9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Chương 638: Cậu hai bị người ta bắt cóc rồi
Nhất Phiến Thu Diệp
13/06/2021
Long Thiên không hề phòng bị trước, hít phải một lượng khí lớn phun ra, chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, cả người đổ ập về phía trƯỚC.
Người đàn ông kia duỗi tay ra ôm lấy cậu.
Tiền Trinh hoảng sợ: “Anh, anh muốn làm gì vậy? Cậu ấy chính là cậu hai của tập đoàn Long Uy đấy”
Người đàn ông khinh thường cười nhìn anh ta: “Tôi đương nhiên biết cậu ta là cậu hai Long Thiên của các người rồi, nếu không phải tôi còn thấy tiếc khi sử dụng loại thuốc mê mới nhất này đất Người đàn ông nói, ôm lấy Long Thiên đi về phía cổng khu chung cư, xe của anh ta đã đổ ở nơi đó.
Nếu anh ta lần này nhẹ nhàng như vậy mà tóm được Long Thiên, cô chủ nhất định sẽ nhìn anh ta bằng con mắt khác. Nói không chừng còn sẽ tăng tiền lương cho anh ta đấy chứt Tiền Trinh tiến lên ngăn cản anh ta: “Anh, anh muốn mang cậu ấy đi đâu?”
Dù nói thế nào đi chăng nữa, trong tập đoàn Long Uy Long Thiên và Long Bách luôn đối xử với anh ta không tệ, chẳng qua lần này nhà bọn họ thật sự cần tiền. Chủ nhà muốn bán căn nhà mà trước đến nay bọn họ vẫn đang thuê. Chỉ cần trả trước ba trăm triệu, mỗi tháng chỉ hơn sáu triệu mà thôi.
Sau khi nhà bọn họ tới Hà Thành, vẫn luôn thuê nhà ở nơi này, tuy rằng bố không thể làm việc, nhưng lại bài trí căn phòng này thành nơi cực kỳ ấm áp. Nhà bọn họ đều luyến tiếc ngôi nhà này.
Bọn họ chấp vá khắp nơi, nhưng vẫn thiếu sáu mươi triệu tiền đặt cọc.
Anh ta muốn đi cầu xin Long Thiên ứng tiền lương trước, nhưng mà tập đoàn Long Uy mấy ngày hôm trước bị người ta bôi nhọ, toàn bộ tập đoàn đều bất an hoảng sợ, anh ta không dám mở miệng.
Lúc này, người đàn ông trước mắt này tìm đến anh ta nói là có thể giúp anh một phen, chẳng qua chỉ muốn anh động tay động chân một chút vào tài liệu mà Long Thiên muốn mà thôi.
Anh trần trọc cả đêm, cuối cùng cũng phải cúi đầu trước thực tại.
Người đàn ông nhìn thấy Tiền Trinh vậy mà lại dám ngăn cản anh ta, trừng trừng mắt: “Làm sao, cậu vẫn muốn cậu ta hay sao, không thử nghĩ mà xem, cậu ta đã phát hiện ra cậu lừa dối cậu ta, sau khi tỉnh lại, cậu cho rằng cậu †a vẫn sẽ bỏ qua cho cậu hay sao?”
Những lời người đàn ông đó nói khiến cho.
Tiền Trinh ngây ngẩn cả người.
Lúc anh ta vẫn còn đang ngây người, người đàn ông đó đã ôm Long Thiên đi cổng khu chung cư, trực tiếp mở cửa chiếc xe hơi màu đen ra, nhét Long Thiên vào trong đó.
Tiền Trinh lúc này rốt cuộc cũng đưa ra quyết định, anh ta không thể để người đó cứ như vậy mang Long Thiên đi được, nếu Long Thiên đã xảy ra chuyện gì, anh ta sẽ áy náy cả đời mất.
Nhưng chờ đến khi anh ta chạy tới, người đàn ông đã khởi động ô tô.
“Chờ một chút, chờ một chút đãt” Tiền Trinh đuổi theo phía sau ô tô mấy chục mét, chỉ có thể trơ mắt nhìn chiếc xe lái đi càng lúc càng xa.
‘Vào ngay lúc này, Long Bách ngồi xe taxi vừa đúng lúc đuổi tới, anh ta liếc mắt một cái liền nhìn thấy Tiền Trinh kinh hoảng lo sợ đứng ở ven đường.
“Tiền Trinh, không phải anh trai tôi tới tìm anh sao? Người đâu? Anh không nhìn thấy anh ấy sao?”
