9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Chương 1135
Nhất Phiến Thu Diệp
05/09/2021
Bạch Ức Chi liếc Lục Minh Húc, sau đó chỉ vào Lục Khải Vũ n‹ “Không có gì để nói, bảo em trai cậu xin lỗi tôi. Sau đó lui về ngồi cùng bàn với tôi, tôi sẽ tha thứ cho các cậu, nếu không thì đợi tôi tan học về nhà sẽ lập tức nói chuyện này với cô tôi, bảo cô của tôi tung những thứ này lên mạng”
“Còn nữa, nhà chúng ta bán thịt lợn kho, công việc kinh doanh rất tốt. Sau khi tan học, tôi sẽ nói với mọi người đến mua thịt lợn kho trong cửa hàng, nói rằng nhà họ Lục của các người bắt nạt người khác”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Ức Chi hiện lên một tia tự hào, cô bé muốn cười nhưng nghĩ đến răng cửa chưa mọc đều của mình, cô bé lại ngậm chặt miệng.
Lục Minh Húc nhìn cô bé chằm chảm, một lúc lâu sau mới nói: “Được, được rồi, cứ cho là cậu giỏi, đàn ông con trai như chúng tôi không hơn thua với đàn bà con gái. Nhị Bảo, xin lỗi đi!”
Lục Vũ Lý hoài nghi nhìn cậu bé: “Anh cả, anh đang nói cái gì vậy? Em tại sao phải xin lỗi?”
Lục Vũ Tuấn tiến lên thuyết phục: “Anh hai, anh vẫn nên xin lỗi đi. Dù gì người ta cũng là một cô bé. Lời anh nói đúng là hơi khó nghe. Còn nữa, anh quên thân phận của mình là gì rồi à? Thật muốn mọi người trên mạng đều biết anh ỷ thế ức hiếp con gái sao?”
“Chuyện này, xin lỗi cũng không sao, tôi không muốn ngồi cùng bàn với cậu ta” Lục Vũ Lý lúc này càng nhìn Bạch Ức Chỉ thì càng cảm thấy khó chịu.
Vẫn là ba em gái của mình xinh đẹp nhất, đáng yêu nhất.
Ba người Mộc Lam, Vũ Tuệ, Tư Nhã đứng bên cạnh nhìn và nghe.
Thực ra, ba cô bé cũng cảm thấy anh hai của mình hơi quá, mấy đứa trẻ con như họ cũng sắp thay răng rồi. Hai chiếc răng cửa của Mộc Lam cũng bắt đầu bị lung lay trong hai ngày qua, mà Vũ Tuệ thì răng đã lung lay.
Họ cho rằng anh hai vì lý do này mà cười nhạo Bạch Ức Chỉ là sai.
Vì vậy, Mộc Lam dũng cảm đứng lên: “Bạch Ức Chi, không sao đâu, anh hai của tôi sẽ không ngồi cùng bàn với cậu, chúng ta ngồi cùng với anh được không?”
Vũ Tuệ cũng tiến lên nằm lấy tay Bạch Ức Chỉ: “Đúng vậy, chúng ta là con gái, không cần ngồi cùng với đám con trai làm gì”
Tư Nhã bước tới, nhìn Bạch Ức Chỉ: “Ngồi cùng bàn đi, ngồi cùng bàn đi, bạn tốt”
Bạch Ức Chi, người luôn bị bạn học từ chối vì ngoại hình của mình, đột nhiên được các cô em gái nhà họ Lục vây quanh và nói rằng sẽ làm bạn cùng bàn với cô bé, điều này khiến cô bé có chút vui mừng.
Trẻ em sáu hoặc bảy tuổi đã có một số lòng tự trọng và sự háo thắng.
Trên thực tế, cô bé cũng không cần làm loạn lên với anh em nhà họ Lục.
Tuy nhiên, những gì Lục Vũ Lý nói quá khó nghe, quá thô lỗ. Cô bé không cam tâm nên mới nhân lúc giờ nghỉ giải lao mà tìm họ đòi lại công bằng.
Bây giờ, ba cô em gái xinh đẹp và nổi bật nhất lớp muốn được ngồi cùng và làm bạn với cô bé. Cô bé không cần thiết phải dây dưa với tên đáng ghét Lục Vũ Lý nữa!
Vì vậy cô bé cũng năm lấy bàn tay nhỏ bé của Mộc Lam và Vũ Tuệ, cười vui vẻ: “Được rồi, chúng ta ngồi chung bàn và làm bạn tốt của nhau”
Nói xong, cô bé còn cố ý lườm Lục Vũ Lý một cách khiêu khích.
Các anh em nhà họ Lục lập tức chết lặng.
Họ không bao giờ ngờ rằng ba cô em gái của họ sẽ quay lại và trở thành bạn tốt của cô bé như vậy.
“Mộc Lam, mấy đứa Vũ Nhiên như vậy là sao?” Lục Vũ Lý chỉ vào hai chị em với vẻ bối rối.
Mộc Lam ngẩng đầu liếc cậu một cái: “Anh hai, mẹ nói đứa trẻ nào.
cũng rụng răng, thay răng mà. Nếu anh như thế này, chúng ta thay răng xong có cười nhạo không?”
