9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Chương 1677
Nhất Phiến Thu Diệp
16/01/2022
Nếu những gì ông vừa nghe là đúng và không có bất cứ hiểu lầm gì thì cậu ba nhà họ Lục này muốn mua toàn bộ gia sản của gia đình ông ở huyện Thủy Nguyên!
Lục Vũ Tuấn nhìn ông chằm chằm, môi mỏng khẽ mở, giọng nói lãnh đạm: “Không phải ông dựa vào nhà có tiền muốn ép Tương Trúc lấy con trai ông sao? Bây giờ gia đình ông sắp hết tiền rồi, để tôi xem xem, ông làm gì để con trai ông đính hôn với Tương Trúc!”
Cha của Tống Hàn liếc nhìn Hàn Tương Trúc, lại nhìn Lục Vũ Tuấn: “Cậu Lục nói vậy là có ý gì? Hàn Tương Trúc, cháu với cậu ta có quan hệ gì?”
Mặc dù con bé Hàn Tương Trúc này thực sự rất xinh đẹp.
Tuy nhiên, dựa vào tuổi đời, kinh nghiệm và kiến thức của Tống Đức Phúc, với xuất thân và địa vị của nhà họ Lục sẽ không bao giờ cho phép con trai họ đi thích con gái của bảo mẫu.
Lục Vũ Tuấn hừ lạnh: “Tôi và Tương Trúc có quan hệ gì, sao phải nói cho ông biết? Lục Vũ Tuấn tôi hôm nay sẽ bỏ xuống, nếu ông muốn giữ gia sản của nhà họ Tống ở huyện Thủy Nguyên, thì ông mau đem con trai của ông rời khỏi đây cho tôi, tránh xa Hàn Tương Trúc, sau này không được phép liên lạc với Hàn Tương Trúc, nếu không thì…”
Vừa nói cậu vừa hờ hững liếc nhìn Tống Hàn: “Vài phút nữa tôi sẽ làm gia đình ông phá sản!”
Nói xong, cậu trực tiếp vươn tay ôm Hàn Tương Trúc bước ra ngoài cửa: “Tương Trúc, chúng ta đi thôi!”
Anh Vũ Tuấn giận rồi, Hàn Tương Trúc cùng cậu lớn lên, có thể cảm nhận rõ ràng Lục Vũ Tuấn luôn ôn nhu tao nhã đang tức giận.
Cô không dám nói gì, chỉ có thể để anh nắm tay bước tới chiếc Rolls Royce màu đen ngoài cửa, khiến cả nhà họ Lưu kinh ngạc.
Mãi đến khi chú Lý lái xe ra mở cửa, cô mới ngập ngừng rụt rè nói: “Cái đó, anh Vũ Tuấn, cặp sách của em vẫn để ở nhà cậu em!”
Lục Vũ Tuấn liếc cô một cái rồi chỉ vào xe, giọng nói vẫn lãnh đạm: “Em vào trước đi!”
Sau đó, cậu quay người đi đến cổng nhà họ Lưu, qua cổng nói với Lưu Lệ: “Cô, khi nào thì cô trở về Hà Thành?”
Lưu Lệ sửng sốt một chút, trong tình cảnh này bà nhất định phải giải thích rõ ràng với anh trai và chị dâu.
Cô không thể rời đi lúc này: “Vũ Tuấn, các cậu đi trước đi, ngày mai hoặc ngày mốt cô tự bắt xe xe về được rồi!”
“Vậy thì phiền cô lấy cặp sách của Tương Trúc cho con.
Em ấy còn rất nhiều bài tập phải làm!”
Đối với Lưu Lệ, trong lòng cậu vẫn còn tức giận.
Đúng vậy, bà là mẹ của Tương Trúc, là người thân nhất với Tương Trúc trên đời này, nhưng bà cũng không thể làm như: vậy, Tương Trúc mới mười bảy tuổi bà đã muốn con gái đính hôn. . ngôn tình hoàn
Đối với vẻ mặt lạnh nhạt của Lục Vũ Tuấn, Lưu Lệ không dám nói gì, nhanh chóng quay người xuống cầu thang thu dọn sách vở của Hàn Tương Trúc, bỏ vào cặp sách rồi cầm lên.
Lục Vũ Tuấn tiến lên vài bước, cầm lấy cặp sách, giọng điệu trầm xuống: “Cô à, con với Tương Trúc đi trước, cô không cần lo lắng”
Nói xong cũng không nhìn lại, đi thẳng tới trước xe, lên xe rời đi.
Sự xuất hiện của chiếc Rolls Royce của nhà họ Lục đã sớm đã thu hút sự chú ý của nhiều người trong gia đình họ Lưu.
Lúc này, tại cổng nhà họ Lưu đã chật cứng người.
Lục Vũ Tuấn nhìn ông chằm chằm, môi mỏng khẽ mở, giọng nói lãnh đạm: “Không phải ông dựa vào nhà có tiền muốn ép Tương Trúc lấy con trai ông sao? Bây giờ gia đình ông sắp hết tiền rồi, để tôi xem xem, ông làm gì để con trai ông đính hôn với Tương Trúc!”
Cha của Tống Hàn liếc nhìn Hàn Tương Trúc, lại nhìn Lục Vũ Tuấn: “Cậu Lục nói vậy là có ý gì? Hàn Tương Trúc, cháu với cậu ta có quan hệ gì?”
Mặc dù con bé Hàn Tương Trúc này thực sự rất xinh đẹp.
Tuy nhiên, dựa vào tuổi đời, kinh nghiệm và kiến thức của Tống Đức Phúc, với xuất thân và địa vị của nhà họ Lục sẽ không bao giờ cho phép con trai họ đi thích con gái của bảo mẫu.
Lục Vũ Tuấn hừ lạnh: “Tôi và Tương Trúc có quan hệ gì, sao phải nói cho ông biết? Lục Vũ Tuấn tôi hôm nay sẽ bỏ xuống, nếu ông muốn giữ gia sản của nhà họ Tống ở huyện Thủy Nguyên, thì ông mau đem con trai của ông rời khỏi đây cho tôi, tránh xa Hàn Tương Trúc, sau này không được phép liên lạc với Hàn Tương Trúc, nếu không thì…”
Vừa nói cậu vừa hờ hững liếc nhìn Tống Hàn: “Vài phút nữa tôi sẽ làm gia đình ông phá sản!”
Nói xong, cậu trực tiếp vươn tay ôm Hàn Tương Trúc bước ra ngoài cửa: “Tương Trúc, chúng ta đi thôi!”
Anh Vũ Tuấn giận rồi, Hàn Tương Trúc cùng cậu lớn lên, có thể cảm nhận rõ ràng Lục Vũ Tuấn luôn ôn nhu tao nhã đang tức giận.
Cô không dám nói gì, chỉ có thể để anh nắm tay bước tới chiếc Rolls Royce màu đen ngoài cửa, khiến cả nhà họ Lưu kinh ngạc.
Mãi đến khi chú Lý lái xe ra mở cửa, cô mới ngập ngừng rụt rè nói: “Cái đó, anh Vũ Tuấn, cặp sách của em vẫn để ở nhà cậu em!”
Lục Vũ Tuấn liếc cô một cái rồi chỉ vào xe, giọng nói vẫn lãnh đạm: “Em vào trước đi!”
Sau đó, cậu quay người đi đến cổng nhà họ Lưu, qua cổng nói với Lưu Lệ: “Cô, khi nào thì cô trở về Hà Thành?”
Lưu Lệ sửng sốt một chút, trong tình cảnh này bà nhất định phải giải thích rõ ràng với anh trai và chị dâu.
Cô không thể rời đi lúc này: “Vũ Tuấn, các cậu đi trước đi, ngày mai hoặc ngày mốt cô tự bắt xe xe về được rồi!”
“Vậy thì phiền cô lấy cặp sách của Tương Trúc cho con.
Em ấy còn rất nhiều bài tập phải làm!”
Đối với Lưu Lệ, trong lòng cậu vẫn còn tức giận.
Đúng vậy, bà là mẹ của Tương Trúc, là người thân nhất với Tương Trúc trên đời này, nhưng bà cũng không thể làm như: vậy, Tương Trúc mới mười bảy tuổi bà đã muốn con gái đính hôn. . ngôn tình hoàn
Đối với vẻ mặt lạnh nhạt của Lục Vũ Tuấn, Lưu Lệ không dám nói gì, nhanh chóng quay người xuống cầu thang thu dọn sách vở của Hàn Tương Trúc, bỏ vào cặp sách rồi cầm lên.
Lục Vũ Tuấn tiến lên vài bước, cầm lấy cặp sách, giọng điệu trầm xuống: “Cô à, con với Tương Trúc đi trước, cô không cần lo lắng”
Nói xong cũng không nhìn lại, đi thẳng tới trước xe, lên xe rời đi.
Sự xuất hiện của chiếc Rolls Royce của nhà họ Lục đã sớm đã thu hút sự chú ý của nhiều người trong gia đình họ Lưu.
Lúc này, tại cổng nhà họ Lưu đã chật cứng người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.