9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Chương 1602
Nhất Phiến Thu Diệp
27/12/2021
Đi xong rồi thì mau cút đi cho tôi!”
Bạch Lâm Yên dẫn người đi tới cửa của nhà vệ sinh tâng một, nhìn mấy dấu chân ngổn ngang đầy trên đất, sau đó lại nhìn tới gương mặt sắp nổi điên của Tô Thu Nga, trong lòng vô cùng đắc ý, vô cùng phấn khích.
“Tô Thu Nga, hôm nay mới là ngày đầu tiên thôi, vẫn còn một tuần cơ! Tôi thật sự rất thương xót cho cô nha! Cần tôi tìm người tới giúp không?”
Bạch Lâm Yên nở nụ cười vô cùng xán lạn.
“Bạch Liên Hoa, cô, hôm nay tôi liều mạng với cô!”
Khi Tiểu Bá Vương đang khó chịu và định lao vào dạy dỗ Bạch Lâm Yên, thì ngay cửa phòng rửa tay ở lầu một, đột nhiên xuất hiện ba người phụ nữ trung niên mặc đồng phục quét dọn của tập đoàn Long Thành.
“Bạn học này, xin nhường một chút!”
Một người phụ nữ trung niên nói với Bạch Lâm Yên rất lễ phép.
Bạch Lâm Yên và các bạn cùng lớp của cô ta bước sang một bên với vẻ mặt khó hiểu: “Cô là nhân viên dọn vệ sinh mà Tô Thu Nga mời tới sao?”
Theo như cô ta được biết, gia đình Tô Thu Nga tuy giàu có nhưng lại rất nghiêm khắc với anh chị em, cô ấy không thể có thêm tiền để mời nhân viên dọn dẹp, từ tâng một đến tầng năm vẫn phải quét dọn cho bằng được trong một tuần cũng cần hàng nghìn đô la!
Cô nhân viên vệ sinh cười nói: “Quản lý của chúng tôi nói rằng chính là cậu chủ thứ ba nhờ chúng tôi giúp một người bạn học tên Tô Thu Nga làm nhiệm vụ trực nhật. Cho hỏi ai trong số mọi người là Tô Thu Nga!”
Lời nói của cô nhân viên vệ sinh lập tức làm đông cứng lại nụ cười trên mặt Bạch Lâm Yên: “Cô, các cô là…?”
Lúc này cô ta mới có thể nhìn rõ nét chữ trên quần áo phía sau cô nhân viên vệ sinh, tập đoàn Long Thành và là công ty mẹ của cậu ba nhà họ Lục.
Trong hai năm gần đây, hoạt động kinh doanh của tập đoàn Long Thành đã mở rộng sang lĩnh vực dịch vụ dọn phòng và một số công ty dịch vụ dọn phòng có uy tín đã được mở tại Hà Thành.
“Cô, các cô có chắc là cậu chủ thứ ba của nhà họ Lục kêu cô đến không?”
Cô ta hoàn toàn không tin, Tô Thu Nga là một người không có dạy dỗ, miệng lưỡi thô tục, tại sao Lục Vũ Tuấn lại nhờ người giúp cô ấy chứ?
Cô nhân viên vệ sinh bật cười: “Đương nhiên, quản lý của chúng tôi đặc biệt dặn dò răng cậu ba của chúng tôi vừa mới chuyển trường, kết bạn mới. Chúng tôi phải cố gắng làm tốt, đừng làm mất thể diện của cậu ba. Cô gái nhỏ, cháu là Tô Thu Nga?”
Lời nói của cô nhân viên vệ sinh trực tiếp biến sắc mặt Bạch Lâm Yên thành màu gan lợn, cô lạnh lùng nói: “Tôi không phải”
Sau đó, cáu kỉnh, tức giận dẫn các bạn trong lớp quay lưng bỏ đi.
Trong toilet ở tầng một, Tô Thu Nga nhận ra rằng Lục Vũ Tuấn đã đặc biệt tìm cô nhân viên vệ sinh từ công ty của mẹ cậu để giúp cô ấy quét dọn vệ sinh.
Tiểu Bá Vương kích động chạy tới, năm lấy tay cô nhân viên vệ sinh vừa nói chuyện, vừa vui vẻ vừa nói: “Cô à, cháu là Tô Thu Nga. Có thật là anh Vũ Tuấn nhờ cô tới giúp cháu không? Cháu không phải là đang nằm mơ chứ?”
Bản thân Tiểu Bá Vương Tô Thu Nga đã rất dễ thương, lúc này cô ấy trông càng dễ thương hơn trong mắt cô nhân viên vệ sinh với nụ cười thân thiện trên môi.
Cô nhân viên vệ sinh nói: “Đúng vậy, chính là cậu ba đặc biệt yêu cầu chúng ta tới giúp cháu. Ngày đầu tiên chúng ta đến, cũng không biết dọn dẹp nơi nào, cháu cứ nói là được”
“Dạ, dạ, các cô dọn dẹp lầu một trước, lát nữa cháu đưa các cô lên lầu”
Nói xong, cô ấy quay đầu lại, nhìn thấy Hàn Tương Trúc và Uông Liên với vẻ mặt bối rối, vội vàng chạy tới, ôm lấy hai người.