“Mấy đứa đều là em gái ruột của anh, anh sao có thể cười nhạo eml”
Vũ Tuệ đứng ra bảo vệ Bạch Ức Chỉ: “Trong tương lai, Bạch Ức Chỉ sẽ là bạn tốt của chúng em, anh không được phép cười nhạo cậu ấy.Nếu không, chúng em sẽ không bỏ qua cho anh”
“Còn nữa, nhà chúng ta bán thịt lợn kho, công việc kinh doanh rất tốt. Sau khi tan học, tôi sẽ nói với mọi người đến mua thịt lợn kho trong cửa hàng, nói rằng nhà họ Lục của các người bắt nạt người khác”
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Ức Chi hiện lên một tia tự hào, cô bé muốn cười nhưng nghĩ đến răng cửa chưa mọc đều của mình, cô bé lại ngậm chặt miệng.
Lục Minh Húc nhìn cô bé chằm chảm, một lúc lâu sau mới nói: “Được, được rồi, cứ cho là cậu giỏi, đàn ông con trai như chúng tôi không hơn thua với đàn bà con gái. Nhị Bảo, xin lỗi đi!”
Lục Vũ Lý hoài nghi nhìn cậu bé: “Anh cả, anh đang nói cái gì vậy? Em tại sao phải xin lỗi?”
Lục Vũ Tuấn tiến lên thuyết phục: “Anh hai, anh vẫn nên xin lỗi đi. Dù gì người ta cũng là một cô bé. Lời anh nói đúng là hơi khó nghe. Còn nữa, anh quên thân phận của mình là gì rồi à? Thật muốn mọi người trên mạng đều biết anh ỷ thế ức hiếp con gái sao?”
“Chuyện này, xin lỗi cũng không sao, tôi không muốn ngồi cùng bàn với cậu ta” Lục Vũ Lý lúc này càng nhìn Bạch Ức Chỉ thì càng cảm thấy khó chịu.
Vẫn là ba em gái của mình xinh đẹp nhất, đáng yêu nhất.
Ba người Mộc Lam, Vũ Tuệ, Tư Nhã đứng bên cạnh nhìn và nghe.
Thực ra, ba cô bé cũng cảm thấy anh hai của mình hơi quá, mấy đứa trẻ con như họ cũng sắp thay răng rồi. Hai chiếc răng cửa của Mộc Lam cũng bắt đầu bị lung lay trong hai ngày qua, mà Vũ Tuệ thì răng đã lung lay.
Họ cho rằng anh hai vì lý do này mà cười nhạo Bạch Ức Chỉ là sai.
Vì vậy, Mộc Lam dũng cảm đứng lên: “Bạch Ức Chi, không sao đâu, anh hai của tôi sẽ không ngồi cùng bàn với cậu, chúng ta ngồi cùng với anh được không?”
Vũ Tuệ cũng tiến lên nằm lấy tay Bạch Ức Chỉ: “Đúng vậy, chúng ta là con gái, không cần ngồi cùng với đám con trai làm gì”
Tư Nhã bước tới, nhìn Bạch Ức Chỉ: “Ngồi cùng bàn đi, ngồi cùng bàn đi, bạn tốt”
Bạch Ức Chi, người luôn bị bạn học từ chối vì ngoại hình của mình, đột nhiên được các cô em gái nhà họ Lục vây quanh và nói rằng sẽ làm bạn cùng bàn với cô bé, điều này khiến cô bé có chút vui mừng.
Trẻ em sáu hoặc bảy tuổi đã có một số lòng tự trọng và sự háo thắng.
Trên thực tế, cô bé cũng không cần làm loạn lên với anh em nhà họ Lục.
Tuy nhiên, những gì Lục Vũ Lý nói quá khó nghe, quá thô lỗ. Cô bé không cam tâm nên mới nhân lúc giờ nghỉ giải lao mà tìm họ đòi lại công bằng.
Bây giờ, ba cô em gái xinh đẹp và nổi bật nhất lớp muốn được ngồi cùng và làm bạn với cô bé. Cô bé không cần thiết phải dây dưa với tên đáng ghét Lục Vũ Lý nữa!
Vì vậy cô bé cũng năm lấy bàn tay nhỏ bé của Mộc Lam và Vũ Tuệ, cười vui vẻ: “Được rồi, chúng ta ngồi chung bàn và làm bạn tốt của nhau”
Nói xong, cô bé còn cố ý lườm Lục Vũ Lý một cách khiêu khích.
Các anh em nhà họ Lục lập tức chết lặng.
Họ không bao giờ ngờ rằng ba cô em gái của họ sẽ quay lại và trở thành bạn tốt của cô bé như vậy.
“Mộc Lam, mấy đứa Vũ Nhiên như vậy là sao?” Lục Vũ Lý chỉ vào hai chị em với vẻ bối rối.
Mộc Lam ngẩng đầu liếc cậu một cái: “Anh hai, mẹ nói đứa trẻ nào.
cũng rụng răng, thay răng mà. Nếu anh như thế này, chúng ta thay răng xong có cười nhạo không?”
“Mấy đứa đều là em gái ruột của anh, anh sao có thể cười nhạo eml”
Vũ Tuệ đứng ra bảo vệ Bạch Ức Chỉ: “Trong tương lai, Bạch Ức Chỉ sẽ là bạn tốt của chúng em, anh không được phép cười nhạo cậu ấy.Nếu không, chúng em sẽ không bỏ qua cho anh”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.