Abo - Lãnh Gì Thì Cũng Lên Giường!

Chương 4: Một ngày một đêm (H)

Không Ngốc

21/12/2020

Abo là nguyên thủy

Abo là bản năng

Abo là cuồng dã,

Bóc đi cái vẻ ngoài đẹp đẽ của con người, rơi rụng xuống từng tầng lớp vải vóc của sự đối xử phân biệt, xấu xí và cũng là cường đại nhất, đó chính là ham muốn chiếm hữu và tình dục trần trụi,

Alpha và Omega, sự kết hợp phức tạp của tuyến mùi, dục vọng, sự hòa tan của Phermone, trong cơn kích tình điên loạn này, sóng vỗ bốn bề đều trở về những điều nguyên sơ nhất,

Tìm kiếm điểm gắn kết,

Tìm kiếm mùi hương và khao khát được chìm vào làm một thể.

Gia Vũ miên man đầu óc, những thứ gì thuộc về Vạn Thương hay những điểm cố hữu chán ghét những kẻ được mệnh danh là Alpha, giờ đây tan theo mùi hương của từng thớ gỗ trầm,

Trầm hương bung nồng tỏa, dụ dẫn tới thân thể người bên cạnh như thôi miên, Gia Vũ gần như nhoài cả người áp chặt lên Trần Phong, đôi môi vụng về quờ quạng ngấu nghiến hôn lấy mút mát...

Ngọt, ngọt quá... Muốn nữa, mút mát hết tất cả từng chút bọt nước trong khoang miệng kia, đôi tay vội vã trút bỏ thứ quần áo vướng víu trên người,

Men rượu là một thứ đốt cháy người,

Say đến mê li,

Đôi mắt mơ màng nước, hậu huyệt dâm dịch nhỏ ướt đầm một lớp quần,

Gia Vũ thở hổn hển, đôi tay căng bật mò xuống cơ ngực hoàn mĩ của người dưới thân, bóp nắn,

Thuốc mê quá nặng, Trần Phong cũng chưa hoàn toàn tỉnh táo lại, vậy nhưng từng đợt kích tình cháy bỏng khiến cả phần thân dưới theo sinh lý cơ bản nhất mà sưng trướng, Phermone không tự chủ bung bật, mùi men rượu quyện tan lấy hương trầm kia cuốn theo Gia Vũ như một con thiêu thân lao tới, gặm cắn hết vòm ngực của Trần Phong còn chưa một chút thỏa mãn,

Đôi đầu ngực chính mình cũng đã sưng căng đẫy, ngứa ngáy áp xuống khắp cằm, cổ của Trần Phong mà dụi, lớp râu nhỏ lún phún vừa hay cào tới, cả người Gia Vũ gần như rên bật, hậu huyệt thèm khát nuốt ra vào chút nước khan,

Alpha....

Alpha...

Muốn được lấp đầy, muốn được thúc đẩy

Muốn được thứ tinh dịch nồng đậm ấy bắn tràn,

Gia Vũ dời tay, tuốt lên xuống dương v*t nhỏ đã ướt đẫm giương cao, vẫn không thể nào bắn ra..

Không phải chỗ này,

Ngứa rất ngứa.. Ngứa là ở cửa huyệt kia...

Đưa tay dò tới, ngón tay thanh mảnh hàng ngày chán ghét nơi này, giờ đây lại không ngượng ngùng đưa tới hai ba ngón tự mình khuấy đảo..

A...

Ưm,...

Không đủ, hoàn toàn không đủ,

Gia Vũ một phân lý trí cũng không chừa, men rượu như hàng ngàn con kiến đốt loạn theo từng tấc da, nơi bờ nếp hậu huyệt kia, đám thịt phấn nộn mềm mại co rút đến siết cả lồng ngực..

Gia Vũ kéo bật chiếc quần kia ra khỏi,

côn th*t của Trần Phong lập tức giương ra ngoài,

Đến môi lưỡi cũng chờ không kịp mà vội vã xoay gập người, mút xuống, chút dịch trong suốt đã nhỏ ướt đầu khấc kia nồng lên hương men rượu ngập đầy trong trí óc và khuôn miệng,

Gia Vũ hổn hển mút, đôi tay sung sướng run rẩy vuốt ve hết gốc kết lại tới hai ổ trứng nặng...

Thơm quá...

Muốn, muốn quá...

Mụ mị, đầu óc chỉ còn những tiếng rên nhỏ khiêu khích...

A...

Ưm...

Thật muốn...

Gia Vũ nhổm người dậy, trên khóe môi, hàm răng ngọc khẽ cắn, dùng chính tay của mình mở banh hậu huyệt kia, để từng nếp đỏ hồng đều muốn cắn xuống côn th*t đang dựng cao

Phốc,

Gia Vũ rùng mình, cả cơ thể giật bắn, đôi mắt ngập sương mở lớn ra, một hạt nước trong veo đậu trên má.

