9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Chương 718: Gậy ông đập lưng ông
Nhất Phiến Thu Diệp
22/06/2021
Ánh mắt anh lạnh nhạt nhìn về phía mọi người, cuối cùng dừng ở trên người Ngô Chính Quang.
“Tổng giám đốc Quang, anh khai trừ em trai tôi vì lý do gì?” Anh khẽ mở môi mỏng, dáng vẻ kiên quyết, trực tiếp ép hỏi Ngô Chính Quang.
Trước ánh nhìn uy nghiêm và chăm chú của anh, Ngô Chính Quang không tự giác nuốt một ngụm nước miếng: “Việc này, cậu hai, anh ta mua bán dâm bị cảnh sát bắt tại trận!”
Thấy anh hai tới, tảng đá đè nặng trong lòng Lục Khải Dã cuối cùng cũng có thể buông xuống, anh ta dùng sức đẩy Ngô Chính Quang ra: “Ngô Chính Quang, anh đừng có mà ở đây ngậm máu phun người!”
Lục Khải Vũ liếc nhìn em trai, ra hiệu cho anh ta tạm thời đừng nóng nảy, sau đó xoay người nhìn về phía cảnh sát ở bên cạnh: “Đồng chí cảnh sát, các anh có chứng cứ em trai tôi mua bán dâm không? Còn nữa, loại chuyên thế này, cục cảnh sát sau khi nhận được thông báo chắc hẳn sẽ không đi thông báo khắp nơi đâu nhỉ, đám phóng viên này sao lại có mặt ở đây?”
“Chẳng lẽ là cục cảnh sát các người cố ý để lộ tin tức ra ngoài? Em trai tôi dù sao cũng là nhân vật của công chúng, các người làm như vậy tôi có thể kiện các người đấy!”
Anh bình tĩnh lãnh đạm nhưng trong lời nói lại tràn đầy uy hiếp.
“Việc này, việc này, cảnh sát nhận được trình báo thì nhất định phải làm việc, còn về những phóng viên này, chúng tôi cũng không biết mọi chuyện là sao. Có điều, tôi có thể đảm bảo, không hề có chuyện cục cảnh sát chúng tôi để lộ tin tức ra bên ngoài” Đối mặt với chất vấn của Lục Khải Vũ, đồng chí cảnh sát vội vàng giải thích.
Tập đoàn nhà họ Lục chính là tập đoàn đầu tàu ở Hà Thành, là những người giàu có, có quan hệ mật thiết với những lãnh đạo cấp cao, tuyệt đối không thể nào đắc tội.
Lục Khải Vũ có vẻ rất hài lòng với lời giải thích của đồng chí cảnh sát, gật đầu chuyển hướng về phía Ngô Chính Quang: “Tôi cảm thấy rất tò mò, không biết sao tổng giám đốc Quang lại biết em trai tôi ở khách sạn này vậy?”
Nói rồi, anh lại nhìn về phía những phóng viên: “Còn có các người? Sao các người lại trùng hợp xuất hiện đúng lúc cảnh sát làm nhiệm vụ vậy, vì sao các người lại biết được tin tức?”
Bị chất vấn đột ngột như vậy, các phóng viên đều không tự giác nhìn về phía Ngô Chính Quang, sau đó chột dạ cúi đầu.
Ngô Chính Quang cười mỉa hai tiếng: “Tôi đúng lúc đưa một khách hàng đi qua đây, nghe được nhân viên dưới tầng bàn tán nên mới tới đây xem”
“Vậy sao?”
Lời anh ta nói, Lục Khải Vũ căn bản không tin, hiện giờ số cổ phần mà nhà họ Ngô năm giữ ở tập đoàn nhà họ Lục chỉ sau nhà họ Lục bọn họ, cha con nhà họ Ngô vẫn luôn bừng bừng dã tâm muốn kéo vị trí chủ tịch của anh xuống.
