9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Chương 160
Nhất Phiến Thu Diệp
07/04/2021
Mạc Hân Hy cong môi bất mãn: “Anh quay video kiểu gì mà nhìn em xấu như vậy?”
“Xấu sao?” Lục Khải Vũ nghiêm túc xem lại video một lần nữa, sau đó anh khẳng định chắc chắn: “Không xấu chút nào, anh thấy rất đẹp. Vợ của Lục Khải Vũ là người xinh đẹp nhất”.
Sau khi nghe câu nói của anh, Mạc Hân Hy rùng mình một cái.
“Làm sao vậy? Em lạnh à?” Lục Khải Vũ quan tâm hỏi.
Mạc Hân Hy liếc mắt nhìn anh: “Không lạnh, chỉ là toàn thân nổi da gà.” “Tại sao lại nổi da gà?” Lục Khải Vũ hỏi lại với vẻ mặt khó hiểu.
Nhìn thấy vẻ mặt hồn nhiên của Lục Khải Vũ, cô đoán là anh không hề nhận ra được rằng lời anh vừa nói nghe rất buồn nôn. Mạc Hân Hy hoàn toàn bị đánh bại.
“Không có chuyện gì đâu, nhanh đi thôi.”
Trong lúc chờ đèn đỏ trên đường, Lục Khải Vũ lại nắm lấy tay cô: “Bà xã, sao em lại biết gia đình nhà Lý Mộc Tháp?”
Mạc Hân Hy rút tay ra: “Chủ tịch Lục, anh lại quên hợp đồng giữa chúng ta rồi sao?”
Lục Khải Vũ nghiêng đầu nhìn cô: “Anh không quên, nhưng sao em có thể gọi anh là chồng mà anh lại không thể gọi là em là bà xã?”
“Lục Khải Vũ, em gọi anh là chồng khi nào hả?” Mạc Hân Hy nhìn anh chằm chằm, cao giọng hỏi.
Lục Khải Vũ chậm rãi lấy điện thoại bấm vào đoạn video, giọng nói của ra, Mạc Hân Hy trong điện thoại phát ra: “Ngoài ra, bố của Mộc Tháp nếu không ngại thì có thể đến công ty chồng tôi làm nhân viên bảo vệ.”
“Bà xã, đây chính xác là giọng của em mà.”
Mạc Hân Hy tức giận vươn tay định cướp lấy di động: “Lục Khải Vũ, anh đúng là xấu tính.”
Bàn tay của Lục Khải Vũ co lại về phía sau, Mạc Hân Hy mất đà, cả người nhào vào khoảng không rồi nằm gọn trong vòng tay của Lục Khải Vũ.
Cô vừa ngẩng đầu lên đã bị Lục Khải Vũ hôn nhẹ lên môi một cái.
“Lục Khải Vũ, anh…” Mạc Hân Hy vội vã ngồi thẳng dậy, hai má đỏ ửng lên.
Vừa lúc đèn giao thông trước mặt chuyển sang màu xanh, Lục Khải Vũ nhìn lén cô một cái rồi hớn hở khởi động xe.
Dọc đường đi, Mạc Hân Hy cứ nhìn ra ngoài cửa sổ xe, cô không nói lời nào với anh.
Cô có chút bối rối, nụ hôn lướt qua của Lục Khải Vũ khiến tim cô đập nhanh hơn, trong lòng dâng lên một cảm giác ngọt ngào hạnh phúc, thậm chí còn có chút khao khát được anh hôn lại một lân nữa.
Mạc Hân Hy Vân tự vỗ vỗ vào má mình, cô nhất định là điên rồi!
Trở lại nhà họ Lục thì đã là chín giờ bốn mươi phút tối.
Mẹ Lục vẫn đang ngồi trong phòng khách xem tỉ vi.
“Mẹ, sao mẹ vẫn còn chưa ngủ?”
Lục Khải Vũ có chút ngạc nhiên.
Mẹ Lục ngáp dài đứng dậy nhìn Lục Khải Vũ: “Mẹ nghe Mộc Lam nói hai đứa mang một đứa bé đi viện, còn quay video gửi cho con bé. Có chuyện gì vậy?
