Chương 31: Đêm ngọt ngào ( H + )
Zunn
13/02/2021
Minh Nguyệt sau khi phỏng vấn xong thì ở lại chờ ký cam kết với IB. Đây không còn là cam kết bình thường, mà còn là danh dự của Nhan Minh Nguyệt cô. Trước giờ cô đã đặt mục tiêu gì thì chắc chắn sẽ hoàn thành được mục tiêu đó. Xấp cam kết này còn dày hơn cả hợp đồng hôn nhân của cô và A Hàn!
Minh Nguyệt lười biếng đọc sơ qua cũng hiểu phần nào nổi dung bên trong. Đại khái là nếu Nhan Minh Nguyệt không hoàn thành đúng công việc trong vòng 6 tháng thì sẽ phải bồi thường 10 triệu đô cho bên phía IB. Chi phí này chỉ là tính toán trước, đến khi đó nếu phát sinh thêm bất cứ tổn thất nào thì Minh Nguyệt phải hoàn trả đúng số tiền này.
Cô hơi do dự một chút, dù gì đây cũng là số tiền khổng lồ đối với cô. Nhưng cô vẫn có một thắc mắc nhỏ, liền ngước mặt nhìn vị trợ lý của Dương Bắc Minh hỏi.
“Cho hỏi là trong cam kết chỉ tiêu lợi nhuận phải đạt ít nhất 3 tỷ đô trong vòng 6 tháng. Vậy nếu tôi hoàn thành sớm hơn thì có được thưởng không?”
Vị trợ lý kia ngây người đánh rơi cả chiếc bút trên tay. Cô gái nhỏ à?! 6 tháng là quá sức đối với một cô gái 20 tuổi. Cô còn muốn hoàn thành sớm? Cô là quái vật sao?!
“Khụ...tôi sẽ báo cáo lại cho Dương tổng. Phiền cô ký vào đây.”
“Được.”
Minh Nguyệt ký xong cam kết thì liền lấy xe trở về nhà. Về đến nơi thì trời đã chập tối. Vương Hàn đã ở nhà đợi cô từ lâu.
“Nguyệt nhi, hôm nay em phỏng vấn tốt chứ?”
“Rất tốt nha! Còn có chuyện rất vui muốn kể anh nghe đó.” Minh Nguyệt chạy tới ôm chầm lấy anh. Về tới nhà thật tốt. Có anh đợi như vậy cảm thấy yên lòng biết bao. Hôm nay cô đã vắt kiệt chất xám để đưa ra ý kiến đó rồi.
“Hôm nay em có vẻ mệt, để anh cho người nấu ăn.”
“Ừmm.” Minh Nguyệt khẽ dụi đầu vào lồng ngực rắn chắc của anh. Hương thơm nam tính toả ra bao bọc lấy khứu giác nhạy cảm.
“Hàn, hôm nay em đánh liều với IB. Jeww là công ty con yếu kém của họ và em muốn họ thấy được năng lực của em nên đã đánh cược trong vòng 6 tháng sẽ khôi phục lại nơi đó.”
“Ừm.” Vương Hàn dịu dàng nhìn cô, khẽ vuốt lấy mái tóc đen nhánh. Anh thật sự bị cô hớp hồn mất rồi. Ngay cả khi cô mệt mỏi, đầu tóc bù xù đang ngồi trong lòng anh nói một tràng dài ngoằn thì anh cũng chỉ thấy cô rất đẹp trong mắt anh.
“Anh không thấy bất ngờ sao?”
“Em thông minh như vậy, anh còn bất ngờ gì? Đấy chẳng phải là chuyện cỏn con với em sao? Mặc dù EQ của em rất thấp nhưng IQ của em thì không dám đùa được.”
“6 tháng sau mà em không hoàn thành là em sẽ phải bồi thường đó.”
“Bao nhiêu?”
“10 triệu đô.” Minh Nguyệt nói lí nhí trong miệng.
“Đến lúc đó nếu em thật sự không hoàn thành thì anh sẽ mua đứt IB cho em.” Vương Hàn nhếch môi cười, bá đạo tuyên bố.
“Em làm được mà. Đến khi đó em sẽ yêu cầu IB thưởng cho em!”
Vương Hàn âu yếm cô gái nhỏ trong lòng, trái tim ấm áp tràn vào. Anh có thể mua cả thế giới cho em. Huống chi chỉ là 10 triệu đô của IB. Nếu không phải cô muốn tự lập làm việc bên ngoài thì anh đã đem cô tới Vương thị rồi. Chỉ cần nghĩ đến việc ngày ngày đều có những tên đàn ông tăm tia vợ nhỏ của anh, lồng ngực anh đã sôi sùng sục muốn giết hết tất cả.
Sau bữa tối, Vương Hàn liền ôm chặt Minh Nguyệt bế lên phòng. Cô bị anh bế như vậy cũng biết anh định làm gì. Khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng lên như trái cà chua nhỏ. Đã mấy tháng rồi anh và cô chưa làm chuyện kia, hẳn là anh đã khó chịu đến bức người rồi.
Vương Hàn đặt cô xuống giường, nhẹ nhành hôn lên cánh môi anh đào đỏ mọng. Minh Nguyệt xấu hổ đẩy anh ra. Giọng êm dịu thốt ra.
“Hàn...đi tắm trước...”
“Vậy thì chúng ta cùng tắm!” Vương Hàn bế xốc cô dậy, đem cô vào phòng tắm.
Bồn tắm đầy nước, căn phòng ngập tràn hơi nước, mờ mờ ảo ảo tình hương nồng đậm. Vương Hàn nhẹ nhàng cởi phăng chiếc áo trên người cô. Bầu ngực trắng noãn phập phồng thu hút ánh nhìn của anh. Đôi mắt màu tím than ngập ngụa dục sắc. Anh mạnh mẽ tiến tới hôn cô. Nụ hôn triền miên tha thiết, kéo theo những mụ mẫm mê hoặc.
Minh Nguyệt mất dần kiểm soát, cơ thể run rẩy từng đợt. Trái tim nhảy loạn xạ bên trong. Đây cũng không phải là lần đầu tiên mà anh và cô tiếp xúc thân mật. Nhưng tại sao cô lại phấn khích, yêu thích anh đến như vậy...
Vương Hàn buông cánh môi đỏ, tiến tới hai đồi núi tròn trịa bên dưới. Minh Nguyệt ưỡn người ra phía sau tường lạnh lẽo. Cô khẽ rên rỉ. Hơi thở gấp gáp theo từng tiếng mút mát của anh.
Anh cắn nhẹ nụ hoa thẳng đứng, Minh Nguyệt liền rơi vào bể tình ái, hô hấp không ổn định mà nỉ non tiếng êm dịu.
“Ưmm...ahh..”
Vương Hàn lần mò vào bên trong lớp váy, bàn tay hư hỏng tiến sát vào hai bên đùi. Mạnh mẽ chọc ghẹo tiểu nữ ẩm ướt. Ngón tay thon dài vào bên trong sâu, tha hồ trêu nơi mẫn cảm.
“Nguyệt nhi...” ánh mắt chứa đầy dục vọng thâm tình nhìn cô.
Anh kéo chiếc váy cùng chiếc quần vướng víu, toàn thân ngọc ngà xuất hiện trước mắt anh. Đồng tử anh dãn ra, ngắm nhìn cô đầy dụ hoặc. Minh Nguyện thấy anh nhìn cô loã thể như vậy, khuôn mặt như ứa máu xấu hổ che đi.
“Hàn...đừng nhìn như vậy.”
“Anh rất thích em như vậy...”
Vương Hàn bế cô vào lòng, tiến tới bồn tắm lớn. Nước ấm dọc theo cơ thể cô tiến vào bên trong đại não, khiến mọi thứ hoàn toàn tê liệt. Cơ thể mềm nhũn tựa vào người anh.
Anh lập tức cởi phăng mọi thứ, rút dây lưng thả con mãnh thú phía dưới căng cứng hung bạo. Anh tìm kiếm cánh môi ngọt ngào của cô, vô tư mút như cây keo. Cô hấp dẫn anh đến điên mất thôi. Từng tiếng nỉ non của cô như tiếp thêm dục vọng trong người anh, anh mạnh mẽ xoa nắn đồi hoa tuyết đẫy đà.
“Ừmm...aaa...Hàn~ không phải chỗ đó...” Minh Nguyệt vô lực bám víu vào người anh. Hơi nóng bốc lên khắp căn phòng hoà quyện cùng tình hương nồng đậm.
