9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Chương 1084
Nhất Phiến Thu Diệp
26/08/2021
Anh biết rõ trong lòng cô cảm thấy vô cùng đau khổ, bi thương, tuyệt vọng cho nên muốn tìm một nơi làm lối thoát để trút bỏ tất cả.
Ngũ Bảo gặp chuyện không may, anh cũng giống như cô, cũng cảm thấy rất đau lòng, phẫn nộ, hận không thể phanh thây, xé xác ba người đang ở trước mặt, muốn băm họ ra thành nghìn mảnh.
Nhưng mà hôm nay họ đã mang ba đứa trẻ đến đây cho nên rất nhiều chuyện phải làm một cách chừng mực, anh muốn làm một tấm gương sáng cho chúng, muốn cho chúng thấy rõ bất kỳ dưới tình huống nào đi chăng nữa thì đều phải giữ vững được sự bình tĩnh và tia lý trí cuối cùng.
Người xấu thì đương nhiên không thể bỏ qua nhưng mà nếu muốn trả thù, hàng hạ những kẻ xấu đó thì nhất định phải sử dụng đến bộ não.
của mình, vừa có thể đạt được mục đích vừa có thể thoát ra mà không bị bất kỳ tổn hại nào.
Mạc Hân Hy vô cùng mệt mỏi dựa vào trong ngực của Lục Khải Vũ, để mặc anh dìu cô đến trước mặt bọn nhỏ.
“Vũ Tuấn, chúng ta đi thôi!” Cô nhìn ba đứa con của mình rồi đi tới bên cạnh Vũ Tuấn đưa tay ra.
Ngay lập tức, bọn người Lý Toàn muốn đi tới tấn công Bạch Khởi, cô không muốn để cho Vũ Tuấn phải chứng kiến thấy cảnh bạo lực như vậy, dù sao thì Lư Bạch Khởi đã từng nuôi nấng cậu bảy năm.
Thời điểm hai vợ chồng Mạc Hân Hy dẫn theo bọn nhỏ đi vào thang máy thì có thể mơ hồ nghe thấy được tiếng kêu thảm thiết từ bên ngoài vọng vào, bọn người Lý Toàn đã bắt đầu động thủ rồi.
Lục Khải Vũ có chút lo lắng nhìn vào Tam Bảo Lục Vũ Tuấn. Lúc này, Lục Vũ Tuấn đang nắm tay của Mạc Hân Hy, đối với tiếng kêu thảm thiết của Lư Bạch Khởi thì hoàn toàn làm ngơ.
Anh còn muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn không nói ra.
Lục Vũ Tuấn như đã cảm nhận được tâm tư của anh, cậu ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt sáng đen nhánh nhìn anh, nói: “Bố ơi, bố không cần phải lo lắng đâu, tất cả những điều này đều là do gieo gió gặt bão. Nếu như không phải do chú ấy cố tình liên tiếp muốn gây chiến với nhà họ.
Lục thì con nghĩ bố mẹ cũng sẽ không ra tay nặng với chú ấy như vậy”
Mạc Hân Hy cúi đầu xuống, nhìn nhìn ba đứa con: “Đại Bảo, Nhị Bảo.
các con có cảm thấy những việc mà mẹ làm hôm nay có quá kích động không?”
Mặc dù mục đích mà ngày hôm nay cô mang theo ba đứa con chính là muốn thông qua hiện thực tàn khốc để nói cho chúng biết rằng nếu người không phạm ta thì ta cũng không phạm người nhưng nếu họ vẫn cố tình chèn ép thì tất nhiên chúng ta phải trả lại gấp bội.
Thế nhưng dù sao thì bọn chúng vẫn còn nhỏ, Mạc Hân Hy sợ rằng điều này sẽ ảnh hưởng xấu đến tâm hồn non nớt của chúng cho nên muốn hướng dẫn, giảng giải cho chúng hiểu rõ.
Cả ba đứa nhỏ đều đồng thời lắc đầu.
Lục Minh Húc nói: “Mẹ ơi, đây là do trước đây bọn họ đã dùng những thủ đoạn hèn hạ như vậy để làm hại người khác cho nên chúng ta làm như vậy cũng chỉ là phòng vệ chính đáng mà thôi, huống hồ mẹ cũng chỉ dừng lại ở chỗ đánh bọn học chứ vừa rồi mẹ không hề có ý.
muốn giết bọn họ. Việc này so với những chuyện mà bọn họ làm thì chúng ta đã cao thượng hơn rất nhiều”
Mạc Vũ Lý nói tiếp: “Đây đều là do bọn họ gieo gió gặt bão mà thôi, nếu như không phải bọn họ thì nhất định là bây giờ Ngũ Bảo đã về nhà.
Đều tại bọn họ hại Ngũ Bảo, như vậy là đáng đời bọn họ!”
