9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Chương 624: Em cảm thấy đầu óc của bố có vấn đề
Nhất Phiến Thu Diệp
11/06/2021
Mạc Hân Hy ngoan ngoãn nhận lấy ly nước và uống thuốc: “Em cảm thấy Đại Bảo nói rất đúng, chúng ta không nên ép các con, nên thuận theo tự nhiên, cho các con một thời gian”
“Được, cho các con thời gian”
Lúc này đã hơn một giờ sáng rồi, sau khi tắm rửa sạch sẽ Lục Khải Vũ trở lại giường, anh tắt đèn đầu giường rồi ôm lấy Mạc Hân Hy.
“Ông xã, buổi họp báo ngày mai chuẩn bị như thế nào rồi? Dương Ngọc Cương thì sao?
Đã tìm được chưa?” Trong bóng tối truyền đến giọng nói của Mạc Hân Hy.
Lục Khải Vũ ngáp một cái: “Bà xã, em yên tâm đi, đã tìm thấy Dương Ngọc Cương rồi, tất cả đều đã chuẩn bị xong hết sức cẩn thận!”
Ngày hôm sau, sáu giờ rưỡi sáng, Lục Khải Vũ lặng lẽ tỉnh dậy, định chuẩn bị bữa sáng cho các con.
‘Vừa mới mở cửa phòng ra, thì đã ngửi thấy mùi bánh kẹp chiên hành, bánh quẩy và trứng chiên.
Tô Cẩm đang bận rộn trong nhà bếp, Mạc.
Minh Húc, Long Thiên và Long Bách đang cùng giúp cô ấy một tay.
Nhìn thấy Lục Khải Vũ đã thức dậy, MỊ Minh Húc liền chạy ra từ trong nhà bếp: “Bố ơi, hôm qua bố vất vả rồi, bố ngủ thêm chút nữa đil Bây giờ con lên lầu kêu các em dậy, đợi một lát nữa chị Tô Cẩm đưa bọn con đi học”
Long Thiên và Long Bách nhìn anh một cái, không nói gì, trực tiếp đem bát đũa tới phòng ăn, bắt đầu sắp xếp.
Lục Khải Vũ đột nhiên có cảm giác không chân thực, anh đang mơ sao?
Nhìn thấy Lục Khải Vũ cứ đứng ngẩn người ra đó, Mạc Minh Húc đẩy anh một cái: “Bố, xem kìa bố vẫn còn chưa tỉnh ngủ, bố quay về ngủ thêm một chút nữa đi, bọn con sẽ để dành lại phần ăn sáng cho bố và mẹ”
Lục Khải Vũ kéo lấy cánh tay con trai nhỏ giọng hỏi: “Đại Bảo à, Long Thiên và Long Bách?”
Mạc Minh Húc cười nhẹ: “Hôm qua mẹ bị ngất xỉu, họ sợ không có ai làm bữa sáng, nên đã đặc biệt nhờ chị Tô Cẩm qua giúp đỡ đó.
Thật ra các em rất thương bố mẹ!”
Tâm trạng của Lục Khải Vũ đột nhiên trở nên vô cùng thoải mái, hai đứa con trai đã bắt đầu mở lòng với họ rồi, đây là một khởi đầu cực kì tốt.
Lục Khải Vũ không dám trực tiếp đi đến phòng ăn đối diện với Long Thiên và Long Bách, chỉ có thể lén nhìn các con rồi đi vào phòng ngủ, kết quả vô tình đụng phải khung cửa một cái Long Bách trong phòng ăn nhìn thấy anh bị đụng vào cửa, rốt cuộc không nhịn được cúi đầu cười: “Anh, em cảm thấy đầu óc của bố có vấn đề!” Cậu ta thì thâm với Long Thiên.
Đương nhiên là Long Thiên cũng nhìn thấy Lục Khải Vũ bị đụng vào cửa, cậu ta có chút ghét bỏ cong khóe môi. Ánh mắt của mẹ thật kém, không biết làm sao mà nhìn trúng được bố nữa!
Tuy là lời nói của con trai rất nhỏ, nhưng mà vẫn lọt vào tai của Lục Khải Vũ, anh sờ sờ mũi, rồi mở cửa đi vào phòng.
Mười giờ sáng, tập đoàn nhà họ Lục kết hợp với tập đoàn Long Uy ở hội trường tầng hai của khách sạn Nguyệt Tú tổ chức họp báo.
Đưa ra lời giải thích về việc buôn lậu mà nhiều người trong xã hội đồn đoán.
Lục Khải Vũ đem những email của Dương Ngọc Cương với hương phát trên màn hình lớn, Lâu Văn Vũ giải thích chi tiết cho từng email Rất nhanh phía dưới liền có nhà báo đặt câu hỏi: “Hôm qua ông Dương Ngọc Cương đã bị rơi xuống sông sống chết không rõ, anh dựa vào đâu để chứng minh những email này là thật chứ?”
Lâu Văn Vũ trả lời lại phòng viên: “Đang ngồi ở dưới đây có lẽ là có rất nhiều chuyên gia trong lĩnh vực máy tính, nhìn một cái là có thể biết được tính xác thực của email mà, đúng không?”
“Nhưng ngay cả khi email được xác thực là được Dương Ngọc Cương gửi đến, thì ai có thể chứng minh những email này là do Dương Ngọc Cương tự viết chứ?”
Lâu Văn Vũ liếc nhìn người phóng viên đang hung hãn kia, hẳng giọng nói với mọi người: “Nếu là như vậy, chúng ta hãy mời ông Dương Ngọc Cương tự mình ra mặt để chứng minh đi!”