Vương Hàn đặt *** **** to lớn phía trước tiểu nữ, từ từ theo dòng ấm áp tiến vào bên trong. Minh Nguyệt bỗng chốc không thích nghi được liền co cứng người. Vật thể to lớn của anh cùng nước ấm nóng tràn vào cơ thể cô, đánh thức những xúc cảm mãnh liệt.
“Tiểu yêu tinh. Em siết anh thật chặt... em cắn anh như vậy anh không thể vào bên trong...”
Vương Hàn thở gấp, từ từ để cô thích nghi. Cũng rất lâu rồi cả hai mới làm chuyện này, cô siết anh đến ngạt thở. Đây không phải là lần đầu nhưng cô cứ liên tục cắn nuốt anh như vậy càng khiến anh thích thú không thôi.
Một lát sau cô vừa thả lỏng cơ thể thì anh lập tức kịch liệt tiến vào nơi sâu nhất. Minh Nguyệt khẽ run rẩy tay chân, miệng đỏ rên rỉ thành tiếng.
“Ahhh...ưmm...” mọi thứ tiến vào quá nhanh khiến cô không trụ được. Nước ấm lấp đầy tiểu nữ bên dưới, khiến cơ thể cô căng cứng thích thú. Xúc cảm từ đại não truyền tới đánh bay tâm trí của cô.
“Hàn...anh chậm lại một chút...của anh lớn quá...” Minh Nguyệt dùng hết sức lực thốt lên. Âm điệu quyến rũ rơi vào tai anh như vị thuốc thần, càng khiến anh yêu thích.
Vương Hàn chiều cô vợ nhỏ, vận động chậm lại, đột nhiên anh lại nở nui cười tà ác. Vật to lớn bên dưới không chỉ theo hông anh di chuyện chậm hơn mà còn không dứt khoát, luôn luôn trêu chọc cô hụt hẫng. Lúc cô muốn nhanh thì anh lại từ từ đâm vào. Khiến bên dưới khó chịu vô cùng. Minh Nguyệt cắn nhẹ vào người anh, nhỏ giọng mắng.
“Hàn...anh còn trêu em nữa...nhanh lên một chút...” Minh Nguyệt xấu hổ nói ra lời kia, khuôn mặt nhỏ ngày càng đỏ hơn.
“Em muốn gì?” Vương Hàn ranh mãnh nhìn cô.
“Muốn anh nhanh hơn...muốn anh...” Minh Nguyệt bị anh mê hoặc, theo bản năng mơ màng trả lời.
Vương Hàn mạnh mẽ chiếm lấy môi cô, hông anh đột ngột tiến vào như vũ bão. Kịch liệt chiếm hữu tiểu nữ bên dưới. Khoái cảm dâng trào vào từng tế bào của cô, giờ cô mới thật sự hối hận khi nói những lời kia. Anh điên cuồng ôm lấy eo cô, va chạm kịch liệt với hạ thân mềm mại.
“Tiểu Nguyệt, em là tiểu yêu tinh dụ hoặc anh. Em xem, em cắn nuốt anh đến như vậy là có ý gì...” Vương Hàn ghé tai thì thầm.
“Hàn~ ahhh...đừng trêu ghẹo em...” Minh Nguyệt rên rỉ thành tiếng.
Phòng tắm ngập tràn hơi nước mờ mịt như làn sương trắng, thoắt ẩn thoắt hiện đôi tình nhân quấn quít bên nhau, hai cơ thể dán chặt như keo va chạm liên hồi. Nghe rõ tiếng vận động cháy bỏng cùng tiếng trái tim hoà chung một nhịp, nghe rõ tiếng tình ái dịu ngọt nóng bỏng. Nhìn thấy tình cảm nồng cháy như lửa đốt, nhìn thấy sương mờ cùng cảnh đẹp ẩn ẩn hiện hiện. Hương thơm của mùi hoa nhài ngào ngạt khắp căn phòng, nồng đậm hơn chính là hương tình ái giữa những con người đang yêu...