Lục Vũ Tuấn ngẩng đầu lên nhìn Mạc Hân Hy: “Mẹ à, mẹ không cần phải lo lắng đâu, chúng con đều hiểu rõ rồi. Mặc dù là mẹ đánh bọn họ nhưng cuối cùng vẫn để cho chú Lý Toàn bắt bọn họ đến cục cảnh sát.
Chúng con đều hiểu rõ trong tương lai khi làm một việc phải cẩn thận, đúng mức và phải ch Đối với kết luận của Tam Bảo thì Đại Bảo Lục Minh Húc và Nhị Bảo.
Mạc Vũ Lý vô cùng đồng ý.
“Rất đúng đấy mẹ ơi, Tam Bảo nói rất đúng, sau này cho dù chúng con có gặp bất kỳ chuyện gì thì đều sẽ chú ý đến phương pháp giải quyết vấn đề. Hơn nữa, sau này tất cả anh em chúng con đều sẽ đoàn kết, đồng lòng, không để cho bất kỳ một ai có thể gây hại đến chúng con” Lục Minh Húc rất đồng ý với những lời mà Bảo Vũ đã nói, cậu bổ sung.
Nghe xong những lời mà ba đứa con nói, nhìn thấy bọn nhỏ có cái nhìn nhận về vấn đề này chính xác thì lúc này Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy mới thả lỏng tâm sự trong lòng.
Khi bọn họ trở về, bên phía Lục Tấn Khang vẫn không có một chút tin tức nào.
Bởi vì mấy tháng gần đây luôn phải chịu nhiều đả kích cho nên Mạc Hân Hy cho nên thân thể vốn đang chưa khôi phục thì đột nhiên Ngũ Bảo lại gặp sự cố cho nên cuối cùng cũng không thể chống đỡ nổi nữa, sau khi trở về chung cư xa hoa cao cấp Ánh Trăng, biết tin ở phía bên kia không có tin tức của Ngũ Bảo thì trước mắt đột nhiên tối sâm, cả người ngã xuống ghế sô pha.
Đang ở trong phòng làm việc giải thích cho bố Lục mẹ Lục về tình hình hiện tại thì đột nhiên Lục Khải Vũ nghe thấy tiếng la khóc của bọn nhỏ cho nên vội vàng chạy từ trong phòng làm việc ra.
Nhìn thấy vẻ mặt tái nhợt của Mạc Hân Hy đang hôn mê bất tỉnh thì anh càng cảm thấy hoảng sợ, nhanh chóng chạy lại ôm cô đi vào phòng ngủ.
Ngũ Bảo gặp chuyện không may, anh cũng giống như cô, cũng cảm thấy rất đau lòng, phẫn nộ, hận không thể phanh thây, xé xác ba người đang ở trước mặt, muốn băm họ ra thành nghìn mảnh.
Nhưng mà hôm nay họ đã mang ba đứa trẻ đến đây cho nên rất nhiều chuyện phải làm một cách chừng mực, anh muốn làm một tấm gương sáng cho chúng, muốn cho chúng thấy rõ bất kỳ dưới tình huống nào đi chăng nữa thì đều phải giữ vững được sự bình tĩnh và tia lý trí cuối cùng.
Người xấu thì đương nhiên không thể bỏ qua nhưng mà nếu muốn trả thù, hàng hạ những kẻ xấu đó thì nhất định phải sử dụng đến bộ não.
của mình, vừa có thể đạt được mục đích vừa có thể thoát ra mà không bị bất kỳ tổn hại nào.
Mạc Hân Hy vô cùng mệt mỏi dựa vào trong ngực của Lục Khải Vũ, để mặc anh dìu cô đến trước mặt bọn nhỏ.
“Vũ Tuấn, chúng ta đi thôi!” Cô nhìn ba đứa con của mình rồi đi tới bên cạnh Vũ Tuấn đưa tay ra.
Ngay lập tức, bọn người Lý Toàn muốn đi tới tấn công Bạch Khởi, cô không muốn để cho Vũ Tuấn phải chứng kiến thấy cảnh bạo lực như vậy, dù sao thì Lư Bạch Khởi đã từng nuôi nấng cậu bảy năm.
Thời điểm hai vợ chồng Mạc Hân Hy dẫn theo bọn nhỏ đi vào thang máy thì có thể mơ hồ nghe thấy được tiếng kêu thảm thiết từ bên ngoài vọng vào, bọn người Lý Toàn đã bắt đầu động thủ rồi.
Lục Khải Vũ có chút lo lắng nhìn vào Tam Bảo Lục Vũ Tuấn. Lúc này, Lục Vũ Tuấn đang nắm tay của Mạc Hân Hy, đối với tiếng kêu thảm thiết của Lư Bạch Khởi thì hoàn toàn làm ngơ.
Anh còn muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn không nói ra.
