9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Chương 1431
Nhất Phiến Thu Diệp
15/11/2021
Bởi vì, chỉ có trong công ty gia chánh mới có thông tin và địa chỉ cụ thể của bảo mẫu.
Cô vội vàng gọi điện cho Lý Duy Lộc và yêu cầu Lý Duy Lộc qua đấy xem coi, đừng để Long Uy làm ra chuyện gì hấp tấp.
Ở phía đầu dây bên kia, Lý Duy Lộc lúc này đã đến công ty gia chánh, Mạc Hân Hy nghe thấy tiếng đập phá được phát ra từ trong điện thoại.
“Hân Hy, em yên tâm, có anh ở đây mà. Tập đoàn Long Thành cũng đã huy động toàn bộ mọi người và đang theo dõi toàn diện người bảo.
mẫu đó! Đã tra ra thông tin của bảo mẫu rồi. Cách Hà thành không xa, chúng ta ngay lập tức chạy đến nhà cô ta”
“Được, chúng ta giữ liên lạc bất cứ lúc nào, có cần gì thì cứ nói, bên phía tập đoàn nhà họ Lục sẽ toàn lực phối hợp với bên phía anh”
Sau khi nói xong thì cô ngắt máy, Liễu Thanh Y đã khóc đến khàn cả giọng và ôm lấy cô: “Hân Hy ơi, Hân Hy, đã cả đêm rồi, cậu nói Vân Như, con bé liệu sẽ thế nào?”
Nghĩ đến đôi má ửng hồng và nụ cười đáng yêu của con gái, Liễu Thanh Y không thể nói tiếp được nữa liền gào khóc.
“Cũng tại mình, cũng tại mình không tốt, người làm mẹ như mình mà đến con gái của mình cũng không thể bảo vệ được. Tất cả đều là lỗi mình!”
Liễu Thanh Y vừa khóc vừa giơ tay lên tát vào mặt mình, Mạc Hân Hy vội nắm lấy tay của cô ấy: “Thanh Y, cậu đừng như vậy, cậu bình tĩnh trước đi, Long Uy đã cử tất cả những người trong tập đoàn Long Thành đi kiếm rồi, Vân Như chắc chắn sẽ không sao mà”
Mẹ Liễu cũng khóc và khuyên cô ấy: “Thanh Y, con đừng có như vậy, Vân Như sẽ về sớm thôi mà”
Sau khi Long Uy đập phá trung tâm gia chánh và có được địa chỉ nhà của bảo mẫu từ trong tay của giám đốc thì liền lái xe lao đến đó.
Tất cả các nhân viên của tập đoàn Long Thành đã phát động một cuộc tìm kiếm cặn kẽ với Hà thành.
Bởi vì thân phận đặc biệt của Long Uy nên tin tức này một khi truyền ra thì lập tức lên hot search của các trang mạng tin tức lớn.
“Ai lại cả gan như vậy, lại dám cướp đi đứa con gái của tổng giám đốc tập đoàn Long Thành?”
“Tôi nghe nói là bảo mẫu sống ở nhà họ, đã bỏ một liều thuốc an thần lớn cho cô Long và một người bảo mẫu trông trẻ khác. Long Uy vào ngày hôm đó vừa đúng đi tham dự tiệc đầy tháng của con gái cậu hai nhà họ Lục, và điều đó mới cho đối phương cơ hội”
“Trời ạ, bảo mẫu giờ nay đáng sợ thế! Tôi nghe nói người bảo mẫu này là người bảo mẫu vàng được Long Uy mời đến từ công ty gia chánh có danh tiếng tốt nhất ở Hà thành nữa đấy! Từ nay về sau thì những thường dân nhỏ bé như chúng ta thì có thể làm gì đây?”
“Làm gì ư? Đương nhiên là tự mình chăm sóc con cái, không cần bảo mẫu rồi!”
“Các người cũng không thể nói như vậy, tôi nghĩ có thể là trả thù, các người hãy nghĩ xem, Long Uy trước đây là làm gì nào, có thể không có kẻ thù sao! Chắc chắn là những kẻ thù đó thừa cơ hội bắt đi con gái của anh ta để trả thù”
Từ buổi sáng, trên mạng đã bàn tán sôi nổi về việc con gái của Long Uy đã mất tích.
Sau khi Lục Khải Vũ biết tin thì cũng huy động toàn bộ nhân lực và mạnh lưới quan hệ của nhà họ Lục để giúp Long Uy tìm con gái.
Sau một hồi theo dõi và điều tra từng chút một thì cuối cùng cảnh sát cũng đã phát hiện được tung tích của người bảo mẫu đó.
Người bảo mẫu đó tầm hơn bốn mươi và rất thông minh.
Đêm đó, sau khi làm Liễu Thanh Y và dì Hoàng ngất xỉu thì cô ta đã nghênh ngang đẩy Long Vân Như ra khỏi khu phố vào khoảng tám giờ hơn.