Công ty truyền thông Nguyệt Tú media cũng xem như có lợi ích số một số hai ở tập đoàn nhà họ Lục, hai cha con họ đã muốn đá Lục Khải Dã đi từ lâu, sau đó một tay che trời, lợi dụng công ty truyền thông Nguyệt Tú media để trục lợi.
Chút tiểu xảo này sao có thể qua mắt được Lục Khải Vũ Khóe miệng Lục Khải Vũ khẽ nhếch lên, nhìn thẳng về phía Ngô Chính Quang: “Tổng giám đốc Quang, nếu hôm nay em trai tôi không thể lấy ra chứng cứ chứng minh mình trong sạch thì anh định xử lý em trai tôi thế nào?”
Lời anh nói đột nhiên khiến Ngô Chính Quang vui vẻ, xem ra, Lục Khải Dã đúng là nói dối, căn bản không hề có giấy chứng nhận kết hôn gì Thế nhưng, vẻ mặt anh ta vẫn không đổi sắc, giả bộ tiếc hận nói: “Nếu như vậy thì vì danh dự của công ty, tôi đành phải nhịn đau mà khai trừ anh ta thôi.”
“Vậy nếu chứng minh được chính mình trong sạch thì sao?” Lục Khải Vũ đào một cái hố, đợi Ngô Chính Quang nhảy xuống Thái độ của anh khiến Ngô Chính Quang có chút sửng sốt và hoang mang, có điều anh ta vẫn cứng miệng nói: “Tôi vừa rồi đã nói qua với cậu hai, nếu anh ta có thể chứng minh được mình trong sạch, tôi sẽ xin lỗi anh ta trước mặt mọi người, cũng tự mình đi tất xỏ giày cho anh ta!”
“Được! Mọi người đều đã nghe thấy rồi đấy, dựa vào thân phận của tổng giám đốc Quang thì cũng không thể nuốt lời được!”
Nói rồi, Lục Khải Vũ lấy giấy chứng nhận kết hôn của Lục Khải Dã và Lưu Cửu Nhạ từ trong túi ra, trực tiếp đưa cho cảnh sát.
“Tổng giám đốc Quang, anh khai trừ em trai tôi vì lý do gì?” Anh khẽ mở môi mỏng, dáng vẻ kiên quyết, trực tiếp ép hỏi Ngô Chính Quang.
Trước ánh nhìn uy nghiêm và chăm chú của anh, Ngô Chính Quang không tự giác nuốt một ngụm nước miếng: “Việc này, cậu hai, anh ta mua bán dâm bị cảnh sát bắt tại trận!”
Thấy anh hai tới, tảng đá đè nặng trong lòng Lục Khải Dã cuối cùng cũng có thể buông xuống, anh ta dùng sức đẩy Ngô Chính Quang ra: “Ngô Chính Quang, anh đừng có mà ở đây ngậm máu phun người!”
Lục Khải Vũ liếc nhìn em trai, ra hiệu cho anh ta tạm thời đừng nóng nảy, sau đó xoay người nhìn về phía cảnh sát ở bên cạnh: “Đồng chí cảnh sát, các anh có chứng cứ em trai tôi mua bán dâm không? Còn nữa, loại chuyên thế này, cục cảnh sát sau khi nhận được thông báo chắc hẳn sẽ không đi thông báo khắp nơi đâu nhỉ, đám phóng viên này sao lại có mặt ở đây?”
“Chẳng lẽ là cục cảnh sát các người cố ý để lộ tin tức ra ngoài? Em trai tôi dù sao cũng là nhân vật của công chúng, các người làm như vậy tôi có thể kiện các người đấy!”
Anh bình tĩnh lãnh đạm nhưng trong lời nói lại tràn đầy uy hiếp.