Lục Vũ Tuấn như đã cảm nhận được tâm tư của anh, cậu ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt sáng đen nhánh nhìn anh, nói: “Bố ơi, bố không cần phải lo lắng đâu, tất cả những điều này đều là do gieo gió gặt bão. Nếu như không phải do chú ấy cố tình liên tiếp muốn gây chiến với nhà họ.
Lục thì con nghĩ bố mẹ cũng sẽ không ra tay nặng với chú ấy như vậy”
Mạc Hân Hy cúi đầu xuống, nhìn nhìn ba đứa con: “Đại Bảo, Nhị Bảo.
các con có cảm thấy những việc mà mẹ làm hôm nay có quá kích động không?”
Mặc dù mục đích mà ngày hôm nay cô mang theo ba đứa con chính là muốn thông qua hiện thực tàn khốc để nói cho chúng biết rằng nếu người không phạm ta thì ta cũng không phạm người nhưng nếu họ vẫn cố tình chèn ép thì tất nhiên chúng ta phải trả lại gấp bội.
Thế nhưng dù sao thì bọn chúng vẫn còn nhỏ, Mạc Hân Hy sợ rằng điều này sẽ ảnh hưởng xấu đến tâm hồn non nớt của chúng cho nên muốn hướng dẫn, giảng giải cho chúng hiểu rõ.
Cả ba đứa nhỏ đều đồng thời lắc đầu.
Lục Minh Húc nói: “Mẹ ơi, đây là do trước đây bọn họ đã dùng những thủ đoạn hèn hạ như vậy để làm hại người khác cho nên chúng ta làm như vậy cũng chỉ là phòng vệ chính đáng mà thôi, huống hồ mẹ cũng chỉ dừng lại ở chỗ đánh bọn học chứ vừa rồi mẹ không hề có ý.
muốn giết bọn họ. Việc này so với những chuyện mà bọn họ làm thì chúng ta đã cao thượng hơn rất nhiều”
Mạc Vũ Lý nói tiếp: “Đây đều là do bọn họ gieo gió gặt bão mà thôi, nếu như không phải bọn họ thì nhất định là bây giờ Ngũ Bảo đã về nhà.
Đều tại bọn họ hại Ngũ Bảo, như vậy là đáng đời bọn họ!”
Lục Vũ Tuấn ngẩng đầu lên nhìn Mạc Hân Hy: “Mẹ à, mẹ không cần phải lo lắng đâu, chúng con đều hiểu rõ rồi. Mặc dù là mẹ đánh bọn họ nhưng cuối cùng vẫn để cho chú Lý Toàn bắt bọn họ đến cục cảnh sát.
Chúng con đều hiểu rõ trong tương lai khi làm một việc phải cẩn thận, đúng mức và phải ch Đối với kết luận của Tam Bảo thì Đại Bảo Lục Minh Húc và Nhị Bảo.
Mạc Vũ Lý vô cùng đồng ý.
“Rất đúng đấy mẹ ơi, Tam Bảo nói rất đúng, sau này cho dù chúng con có gặp bất kỳ chuyện gì thì đều sẽ chú ý đến phương pháp giải quyết vấn đề. Hơn nữa, sau này tất cả anh em chúng con đều sẽ đoàn kết, đồng lòng, không để cho bất kỳ một ai có thể gây hại đến chúng con” Lục Minh Húc rất đồng ý với những lời mà Bảo Vũ đã nói, cậu bổ sung.
Nghe xong những lời mà ba đứa con nói, nhìn thấy bọn nhỏ có cái nhìn nhận về vấn đề này chính xác thì lúc này Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy mới thả lỏng tâm sự trong lòng.
Khi bọn họ trở về, bên phía Lục Tấn Khang vẫn không có một chút tin tức nào.
Bởi vì mấy tháng gần đây luôn phải chịu nhiều đả kích cho nên Mạc Hân Hy cho nên thân thể vốn đang chưa khôi phục thì đột nhiên Ngũ Bảo lại gặp sự cố cho nên cuối cùng cũng không thể chống đỡ nổi nữa, sau khi trở về chung cư xa hoa cao cấp Ánh Trăng, biết tin ở phía bên kia không có tin tức của Ngũ Bảo thì trước mắt đột nhiên tối sâm, cả người ngã xuống ghế sô pha.
Đang ở trong phòng làm việc giải thích cho bố Lục mẹ Lục về tình hình hiện tại thì đột nhiên Lục Khải Vũ nghe thấy tiếng la khóc của bọn nhỏ cho nên vội vàng chạy từ trong phòng làm việc ra.
Nhìn thấy vẻ mặt tái nhợt của Mạc Hân Hy đang hôn mê bất tỉnh thì anh càng cảm thấy hoảng sợ, nhanh chóng chạy lại ôm cô đi vào phòng ngủ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.