9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Chương 417: Chẳng lẽ đây là yêu sao?
Nhất Phiến Thu Diệp
18/05/2021
Nghe xong những lời anh trai nói, Lục Khải Dã chỉ biết cúi đầu trầm mặc.
Lúc này, quả thật anh ta rất kích động.
Mấy ngày nay, anh ta ở công ty hỏi thăm một chút về tình hình của Lưu Cửu Nhạ, tính cách của cô gái này rất lương thiện, ít nói lại khiêm tốn, không bao giờ khoe khoang còn có thể chịu được cực khổ. Đối với Dương Hải Khang đều là toàn tâm toàn ý, là một cô gái tốt đến mức hiếm có khó tìm.
Vì vậy, khi anh ta nghe được những lời nói xấu xa của Dương Hải Khang, nhất thời nổi trận lôi đình, tức giận lập tức vọt vào muốn dạy cho tên kia một bài học.
Lục Khải Vũ thấy em trai cúi gằm mặt, cả người đều không có sức sống, có chút không đành lòng trách cứ em mình.
“Khải Dã, rốt cuộc trong lòng em đối với Lưu Cửu Nhạ là cái gì? Em muốn kết hôn với cô ấy sao? Nếu như không thì sau khi chấm dứt chuyện này, anh sẽ để cô ấy rời khỏi Truyền thông Nguyệt Tú, sau đó sẽ lấy lại căn hộ kia, để cho cô ấy rời xa hoàn toàn cuộc sống của em. Chỉ có làm như vậy mới tốt cho em và tốt cho bọn anh.”
Lục Khải Dã vừa nghe vậy, có chút sốt ruột nói: “Anh hai, anh không thể làm như thế được. Cô ấy không sai, đều là do em chủ động tiếp cận cô ấy. Bố của cô ấy bị gãy xương đùi, cần thời gian tĩnh dưỡng, hiện giờ mẹ cũng nằm viện, tất cả mọi thứ trong nhà đều dựa vào tiền lương của cô ấy
Nhìn đối phương che chở Lưu Cửu Nhạ đến mức này, Bạch Vĩ Hạo có chút kinh ngạc: “Cậu hai, không phải lần này cậu thật sự yêu cô Lưu Cửu Nhạ này đấy chứ?”
Cả người Lục Khải Dạ cứng đờ, sửng sốt hỏi lại: “Tôi yêu cô ấy sao?”
Lâu Vặn Vũ nói tiếp: “Cậu hai, cậu là cao thủ tình trường, không lẽ ngay cả cái này cũng không xác định được? Nếu cậu không yêu cô ấy, thì vì sao Truyền thông Nguyệt Tú nhiều người như vậy, cậu chỉ quan tâm có một mình Lưu Cửu Nhạ, còn năm lần bảy lượt ra mặt cho cô ấy? Hao tâm tổn sức cố gắng để cô ấy có thể thuê được căn hộ ở Đại học Bách Khoa “Nhìn thấy Dương Hải Khang ức hiếp cô ấy, cậu lại đối với cô ấy mà lo lắng chuyện bất công của thiên hạ, cái này không phải là yêu thì là cái gì?”
Lục Khải Dạ, là một cao thủ tình trường trứ danh vẫn đang rơi vào mê mang.
Anh ta yêu Lưu Cửu Nhạ sao?
Trước kia đều là các cô gái khác chủ động tiếp cận anh ta, không cần đợi đến lượt anh ta phí hoài tâm tư, chỉ cần ngoắc tay một cái sẽ có người chủ động lên giường với anh ta.
Nhìn thuận mắt, cảm thấy cũng không tệ lắm, anh ta nhanh chóng thử qua lại một khoảng thời gian, cảm giác mới mẻ qua đi sau đó là chia tay, còn bù đắp thêm bằng một ít tiền bồi thường.
Nhưng đối mặt với Lưu Cửu Nhạ, anh ta chưa từng có qua loại ý nghĩ này, cảm thấy cô ta rất là lương thiện, thuần khiết giống như là một đoá hoa lan nở rộ giữa thung lũng, chưa trải sự đời, mãnh liệt khơi dậy ý muốn bảo vệ trong anh ta.
Lục Khải Dã muốn mỗi ngày đều nghe được giọng nói của cô ta, muốn nhìn thấy gương mặt tươi cười mang theo vẻ ngược ngùng khi đối diện với anh ta. Không thể nhẫn nhịn được bất cứ một người đàn ông nào ức hiếp và nói xấu cô ta.
Chẳng lẽ đây là yêu sao?
Vẫn luôn tự xem mình là người hiểu thấu vô cùng về cái gọi là tình yêu, nhưng giờ đây cậu hai nhà họ Lục thấy rất mơ hồ.
Lục Khải Vũ nhìn anh ta ngẩn người nửa ngày không có phản ứng, chỉ có thể lắc đầu bất đắc dĩ: “Anh cho em thời gian ba ngày, em nghiêm túc suy nghĩ kĩ rồi cho anh một câu trả lời thuyết phục
Nói xong, anh xoay người chuẩn bị đi ra ngoài.
Lục Khải Dã nhanh tay kéo cánh tay anh lại, giọng điệu cực kỳ tủi thân nói: “Anh hai, anh đi đâu vậy? Anh muốn mặc kệ em sao?”
Lục Khải Vũ hung hăng trừng mắt liếc thằng em một cái, nâng tay làm bộ muốn đánh đầu Lục Khải Dã nhưng khi bàn tay hạ xuống lại khống chế độ mạnh yếu: “Anh đi tìm Dương Hải Khang để đàm phán, bảo cậu ta hủy bỏ đơn khởi tố.”
Nói xong, anh lập tức mở cửa đi ra ngoài.
Bạch Vĩ Hạo ở phía sau vỗ lên bả vai của Lục Khải Dã: “Cậu hai của tôi ơi, cậu đó, rất là không để cho người khác bớt lo được.”
Vừa dứt lời, tiếng chuông điện thoại của Bạch Vĩ Hạo vang lên, sau khi nối máy được một lúc, không biết đầu dây bên kia nói cái gì mà khiến cho anh ta nhíu mày lại: “Được, tôi biết rồi, tôi sẽ qua đó ngay lập tức.
Lục Khải Dã và Lâu Văn Vũ đều tò mò nhìn đối phương: “Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?”
“Bố mẹ của Dương Hải Khang đã dẫn người đến chỗ khu dựng cảnh trang trí đòi phải bán nhà, còn cùng công nhận ở đó náo loạn một hồi.”
Phòng cưới này của Dương Hải Khang và Lưu Cửu Nhạ là chương trình thứ hai do Truyền thông Nguyệt Tú và đài truyền hình cùng sản xuất, lấy chủ đề thể hiện tình yêu đẹp giữa những người trẻ, quyết tâm dắt tay nhau cùng tạo nên một tương lai tươi sáng.
Lúc này, quả thật anh ta rất kích động.
Mấy ngày nay, anh ta ở công ty hỏi thăm một chút về tình hình của Lưu Cửu Nhạ, tính cách của cô gái này rất lương thiện, ít nói lại khiêm tốn, không bao giờ khoe khoang còn có thể chịu được cực khổ. Đối với Dương Hải Khang đều là toàn tâm toàn ý, là một cô gái tốt đến mức hiếm có khó tìm.
Vì vậy, khi anh ta nghe được những lời nói xấu xa của Dương Hải Khang, nhất thời nổi trận lôi đình, tức giận lập tức vọt vào muốn dạy cho tên kia một bài học.
Lục Khải Vũ thấy em trai cúi gằm mặt, cả người đều không có sức sống, có chút không đành lòng trách cứ em mình.
“Khải Dã, rốt cuộc trong lòng em đối với Lưu Cửu Nhạ là cái gì? Em muốn kết hôn với cô ấy sao? Nếu như không thì sau khi chấm dứt chuyện này, anh sẽ để cô ấy rời khỏi Truyền thông Nguyệt Tú, sau đó sẽ lấy lại căn hộ kia, để cho cô ấy rời xa hoàn toàn cuộc sống của em. Chỉ có làm như vậy mới tốt cho em và tốt cho bọn anh.”
Lục Khải Dã vừa nghe vậy, có chút sốt ruột nói: “Anh hai, anh không thể làm như thế được. Cô ấy không sai, đều là do em chủ động tiếp cận cô ấy. Bố của cô ấy bị gãy xương đùi, cần thời gian tĩnh dưỡng, hiện giờ mẹ cũng nằm viện, tất cả mọi thứ trong nhà đều dựa vào tiền lương của cô ấy
Nhìn đối phương che chở Lưu Cửu Nhạ đến mức này, Bạch Vĩ Hạo có chút kinh ngạc: “Cậu hai, không phải lần này cậu thật sự yêu cô Lưu Cửu Nhạ này đấy chứ?”
Cả người Lục Khải Dạ cứng đờ, sửng sốt hỏi lại: “Tôi yêu cô ấy sao?”
