tranh ngước nhìn vẻ bình thản của cô, không khỏi tự trách mình vì những ý nghĩ mơ hồ vừa lóe lên.

“Cảm ơn.” Giang Mạn nhảy khỏi thùng xe, rút tay lại và nhẹ nhàng nói lời cảm ơn.

Cảm giác trống rỗng trong lòng bàn tay khiến Lục Tranh bỗng thấy hụt hẫng. Để che giấu sự thất vọng, anh đưa tay lên gãi mũi, cố tỏ ra thoải mái:

“Không có gì, chỉ là việc nhỏ thôi mà.”

Giang Mạn mỉm cười nói: “Lần trước anh cứu tôi, anh bảo chỉ là tiện tay giúp đỡ, lần này cũng vậy. Nhưng hai lần này đâu thể đánh đồng, tôi thực sự nợ anh một lời cảm ơn chân thành. Đồng chí Lục, sau buổi biểu diễn, anh có thể dành chút thời gian cho tôi được không?”

Ánh mắt Lục Tranh sáng lên, lời định từ chối vì khách sáo bị anh nuốt lại, buột miệng đáp:

“Tất nhiên là được!”

Giang Mạn nhận được câu trả lời chắc chắn, cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Buổi biểu diễn được sắp xếp vào buổi tối, tổ chức tại hội trường lớn.

Chiến sĩ của Đội Một giúp đỡ dựng sân khấu, chuẩn bị trang phục và thiết bị.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện [80] Nữ Phụ Mang Hệ Thống ‘Hoàn Mỹ Nhân Sinh' Gả Cho Thiếu Tướng Không Quân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook