9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Chương 1034
Nhất Phiến Thu Diệp
16/08/2021
Sau khi Mạc Hân Hy, Lục Khải Vũ và ông Mãnh thu xếp cẩn thận, họ lên đường.
Lúc gần đi, anh dặn dò cẩn thận bà tên nhóc phải cố gắng nghe lời Khúc Lăng Cường.
Họ lái xe đến cửa trang viên của nhà họ Mộ Dung. Cho dù Lục Khải Vũ đang nhìn thấy tình cảnh ngay trước mặt cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Ở lối vào của trang viên nhà họ Mộ Dung, một loạt những chiếc xe sang trọng phiên bản giới hạn hàng đầu đang đậu.
Tất cả các vị khách đều ăn mặc sang trọng, lộng lẫy, khí chất nhã nhặn khác thường. Hầu hết bọn họ đều là những gia đình danh giá nổi tiếng ở Châu Âu.
Tuy nhiên, cũng có một số đối tác làm ăn của nhà họ Mộ Dung. Mọi người đều rất lịch sự, rất cẩn thận, thậm chí rất thận trọng. Những doanh nhân này ở trước mặt hoàng tộc lâu đời ở châu Âu cũng không đáng là gì cả.
Loại tình cảnh trước nay chưa từng thấy này khiến ông Mãnh luống cuống hết cả lên.
“Tổng giám đốc Lục, tốt hơn hết tôi nên quay lại chăm sóc bọn Minh Húc đi, để Khúc Lăng Cường đến, tôi, tôi không thể” Giọng của ông Mãnh hơi run rẩy một chút.
Lục Khải Vũ liếc mắt nhìn hắn một cái, giọng điệu gay gắt: “Lúc này thời gian cũng không còn kịp nữa rồi. Đừng quên, ông xuất thân là một người lính. Trường hợp này so với chiến trường không là gì cả. Đừng làm mất mặt người lính!”
Quả nhiên, sau khi ông Mãnh nghe thấy từ “người lính”, ông ta đột nhiên ngẩng đầu, ngực ưỡn cao. Đúng vậy, ông ta từng là binh lính ưu tú nhất, loại trường hợp này sao có thể làm mất bình tĩnh chứ!
Mạc Hân Hy an ủi ông ấy: “Chú Mãnh à, chú đừng căng thẳng, chú cứ đi theo chúng tôi là được.”
Tiếp đó, ba người theo các khách mời tiến vào trong trang viên nghe nói có một trăm năm lịch sự của nhà họ Mộ.
Sau khi bước vào, ba người họ càng thêm chấn động.
Trang viên của nhà họ Mộ có diện tích ít nhất là hàng trăm hecta Vừa vào cửa đã bắt gặp một bãi cỏ xanh mơn mởn dài tít tắp. Ở giữa bãi cỏ trồng vài loại cây không biết tên, được thợ làm vườn cắt tỉa thành những hình dáng đẹp mắt.
Một dãy hành lang rộng rãi, sạch sẽ uốn lượn kéo dài ngút tâm mắt.
Dưới bầu trời xanh thẳm, tất cả mọi thứ ập vào tâm mắt có khí thế thật hùng vĩ.
Nhà họ Mộ có lòng cử một chiếc xe ngắm cảnh đưa khách mời bọn họ đến quảng trường trung tâm của trang viên.
Phía sau quảng trường rộng hơn nghìn mét vuông là một cung điện nguy nga tráng lệ thời Trung cổ.
Giờ đây Mạc Hiệp Điệp mới biết vì sao Mạc Tình cố gắng dùng đủ mọi cách để gả vào nhà họ Mộ.
Có thể trở thành người của nhà họ Mộ, ngoài có rất nhiều tiền bạc, còn là biểu tượng của thân phận và địa vị.
Khi bọn họ bước xuống từ trên xe ngắm cảnh, có người giúp giúp việc cung kính dẫn họ vào cung điện rộng lớn và tráng lệ.
Bên trong cung điện được trang trí lộng lẫy, xa hoa giống như đã thấy trên TV.
Trên vách tường trong phòng khách tầng một có treo một số bức họa nổi tiếng của Van Gogh.
Đủ loại bánh ngọt, đồ ăn ngon, thức uống được sắp xếp ngay ngắn trên mặt bàn có hơi thở giàu có, nghệ thuật.
Trên sân khấu, dàn nhạc nổi tiếng của Châu Âu đang trình diễn những bài hát thịnh hành nhất thời Trung Cổ.