Bạch Lâm Yên dẫn người đi tới cửa của nhà vệ sinh tâng một, nhìn mấy dấu chân ngổn ngang đầy trên đất, sau đó lại nhìn tới gương mặt sắp nổi điên của Tô Thu Nga, trong lòng vô cùng đắc ý, vô cùng phấn khích.
“Tô Thu Nga, hôm nay mới là ngày đầu tiên thôi, vẫn còn một tuần cơ! Tôi thật sự rất thương xót cho cô nha! Cần tôi tìm người tới giúp không?”
Bạch Lâm Yên nở nụ cười vô cùng xán lạn.
“Bạch Liên Hoa, cô, hôm nay tôi liều mạng với cô!”
Khi Tiểu Bá Vương đang khó chịu và định lao vào dạy dỗ Bạch Lâm Yên, thì ngay cửa phòng rửa tay ở lầu một, đột nhiên xuất hiện ba người phụ nữ trung niên mặc đồng phục quét dọn của tập đoàn Long Thành.
“Bạn học này, xin nhường một chút!”
Một người phụ nữ trung niên nói với Bạch Lâm Yên rất lễ phép.
Bạch Lâm Yên và các bạn cùng lớp của cô ta bước sang một bên với vẻ mặt khó hiểu: “Cô là nhân viên dọn vệ sinh mà Tô Thu Nga mời tới sao?”
Theo như cô ta được biết, gia đình Tô Thu Nga tuy giàu có nhưng lại rất nghiêm khắc với anh chị em, cô ấy không thể có thêm tiền để mời nhân viên dọn dẹp, từ tâng một đến tầng năm vẫn phải quét dọn cho bằng được trong một tuần cũng cần hàng nghìn đô la!
Cô nhân viên vệ sinh cười nói: “Quản lý của chúng tôi nói rằng chính là cậu chủ thứ ba nhờ chúng tôi giúp một người bạn học tên Tô Thu Nga làm nhiệm vụ trực nhật. Cho hỏi ai trong số mọi người là Tô Thu Nga!”
Lời nói của cô nhân viên vệ sinh lập tức làm đông cứng lại nụ cười trên mặt Bạch Lâm Yên: “Cô, các cô là…?”
Lúc này cô ta mới có thể nhìn rõ nét chữ trên quần áo phía sau cô nhân viên vệ sinh, tập đoàn Long Thành và là công ty mẹ của cậu ba nhà họ Lục.
Trong hai năm gần đây, hoạt động kinh doanh của tập đoàn Long Thành đã mở rộng sang lĩnh vực dịch vụ dọn phòng và một số công ty dịch vụ dọn phòng có uy tín đã được mở tại Hà Thành.
“Cô, các cô có chắc là cậu chủ thứ ba của nhà họ Lục kêu cô đến không?”
Cô ta hoàn toàn không tin, Tô Thu Nga là một người không có dạy dỗ, miệng lưỡi thô tục, tại sao Lục Vũ Tuấn lại nhờ người giúp cô ấy chứ?
Cô nhân viên vệ sinh bật cười: “Đương nhiên, quản lý của chúng tôi đặc biệt dặn dò răng cậu ba của chúng tôi vừa mới chuyển trường, kết bạn mới. Chúng tôi phải cố gắng làm tốt, đừng làm mất thể diện của cậu ba. Cô gái nhỏ, cháu là Tô Thu Nga?”
Lời nói của cô nhân viên vệ sinh trực tiếp biến sắc mặt Bạch Lâm Yên thành màu gan lợn, cô lạnh lùng nói: “Tôi không phải”
Sau đó, cáu kỉnh, tức giận dẫn các bạn trong lớp quay lưng bỏ đi.
Trong toilet ở tầng một, Tô Thu Nga nhận ra rằng Lục Vũ Tuấn đã đặc biệt tìm cô nhân viên vệ sinh từ công ty của mẹ cậu để giúp cô ấy quét dọn vệ sinh.
Tiểu Bá Vương kích động chạy tới, năm lấy tay cô nhân viên vệ sinh vừa nói chuyện, vừa vui vẻ vừa nói: “Cô à, cháu là Tô Thu Nga. Có thật là anh Vũ Tuấn nhờ cô tới giúp cháu không? Cháu không phải là đang nằm mơ chứ?”
Bản thân Tiểu Bá Vương Tô Thu Nga đã rất dễ thương, lúc này cô ấy trông càng dễ thương hơn trong mắt cô nhân viên vệ sinh với nụ cười thân thiện trên môi.
Cô nhân viên vệ sinh nói: “Đúng vậy, chính là cậu ba đặc biệt yêu cầu chúng ta tới giúp cháu. Ngày đầu tiên chúng ta đến, cũng không biết dọn dẹp nơi nào, cháu cứ nói là được”
“Dạ, dạ, các cô dọn dẹp lầu một trước, lát nữa cháu đưa các cô lên lầu”
Nói xong, cô ấy quay đầu lại, nhìn thấy Hàn Tương Trúc và Uông Liên với vẻ mặt bối rối, vội vàng chạy tới, ôm lấy hai người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.