9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài
Chương 871: Không hiểu
Nhất Phiến Thu Diệp
16/07/2021
Bây giờ đúng thật là Hoàng Tuấn Phong không còn nghĩ ra được cách nào khác mới có ý nghĩ đi cầu xin Mạc Vũ Lý như vậy.
Hoàng Ánh Tuyết lắc đầu: “Hoàng Tuấn Phong, em tìm sai người rồi, mẹ con họ ở nhà họ Mộ Dung không có địa vị gì cả” Cô cố gắng nói uyển chuyển đi một chút để tránh tổn thương lòng tự trọng của Mạc Vũ Lý.
Sau khi Mạc Vũ Lý nghe được lời của cô, trên mặt cũng là nụ cười bất đắc dĩ: “Chú Hoàng, dì cháu nói rất đúng. Người nhà họ Mộ Dung cho đến bây giờ cũng không thừa nhận cháu, Mộ Dung Lãnh Nhu còn chưa nhìn cháu bao giờ mà chú lại muốn cháu đi cầu xin tha thứ kiểu gì.
Ngay cả mặt của cô ta cháu còn chưa từng thấy nữa”
Cậu bé ở châu Âu quá bị đè nén nên mới mượn cơ hội này trốn về đây được.
Cậu bé thật sự không hiểu mẹ và cậu của mình, tiền trong tay bọn họ nếu không đi đánh bạc tiêu hoang phí thì mấy đời cũng dùng không hết. Tại sao còn muốn đem lòng tự trọng giãm đạp xuống lòng bàn chân, chỉ vì muốn lấy được sự cho phép của nhà họ Mộ Dung hay phải gả vào nhà họ Mộ Dung?
Với chỉ số thông minh của mẹ và tính cách của Mộ Dung Lãnh Hàng thì cậu bé nghĩ mẹ gả vào nhà họ Mộ Dung chắc không thể sống quá ba năm.
Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cậu bé tràn đây mất mác, Hoàng Tuấn Phong cũng không dám nói gì nữa.
“Nếu như vậy thì coi như em chưa từng nói gì, em trở về phòng nghỉ ngơi đây”
Anh ta đứng lên chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi.
Mạc Vũ Lý đứng sau lưng anh ta đột nhiên nói: “Chỉ cần các chú cùng nhau góp sức, chống lại áp lực thì Mộ Dung Lãnh Nhu cũng không có biện pháp gì. Nơi này là Hà Thành, không phải châu Âu, coi như nhà họ Mộ Dung có thế lực hơn nữa cũng chỉ là ngoài tầm với của họ mà thôi”
“Không bằng các chú đi tìm xí nghiệp cùng hợp tác thành một cùng nhau chống lại cô ta đi!”
Câu nói sau cùng của cậu bé khiến mắt Hoàng Tuấn Phong sáng lên, chợt quay đầu nhìn chăm chú vào cậu bé: “Cháu nói gì? Tìm tập đoàn lớn cùng nhau chống lại nhà họ Mộ Dung sao?”
Mạc Vũ Lý gật đầu: “Đúng vậy. Đạo lý đơn giản như vậy không thể nào chú Hoàng cũng không biết à!”
Hoàng Tuấn Phong đột nhiên hưng phấn ôm chầm lấy Mạc Vũ Lý, hôn một cái lên khuôn mặt của cậu bé: “Cháu thật không hổ danh là con hồ ly gian xảo, thật thông minh”
Sau đó anh ta buông Mạc Vũ Lý xuống vội vã chạy ra ngoài.
Anh ta muốn đi tìm ông chủ để nói về biện pháp tuyệt vời này.
Sau khi Mộ Dung Lãnh Nhu thu mua tập đoàn Long Uy, chắc chắn sẽ khiến an toàn bên trong của các công ty tập đoàn lớn nhỏ khác bị tạo thành sự uy hiếp, bọn họ cùng đồng tâm hiệp lực, nói không chừng thật sự có thể trợ giúp tập đoàn Long Uy vượt qua tình huống nguy cấp này!
Mạc Vũ Lý bị anh ta tự dưng hôn một cái, trong lòng cậu bé cảm thấy cực kỳ ghét bỏ.
Người đàn ông này thật sự quá đáng ghét mà!
Cậu bé xoay người chạy đến phòng vệ sinh, bật nước ấm cọ thật sạch mặt mình.