Nhóm người phía dưới bỗng nhiên náo động hẳn lên.
“Được, cho các con thời gian”
Lúc này đã hơn một giờ sáng rồi, sau khi tắm rửa sạch sẽ Lục Khải Vũ trở lại giường, anh tắt đèn đầu giường rồi ôm lấy Mạc Hân Hy.
“Ông xã, buổi họp báo ngày mai chuẩn bị như thế nào rồi? Dương Ngọc Cương thì sao?
Đã tìm được chưa?” Trong bóng tối truyền đến giọng nói của Mạc Hân Hy.
Lục Khải Vũ ngáp một cái: “Bà xã, em yên tâm đi, đã tìm thấy Dương Ngọc Cương rồi, tất cả đều đã chuẩn bị xong hết sức cẩn thận!”
Ngày hôm sau, sáu giờ rưỡi sáng, Lục Khải Vũ lặng lẽ tỉnh dậy, định chuẩn bị bữa sáng cho các con.
‘Vừa mới mở cửa phòng ra, thì đã ngửi thấy mùi bánh kẹp chiên hành, bánh quẩy và trứng chiên.
Tô Cẩm đang bận rộn trong nhà bếp, Mạc.
Minh Húc, Long Thiên và Long Bách đang cùng giúp cô ấy một tay.
Nhìn thấy Lục Khải Vũ đã thức dậy, MỊ Minh Húc liền chạy ra từ trong nhà bếp: “Bố ơi, hôm qua bố vất vả rồi, bố ngủ thêm chút nữa đil Bây giờ con lên lầu kêu các em dậy, đợi một lát nữa chị Tô Cẩm đưa bọn con đi học”
Long Thiên và Long Bách nhìn anh một cái, không nói gì, trực tiếp đem bát đũa tới phòng ăn, bắt đầu sắp xếp.
Lục Khải Vũ đột nhiên có cảm giác không chân thực, anh đang mơ sao?
Nhìn thấy Lục Khải Vũ cứ đứng ngẩn người ra đó, Mạc Minh Húc đẩy anh một cái: “Bố, xem kìa bố vẫn còn chưa tỉnh ngủ, bố quay về ngủ thêm một chút nữa đi, bọn con sẽ để dành lại phần ăn sáng cho bố và mẹ”
Lục Khải Vũ kéo lấy cánh tay con trai nhỏ giọng hỏi: “Đại Bảo à, Long Thiên và Long Bách?”
Mạc Minh Húc cười nhẹ: “Hôm qua mẹ bị ngất xỉu, họ sợ không có ai làm bữa sáng, nên đã đặc biệt nhờ chị Tô Cẩm qua giúp đỡ đó.
Thật ra các em rất thương bố mẹ!”
Tâm trạng của Lục Khải Vũ đột nhiên trở nên vô cùng thoải mái, hai đứa con trai đã bắt đầu mở lòng với họ rồi, đây là một khởi đầu cực kì tốt.
Lục Khải Vũ không dám trực tiếp đi đến phòng ăn đối diện với Long Thiên và Long Bách, chỉ có thể lén nhìn các con rồi đi vào phòng ngủ, kết quả vô tình đụng phải khung cửa một cái Long Bách trong phòng ăn nhìn thấy anh bị đụng vào cửa, rốt cuộc không nhịn được cúi đầu cười: “Anh, em cảm thấy đầu óc của bố có vấn đề!” Cậu ta thì thâm với Long Thiên.
Đương nhiên là Long Thiên cũng nhìn thấy Lục Khải Vũ bị đụng vào cửa, cậu ta có chút ghét bỏ cong khóe môi. Ánh mắt của mẹ thật kém, không biết làm sao mà nhìn trúng được bố nữa!
Tuy là lời nói của con trai rất nhỏ, nhưng mà vẫn lọt vào tai của Lục Khải Vũ, anh sờ sờ mũi, rồi mở cửa đi vào phòng.
Mười giờ sáng, tập đoàn nhà họ Lục kết hợp với tập đoàn Long Uy ở hội trường tầng hai của khách sạn Nguyệt Tú tổ chức họp báo.
Đưa ra lời giải thích về việc buôn lậu mà nhiều người trong xã hội đồn đoán.
Lục Khải Vũ đem những email của Dương Ngọc Cương với hương phát trên màn hình lớn, Lâu Văn Vũ giải thích chi tiết cho từng email Rất nhanh phía dưới liền có nhà báo đặt câu hỏi: “Hôm qua ông Dương Ngọc Cương đã bị rơi xuống sông sống chết không rõ, anh dựa vào đâu để chứng minh những email này là thật chứ?”
Lâu Văn Vũ trả lời lại phòng viên: “Đang ngồi ở dưới đây có lẽ là có rất nhiều chuyên gia trong lĩnh vực máy tính, nhìn một cái là có thể biết được tính xác thực của email mà, đúng không?”
“Nhưng ngay cả khi email được xác thực là được Dương Ngọc Cương gửi đến, thì ai có thể chứng minh những email này là do Dương Ngọc Cương tự viết chứ?”
Lâu Văn Vũ liếc nhìn người phóng viên đang hung hãn kia, hẳng giọng nói với mọi người: “Nếu là như vậy, chúng ta hãy mời ông Dương Ngọc Cương tự mình ra mặt để chứng minh đi!”
Nhóm người phía dưới bỗng nhiên náo động hẳn lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.