Sung sướng tới co quắp cả nắm tay.

Không thể tưởng tượng cho nổi.. Sự kết hợp nguyên sơ nhưng lại quá điên rồ này, từng nếp thịt trong vách tràng kia như cố gắng trườn ra, ôm hôn lấy côn th*t vừa mới chen vào,



Gia Vũ thật khó khăn để thích ứng...

Quá lớn rồi, cũng lại quá dài,

Hậu huyệt lần đầu khai mở chật vật nhểu nước mời gọi, vậy nhưng vẫn không cách nào dập tới hết được...đau đớn trộn lẫn với kích thích tột độ,

Gia Vũ lắc lắc đầu, hai tay sờ soạng bứt lấy đầu v* nhỏ của chính mình, mặc kệ, nhấp hông lên xuống..

A...

Mùi hương này...

Men rượu này...

Thơm quá...

Thích...

Rất thích...

A.... Ưm.... côn th*t này... quá lớn... quá thích... chết mất....

côn th*t sưng trướng kia còn chưa vào hết, Gia Vũ đã thoải mái tới mức ngửa mặt hô hấp từng ngụm khí lớn, đầu gối chống dạng hai bên, ra sức đẩy eo nhấp, hương trầm kia từ nơi tuyến thể, không một chút kiềm chế, mạnh mẽ dẫn dụ bung phát hết tất cả, hương thơm ngất như truyền khắp gian phòng,

Nóng,

Cả cơ thể rịn những mồ hôi,

Là qua đi mười hay mười lăm phút như thế rồi?

Cả cơ thể Trần Phong mới như bị gọi dậy từ trong cơn mơ đầy mùi hương trầm kia...

Ưm...

Cơ thể vừa râm ran lại vừa sảng khoái tới mức như không thực,

Đôi mắt mơ màng mở ra, lại chỉ thấy nơi dưới háng kia sắp nổ tung!

Phập...

Phập...

Ưỡn lưng eo đầy lực của một Alpha rắn rỏi và mạnh mẽ,

Từng cú thúc như kéo đi nửa sinh mạng của Gia Vũ lắc lư không trụ vững...

A....

Nhẹ...

Hự...

Nhẹ... một.. không...

Liều thuốc kích tình cao độ kia, cộng thêm hương trầm vương vất đến say người này, còn nói cái gì là nhẹ, là chậm đây?

Không có!

Trần Phong giữ tại eo người, đẩy lên không biết bao nhiêu lần như thế,

Gia Vũ mở miệng thở cũng không xong nữa, cả côn th*t không báo trước mà cứ như thế đâm phập vào nơi sâu nhất, chạm tới cửa sản đạo thúc rồi thúc,

Đau quá,

Cả người Gia Vũ cũng nghĩ mình sắp bị xé ra làm hai nửa, nơi sản đạo bức bí khép chặt bao nhiêu năm bị thúc ép đâm tới mãnh liệt, khiến dâm dịch gần như bật tràn phun sảng đầy mép hậu huyệt, nóng rực,

Mỗi một cú thúc ép rồi kéo người dập xuống kia, mép thịt ngoài hậu huyệt đều như đâm sầm mút lấy gốc kết đã tím lên vì chịu đựng, hai ổ trứng nặng trĩu của Trần Phong cũng như không thể chịu nổi hơn, cuộn lên tạo thành những đường gân cương trướng,

Thoải mái quá!

Thật muốn đem nơi kia làm cho đến chết mới thôi!

Mút thật chặt, vặn thật chặt!

Thế nhưng, vuốt ve trên lưng người, quả thật có chút không được mịn màng... da thịt cứ như từng vết xước.... Nhưng giờ đây, dù có là một tấm lưng cong mịn hay không đều chẳng có một chút giá trị!

Vách tràng kia có chút đau đớn lại không thể cưỡng nổi sự sung sướng cao độ, cứ như thế đem côn th*t kia cắn chặt, ôm siết lấy khiến từng hạt Phermone kia đều muốn nứt tung.

- Không không không...

dương v*t nhỏ hồng hào trước bụng, bắn vẩy lên những đợt tinh dịch nóng thiêu như lửa, ấm một mảng bụng.

Cả người Gia Vũ không tin nổi, sung sướng từ cả trước và sau ập đến khiến mồ hôi đều quện hương mà thấm đẫm.

Trần Phong gầm lên một tiếng, đem người kia một đường lật sát xuống giường,

côn th*t của chính mình vẫn găm nguyên như thế mà banh mở đôi chân kia gác thẳng lên vai, thúc đẩy.



Phermone dày đặc đến đến khó thở, men rượu trầm hương lan đầy trong không khí, theo từng cú va đập mãnh liệt dưới thân càng ngày càng nồng đậm.