Vương Hàn mê mệt rong ruổi trên cơ thể cô, yêu thương phấn khích trào dâng, mùi hương nhài anh yêu thích tràn vào cánh mũi khiến hạ thân càng căng cứng. Vương Hàn tiếp tục vận động nhanh hơn, mạnh hơn, thúc sâu vào bên trong ấm áp. Đến khi cô mơ màng thiếp đi, anh mới phóng thích tình dịch ấm nóng bên trong cô.
Minh Nguyệt lười biếng đọc sơ qua cũng hiểu phần nào nổi dung bên trong. Đại khái là nếu Nhan Minh Nguyệt không hoàn thành đúng công việc trong vòng 6 tháng thì sẽ phải bồi thường 10 triệu đô cho bên phía IB. Chi phí này chỉ là tính toán trước, đến khi đó nếu phát sinh thêm bất cứ tổn thất nào thì Minh Nguyệt phải hoàn trả đúng số tiền này.
Cô hơi do dự một chút, dù gì đây cũng là số tiền khổng lồ đối với cô. Nhưng cô vẫn có một thắc mắc nhỏ, liền ngước mặt nhìn vị trợ lý của Dương Bắc Minh hỏi.
“Cho hỏi là trong cam kết chỉ tiêu lợi nhuận phải đạt ít nhất 3 tỷ đô trong vòng 6 tháng. Vậy nếu tôi hoàn thành sớm hơn thì có được thưởng không?”
Vị trợ lý kia ngây người đánh rơi cả chiếc bút trên tay. Cô gái nhỏ à?! 6 tháng là quá sức đối với một cô gái 20 tuổi. Cô còn muốn hoàn thành sớm? Cô là quái vật sao?!
“Khụ...tôi sẽ báo cáo lại cho Dương tổng. Phiền cô ký vào đây.”
“Được.”
Minh Nguyệt ký xong cam kết thì liền lấy xe trở về nhà. Về đến nơi thì trời đã chập tối. Vương Hàn đã ở nhà đợi cô từ lâu.
“Nguyệt nhi, hôm nay em phỏng vấn tốt chứ?”
“Rất tốt nha! Còn có chuyện rất vui muốn kể anh nghe đó.” Minh Nguyệt chạy tới ôm chầm lấy anh. Về tới nhà thật tốt. Có anh đợi như vậy cảm thấy yên lòng biết bao. Hôm nay cô đã vắt kiệt chất xám để đưa ra ý kiến đó rồi.
“Hôm nay em có vẻ mệt, để anh cho người nấu ăn.”
“Ừmm.” Minh Nguyệt khẽ dụi đầu vào lồng ngực rắn chắc của anh. Hương thơm nam tính toả ra bao bọc lấy khứu giác nhạy cảm.
“Hàn, hôm nay em đánh liều với IB. Jeww là công ty con yếu kém của họ và em muốn họ thấy được năng lực của em nên đã đánh cược trong vòng 6 tháng sẽ khôi phục lại nơi đó.”
“Ừm.” Vương Hàn dịu dàng nhìn cô, khẽ vuốt lấy mái tóc đen nhánh. Anh thật sự bị cô hớp hồn mất rồi. Ngay cả khi cô mệt mỏi, đầu tóc bù xù đang ngồi trong lòng anh nói một tràng dài ngoằn thì anh cũng chỉ thấy cô rất đẹp trong mắt anh.
“Anh không thấy bất ngờ sao?”
“Em thông minh như vậy, anh còn bất ngờ gì? Đấy chẳng phải là chuyện cỏn con với em sao? Mặc dù EQ của em rất thấp nhưng IQ của em thì không dám đùa được.”
“6 tháng sau mà em không hoàn thành là em sẽ phải bồi thường đó.”
“Bao nhiêu?”
“10 triệu đô.” Minh Nguyệt nói lí nhí trong miệng.
“Đến lúc đó nếu em thật sự không hoàn thành thì anh sẽ mua đứt IB cho em.” Vương Hàn nhếch môi cười, bá đạo tuyên bố.
“Em làm được mà. Đến khi đó em sẽ yêu cầu IB thưởng cho em!”
Vương Hàn âu yếm cô gái nhỏ trong lòng, trái tim ấm áp tràn vào. Anh có thể mua cả thế giới cho em. Huống chi chỉ là 10 triệu đô của IB. Nếu không phải cô muốn tự lập làm việc bên ngoài thì anh đã đem cô tới Vương thị rồi. Chỉ cần nghĩ đến việc ngày ngày đều có những tên đàn ông tăm tia vợ nhỏ của anh, lồng ngực anh đã sôi sùng sục muốn giết hết tất cả.