Lâu Vặn Vũ nói tiếp: “Cậu hai, cậu là cao thủ tình trường, không lẽ ngay cả cái này cũng không xác định được? Nếu cậu không yêu cô ấy, thì vì sao Truyền thông Nguyệt Tú nhiều người như vậy, cậu chỉ quan tâm có một mình Lưu Cửu Nhạ, còn năm lần bảy lượt ra mặt cho cô ấy? Hao tâm tổn sức cố gắng để cô ấy có thể thuê được căn hộ ở Đại học Bách Khoa “Nhìn thấy Dương Hải Khang ức hiếp cô ấy, cậu lại đối với cô ấy mà lo lắng chuyện bất công của thiên hạ, cái này không phải là yêu thì là cái gì?”
Lục Khải Dạ, là một cao thủ tình trường trứ danh vẫn đang rơi vào mê mang.
Anh ta yêu Lưu Cửu Nhạ sao?
Trước kia đều là các cô gái khác chủ động tiếp cận anh ta, không cần đợi đến lượt anh ta phí hoài tâm tư, chỉ cần ngoắc tay một cái sẽ có người chủ động lên giường với anh ta.
Nhìn thuận mắt, cảm thấy cũng không tệ lắm, anh ta nhanh chóng thử qua lại một khoảng thời gian, cảm giác mới mẻ qua đi sau đó là chia tay, còn bù đắp thêm bằng một ít tiền bồi thường.
Nhưng đối mặt với Lưu Cửu Nhạ, anh ta chưa từng có qua loại ý nghĩ này, cảm thấy cô ta rất là lương thiện, thuần khiết giống như là một đoá hoa lan nở rộ giữa thung lũng, chưa trải sự đời, mãnh liệt khơi dậy ý muốn bảo vệ trong anh ta.
Lục Khải Dã muốn mỗi ngày đều nghe được giọng nói của cô ta, muốn nhìn thấy gương mặt tươi cười mang theo vẻ ngược ngùng khi đối diện với anh ta. Không thể nhẫn nhịn được bất cứ một người đàn ông nào ức hiếp và nói xấu cô ta.
Chẳng lẽ đây là yêu sao?
Vẫn luôn tự xem mình là người hiểu thấu vô cùng về cái gọi là tình yêu, nhưng giờ đây cậu hai nhà họ Lục thấy rất mơ hồ.
Lục Khải Vũ nhìn anh ta ngẩn người nửa ngày không có phản ứng, chỉ có thể lắc đầu bất đắc dĩ: “Anh cho em thời gian ba ngày, em nghiêm túc suy nghĩ kĩ rồi cho anh một câu trả lời thuyết phục
Nói xong, anh xoay người chuẩn bị đi ra ngoài.
Lục Khải Dã nhanh tay kéo cánh tay anh lại, giọng điệu cực kỳ tủi thân nói: “Anh hai, anh đi đâu vậy? Anh muốn mặc kệ em sao?”
Lục Khải Vũ hung hăng trừng mắt liếc thằng em một cái, nâng tay làm bộ muốn đánh đầu Lục Khải Dã nhưng khi bàn tay hạ xuống lại khống chế độ mạnh yếu: “Anh đi tìm Dương Hải Khang để đàm phán, bảo cậu ta hủy bỏ đơn khởi tố.”
Nói xong, anh lập tức mở cửa đi ra ngoài.
Bạch Vĩ Hạo ở phía sau vỗ lên bả vai của Lục Khải Dã: “Cậu hai của tôi ơi, cậu đó, rất là không để cho người khác bớt lo được.”
Vừa dứt lời, tiếng chuông điện thoại của Bạch Vĩ Hạo vang lên, sau khi nối máy được một lúc, không biết đầu dây bên kia nói cái gì mà khiến cho anh ta nhíu mày lại: “Được, tôi biết rồi, tôi sẽ qua đó ngay lập tức.
Lục Khải Dã và Lâu Văn Vũ đều tò mò nhìn đối phương: “Làm sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi?”
“Bố mẹ của Dương Hải Khang đã dẫn người đến chỗ khu dựng cảnh trang trí đòi phải bán nhà, còn cùng công nhận ở đó náo loạn một hồi.”
Phòng cưới này của Dương Hải Khang và Lưu Cửu Nhạ là chương trình thứ hai do Truyền thông Nguyệt Tú và đài truyền hình cùng sản xuất, lấy chủ đề thể hiện tình yêu đẹp giữa những người trẻ, quyết tâm dắt tay nhau cùng tạo nên một tương lai tươi sáng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.