“Việc này, việc này, cảnh sát nhận được trình báo thì nhất định phải làm việc, còn về những phóng viên này, chúng tôi cũng không biết mọi chuyện là sao. Có điều, tôi có thể đảm bảo, không hề có chuyện cục cảnh sát chúng tôi để lộ tin tức ra bên ngoài” Đối mặt với chất vấn của Lục Khải Vũ, đồng chí cảnh sát vội vàng giải thích.
Tập đoàn nhà họ Lục chính là tập đoàn đầu tàu ở Hà Thành, là những người giàu có, có quan hệ mật thiết với những lãnh đạo cấp cao, tuyệt đối không thể nào đắc tội.
Lục Khải Vũ có vẻ rất hài lòng với lời giải thích của đồng chí cảnh sát, gật đầu chuyển hướng về phía Ngô Chính Quang: “Tôi cảm thấy rất tò mò, không biết sao tổng giám đốc Quang lại biết em trai tôi ở khách sạn này vậy?”
Nói rồi, anh lại nhìn về phía những phóng viên: “Còn có các người? Sao các người lại trùng hợp xuất hiện đúng lúc cảnh sát làm nhiệm vụ vậy, vì sao các người lại biết được tin tức?”
Bị chất vấn đột ngột như vậy, các phóng viên đều không tự giác nhìn về phía Ngô Chính Quang, sau đó chột dạ cúi đầu.
Ngô Chính Quang cười mỉa hai tiếng: “Tôi đúng lúc đưa một khách hàng đi qua đây, nghe được nhân viên dưới tầng bàn tán nên mới tới đây xem”
“Vậy sao?”
Lời anh ta nói, Lục Khải Vũ căn bản không tin, hiện giờ số cổ phần mà nhà họ Ngô năm giữ ở tập đoàn nhà họ Lục chỉ sau nhà họ Lục bọn họ, cha con nhà họ Ngô vẫn luôn bừng bừng dã tâm muốn kéo vị trí chủ tịch của anh xuống.
Công ty truyền thông Nguyệt Tú media cũng xem như có lợi ích số một số hai ở tập đoàn nhà họ Lục, hai cha con họ đã muốn đá Lục Khải Dã đi từ lâu, sau đó một tay che trời, lợi dụng công ty truyền thông Nguyệt Tú media để trục lợi.
Chút tiểu xảo này sao có thể qua mắt được Lục Khải Vũ Khóe miệng Lục Khải Vũ khẽ nhếch lên, nhìn thẳng về phía Ngô Chính Quang: “Tổng giám đốc Quang, nếu hôm nay em trai tôi không thể lấy ra chứng cứ chứng minh mình trong sạch thì anh định xử lý em trai tôi thế nào?”
Lời anh nói đột nhiên khiến Ngô Chính Quang vui vẻ, xem ra, Lục Khải Dã đúng là nói dối, căn bản không hề có giấy chứng nhận kết hôn gì Thế nhưng, vẻ mặt anh ta vẫn không đổi sắc, giả bộ tiếc hận nói: “Nếu như vậy thì vì danh dự của công ty, tôi đành phải nhịn đau mà khai trừ anh ta thôi.”
“Vậy nếu chứng minh được chính mình trong sạch thì sao?” Lục Khải Vũ đào một cái hố, đợi Ngô Chính Quang nhảy xuống Thái độ của anh khiến Ngô Chính Quang có chút sửng sốt và hoang mang, có điều anh ta vẫn cứng miệng nói: “Tôi vừa rồi đã nói qua với cậu hai, nếu anh ta có thể chứng minh được mình trong sạch, tôi sẽ xin lỗi anh ta trước mặt mọi người, cũng tự mình đi tất xỏ giày cho anh ta!”
“Được! Mọi người đều đã nghe thấy rồi đấy, dựa vào thân phận của tổng giám đốc Quang thì cũng không thể nuốt lời được!”
Nói rồi, Lục Khải Vũ lấy giấy chứng nhận kết hôn của Lục Khải Dã và Lưu Cửu Nhạ từ trong túi ra, trực tiếp đưa cho cảnh sát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.