Ngày mai cậu bé còn phải dùng khuôn mặt đẹp nhất đi gặp ba em gái của mình nữa cơ mà.
Trong khu nhà Ánh Trăng, sau khi Mạc Hân Hy hồi phục tâm tình đang chuẩn bị đi ngủ thì lúc này bỗng nhiên nghĩ tới cậu ba Long Bách.
Nhóc con kia còn đang ngủ ở trên chiếc giường nhỏ đấy.
Vì vậy cô đẩy Lục Khải Vũ đang nằm bên cạnh một chút.
“Chồng”
Lục Khải Vũ vì chuyện của Nhị Bảo và chuyện tập đoàn Long Uy cũng không ngủ được: “Sao vậy vợ?”
Anh đưa tay đem ôm cô vào trong ngực, hôn lên gò má cô: “Vợ à, đừng suy nghĩ nhiều như vậy. Mọi chuyện đều có anh rồi, anh sẽ nghĩ biện pháp trợ giúp tập đoàn Long Uy. Hơn nữa anh cũng sẽ nghĩ biện pháp sớm tìm người điều tra tình huống của Mạc Vũ Lý”
Mặc dù anh cũng không cho là Nhị Bảo năm đó chính là Mạc Vũ Lý, nhưng vì muốn vợ vui vẻ, anh nguyện ý nghe theo cô, đời này Lục Khải Vũ anh đã nợ người phụ nữ này quá nhiều rồi.
Anh chỉ hy vọng cuộc đời còn lại mang đến cho cô vui vẻ mãi mãi.
Chỉ cần cô vui vẻ thì anh tình nguyện chăm sóc cô, cùng cô tin tưởng Mạc Minh Húc chính là Nhị Bảo.
Mạc Hân Hy ngồi dậy, lúc này cô đã khôi phục lại tỉnh táo. Cho dù kết quả có ra sao thì cô cũng muốn đích thân đi tìm hiểu chắc chắn xem Mạc Vũ Lý có phải là Nhị Bảo năm đó không.
Chẳng qua là trước mắt việc trợ giúp tập đoàn Long Uy vượt qua cửa ải khó khăn này là điều mấu chốt nhất.
Cô không thể để cho Ngũ Bảo và Lục Bảo đau lòng được.
Hoàng Ánh Tuyết lắc đầu: “Hoàng Tuấn Phong, em tìm sai người rồi, mẹ con họ ở nhà họ Mộ Dung không có địa vị gì cả” Cô cố gắng nói uyển chuyển đi một chút để tránh tổn thương lòng tự trọng của Mạc Vũ Lý.
Sau khi Mạc Vũ Lý nghe được lời của cô, trên mặt cũng là nụ cười bất đắc dĩ: “Chú Hoàng, dì cháu nói rất đúng. Người nhà họ Mộ Dung cho đến bây giờ cũng không thừa nhận cháu, Mộ Dung Lãnh Nhu còn chưa nhìn cháu bao giờ mà chú lại muốn cháu đi cầu xin tha thứ kiểu gì.
Ngay cả mặt của cô ta cháu còn chưa từng thấy nữa”
Cậu bé ở châu Âu quá bị đè nén nên mới mượn cơ hội này trốn về đây được.
Cậu bé thật sự không hiểu mẹ và cậu của mình, tiền trong tay bọn họ nếu không đi đánh bạc tiêu hoang phí thì mấy đời cũng dùng không hết. Tại sao còn muốn đem lòng tự trọng giãm đạp xuống lòng bàn chân, chỉ vì muốn lấy được sự cho phép của nhà họ Mộ Dung hay phải gả vào nhà họ Mộ Dung?
Với chỉ số thông minh của mẹ và tính cách của Mộ Dung Lãnh Hàng thì cậu bé nghĩ mẹ gả vào nhà họ Mộ Dung chắc không thể sống quá ba năm.
Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cậu bé tràn đây mất mác, Hoàng Tuấn Phong cũng không dám nói gì nữa.
“Nếu như vậy thì coi như em chưa từng nói gì, em trở về phòng nghỉ ngơi đây”
Anh ta đứng lên chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi.