Tiền Trinh nhìn đến Long Bách, đột nhiên như thấy được vị cứu tỉnh, bèn giữ chặt cậu ấy: “Cậu ba, cậu tới đúng lúc lắm, cậu hai bị người ta bắt cóc rồi, cậu anh gọi điện thoại cho chủ tịch Long đi, phái người đến cứu cậu Long Thiên hoảng sợ, hỏi một cách không chắc chắn: “Anh nói cái gì? Anh tôi bị người ta bắt cóc, người nào lại to gan lớn mật như vậy chứ?”
Tiền Trinh đã sắp khóc tới nơi: “Không biết nữa, có điều tôi đã nhớ kỹ bảng số xe Hà Thành Y2367, cậu mau gọi điện thoại báo cho chủ tịch Long đi, bảo anh ấy phái người điều tra”
Long Bách lúc này mới chân chính nhận ra rằng anh trai thật sự bị người ta bắt cóc rồi.
Cậu vội vàng lôi điện thoại ra gọi điện thoại cho Long Uy, nhưng, lúc này Long Uy đang gặp mẹ vợ ở nhà Liễu Thanh Y, vì muốn mẹ vợ lưu lại một ấn tượng tốt, anh ta cố ý để điện thoại ở chế động yên lặng, vì vậy, Long Bách gọi ba cuộc điện thoại liên tục đều không có người bắt máy.
“Làm sao bây giờ? Vậy phải làm sao bây giờ đây! Anh thật sự không biết đối phương là người nào sao?” Cậu sốt ruột hỏi.
Trước kia, mỗi lần bất luận là xảy ra chuyện gì, tất cả mọi quyết định đều do Long Thiên quyết định và chỉ huy, cậu chỉ việc làm theo những gì anh trai sắp xếp là được.
Tuy nhiên, hiện tại, anh trai đột nhiên bị người ta bắt cóc, anh hai thì lại không liên lạc được, trong lòng cậu ta bây giờ lập tức vô cùng hoảng loạn Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Long Bách sốt ruột đi qua đi lại, đột nhiên, cậu nhớ tới Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy. Cho dù nói thế nào đi nữa, bọn họ cũng là bố mẹ ruột của hai người bọn họ, cho nên không bao giờ muốn nhìn con trai ruột của mình xảy ra chuyện, mà không quan tâm lo lắng!
Người đàn ông kia duỗi tay ra ôm lấy cậu.
Tiền Trinh hoảng sợ: “Anh, anh muốn làm gì vậy? Cậu ấy chính là cậu hai của tập đoàn Long Uy đấy”
Người đàn ông khinh thường cười nhìn anh ta: “Tôi đương nhiên biết cậu ta là cậu hai Long Thiên của các người rồi, nếu không phải tôi còn thấy tiếc khi sử dụng loại thuốc mê mới nhất này đất Người đàn ông nói, ôm lấy Long Thiên đi về phía cổng khu chung cư, xe của anh ta đã đổ ở nơi đó.
Nếu anh ta lần này nhẹ nhàng như vậy mà tóm được Long Thiên, cô chủ nhất định sẽ nhìn anh ta bằng con mắt khác. Nói không chừng còn sẽ tăng tiền lương cho anh ta đấy chứt Tiền Trinh tiến lên ngăn cản anh ta: “Anh, anh muốn mang cậu ấy đi đâu?”
Dù nói thế nào đi chăng nữa, trong tập đoàn Long Uy Long Thiên và Long Bách luôn đối xử với anh ta không tệ, chẳng qua lần này nhà bọn họ thật sự cần tiền. Chủ nhà muốn bán căn nhà mà trước đến nay bọn họ vẫn đang thuê. Chỉ cần trả trước ba trăm triệu, mỗi tháng chỉ hơn sáu triệu mà thôi.
Sau khi nhà bọn họ tới Hà Thành, vẫn luôn thuê nhà ở nơi này, tuy rằng bố không thể làm việc, nhưng lại bài trí căn phòng này thành nơi cực kỳ ấm áp. Nhà bọn họ đều luyến tiếc ngôi nhà này.
Bọn họ chấp vá khắp nơi, nhưng vẫn thiếu sáu mươi triệu tiền đặt cọc.
Anh ta muốn đi cầu xin Long Thiên ứng tiền lương trước, nhưng mà tập đoàn Long Uy mấy ngày hôm trước bị người ta bôi nhọ, toàn bộ tập đoàn đều bất an hoảng sợ, anh ta không dám mở miệng.
Lúc này, người đàn ông trước mắt này tìm đến anh ta nói là có thể giúp anh một phen, chẳng qua chỉ muốn anh động tay động chân một chút vào tài liệu mà Long Thiên muốn mà thôi.
Anh trần trọc cả đêm, cuối cùng cũng phải cúi đầu trước thực tại.
Người đàn ông nhìn thấy Tiền Trinh vậy mà lại dám ngăn cản anh ta, trừng trừng mắt: “Làm sao, cậu vẫn muốn cậu ta hay sao, không thử nghĩ mà xem, cậu ta đã phát hiện ra cậu lừa dối cậu ta, sau khi tỉnh lại, cậu cho rằng cậu †a vẫn sẽ bỏ qua cho cậu hay sao?”
Những lời người đàn ông đó nói khiến cho.
Tiền Trinh ngây ngẩn cả người.
Lúc anh ta vẫn còn đang ngây người, người đàn ông đó đã ôm Long Thiên đi cổng khu chung cư, trực tiếp mở cửa chiếc xe hơi màu đen ra, nhét Long Thiên vào trong đó.
Tiền Trinh lúc này rốt cuộc cũng đưa ra quyết định, anh ta không thể để người đó cứ như vậy mang Long Thiên đi được, nếu Long Thiên đã xảy ra chuyện gì, anh ta sẽ áy náy cả đời mất.
Nhưng chờ đến khi anh ta chạy tới, người đàn ông đã khởi động ô tô.
“Chờ một chút, chờ một chút đãt” Tiền Trinh đuổi theo phía sau ô tô mấy chục mét, chỉ có thể trơ mắt nhìn chiếc xe lái đi càng lúc càng xa.
‘Vào ngay lúc này, Long Bách ngồi xe taxi vừa đúng lúc đuổi tới, anh ta liếc mắt một cái liền nhìn thấy Tiền Trinh kinh hoảng lo sợ đứng ở ven đường.
“Tiền Trinh, không phải anh trai tôi tới tìm anh sao? Người đâu? Anh không nhìn thấy anh ấy sao?”
Tiền Trinh nhìn đến Long Bách, đột nhiên như thấy được vị cứu tỉnh, bèn giữ chặt cậu ấy: “Cậu ba, cậu tới đúng lúc lắm, cậu hai bị người ta bắt cóc rồi, cậu anh gọi điện thoại cho chủ tịch Long đi, phái người đến cứu cậu Long Thiên hoảng sợ, hỏi một cách không chắc chắn: “Anh nói cái gì? Anh tôi bị người ta bắt cóc, người nào lại to gan lớn mật như vậy chứ?”
Tiền Trinh đã sắp khóc tới nơi: “Không biết nữa, có điều tôi đã nhớ kỹ bảng số xe Hà Thành Y2367, cậu mau gọi điện thoại báo cho chủ tịch Long đi, bảo anh ấy phái người điều tra”
Long Bách lúc này mới chân chính nhận ra rằng anh trai thật sự bị người ta bắt cóc rồi.
Cậu vội vàng lôi điện thoại ra gọi điện thoại cho Long Uy, nhưng, lúc này Long Uy đang gặp mẹ vợ ở nhà Liễu Thanh Y, vì muốn mẹ vợ lưu lại một ấn tượng tốt, anh ta cố ý để điện thoại ở chế động yên lặng, vì vậy, Long Bách gọi ba cuộc điện thoại liên tục đều không có người bắt máy.
“Làm sao bây giờ? Vậy phải làm sao bây giờ đây! Anh thật sự không biết đối phương là người nào sao?” Cậu sốt ruột hỏi.
Trước kia, mỗi lần bất luận là xảy ra chuyện gì, tất cả mọi quyết định đều do Long Thiên quyết định và chỉ huy, cậu chỉ việc làm theo những gì anh trai sắp xếp là được.
Tuy nhiên, hiện tại, anh trai đột nhiên bị người ta bắt cóc, anh hai thì lại không liên lạc được, trong lòng cậu ta bây giờ lập tức vô cùng hoảng loạn Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?
Long Bách sốt ruột đi qua đi lại, đột nhiên, cậu nhớ tới Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy. Cho dù nói thế nào đi nữa, bọn họ cũng là bố mẹ ruột của hai người bọn họ, cho nên không bao giờ muốn nhìn con trai ruột của mình xảy ra chuyện, mà không quan tâm lo lắng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.