Cô vội vàng gọi điện cho Lý Duy Lộc và yêu cầu Lý Duy Lộc qua đấy xem coi, đừng để Long Uy làm ra chuyện gì hấp tấp.
Ở phía đầu dây bên kia, Lý Duy Lộc lúc này đã đến công ty gia chánh, Mạc Hân Hy nghe thấy tiếng đập phá được phát ra từ trong điện thoại.
“Hân Hy, em yên tâm, có anh ở đây mà. Tập đoàn Long Thành cũng đã huy động toàn bộ mọi người và đang theo dõi toàn diện người bảo.
mẫu đó! Đã tra ra thông tin của bảo mẫu rồi. Cách Hà thành không xa, chúng ta ngay lập tức chạy đến nhà cô ta”
“Được, chúng ta giữ liên lạc bất cứ lúc nào, có cần gì thì cứ nói, bên phía tập đoàn nhà họ Lục sẽ toàn lực phối hợp với bên phía anh”
Sau khi nói xong thì cô ngắt máy, Liễu Thanh Y đã khóc đến khàn cả giọng và ôm lấy cô: “Hân Hy ơi, Hân Hy, đã cả đêm rồi, cậu nói Vân Như, con bé liệu sẽ thế nào?”
Nghĩ đến đôi má ửng hồng và nụ cười đáng yêu của con gái, Liễu Thanh Y không thể nói tiếp được nữa liền gào khóc.
“Cũng tại mình, cũng tại mình không tốt, người làm mẹ như mình mà đến con gái của mình cũng không thể bảo vệ được. Tất cả đều là lỗi mình!”
Liễu Thanh Y vừa khóc vừa giơ tay lên tát vào mặt mình, Mạc Hân Hy vội nắm lấy tay của cô ấy: “Thanh Y, cậu đừng như vậy, cậu bình tĩnh trước đi, Long Uy đã cử tất cả những người trong tập đoàn Long Thành đi kiếm rồi, Vân Như chắc chắn sẽ không sao mà”
Mẹ Liễu cũng khóc và khuyên cô ấy: “Thanh Y, con đừng có như vậy, Vân Như sẽ về sớm thôi mà”
Sau khi Long Uy đập phá trung tâm gia chánh và có được địa chỉ nhà của bảo mẫu từ trong tay của giám đốc thì liền lái xe lao đến đó.
Tất cả các nhân viên của tập đoàn Long Thành đã phát động một cuộc tìm kiếm cặn kẽ với Hà thành.
Bởi vì thân phận đặc biệt của Long Uy nên tin tức này một khi truyền ra thì lập tức lên hot search của các trang mạng tin tức lớn.
“Ai lại cả gan như vậy, lại dám cướp đi đứa con gái của tổng giám đốc tập đoàn Long Thành?”
“Tôi nghe nói là bảo mẫu sống ở nhà họ, đã bỏ một liều thuốc an thần lớn cho cô Long và một người bảo mẫu trông trẻ khác. Long Uy vào ngày hôm đó vừa đúng đi tham dự tiệc đầy tháng của con gái cậu hai nhà họ Lục, và điều đó mới cho đối phương cơ hội”
“Trời ạ, bảo mẫu giờ nay đáng sợ thế! Tôi nghe nói người bảo mẫu này là người bảo mẫu vàng được Long Uy mời đến từ công ty gia chánh có danh tiếng tốt nhất ở Hà thành nữa đấy! Từ nay về sau thì những thường dân nhỏ bé như chúng ta thì có thể làm gì đây?”
“Làm gì ư? Đương nhiên là tự mình chăm sóc con cái, không cần bảo mẫu rồi!”
“Các người cũng không thể nói như vậy, tôi nghĩ có thể là trả thù, các người hãy nghĩ xem, Long Uy trước đây là làm gì nào, có thể không có kẻ thù sao! Chắc chắn là những kẻ thù đó thừa cơ hội bắt đi con gái của anh ta để trả thù”
Từ buổi sáng, trên mạng đã bàn tán sôi nổi về việc con gái của Long Uy đã mất tích.
Sau khi Lục Khải Vũ biết tin thì cũng huy động toàn bộ nhân lực và mạnh lưới quan hệ của nhà họ Lục để giúp Long Uy tìm con gái.
Sau một hồi theo dõi và điều tra từng chút một thì cuối cùng cảnh sát cũng đã phát hiện được tung tích của người bảo mẫu đó.
Người bảo mẫu đó tầm hơn bốn mươi và rất thông minh.
Đêm đó, sau khi làm Liễu Thanh Y và dì Hoàng ngất xỉu thì cô ta đã nghênh ngang đẩy Long Vân Như ra khỏi khu phố vào khoảng tám giờ hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.