Các khách mời đã ngồi vào bàn đang tụm năm tụm ba thì thầm bàn tán chuyện gì đó.
Lúc gần đi, anh dặn dò cẩn thận bà tên nhóc phải cố gắng nghe lời Khúc Lăng Cường.
Họ lái xe đến cửa trang viên của nhà họ Mộ Dung. Cho dù Lục Khải Vũ đang nhìn thấy tình cảnh ngay trước mặt cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.
Ở lối vào của trang viên nhà họ Mộ Dung, một loạt những chiếc xe sang trọng phiên bản giới hạn hàng đầu đang đậu.
Tất cả các vị khách đều ăn mặc sang trọng, lộng lẫy, khí chất nhã nhặn khác thường. Hầu hết bọn họ đều là những gia đình danh giá nổi tiếng ở Châu Âu.
Tuy nhiên, cũng có một số đối tác làm ăn của nhà họ Mộ Dung. Mọi người đều rất lịch sự, rất cẩn thận, thậm chí rất thận trọng. Những doanh nhân này ở trước mặt hoàng tộc lâu đời ở châu Âu cũng không đáng là gì cả.
Loại tình cảnh trước nay chưa từng thấy này khiến ông Mãnh luống cuống hết cả lên.
“Tổng giám đốc Lục, tốt hơn hết tôi nên quay lại chăm sóc bọn Minh Húc đi, để Khúc Lăng Cường đến, tôi, tôi không thể” Giọng của ông Mãnh hơi run rẩy một chút.
Lục Khải Vũ liếc mắt nhìn hắn một cái, giọng điệu gay gắt: “Lúc này thời gian cũng không còn kịp nữa rồi. Đừng quên, ông xuất thân là một người lính. Trường hợp này so với chiến trường không là gì cả. Đừng làm mất mặt người lính!”
Quả nhiên, sau khi ông Mãnh nghe thấy từ “người lính”, ông ta đột nhiên ngẩng đầu, ngực ưỡn cao. Đúng vậy, ông ta từng là binh lính ưu tú nhất, loại trường hợp này sao có thể làm mất bình tĩnh chứ!
Mạc Hân Hy an ủi ông ấy: “Chú Mãnh à, chú đừng căng thẳng, chú cứ đi theo chúng tôi là được.”
Tiếp đó, ba người theo các khách mời tiến vào trong trang viên nghe nói có một trăm năm lịch sự của nhà họ Mộ.
Sau khi bước vào, ba người họ càng thêm chấn động.
Trang viên của nhà họ Mộ có diện tích ít nhất là hàng trăm hecta Vừa vào cửa đã bắt gặp một bãi cỏ xanh mơn mởn dài tít tắp. Ở giữa bãi cỏ trồng vài loại cây không biết tên, được thợ làm vườn cắt tỉa thành những hình dáng đẹp mắt.
Một dãy hành lang rộng rãi, sạch sẽ uốn lượn kéo dài ngút tâm mắt.
Dưới bầu trời xanh thẳm, tất cả mọi thứ ập vào tâm mắt có khí thế thật hùng vĩ.
Nhà họ Mộ có lòng cử một chiếc xe ngắm cảnh đưa khách mời bọn họ đến quảng trường trung tâm của trang viên.
Phía sau quảng trường rộng hơn nghìn mét vuông là một cung điện nguy nga tráng lệ thời Trung cổ.
Giờ đây Mạc Hiệp Điệp mới biết vì sao Mạc Tình cố gắng dùng đủ mọi cách để gả vào nhà họ Mộ.
Có thể trở thành người của nhà họ Mộ, ngoài có rất nhiều tiền bạc, còn là biểu tượng của thân phận và địa vị.
Khi bọn họ bước xuống từ trên xe ngắm cảnh, có người giúp giúp việc cung kính dẫn họ vào cung điện rộng lớn và tráng lệ.
Bên trong cung điện được trang trí lộng lẫy, xa hoa giống như đã thấy trên TV.
Trên vách tường trong phòng khách tầng một có treo một số bức họa nổi tiếng của Van Gogh.
Đủ loại bánh ngọt, đồ ăn ngon, thức uống được sắp xếp ngay ngắn trên mặt bàn có hơi thở giàu có, nghệ thuật.
Trên sân khấu, dàn nhạc nổi tiếng của Châu Âu đang trình diễn những bài hát thịnh hành nhất thời Trung Cổ.
Các khách mời đã ngồi vào bàn đang tụm năm tụm ba thì thầm bàn tán chuyện gì đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.