9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Chương 1425
Nhất Phiến Thu Diệp
14/11/2021
“Tổng giám đốc Lục nói không sai, con nít còn nhỏ mà có lòng dạ độc ác như thế nên đưa vào trung tâm cải tạo!”
“Đúng, đúng, một đứa muốn đẩy em gái mình xuống sông chết đuối, dù sao cũng nên đưa đi trung tâm cải tạo để dạy dỗ một thời gian, nếu không sau này trưởng thành sẽ hư mất!”
Người trong thôn bảy mồm tám lưỡi bắt đầu thảo luận, nhưng đều thống nhất quan điểm là đưa Tôn Mỹ Dao đi trung tâm cải tạo.
Người trong thôn bảy mồm tám lưỡi bắt đầu thảo luận, nhưng đều thống nhất quan điểm là đưa Tôn Mỹ Dao đi trung tâm cải tạo.
Lúc này, sắc mặt của Mã Tư Khiết không còn chút máu, cô ta run rẩy nắm tay Diệp Minh Quân: “Minh Quân, làm ơn hãy cứu Mỹ Dao!” . Ngôn Tình Hài
Hai người là vợ chồng, hơn nữa trong bụng cô ta đang mang thai con trai của mình, Diệp Minh Quân có chút không đành lòng, tuy nhiên anh ta không muốn cũng không dám mở miệng năn nỉ thay Tôn Mỹ Dao.
Thật buồn cười, ông chủ lớn đã lên tiếng, hôm nay không đưa Tôn Mỹ Dao vào trung tâm cải tạo sẽ rút vốn đầu tư của thôn, chuyện này liên quan tới lợi ích của tất cả người dân trong thôn.
Vì Tôn Mỹ Dao mà đắc tội với ông chủ lớn, vậy sau này Diệp Minh Quân anh ta đừng mong sống ở La Trại Câu nữa.
Cho nên, anh ta đỡ lấy Mã Tư Khiết, chậm rãi nói: “Con bé Mỹ Dao thực sự quá bướng bỉnh, đi trung tâm cải tạo được dạy dỗ thêm, tôi nghĩ cũng tốt.”
Do đó anh ta chỉ đỡ lấy Mã Tư Khiết rồi chậm rãi nói: “Yên tâm đi, sau khi con bé vào đó, tôi sẽ thường xuyên đi thăm nó. Chúng ta có thể ặng ít quà cho giáo viên trong đó nhờ họ chăm sóc Mỹ Dao nhiều hơn là được!”
“Diệp Minh Quân, Mỹ Dao là con gái của tôi, thế mà anh cũng giống như họ, muốn bắt con bé tới trung tâm cải tạo sao?”
Sắc mặt Diệp Minh Quân tối sầm: “Mã Tư Khiết, cô c; Jì? Là con bé đẩy Bảo Châu xuống sông, tôi đã hết lòng với con bé rì Mã Tư Khiết nghe lời Diệp Minh Quân nói, lần này cô ta chợt nghĩ đến Diệp Bảo Châu, đúng, mọi chuyện đều do con ranh Diệp Bảo Châu.
Nếu chẳng phải tại nó, ông chủ lớn chắc chắn sẽ không nhắm vào Mỹ Dao.
Nghĩ tới đây, Mã Tư Khiết đẩy Diệp Minh Quân ra và chạy tới ôm Diệp Bảo Châu, muốn năn nỉ con bé hãy tha thứ cho con gái mình.
Có điều, tay cô ta còn chưa chạm vào Diệp Bảo Châu, đã bị Lục Tấn Khang đá văng ra: “Dì muốn làm gì?”
Lục Tấn Khang bảo vệ Bảo Châu sau lưng mình.
Tay Mã Tư Khiết bị đá mạnh, mu bàn tay hơi sưng đỏ, cô ta nhịn đau giải thích: “Dì, dì chỉ muốn năn nỉ Bảo Châu bỏ qua cho chị con bé thôi mà”
Lục Tấn Khang cất giọng lạnh lùng: “Chuyện này hoàn toàn không liên quan gì tới Bảo Châu, em ấy không biết gì cả. Là chúng tôi muốn đưa con gái dì đến trung tâm cải tạo”
Nhìn ánh mắt non nớt nhưng kiên định, lạnh lẽo của cậu bé, Mã Tư Khiết nhất thời ngồi phịch xuống đất.
Cuối cùng, cảnh sát dẫn Tôn Mỹ Dao đi.
Mã Tư Khiết khóc đến ngất đi.
Thật ra thì, chuyện này tuy lớn mà nhỏ, nếu ông chủ lớn không kiên quyết yêu cầu, theo thói quen của người dân trong thôn, chuyện này cùng lắm thì phê bình Tôn Mỹ Dao vài câu coi như xong.
Tuy nhiên, ông chủ lớn như Lục Khải Vũ tham gia vào thì khác.
Khoảng đầu tư của Tập đoàn nhà họ Lục vào La Trại Câu đã thúc đẩy sự phát triển kinh tế của thị trấn và mang lại nhiều thành tích cho thị trưởng.