Sau bữa tối, Vương Hàn liền ôm chặt Minh Nguyệt bế lên phòng. Cô bị anh bế như vậy cũng biết anh định làm gì. Khuôn mặt xinh đẹp đỏ ửng lên như trái cà chua nhỏ. Đã mấy tháng rồi anh và cô chưa làm chuyện kia, hẳn là anh đã khó chịu đến bức người rồi.
Vương Hàn đặt cô xuống giường, nhẹ nhành hôn lên cánh môi anh đào đỏ mọng. Minh Nguyệt xấu hổ đẩy anh ra. Giọng êm dịu thốt ra.
“Hàn...đi tắm trước...”
“Vậy thì chúng ta cùng tắm!” Vương Hàn bế xốc cô dậy, đem cô vào phòng tắm.
Bồn tắm đầy nước, căn phòng ngập tràn hơi nước, mờ mờ ảo ảo tình hương nồng đậm. Vương Hàn nhẹ nhàng cởi phăng chiếc áo trên người cô. Bầu ngực trắng noãn phập phồng thu hút ánh nhìn của anh. Đôi mắt màu tím than ngập ngụa dục sắc. Anh mạnh mẽ tiến tới hôn cô. Nụ hôn triền miên tha thiết, kéo theo những mụ mẫm mê hoặc.
Minh Nguyệt mất dần kiểm soát, cơ thể run rẩy từng đợt. Trái tim nhảy loạn xạ bên trong. Đây cũng không phải là lần đầu tiên mà anh và cô tiếp xúc thân mật. Nhưng tại sao cô lại phấn khích, yêu thích anh đến như vậy...
Vương Hàn buông cánh môi đỏ, tiến tới hai đồi núi tròn trịa bên dưới. Minh Nguyệt ưỡn người ra phía sau tường lạnh lẽo. Cô khẽ rên rỉ. Hơi thở gấp gáp theo từng tiếng mút mát của anh.
Anh cắn nhẹ nụ hoa thẳng đứng, Minh Nguyệt liền rơi vào bể tình ái, hô hấp không ổn định mà nỉ non tiếng êm dịu.
“Ưmm...ahh..”
Vương Hàn lần mò vào bên trong lớp váy, bàn tay hư hỏng tiến sát vào hai bên đùi. Mạnh mẽ chọc ghẹo tiểu nữ ẩm ướt. Ngón tay thon dài vào bên trong sâu, tha hồ trêu nơi mẫn cảm.
“Nguyệt nhi...” ánh mắt chứa đầy dục vọng thâm tình nhìn cô.
Anh kéo chiếc váy cùng chiếc quần vướng víu, toàn thân ngọc ngà xuất hiện trước mắt anh. Đồng tử anh dãn ra, ngắm nhìn cô đầy dụ hoặc. Minh Nguyện thấy anh nhìn cô loã thể như vậy, khuôn mặt như ứa máu xấu hổ che đi.
“Hàn...đừng nhìn như vậy.”
“Anh rất thích em như vậy...”
Vương Hàn bế cô vào lòng, tiến tới bồn tắm lớn. Nước ấm dọc theo cơ thể cô tiến vào bên trong đại não, khiến mọi thứ hoàn toàn tê liệt. Cơ thể mềm nhũn tựa vào người anh.
Anh lập tức cởi phăng mọi thứ, rút dây lưng thả con mãnh thú phía dưới căng cứng hung bạo. Anh tìm kiếm cánh môi ngọt ngào của cô, vô tư mút như cây keo. Cô hấp dẫn anh đến điên mất thôi. Từng tiếng nỉ non của cô như tiếp thêm dục vọng trong người anh, anh mạnh mẽ xoa nắn đồi hoa tuyết đẫy đà.
“Ừmm...aaa...Hàn~ không phải chỗ đó...” Minh Nguyệt vô lực bám víu vào người anh. Hơi nóng bốc lên khắp căn phòng hoà quyện cùng tình hương nồng đậm.
