A, Thế Giới Này Làm Sao Vậy?

Chương 6: Nguyên Tác Và Thực Tế

Chúa tể của những chiếc sừng

04/05/2021

Sở Kiêu cũng không cảm thấy cách gọi của Sở Kiều Kiều có gì kì lạ cả, anh tự nhiên bước đến bên giường bệnh của Sở Kiều Kiều rồi thản nhiên ngồi xuống.

- Hôm nay cảm thấy thế nào?- Anh hỏi.

- Vẫn tốt lắm!- Sở Kiều Kiều cười hì hì trả lời anh.

Sở Kiêu nghe vậy dừng lại một chút, sau lại dùng ánh mắt thầm kín nhìn vào cục u trên đầu cô. Nhìn đến Sở Kiều Kiều cũng không đi được tự nhiên. Sau anh lại nói:

- Lát anh chuyển phòng bệnh cho em.

Cũng không phải là hỏi ý kiến, anh nói lời này đơn giản là thông báo với Sở Kiều Kiều thôi (t/g: bá đạo ghê, nhưng mà mị thíchhhhh).

- Vì sao?- Cô nhướn mày hỏi.

Không nghĩ tới anh lại vô cùng nghiêm túc trả lời:

- … Bởi vì phong thủy căn phòng này không tốt!



- Không phải lúc trước vẫn bình thường sao?- Sở Kiêu có chút buồn cười, nhìn anh nghiêm túc nói ra mấy lời mà anh chẳng bao giờ nói này. Hơn nữa cô cũng đã ở trong phòng bệnh này hơn 2 tháng rồi, cũng không thấy ai nói gì mà.

- Làm em bị thương rồi, tự nhiên là do căn phòng này không tốt.

Sở Kiêu chậm rãi nói, lại đưa tay chạm nhẹ mấy cái lên cục u trên trán của Kiều Kiều. Sau đó lại thuận tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô (t/g: không hiểu sao mà tui thích mấy kiểu dịu dàng boy này vãiiiiiii (>w<))). Vốn Sở Kiều Kiều còn định trêu chọc Sở Kiêu một chút, thế nhưng còn chưa ra khỏi miệng thì đã nghẹn lại rồi, cố gắng mấy lần cũng không nói ra lời, nên cô cũng thôi. Sở Kiều Kiều cảm thấy mình bây giờ giống như một đứa con nít vừa bị ngã vậy. Nếu không có ai nhìn thấy, có lẽ nó sẽ lại đứng lên chạy nhảy bình thường, thế nhưng nếu có người lớn nhìn thấy chạy lại hỏi han, nó liền cảm thấy ủy khuất vô cùng. Cũng tại Sở Kiêu cho cô cảm giác giống như trưởng bối vậy, làm cô không tự giác được nghe theo lời anh nói. Sở Kiều Kiều lơ đãng suy nghĩ, cũng liền mặc kệ anh làm loạn trên đầu mình. Hai người họ cứ im lặng như vậy cho đến lúc Sở Kiêu rời đi. Trước khi rời đi, anh giống như nhớ ra gì đó, quay lại nhìn cô:

- Phương Nhã Lan có nhờ anh chuyển lời, mấy ngày tới cô ấy có việc bận rồi, nên sẽ không tới thăm em được nên em không cần phải chờ đâu, ít nhất là 2 tuần nữa mới có thời gian rảnh.

- Nhớ tự chăm sóc cho mình. Khi nào rảnh anh sẽ tới thăm em.

Sở Kiều Kiều nhu thuận gật đầu, vẫy vẫy tay chào tạm biệt anh. Sở Kiêu vừa đi, cô liền giống như không xương mà dựa vào đầu giường, cả người nhũn ra như con chi chi vậy. Đầu không tự chủ được nghĩ tới Phương Nhã Lan, người mà Sở Kiêu vừa nói tới, chị gái của mình ,cũng chính là nữ chính sama. Cũng đúng thôi, dù nữ chính rất yêu thương em gái, thế nhưng dù sao cô cũng có cuộc sống của mình. Đây là thế giới thật, không phải truyện cổ tích, chỉ cần ngồi đó là có đồ ăn dâng đến tận miệng. Hơn nữa, Phương Nhã Lan còn đi theo hình tượng nữ chính giỏi giang thì càng phải cố gắng hơn người khác. Đâu giống như cô, chỉ là con cá ướp thuốc, à nhầm, là ướp muối có hương vị của bệnh viện. Ở đây thực sự cái gì cũng tốt ăn uống ngủ nghỉ đều có người phục vụ đến tận giường, cơm đến há miệng áo đến giơ tay, không phải lo nghĩ điều gì. Thế những, điều duy nhất khiến cô phải cho kém bình chính là: không có thiết bị điện tử, thậm chí là ti vi cũng không. Thỉnh thoảng không có cũng không sao, cũng coi như đi lên núi nghỉ dưỡng đi, thế nhưng để lâu dài thì có chút khó mà chịu nổi. Mặc dù mọi người vẫn hay nói, không có mấy cái đấy cũng có chết được đâu, thế những thủ hỏi ở cái thời đại này có ai là không sài mấy cái đó đâu. Chí ít là Sở Kiều Kiều đã sắp tới giới hạn của mình rồi. Cô cảm thấy mình sắp biết thành người tối cổ tới nơi rồi, đặc biệt là khi cô còn phải ở trong phòng suốt, nên cảm thấy rất nhàm chán. Hơn nữa, bởi vì đây vẫn là một thế giới xa lạ đối với cô nên Sở Kiều Kiều vẫn luôn cảm thấy có chút bất an khi không biết tin tức gì về bên ngoài.

Bây giờ Sở Kiều Kiều đang làm cá mặn trong phòng bệnh mới của mình. Lần này Sở Kiêu chuyển cô đến khu điều dưỡng dành riêng cho người có tiền luôn. Mặc dù phòng bệnh cũ của cô cũng rất tốt, thế nhưng chức năng chủ yếu của nó là cho những bệnh nhân cần quan sát hậu di chứng hay đang trong thời gian chữa bệnh. Lúc trước vì mới tỉnh dậy, cần quan sát một thời gian nhưng bây giờ sức khỏe của cô đã ổn định rồi, nhân dịp cô bị u đầu, Sở Kiêu liền cho người chuyển phòng cho cô.

Khu nghỉ dưỡng này được xây riêng biệt với bệnh viện, mặc dù chỉ cách có một vườn hoa nhỏ, thế những bầu không khí lại khác hoàn toàn với bệnh viện. Nơi này được xây dựng theo phong cách bảo vệ môi trường là chủ đạo, đè cao "xanh hóa", giống như một khu nghỉ dưỡng cao cấp vậy. Không gian thoáng đãng, bầu không khí trong lành, tĩnh lặng, vô cùng thích hợp để dưỡng bệnh, cũng càng thích hợp dưỡng lão hơn. (Sở Kiều Kiều => (-_-))) chán chả muốn nói ).

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện A, Thế Giới Này Làm Sao Vậy?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook