9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Chương 681: Để tôi đi Đào Lệ Mẫn nói có cách giúp họ dành được bản quyền về
Nhất Phiến Thu Diệp
18/06/2021
Vì vậy Long Anh Vũ mới đồng ý đến gặp mặt cô ta.
Hai người ngồi trò chuyện rất vui vẻ trong một nhà hàng gần đó.
Điều mà Long Anh Vũ không ngờ đến đó là Đào Lệ Mẫn vậy mà lại chính là mối tình đầu của Khúc Lăng Cường.
Mặc dù hiện tại Lư Tử Tín và vợ chồng Lục Khải Vũ đã nhận nhau, nhưng địa vị của Khúc Lăng Cường trong lòng anh từ trước đến nay không ai có thể thay thế được. Thông qua Khúc Lăng Cường có thể nghe ngóng được nhiều thông tin liên quan đến bản quyền.
Ngoài ra, người phụ nữ tên Đào Lệ Mãn này thật sự có tâm cơ.
Sau khi gặp Long Anh Vũ, cô ta liền không vòng vo nói rõ mục đích của mình là Lục Khải Vũ, là vị trí bà chủ của chủ tịch Tập đoàn nhà họ Lục.
Cô ta còn tự tin đảm bảo, tuyệt đối có cách khiến cho Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy ly hôn.
Điều này làm cho Long Anh Vũ càng muốn hợp tác với cô ta.
Sau khi bàn bạc chỉ tiết, vì xe của Long Anh Vũ đã được đem đi bảo dưỡng, Đào Lệ Mẫn nhiệt tình đề nghị tiễn anh ta đi một đoạn. Kết quả vừa mới đi chưa lâu đã tông trúng Lý Mộc Tháp.
Sau khi Đào Lệ Mẫn xuống xe, chạy đến trước mặt Lý Mộc Tháp choáng váng “Là cậu ta?” Trước đây trong hôn lễ của Lục Khải Vũ cô ta đã gặp qua Lý Mộc Tháp, được giới thiệu là con trai của một bảo mẫu trong nhà họ Lục, chỉ là muộn như vậy rồi, đứa trẻ này sao lại ở đây một mình?
Long Anh Vũ ngồi xổm xuống kiểm tra tình trạng của Lý Mộc Tháp, có điều khi nhìn thấy hàng lông mi dài của cậu bé, trái tim anh rung động dữ dội, dáng vẻ nhảm mắt của đứa trẻ này thế mà lại giống Hân Hy đến vậy.
Khi học trung học, thời gian mà bố mẹ đẻ của anh đến đón anh về, trong lòng anh rất mâu thuần, buồn bã, giãng xé, là Hân Hy vẫn luôn ở cùng anh.
Anh nhớ rất rõ, trên con đường đến trường huyện ở thị trấn Hoa Yên, trong lòng anh rất phiền não, Hân Hy vẫn luôn kể chuyện cười để giúp anh quên đi nỗi buồn.
Hôm đó cũng là tiết trời đầu thu, bên lề đường trên con đường bọn họ đến trường, có một cây ngân hạnh cao to tầm vài chục năm tuổi, khi mùa thu đến, lá ngân hạnh trở nên vàng trong suốt.
Hân Hy đứng dưới ánh mặt trời, đôi mắt cong cong cười nói: “Đàn anh Lưu Nhật Vũ, anh nhìn xem những chiếc lá ngân hạnh này có giống cánh bướm không ạ!”
Sau khi nói sau, cô nhắm mắt, dang rộng tay trong làn gió thu mát mẻ và dễ chịu, vừa hay một chiếc lá ngân hạnh chầm chậm rơi xuống lòng bàn tay cô.
“Đàn anh, đây là chiếc lá được thần may mắn ban tặng, anh đem theo nó, nhất định ngày nào cũng sẽ vui vẻ, ngày nào cũng may mắn!” Một cô gái xinh đẹp động lòng người đang giống như một tỉnh linh mạnh mẽ nhét chiếc lá ngân hạnh vào trong tay anh.
Chiếc lá được vị thần may mắn chiếu cố này đến nay vẫn được anh lưu giữ trong ngăn kéo bàn phòng đọc sách.