Vương Hàn đặt *** **** to lớn phía trước tiểu nữ, từ từ theo dòng ấm áp tiến vào bên trong. Minh Nguyệt bỗng chốc không thích nghi được liền co cứng người. Vật thể to lớn của anh cùng nước ấm nóng tràn vào cơ thể cô, đánh thức những xúc cảm mãnh liệt.
“Tiểu yêu tinh. Em siết anh thật chặt... em cắn anh như vậy anh không thể vào bên trong...”
Vương Hàn thở gấp, từ từ để cô thích nghi. Cũng rất lâu rồi cả hai mới làm chuyện này, cô siết anh đến ngạt thở. Đây không phải là lần đầu nhưng cô cứ liên tục cắn nuốt anh như vậy càng khiến anh thích thú không thôi.
Một lát sau cô vừa thả lỏng cơ thể thì anh lập tức kịch liệt tiến vào nơi sâu nhất. Minh Nguyệt khẽ run rẩy tay chân, miệng đỏ rên rỉ thành tiếng.
“Ahhh...ưmm...” mọi thứ tiến vào quá nhanh khiến cô không trụ được. Nước ấm lấp đầy tiểu nữ bên dưới, khiến cơ thể cô căng cứng thích thú. Xúc cảm từ đại não truyền tới đánh bay tâm trí của cô.
“Hàn...anh chậm lại một chút...của anh lớn quá...” Minh Nguyệt dùng hết sức lực thốt lên. Âm điệu quyến rũ rơi vào tai anh như vị thuốc thần, càng khiến anh yêu thích.
Vương Hàn chiều cô vợ nhỏ, vận động chậm lại, đột nhiên anh lại nở nui cười tà ác. Vật to lớn bên dưới không chỉ theo hông anh di chuyện chậm hơn mà còn không dứt khoát, luôn luôn trêu chọc cô hụt hẫng. Lúc cô muốn nhanh thì anh lại từ từ đâm vào. Khiến bên dưới khó chịu vô cùng. Minh Nguyệt cắn nhẹ vào người anh, nhỏ giọng mắng.
“Hàn...anh còn trêu em nữa...nhanh lên một chút...” Minh Nguyệt xấu hổ nói ra lời kia, khuôn mặt nhỏ ngày càng đỏ hơn.
“Em muốn gì?” Vương Hàn ranh mãnh nhìn cô.
“Muốn anh nhanh hơn...muốn anh...” Minh Nguyệt bị anh mê hoặc, theo bản năng mơ màng trả lời.
Vương Hàn mạnh mẽ chiếm lấy môi cô, hông anh đột ngột tiến vào như vũ bão. Kịch liệt chiếm hữu tiểu nữ bên dưới. Khoái cảm dâng trào vào từng tế bào của cô, giờ cô mới thật sự hối hận khi nói những lời kia. Anh điên cuồng ôm lấy eo cô, va chạm kịch liệt với hạ thân mềm mại.
“Tiểu Nguyệt, em là tiểu yêu tinh dụ hoặc anh. Em xem, em cắn nuốt anh đến như vậy là có ý gì...” Vương Hàn ghé tai thì thầm.
“Hàn~ ahhh...đừng trêu ghẹo em...” Minh Nguyệt rên rỉ thành tiếng.
Phòng tắm ngập tràn hơi nước mờ mịt như làn sương trắng, thoắt ẩn thoắt hiện đôi tình nhân quấn quít bên nhau, hai cơ thể dán chặt như keo va chạm liên hồi. Nghe rõ tiếng vận động cháy bỏng cùng tiếng trái tim hoà chung một nhịp, nghe rõ tiếng tình ái dịu ngọt nóng bỏng. Nhìn thấy tình cảm nồng cháy như lửa đốt, nhìn thấy sương mờ cùng cảnh đẹp ẩn ẩn hiện hiện. Hương thơm của mùi hoa nhài ngào ngạt khắp căn phòng, nồng đậm hơn chính là hương tình ái giữa những con người đang yêu...
Vương Hàn mê mệt rong ruổi trên cơ thể cô, yêu thương phấn khích trào dâng, mùi hương nhài anh yêu thích tràn vào cánh mũi khiến hạ thân càng căng cứng. Vương Hàn tiếp tục vận động nhanh hơn, mạnh hơn, thúc sâu vào bên trong ấm áp. Đến khi cô mơ màng thiếp đi, anh mới phóng thích tình dịch ấm nóng bên trong cô.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.