“Không có chuyện gì cả, chỉ là đi ngang qua gặp nên nhân tiện giúp đỡ thôi.” Lục Khải Vũ giải thích ngắn gọn.
“Xấu sao?” Lục Khải Vũ nghiêm túc xem lại video một lần nữa, sau đó anh khẳng định chắc chắn: “Không xấu chút nào, anh thấy rất đẹp. Vợ của Lục Khải Vũ là người xinh đẹp nhất”.
Sau khi nghe câu nói của anh, Mạc Hân Hy rùng mình một cái.
“Làm sao vậy? Em lạnh à?” Lục Khải Vũ quan tâm hỏi.
Mạc Hân Hy liếc mắt nhìn anh: “Không lạnh, chỉ là toàn thân nổi da gà.” “Tại sao lại nổi da gà?” Lục Khải Vũ hỏi lại với vẻ mặt khó hiểu.
Nhìn thấy vẻ mặt hồn nhiên của Lục Khải Vũ, cô đoán là anh không hề nhận ra được rằng lời anh vừa nói nghe rất buồn nôn. Mạc Hân Hy hoàn toàn bị đánh bại.
“Không có chuyện gì đâu, nhanh đi thôi.”
Trong lúc chờ đèn đỏ trên đường, Lục Khải Vũ lại nắm lấy tay cô: “Bà xã, sao em lại biết gia đình nhà Lý Mộc Tháp?”
Mạc Hân Hy rút tay ra: “Chủ tịch Lục, anh lại quên hợp đồng giữa chúng ta rồi sao?”
Lục Khải Vũ nghiêng đầu nhìn cô: “Anh không quên, nhưng sao em có thể gọi anh là chồng mà anh lại không thể gọi là em là bà xã?”
“Lục Khải Vũ, em gọi anh là chồng khi nào hả?” Mạc Hân Hy nhìn anh chằm chằm, cao giọng hỏi.
Lục Khải Vũ chậm rãi lấy điện thoại bấm vào đoạn video, giọng nói của ra, Mạc Hân Hy trong điện thoại phát ra: “Ngoài ra, bố của Mộc Tháp nếu không ngại thì có thể đến công ty chồng tôi làm nhân viên bảo vệ.”
“Bà xã, đây chính xác là giọng của em mà.”
Mạc Hân Hy tức giận vươn tay định cướp lấy di động: “Lục Khải Vũ, anh đúng là xấu tính.”
Bàn tay của Lục Khải Vũ co lại về phía sau, Mạc Hân Hy mất đà, cả người nhào vào khoảng không rồi nằm gọn trong vòng tay của Lục Khải Vũ.
Cô vừa ngẩng đầu lên đã bị Lục Khải Vũ hôn nhẹ lên môi một cái.
“Lục Khải Vũ, anh…” Mạc Hân Hy vội vã ngồi thẳng dậy, hai má đỏ ửng lên.
Vừa lúc đèn giao thông trước mặt chuyển sang màu xanh, Lục Khải Vũ nhìn lén cô một cái rồi hớn hở khởi động xe.
Dọc đường đi, Mạc Hân Hy cứ nhìn ra ngoài cửa sổ xe, cô không nói lời nào với anh.
Cô có chút bối rối, nụ hôn lướt qua của Lục Khải Vũ khiến tim cô đập nhanh hơn, trong lòng dâng lên một cảm giác ngọt ngào hạnh phúc, thậm chí còn có chút khao khát được anh hôn lại một lân nữa.
Mạc Hân Hy Vân tự vỗ vỗ vào má mình, cô nhất định là điên rồi!
Trở lại nhà họ Lục thì đã là chín giờ bốn mươi phút tối.
Mẹ Lục vẫn đang ngồi trong phòng khách xem tỉ vi.
“Mẹ, sao mẹ vẫn còn chưa ngủ?”
Lục Khải Vũ có chút ngạc nhiên.
Mẹ Lục ngáp dài đứng dậy nhìn Lục Khải Vũ: “Mẹ nghe Mộc Lam nói hai đứa mang một đứa bé đi viện, còn quay video gửi cho con bé. Có chuyện gì vậy?
“Không có chuyện gì cả, chỉ là đi ngang qua gặp nên nhân tiện giúp đỡ thôi.” Lục Khải Vũ giải thích ngắn gọn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.