Vì thế sau khi Tôn Mỹ Dao bị bắt, chưa được mấy ngày đã bị đưa vào trung tâm cải tạo, bị xử chịu sự quản chế của trung tâm cải tạo trong một năm.
“Đúng, đúng, một đứa muốn đẩy em gái mình xuống sông chết đuối, dù sao cũng nên đưa đi trung tâm cải tạo để dạy dỗ một thời gian, nếu không sau này trưởng thành sẽ hư mất!”
Người trong thôn bảy mồm tám lưỡi bắt đầu thảo luận, nhưng đều thống nhất quan điểm là đưa Tôn Mỹ Dao đi trung tâm cải tạo.
Người trong thôn bảy mồm tám lưỡi bắt đầu thảo luận, nhưng đều thống nhất quan điểm là đưa Tôn Mỹ Dao đi trung tâm cải tạo.
Lúc này, sắc mặt của Mã Tư Khiết không còn chút máu, cô ta run rẩy nắm tay Diệp Minh Quân: “Minh Quân, làm ơn hãy cứu Mỹ Dao!” . Ngôn Tình Hài
Hai người là vợ chồng, hơn nữa trong bụng cô ta đang mang thai con trai của mình, Diệp Minh Quân có chút không đành lòng, tuy nhiên anh ta không muốn cũng không dám mở miệng năn nỉ thay Tôn Mỹ Dao.
Thật buồn cười, ông chủ lớn đã lên tiếng, hôm nay không đưa Tôn Mỹ Dao vào trung tâm cải tạo sẽ rút vốn đầu tư của thôn, chuyện này liên quan tới lợi ích của tất cả người dân trong thôn.
Vì Tôn Mỹ Dao mà đắc tội với ông chủ lớn, vậy sau này Diệp Minh Quân anh ta đừng mong sống ở La Trại Câu nữa.
Cho nên, anh ta đỡ lấy Mã Tư Khiết, chậm rãi nói: “Con bé Mỹ Dao thực sự quá bướng bỉnh, đi trung tâm cải tạo được dạy dỗ thêm, tôi nghĩ cũng tốt.”
Do đó anh ta chỉ đỡ lấy Mã Tư Khiết rồi chậm rãi nói: “Yên tâm đi, sau khi con bé vào đó, tôi sẽ thường xuyên đi thăm nó. Chúng ta có thể ặng ít quà cho giáo viên trong đó nhờ họ chăm sóc Mỹ Dao nhiều hơn là được!”
“Diệp Minh Quân, Mỹ Dao là con gái của tôi, thế mà anh cũng giống như họ, muốn bắt con bé tới trung tâm cải tạo sao?”
Sắc mặt Diệp Minh Quân tối sầm: “Mã Tư Khiết, cô c; Jì? Là con bé đẩy Bảo Châu xuống sông, tôi đã hết lòng với con bé rì Mã Tư Khiết nghe lời Diệp Minh Quân nói, lần này cô ta chợt nghĩ đến Diệp Bảo Châu, đúng, mọi chuyện đều do con ranh Diệp Bảo Châu.
Nếu chẳng phải tại nó, ông chủ lớn chắc chắn sẽ không nhắm vào Mỹ Dao.
Nghĩ tới đây, Mã Tư Khiết đẩy Diệp Minh Quân ra và chạy tới ôm Diệp Bảo Châu, muốn năn nỉ con bé hãy tha thứ cho con gái mình.
Có điều, tay cô ta còn chưa chạm vào Diệp Bảo Châu, đã bị Lục Tấn Khang đá văng ra: “Dì muốn làm gì?”
Lục Tấn Khang bảo vệ Bảo Châu sau lưng mình.
Tay Mã Tư Khiết bị đá mạnh, mu bàn tay hơi sưng đỏ, cô ta nhịn đau giải thích: “Dì, dì chỉ muốn năn nỉ Bảo Châu bỏ qua cho chị con bé thôi mà”
Lục Tấn Khang cất giọng lạnh lùng: “Chuyện này hoàn toàn không liên quan gì tới Bảo Châu, em ấy không biết gì cả. Là chúng tôi muốn đưa con gái dì đến trung tâm cải tạo”
Nhìn ánh mắt non nớt nhưng kiên định, lạnh lẽo của cậu bé, Mã Tư Khiết nhất thời ngồi phịch xuống đất.
Cuối cùng, cảnh sát dẫn Tôn Mỹ Dao đi.
Mã Tư Khiết khóc đến ngất đi.
Thật ra thì, chuyện này tuy lớn mà nhỏ, nếu ông chủ lớn không kiên quyết yêu cầu, theo thói quen của người dân trong thôn, chuyện này cùng lắm thì phê bình Tôn Mỹ Dao vài câu coi như xong.
Tuy nhiên, ông chủ lớn như Lục Khải Vũ tham gia vào thì khác.
Khoảng đầu tư của Tập đoàn nhà họ Lục vào La Trại Câu đã thúc đẩy sự phát triển kinh tế của thị trấn và mang lại nhiều thành tích cho thị trưởng.
Vì thế sau khi Tôn Mỹ Dao bị bắt, chưa được mấy ngày đã bị đưa vào trung tâm cải tạo, bị xử chịu sự quản chế của trung tâm cải tạo trong một năm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.