Mạc Vũ Lý đứng sau lưng anh ta đột nhiên nói: “Chỉ cần các chú cùng nhau góp sức, chống lại áp lực thì Mộ Dung Lãnh Nhu cũng không có biện pháp gì. Nơi này là Hà Thành, không phải châu Âu, coi như nhà họ Mộ Dung có thế lực hơn nữa cũng chỉ là ngoài tầm với của họ mà thôi”
“Không bằng các chú đi tìm xí nghiệp cùng hợp tác thành một cùng nhau chống lại cô ta đi!”
Câu nói sau cùng của cậu bé khiến mắt Hoàng Tuấn Phong sáng lên, chợt quay đầu nhìn chăm chú vào cậu bé: “Cháu nói gì? Tìm tập đoàn lớn cùng nhau chống lại nhà họ Mộ Dung sao?”
Mạc Vũ Lý gật đầu: “Đúng vậy. Đạo lý đơn giản như vậy không thể nào chú Hoàng cũng không biết à!”
Hoàng Tuấn Phong đột nhiên hưng phấn ôm chầm lấy Mạc Vũ Lý, hôn một cái lên khuôn mặt của cậu bé: “Cháu thật không hổ danh là con hồ ly gian xảo, thật thông minh”
Sau đó anh ta buông Mạc Vũ Lý xuống vội vã chạy ra ngoài.
Anh ta muốn đi tìm ông chủ để nói về biện pháp tuyệt vời này.
Sau khi Mộ Dung Lãnh Nhu thu mua tập đoàn Long Uy, chắc chắn sẽ khiến an toàn bên trong của các công ty tập đoàn lớn nhỏ khác bị tạo thành sự uy hiếp, bọn họ cùng đồng tâm hiệp lực, nói không chừng thật sự có thể trợ giúp tập đoàn Long Uy vượt qua tình huống nguy cấp này!
Mạc Vũ Lý bị anh ta tự dưng hôn một cái, trong lòng cậu bé cảm thấy cực kỳ ghét bỏ.
Người đàn ông này thật sự quá đáng ghét mà!
Cậu bé xoay người chạy đến phòng vệ sinh, bật nước ấm cọ thật sạch mặt mình.
Ngày mai cậu bé còn phải dùng khuôn mặt đẹp nhất đi gặp ba em gái của mình nữa cơ mà.
Trong khu nhà Ánh Trăng, sau khi Mạc Hân Hy hồi phục tâm tình đang chuẩn bị đi ngủ thì lúc này bỗng nhiên nghĩ tới cậu ba Long Bách.
Nhóc con kia còn đang ngủ ở trên chiếc giường nhỏ đấy.
Vì vậy cô đẩy Lục Khải Vũ đang nằm bên cạnh một chút.
“Chồng”
Lục Khải Vũ vì chuyện của Nhị Bảo và chuyện tập đoàn Long Uy cũng không ngủ được: “Sao vậy vợ?”
Anh đưa tay đem ôm cô vào trong ngực, hôn lên gò má cô: “Vợ à, đừng suy nghĩ nhiều như vậy. Mọi chuyện đều có anh rồi, anh sẽ nghĩ biện pháp trợ giúp tập đoàn Long Uy. Hơn nữa anh cũng sẽ nghĩ biện pháp sớm tìm người điều tra tình huống của Mạc Vũ Lý”
Mặc dù anh cũng không cho là Nhị Bảo năm đó chính là Mạc Vũ Lý, nhưng vì muốn vợ vui vẻ, anh nguyện ý nghe theo cô, đời này Lục Khải Vũ anh đã nợ người phụ nữ này quá nhiều rồi.
Anh chỉ hy vọng cuộc đời còn lại mang đến cho cô vui vẻ mãi mãi.
Chỉ cần cô vui vẻ thì anh tình nguyện chăm sóc cô, cùng cô tin tưởng Mạc Minh Húc chính là Nhị Bảo.
Mạc Hân Hy ngồi dậy, lúc này cô đã khôi phục lại tỉnh táo. Cho dù kết quả có ra sao thì cô cũng muốn đích thân đi tìm hiểu chắc chắn xem Mạc Vũ Lý có phải là Nhị Bảo năm đó không.
Chẳng qua là trước mắt việc trợ giúp tập đoàn Long Uy vượt qua cửa ải khó khăn này là điều mấu chốt nhất.
Cô không thể để cho Ngũ Bảo và Lục Bảo đau lòng được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.