80: Trọng Sinh Đổi Hôn, Mỹ Nhân Mềm Mại Khiến Vai Ác Đoản Mệnh Mê Đắm
Chương 28:
Ngải Trì
14/06/2024
Phương Phương cũng cẩn thận, cô không để sổ tiết kiệm của mình và sổ tiết kiệm của Giang Hạ chung một chỗ mà để vào túi của hai chiếc áo khác nhau, cất ở những góc khác nhau trong rương, lại còn đậy thêm thứ khác lên trên.
"Được rồi, yên tâm đi, để ở đây sẽ không ai biết đâu."
Phương Phương cất sổ tiết kiệm xong, quay đầu nói với Giang Hạ đang ngồi xổm bên cạnh mình nhưng lại cảm thấy như có người ở phía sau.
Cô vô thức liếc mắt nhìn thấy một bóng người đứng sau mình và Giang Hạ, Phương Phương sợ đến mức hét lên một tiếng "Ối dồi ôi" rồi nhảy dựng lên.
Giang Hạ cũng vội vàng quay đầu đứng dậy.
Chỉ thấy một người phụ nữ trẻ da ngăm đen đứng sau hai người.
Mặc dù phản ứng của Giang Hạ không lớn như Phương Phương nhưng cũng bị dọa giật mình.
"Vương Tiểu Hồng, cô đi không có tiếng động à? Sao lại lén lút đứng sau chúng tôi thế!" Phương Phương vừa vỗ ngực vừa tức giận hỏi.
Vương Tiểu Hồng lúc này mới thu hồi ánh mắt đang nhìn vào rương, cô ta không thèm để ý đến Phương Phương đang ồn ào, trực tiếp nhìn Giang Hạ, nhếch miệng, nhàn nhạt mở lời.
"Giang Hạ, cô tôi bảo tối nay cô phải về một chuyến."
Đúng vậy.
Vương Tiểu Hồng chính là con gái của anh trai Vương Quế Lan, cũng làm việc ở nhà máy đồ gỗ.
Vì địa vị thấp kém của Giang Hạ ở nhà họ Giang, Vương Tiểu Hồng rất coi thường cô, hơn nữa cô ta lại có quan hệ tốt với Giang Duyệt, thái độ của cô ta đối với Giang Hạ càng tệ hơn.
Cho dù là họ hàng chính thống nhưng bình thường gặp nhau, Vương Tiểu Hồng chưa bao giờ chào hỏi Giang Hạ, nếu không thì cũng chỉ liếc mắt khinh thường, để thể hiện mình khinh thường Giang Hạ đến mức nào.
Hôm nay mặt trời mọc đằng tây, cô ta không những chủ động tìm Giang Hạ mà còn chủ động nói chuyện.
Chuyện bất thường ắt có yêu quái.
Giang Hạ hỏi: "Về làm gì?"
Trên mặt Vương Tiểu Hồng hiện lên vẻ tức giận khinh thường:
"Cô hỏi làm gì nữa? Hôm nay phát lương rồi! Gọi cô về nộp lương chứ! Một đứa con gái chưa chồng như cô cầm tiền để làm gì?"
Nói xong, Vương Tiểu Hồng lại liếc Giang Hạ từ trên xuống dưới, như thể nói thêm một câu với cô cũng sẽ gặp xui xẻo, cô ta lắc mông bỏ đi.
Đi đến cửa ký túc xá, Vương Tiểu Hồng còn không quên quay đầu lại nói lời tàn nhẫn:
"Giang Hạ, cô tôi nói, hôm nay cô phải về, nếu không về, ngày mai cô chờ đấy!"
Phương Phương tức đến mức bốc khói, cô đuổi theo đến cửa, mắng Vương Tiểu Hồng mấy câu.
"Được rồi, yên tâm đi, để ở đây sẽ không ai biết đâu."
Phương Phương cất sổ tiết kiệm xong, quay đầu nói với Giang Hạ đang ngồi xổm bên cạnh mình nhưng lại cảm thấy như có người ở phía sau.
Cô vô thức liếc mắt nhìn thấy một bóng người đứng sau mình và Giang Hạ, Phương Phương sợ đến mức hét lên một tiếng "Ối dồi ôi" rồi nhảy dựng lên.
Giang Hạ cũng vội vàng quay đầu đứng dậy.
Chỉ thấy một người phụ nữ trẻ da ngăm đen đứng sau hai người.
Mặc dù phản ứng của Giang Hạ không lớn như Phương Phương nhưng cũng bị dọa giật mình.
"Vương Tiểu Hồng, cô đi không có tiếng động à? Sao lại lén lút đứng sau chúng tôi thế!" Phương Phương vừa vỗ ngực vừa tức giận hỏi.
Vương Tiểu Hồng lúc này mới thu hồi ánh mắt đang nhìn vào rương, cô ta không thèm để ý đến Phương Phương đang ồn ào, trực tiếp nhìn Giang Hạ, nhếch miệng, nhàn nhạt mở lời.
"Giang Hạ, cô tôi bảo tối nay cô phải về một chuyến."
Đúng vậy.
Vương Tiểu Hồng chính là con gái của anh trai Vương Quế Lan, cũng làm việc ở nhà máy đồ gỗ.
Vì địa vị thấp kém của Giang Hạ ở nhà họ Giang, Vương Tiểu Hồng rất coi thường cô, hơn nữa cô ta lại có quan hệ tốt với Giang Duyệt, thái độ của cô ta đối với Giang Hạ càng tệ hơn.
Cho dù là họ hàng chính thống nhưng bình thường gặp nhau, Vương Tiểu Hồng chưa bao giờ chào hỏi Giang Hạ, nếu không thì cũng chỉ liếc mắt khinh thường, để thể hiện mình khinh thường Giang Hạ đến mức nào.
Hôm nay mặt trời mọc đằng tây, cô ta không những chủ động tìm Giang Hạ mà còn chủ động nói chuyện.
Chuyện bất thường ắt có yêu quái.
Giang Hạ hỏi: "Về làm gì?"
Trên mặt Vương Tiểu Hồng hiện lên vẻ tức giận khinh thường:
"Cô hỏi làm gì nữa? Hôm nay phát lương rồi! Gọi cô về nộp lương chứ! Một đứa con gái chưa chồng như cô cầm tiền để làm gì?"
Nói xong, Vương Tiểu Hồng lại liếc Giang Hạ từ trên xuống dưới, như thể nói thêm một câu với cô cũng sẽ gặp xui xẻo, cô ta lắc mông bỏ đi.
Đi đến cửa ký túc xá, Vương Tiểu Hồng còn không quên quay đầu lại nói lời tàn nhẫn:
"Giang Hạ, cô tôi nói, hôm nay cô phải về, nếu không về, ngày mai cô chờ đấy!"
Phương Phương tức đến mức bốc khói, cô đuổi theo đến cửa, mắng Vương Tiểu Hồng mấy câu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.