[80] Nữ Phụ Pháo Hôi Tái Hôn Cùng Quân Ca Dưỡng Nhãi Con
Chương 3:
Liễu Minh
17/05/2024
Đi ra khỏi đây có thể nói là khó hơn lên trời. Cho nên nuôi dưỡng ra một người lính như Ngô Hà Hoa đặc biệt được mọi người kính trọng.
Hồi bà ta bị bệnh, mọi người đều rất sẵn lòng cho La Lăng vay tiền.
Lúc đó có Cố Lỗi ở đây, không ai sợ nhà họ Cố lại nợ. La Lăng đi vay hai tệ, mọi người thậm chí còn chủ động cho cô ta vay ba tệ, chỉ mong Cố Lỗi có thể nhớ đến ân tình của họ, có cơ hội giúp đỡ mọi người.
Nhưng bây giờ Cố Lỗi đã hy sinh, Ngô Hà Hoa thì ngã bệnh.
Nhà họ Cố chỉ còn lại một mình La Lăng là con dâu gánh vác. Nhìn cảnh chủ nợ dọn sạch nhà họ Cố, không ít người xót xa cho Ngô Hà Hoa, cũng nhỏ giọng khóc lên.
Người tốt không sống lâu. Ông trời không có mắt! Cố Lỗi là một thanh niên tốt như vậy, sao lại chết chứ? Ôi... ôi... ôi...
Cùng với tiếng khóc bi thương, La Lăng đang hôn mê từ từ mở mắt. Đầu óc choáng váng, còn chưa kịp hiểu rõ tình hình thì La Lăng nghe có mấy giọng nói già nua kinh ngạc hét lên:
"Tỉnh rồi, tỉnh rồi, La Lăng tỉnh rồi!!"
"Chị gái đừng khóc nữa, La Lăng nhà chị sống rồi!!"
...
La Lăng đang không hiểu chuyện gì, cơ thể vốn đã yếu ớt bị tiếng hô nói lớn lam đầu óc ong ong, trước mắt tối sầm lại.
"Lăng Tử, con gái ngốc của mẹ... ôi... ôi... ôi..." Lại là một tràng tru dài, La Lăng choáng váng nhìn một bà lão tóc bạc ôm mình vào lòng.
Bà lão rất gầy, sức khỏe cũng kém.
Bà ấy bò, giãy giụa, cố gắng đến bên La Lăng. Trong lúc đó, cánh tay bà ấy không còn sức, không chống đỡ được nên còn ngã trên giường một cái.
La Lăng không hiểu chuyện gì, theo bản năng có chút bài xích người lạ. Nhưng đối phương quá đau buồn, còn La Lăng lại quá yếu ớt nên cô không né tránh. Khoảnh khắc bị ôm vào lòng, một đoạn ký ức xa lạ theo đó tràn vào đầu La Lăng.
"Mẹ..."
La Lăng vô thức thốt lên. Vừa mở miệng thì La Lăng cảm thấy cổ họng đau rát, muốn giơ tay lên sờ cổ họng nhưng lại bị bà lão run rẩy đánh cho choáng váng.
May mà bà lão cũng là người yếu ớt, trông có vẻ dùng rất nhiều sức để đánh người nhưng thực tế thì bà ấy chỉ như phủi bụi cho La Lăng, không hề khiến La Lăng cảm thấy đau.
"Ôi... ôi..., con gái của mẹ làm mẹ sợ muốn chết! Thuốc diệt chuột độc như vậy, sao con lại dám uống chứ?! Ôi... ôi... Nếu con có mệnh hệ gì thì Tiểu Hàng phải làm sao?
Hồi bà ta bị bệnh, mọi người đều rất sẵn lòng cho La Lăng vay tiền.
Lúc đó có Cố Lỗi ở đây, không ai sợ nhà họ Cố lại nợ. La Lăng đi vay hai tệ, mọi người thậm chí còn chủ động cho cô ta vay ba tệ, chỉ mong Cố Lỗi có thể nhớ đến ân tình của họ, có cơ hội giúp đỡ mọi người.
Nhưng bây giờ Cố Lỗi đã hy sinh, Ngô Hà Hoa thì ngã bệnh.
Nhà họ Cố chỉ còn lại một mình La Lăng là con dâu gánh vác. Nhìn cảnh chủ nợ dọn sạch nhà họ Cố, không ít người xót xa cho Ngô Hà Hoa, cũng nhỏ giọng khóc lên.
Người tốt không sống lâu. Ông trời không có mắt! Cố Lỗi là một thanh niên tốt như vậy, sao lại chết chứ? Ôi... ôi... ôi...
Cùng với tiếng khóc bi thương, La Lăng đang hôn mê từ từ mở mắt. Đầu óc choáng váng, còn chưa kịp hiểu rõ tình hình thì La Lăng nghe có mấy giọng nói già nua kinh ngạc hét lên:
"Tỉnh rồi, tỉnh rồi, La Lăng tỉnh rồi!!"
"Chị gái đừng khóc nữa, La Lăng nhà chị sống rồi!!"
...
La Lăng đang không hiểu chuyện gì, cơ thể vốn đã yếu ớt bị tiếng hô nói lớn lam đầu óc ong ong, trước mắt tối sầm lại.
"Lăng Tử, con gái ngốc của mẹ... ôi... ôi... ôi..." Lại là một tràng tru dài, La Lăng choáng váng nhìn một bà lão tóc bạc ôm mình vào lòng.
Bà lão rất gầy, sức khỏe cũng kém.
Bà ấy bò, giãy giụa, cố gắng đến bên La Lăng. Trong lúc đó, cánh tay bà ấy không còn sức, không chống đỡ được nên còn ngã trên giường một cái.
La Lăng không hiểu chuyện gì, theo bản năng có chút bài xích người lạ. Nhưng đối phương quá đau buồn, còn La Lăng lại quá yếu ớt nên cô không né tránh. Khoảnh khắc bị ôm vào lòng, một đoạn ký ức xa lạ theo đó tràn vào đầu La Lăng.
"Mẹ..."
La Lăng vô thức thốt lên. Vừa mở miệng thì La Lăng cảm thấy cổ họng đau rát, muốn giơ tay lên sờ cổ họng nhưng lại bị bà lão run rẩy đánh cho choáng váng.
May mà bà lão cũng là người yếu ớt, trông có vẻ dùng rất nhiều sức để đánh người nhưng thực tế thì bà ấy chỉ như phủi bụi cho La Lăng, không hề khiến La Lăng cảm thấy đau.
"Ôi... ôi..., con gái của mẹ làm mẹ sợ muốn chết! Thuốc diệt chuột độc như vậy, sao con lại dám uống chứ?! Ôi... ôi... Nếu con có mệnh hệ gì thì Tiểu Hàng phải làm sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.