Gia Vũ lắc lư cả thân người, dưới cả trăm nhịp bung chân thúc đẩy như thế, dương v*t nhỏ kia lại không biết xấu hổ mà cương cứng, dựng lên thẳng đứng, mỗi một cú thúc lại giật lên từng hồi, hậu huyệt nhỏ nước ướt đầm, dính lung tung lên gốc kết kia từng vệt hương thơm.

Thích...

Thích...

Rất thích...

Muốn được đâm đến mở sản đạo, muốn được thứ dương v*t to lớn ấy thúc đến bắn tràn,

Gia Vũ ngửa cổ rầm rì mà đón nhận từng đợt khoái cảm bao trùm, nước mắt vì thõa mãn mà tràn đầy vòng quanh...

Ưm..

Hưm....

Đôi môi nào cắn xuống núm vú nhỏ, nhay mút.

Trần Phong bắn tràn...

Nóng quá, trướng quá...

Nơi sản đạo đã mở kia, một luồng tinh dịch nóng hổi bắn tràn phun từng đợt,

Quá nhiều rồi, quá nhiều...

Gia Vũ muốn lắc mình thoát khỏi, lại phát hiện gốc kết kia bung mở.

Nơi cổ họng thét bật lên một tiếng...

A....

Không...

Đau quá...

Bờ kết nơi gốc dương v*t của Trần Phong lập tức bám chặt lấy cả khuôn hậu huyệt kia, tinh dịch nồng đậm nhiều đến nỗi cả một góc bụng dưới của Gia Vũ đều như nổi lên thấy rõ...

Gia Vũ càng muốn lùi lại,

Nơi gốc kết lại càng hút chặt lấy, một cử động đều như đem thịt kia xé rách, đành chỉ có thể đem môi chính mình mà cắn nát.

Máu một chút nhỏ ra, liền được góc lưỡi đầy hương men rượu liếm tới, ngọt ngào chìm đắm mà bá đạo mút cắn,

Gia Vũ không tự chủ vòng tay ôm lên lưng người, kéo sát xuống thêm.

Trần Phong vừa kéo theo cái ôm đó liền dời khóe miệng xuống dưới gáy.

Phập.

Răng nanh nhỏ chảy chút máu, bởi lẽ thứ cắn được chính là một vòng đai bảo vệ, được chế tạo ra từ hợp kim cứng rắn nhất,

Trần Phong trong cơn mơ màng, như một con sói hoang điên dại hết sức ngấu nghiến cái vòng dứt ra khỏi, nhưng đương nhiên là không xi nhê gì,

Răng đau vẫn hoàn đau.

Phermone không tìm được nơi đánh dấu, lại càng bộc phát dồn sức lên những cú thúc nảy lửa, đem cả người Gia Vũ bế thốc nửa quỳ nửa chống, khiến bờ mông vểnh cao lên đón nhận từng cú đâm xuyên điên dại đến trôi người,

==========

Ai biết tương thích là bao nhiêu đây? Dẫu rằng mới là lần đầu gắn kết,

Để mà ngay khi cả chính thuốc kích tình tan đi hết, lại là đến sự quyến luyến của men rượu nồng quấn lấy hương trầm kia, một khắc cũng không rời.

Không phải là năm hay sáu hay bảy lần.

Mà là một ngày một đêm vần vũ như thế, thiếp đi, rồi lại tỉnh,

Là một kẻ Alpha điên dại ánh mắt, dẫu là kẻ kia đã muốn ngất đi mê man vẫn muốn sảng khoái mà đâm rút?

Hay là một Omega bỏ qua đi hơn mười năm phát tình kia dồn nén thành một lần này mà nhấp đẩy, trêu chọc bú mút khiến sự cuồng dã trong con người Alpha kia phải trỗi dậy?

Rút cạn khí lực, thứ xuất ra trên hai đầu dương v*t lớn nhỏ, cũng chỉ còn là chút dịch trong nhễu nhệt,

Quần áo ngổn ngang,

Khắp gian phòng quyện đặc mùi Phermone xen lẫn chút tanh nồng của tinh dịch vẩy tràn khắp nơi,

Trên giường,

Gia Vũ cuộn người trong đống chăn mềm, nơi hậu huyệt đã gần như sưng thẫm một vòng, từng nếp gấp bị dày vò đến đáng thương gần như không còn đủ sức để thêm bất kỳ một lần ra vào nào, vẫn ngậm chặt côn th*t bán cương kia không muốn rời.

Hai kẻ trên người từng tấc da chằng chịt dấu hôn chói mắt, chôn sâu trong mùi Phermone hòa lẫn, ngủ thiếp đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Abo - Lãnh Gì Thì Cũng Lên Giường!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook