9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Chương 1376
Nhất Phiến Thu Diệp
04/11/2021
Lục Vũ Bách lúc này cũng ôm Vũ Tuệ: “Vũ Tuệ, đừng sợ, anh sáu võ công đệ nhất thiên hạ, nếu ai dám đến, anh sẽ đánh hắn răng rơi đây đất!”
Lục Minh Húc trừng mắt nhìn Lục Vũ Lý một cái: “Đều là chuyện tốt em làm ra đấy, biết rõ các em gái nhát gan, còn không giữ mồm giữ miệng nói lung tung.”
Lưu Mẫn lúc này đang trong nhà bếp bổ hoa quả cho bọn họ, nghe được tiếng khóc của Vũ Tuệ liền đi ra: “Có chuyện gì?”
Lúc nãy, chị ấy đang ở trong bếp rửa hoa quả nên không nghe rõ Lục Vũ Lý hỏi gì.
Lục Minh Húc nói: “Bác Lưu Mẫn, bố mẹ cháu có nói gì với bác không ạ? Vì sao đột nhiên lại không cho chúng cháu đi học thêm nữa?”
Thật ra Lưu Mẫn cũng không biết nhiều lắm, lúc sáng trước khi Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy đi ra ngoài thì đã phân phó chị ấy rằng sau khi lũ trẻ về nhà thì tuyệt đối không được để bọn chúng rời khỏi khu Ánh Trăng.
Nếu như ở trong nhà chán quá thì có thể cho chúng xuống nhà chơi một lúc cũng được.
Tính bảo mật của khu Ánh Trăng đã được nâng cấp lên mức cao nhất kể từ hôm nay. Hai vợ chồng bọn họ lại tăng số người lên gấp đôi.
Cho nên khi Lưu Mẫn đối mặt với câu hỏi của Lục Minh Húc cũng khó hiểu nói: “Bác cũng không rõ nữa, thế nhưng bố của các cháu có nói nếu như ở trong phòng chán quá thì có thể xuống nhà chơi một lúc!”
“Xuống sân chơi sao ạ?” Ngoại trừ Lục Minh Húc cùng với ba cô nhóc thì mấy tên nhóc còn lại đều phi tới cửa sổ sát đất ở phòng khách.
Xuyên qua cửa sổ sát đất ở tầng 16, bọn họ có thể nhìn rõ ở dưới sân chơi gần đó có tận mười mấy người bảo vệ.
Đôi mắt của Lục Vũ Lý khẽ chuyển, kéo mấy em trai vào nhà ăn hoa quả, Trong phòng khách, Lục Minh Húc đang an ủi ba em gái: “Các em cứ yên tâm! Bố mẹ đã sắp xếp rất nhiều bảo vệ ở trong khu của chúng ta nên an toàn trong khu chúng ta vẫn rất cao, chắc chắn người xấu không thể xông vào được đâu”
“Thật vậy sao?” Ba cô gái nửa tin nửa ngờ.
“Đương nhiên là thật rồi, mẹ còn cố ý cử thêm rất nhiều cao thủ ở công ty tới bảo vệ chúng ta nữa! Đúng rồi, ngày mai bác hai kết hôn rồi, các em chính ba hoa đồng nhỏ đấy! Sau khi ăn hoa quả xong thì mau đi thử quần áo mà mẹ cho nhé, có được không?” Lục Minh Húc là anh cả nên rất có kiên nhẫn.
Mấy cô gái nhỏ vừa nghe được đi thử quần áo đẹp thì vô cùng vui vẻ: “Vâng ạ, bọn em rất tin tưởng anh trai!”
Trong khi Lục Minh Húc là anh cả thì đã cẩn thận và chu đáo ngay từ khi còn nhỏ thì Lục Vũ Lý lại chợt nảy ra một suy nghĩ.
Cậu dùng cây tăm xiên một miếng táo, nhỏ giọng nói: “Anh vừa nghĩ ra một trò chơi kích thích lắm, các em có muốn chơi không?”
“Trò chơi gì ạ?” Mấy tên nhóc còn lại vô cùng tò mò.
Lục Vũ Lý đem miếng táo nhét nốt vào miệng, nhai nuốt xong thì Các em cũng thấy dưới lầu có rất nhiều bảo vệ cùng với vệ sĩ mặc quần áo bình thường đúng không. Vậy chúng ta phân công nhau hành động xem ai có thể phá tan phòng tuyến của bọn họ trước được không?”
Lục Tấn Khang và Lục Vũ Bách vừa nghe thấy thì hai mắt sáng lên, nghe thấy trò chơi này cũng không tệ lắm!
Thế nhưng Lục Vũ Tuấn có chút lo lắng nói: “Thế nhưng nếu bố mẹ đã phái nhiều người bảo vệ như vậy chứng tỏ đối phương rất lợi hại, nếu chúng ta trốn ra như vậy thì sẽ gặp nguy hiểm đấy!”
Lục Vũ Lý trợn trắng mắt nói: “Tam Bảo, em là thiên tài về y học đúng là phí của! Chúng ta cải trang là được không phải sao? Em không muốn nhìn chú của em thổ lộ, an ủi chú của em sao”
“Này” Lục Vũ Tuấn nghĩ tới Khúc Lăng Cường thì cắn chặt răng nói: “Được, em đồng ý tham gia trò chơi”
Nhìn thấy tất cả mọi người đều nhất trí thì Lục Vũ Lý vẫy tay với bọn họ: “Đi, lên tầng lấy đạo cụ”
Bọn họ mới 7 tuổi nên đương nhiên là cảm thấy tò mò với những nguy hiểm kích thích gì đó.
Lục Minh Húc trừng mắt nhìn Lục Vũ Lý một cái: “Đều là chuyện tốt em làm ra đấy, biết rõ các em gái nhát gan, còn không giữ mồm giữ miệng nói lung tung.”
Lưu Mẫn lúc này đang trong nhà bếp bổ hoa quả cho bọn họ, nghe được tiếng khóc của Vũ Tuệ liền đi ra: “Có chuyện gì?”
Lúc nãy, chị ấy đang ở trong bếp rửa hoa quả nên không nghe rõ Lục Vũ Lý hỏi gì.
Lục Minh Húc nói: “Bác Lưu Mẫn, bố mẹ cháu có nói gì với bác không ạ? Vì sao đột nhiên lại không cho chúng cháu đi học thêm nữa?”
Thật ra Lưu Mẫn cũng không biết nhiều lắm, lúc sáng trước khi Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy đi ra ngoài thì đã phân phó chị ấy rằng sau khi lũ trẻ về nhà thì tuyệt đối không được để bọn chúng rời khỏi khu Ánh Trăng.
Nếu như ở trong nhà chán quá thì có thể cho chúng xuống nhà chơi một lúc cũng được.
Tính bảo mật của khu Ánh Trăng đã được nâng cấp lên mức cao nhất kể từ hôm nay. Hai vợ chồng bọn họ lại tăng số người lên gấp đôi.
Cho nên khi Lưu Mẫn đối mặt với câu hỏi của Lục Minh Húc cũng khó hiểu nói: “Bác cũng không rõ nữa, thế nhưng bố của các cháu có nói nếu như ở trong phòng chán quá thì có thể xuống nhà chơi một lúc!”
“Xuống sân chơi sao ạ?” Ngoại trừ Lục Minh Húc cùng với ba cô nhóc thì mấy tên nhóc còn lại đều phi tới cửa sổ sát đất ở phòng khách.
Xuyên qua cửa sổ sát đất ở tầng 16, bọn họ có thể nhìn rõ ở dưới sân chơi gần đó có tận mười mấy người bảo vệ.
Đôi mắt của Lục Vũ Lý khẽ chuyển, kéo mấy em trai vào nhà ăn hoa quả, Trong phòng khách, Lục Minh Húc đang an ủi ba em gái: “Các em cứ yên tâm! Bố mẹ đã sắp xếp rất nhiều bảo vệ ở trong khu của chúng ta nên an toàn trong khu chúng ta vẫn rất cao, chắc chắn người xấu không thể xông vào được đâu”
“Thật vậy sao?” Ba cô gái nửa tin nửa ngờ.
“Đương nhiên là thật rồi, mẹ còn cố ý cử thêm rất nhiều cao thủ ở công ty tới bảo vệ chúng ta nữa! Đúng rồi, ngày mai bác hai kết hôn rồi, các em chính ba hoa đồng nhỏ đấy! Sau khi ăn hoa quả xong thì mau đi thử quần áo mà mẹ cho nhé, có được không?” Lục Minh Húc là anh cả nên rất có kiên nhẫn.
Mấy cô gái nhỏ vừa nghe được đi thử quần áo đẹp thì vô cùng vui vẻ: “Vâng ạ, bọn em rất tin tưởng anh trai!”
Trong khi Lục Minh Húc là anh cả thì đã cẩn thận và chu đáo ngay từ khi còn nhỏ thì Lục Vũ Lý lại chợt nảy ra một suy nghĩ.
Cậu dùng cây tăm xiên một miếng táo, nhỏ giọng nói: “Anh vừa nghĩ ra một trò chơi kích thích lắm, các em có muốn chơi không?”
“Trò chơi gì ạ?” Mấy tên nhóc còn lại vô cùng tò mò.
Lục Vũ Lý đem miếng táo nhét nốt vào miệng, nhai nuốt xong thì Các em cũng thấy dưới lầu có rất nhiều bảo vệ cùng với vệ sĩ mặc quần áo bình thường đúng không. Vậy chúng ta phân công nhau hành động xem ai có thể phá tan phòng tuyến của bọn họ trước được không?”
Lục Tấn Khang và Lục Vũ Bách vừa nghe thấy thì hai mắt sáng lên, nghe thấy trò chơi này cũng không tệ lắm!
Thế nhưng Lục Vũ Tuấn có chút lo lắng nói: “Thế nhưng nếu bố mẹ đã phái nhiều người bảo vệ như vậy chứng tỏ đối phương rất lợi hại, nếu chúng ta trốn ra như vậy thì sẽ gặp nguy hiểm đấy!”
Lục Vũ Lý trợn trắng mắt nói: “Tam Bảo, em là thiên tài về y học đúng là phí của! Chúng ta cải trang là được không phải sao? Em không muốn nhìn chú của em thổ lộ, an ủi chú của em sao”
“Này” Lục Vũ Tuấn nghĩ tới Khúc Lăng Cường thì cắn chặt răng nói: “Được, em đồng ý tham gia trò chơi”
Nhìn thấy tất cả mọi người đều nhất trí thì Lục Vũ Lý vẫy tay với bọn họ: “Đi, lên tầng lấy đạo cụ”
Bọn họ mới 7 tuổi nên đương nhiên là cảm thấy tò mò với những nguy hiểm kích thích gì đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.