Một buổi chiều mùa thu như thế, một cô gái với hàng lông mi dài xinh đẹp cứ như vậy chiếm trọn trái tim anh.
Ngày hôm đó cũng là lần đầu tiên trong cuộc đời anh, từ tận đáy lòng dâng lên một khao khát muốn ôm hôn một người khác giới.
Nhưng anh đã cố gắng khắc chế bản thân mình, anh cho rằng anh và cô ấy vẫn còn trẻ, vẫn còn rất nhiều thời gian để tiếp xúc với nhau, anh hỉ vọng có một ngày Hân Hy cam tâm tình nguyện lao vào vòng tay anh, tiếp nhận nụ hôn của anh.
Tuy nhiên, không ai ngờ được, vận mệnh lại thích trêu chọc con người đến vậy, bọn họ.
vì sự cố chìm thuyền của nhà họ Long lần đó mà bị cắt đứt liên hệ một cách triệt để, khi gặp lại cô đã có chồng, đã có con.
Long Anh Vũ nhìn Lý Mộc Tháp chìm vào trong hồi ức xưa cũ.
Đào Lệ Mẫn sợ hãi đã gọi điện đến 115.
Xe cứu thương của bệnh viện rất nhanh đã đến hiện trường, sau khi nhân viên y tế đi đến kiểm tra sơ bộ tình trạng một lượt, cẩn thận nâng Lý Mộc Tháp đặt vào cáng chuyển lên xe cứu thương.
“Bác sĩ, đứa bé này không sao chứ ạ?”
Đào Lệ Mẫn nhìn thấy sắc mặt Lý Mộc Tháp.
trằng bệch, trong lòng có chút sợ hãi. Cho dù nói thế nào, thì đây cũng vẫn là một mạng người.
“Cậu bé bị bệnh tim bẩm sinh, vừa mới làm phẫu thuật, hiện tại lại bị sợ hãi quá độ, tình hình có chút nguy hiểm, trong hai anh chị ai sẽ là người đi cùng xe” Bác sĩ nói với hai người họ.
Long Anh Vũ xung phong tiến lên trước: “Để tôi đi!”
Nói xong, một phát nhảy lên xe cứu thương.
Không biết vì sao, anh cứ luôn cảm thấy cậu bé này có mối quan hệ gì đó với Hân Hy.
Hai người ngồi trò chuyện rất vui vẻ trong một nhà hàng gần đó.
Điều mà Long Anh Vũ không ngờ đến đó là Đào Lệ Mẫn vậy mà lại chính là mối tình đầu của Khúc Lăng Cường.
Mặc dù hiện tại Lư Tử Tín và vợ chồng Lục Khải Vũ đã nhận nhau, nhưng địa vị của Khúc Lăng Cường trong lòng anh từ trước đến nay không ai có thể thay thế được. Thông qua Khúc Lăng Cường có thể nghe ngóng được nhiều thông tin liên quan đến bản quyền.
Ngoài ra, người phụ nữ tên Đào Lệ Mãn này thật sự có tâm cơ.
Sau khi gặp Long Anh Vũ, cô ta liền không vòng vo nói rõ mục đích của mình là Lục Khải Vũ, là vị trí bà chủ của chủ tịch Tập đoàn nhà họ Lục.
Cô ta còn tự tin đảm bảo, tuyệt đối có cách khiến cho Lục Khải Vũ và Mạc Hân Hy ly hôn.
Điều này làm cho Long Anh Vũ càng muốn hợp tác với cô ta.
Sau khi bàn bạc chỉ tiết, vì xe của Long Anh Vũ đã được đem đi bảo dưỡng, Đào Lệ Mẫn nhiệt tình đề nghị tiễn anh ta đi một đoạn. Kết quả vừa mới đi chưa lâu đã tông trúng Lý Mộc Tháp.
Sau khi Đào Lệ Mẫn xuống xe, chạy đến trước mặt Lý Mộc Tháp choáng váng “Là cậu ta?” Trước đây trong hôn lễ của Lục Khải Vũ cô ta đã gặp qua Lý Mộc Tháp, được giới thiệu là con trai của một bảo mẫu trong nhà họ Lục, chỉ là muộn như vậy rồi, đứa trẻ này sao lại ở đây một mình?
Long Anh Vũ ngồi xổm xuống kiểm tra tình trạng của Lý Mộc Tháp, có điều khi nhìn thấy hàng lông mi dài của cậu bé, trái tim anh rung động dữ dội, dáng vẻ nhảm mắt của đứa trẻ này thế mà lại giống Hân Hy đến vậy.
Khi học trung học, thời gian mà bố mẹ đẻ của anh đến đón anh về, trong lòng anh rất mâu thuần, buồn bã, giãng xé, là Hân Hy vẫn luôn ở cùng anh.
Anh nhớ rất rõ, trên con đường đến trường huyện ở thị trấn Hoa Yên, trong lòng anh rất phiền não, Hân Hy vẫn luôn kể chuyện cười để giúp anh quên đi nỗi buồn.
Hôm đó cũng là tiết trời đầu thu, bên lề đường trên con đường bọn họ đến trường, có một cây ngân hạnh cao to tầm vài chục năm tuổi, khi mùa thu đến, lá ngân hạnh trở nên vàng trong suốt.
Hân Hy đứng dưới ánh mặt trời, đôi mắt cong cong cười nói: “Đàn anh Lưu Nhật Vũ, anh nhìn xem những chiếc lá ngân hạnh này có giống cánh bướm không ạ!”
Sau khi nói sau, cô nhắm mắt, dang rộng tay trong làn gió thu mát mẻ và dễ chịu, vừa hay một chiếc lá ngân hạnh chầm chậm rơi xuống lòng bàn tay cô.
“Đàn anh, đây là chiếc lá được thần may mắn ban tặng, anh đem theo nó, nhất định ngày nào cũng sẽ vui vẻ, ngày nào cũng may mắn!” Một cô gái xinh đẹp động lòng người đang giống như một tỉnh linh mạnh mẽ nhét chiếc lá ngân hạnh vào trong tay anh.
Chiếc lá được vị thần may mắn chiếu cố này đến nay vẫn được anh lưu giữ trong ngăn kéo bàn phòng đọc sách.
Một buổi chiều mùa thu như thế, một cô gái với hàng lông mi dài xinh đẹp cứ như vậy chiếm trọn trái tim anh.
Ngày hôm đó cũng là lần đầu tiên trong cuộc đời anh, từ tận đáy lòng dâng lên một khao khát muốn ôm hôn một người khác giới.
Nhưng anh đã cố gắng khắc chế bản thân mình, anh cho rằng anh và cô ấy vẫn còn trẻ, vẫn còn rất nhiều thời gian để tiếp xúc với nhau, anh hỉ vọng có một ngày Hân Hy cam tâm tình nguyện lao vào vòng tay anh, tiếp nhận nụ hôn của anh.
Tuy nhiên, không ai ngờ được, vận mệnh lại thích trêu chọc con người đến vậy, bọn họ.
vì sự cố chìm thuyền của nhà họ Long lần đó mà bị cắt đứt liên hệ một cách triệt để, khi gặp lại cô đã có chồng, đã có con.
Long Anh Vũ nhìn Lý Mộc Tháp chìm vào trong hồi ức xưa cũ.
Đào Lệ Mẫn sợ hãi đã gọi điện đến 115.
Xe cứu thương của bệnh viện rất nhanh đã đến hiện trường, sau khi nhân viên y tế đi đến kiểm tra sơ bộ tình trạng một lượt, cẩn thận nâng Lý Mộc Tháp đặt vào cáng chuyển lên xe cứu thương.
“Bác sĩ, đứa bé này không sao chứ ạ?”
Đào Lệ Mẫn nhìn thấy sắc mặt Lý Mộc Tháp.
trằng bệch, trong lòng có chút sợ hãi. Cho dù nói thế nào, thì đây cũng vẫn là một mạng người.
“Cậu bé bị bệnh tim bẩm sinh, vừa mới làm phẫu thuật, hiện tại lại bị sợ hãi quá độ, tình hình có chút nguy hiểm, trong hai anh chị ai sẽ là người đi cùng xe” Bác sĩ nói với hai người họ.
Long Anh Vũ xung phong tiến lên trước: “Để tôi đi!”
Nói xong, một phát nhảy lên xe cứu thương.
Không biết vì sao, anh cứ luôn cảm thấy cậu bé này có mối quan hệ gì đó với Hân Hy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.