[Abo] Người Yêu Chưa Từng Gặp Mặt
Chương 1
Vendeta
27/02/2022
Tác giả: Vendetta
Biên tập: Miikan
—–
Thứ sáu 10:59PM
– Ý Trung A1: Em vừa mới họp với khách hàng xong, anh ăn cơm tối ngon miệng không?
– LIB: Ừm, dì làm cơm với sốt cà tím và canh trứng, cà tím hơi mặn.
– Ý Trung A: Vẫn không vui sao?
– LIB: Vui mà cũng không vui.
– LIB: Găng tay, khẩu trang, mũ, vỏ chăn và drap giường dùng một lần, còn có thuốc khử trùng anh mua đều được đưa đến rồi, chắc không có vấn đề gì đâu.
– Ý Trung A: Không sao đâu A Ninh, năm ngoái anh cũng đi hội chợ truyện tranh2 rồi mà?
– LIB: [ngỗng bự thở dài.jpg]
– LIB: Kể ra thì sắp đến mùa mưa rồi, lúc đó sẽ không có nhiều người đi hội chợ truyện tranh. Em có muốn đến xem không? Anh sẽ treo ổ khóa trên cầu tình yêu.
– Ý Trung A: Em sẽ đến, chuyện gì em đã nói với anh thì em nhất định sẽ làm.
– LIB: Ừm.
– LIB (âm thanh): Không còn sớm nữa, ngủ ngon nha!
– Ý Trung A: Ngủ ngon?
Lộ Dặc Ninh để điện thoại di động xuống, anh nghĩ xem lúc này Tần Duật đang làm gì, liệu cậu sẽ đi ngủ hay vẫn tiếp tục làm việc. Anh trở mình, nhìn thấy đèn trên máy làm sạch không khí lấp lóe hai lần rồi biến thành màu xanh lam nhàn nhạt báo hiệu một lần lọc không khí đã kết thúc, điều đó khiến anh cảm thấy vô cùng an tâm. Anh nhắm mắt lại, nhưng sau một lát anh lại mở mắt ra. Anh cảm thấy không buồn ngủ chút nào, có thể là do loại hạt cà phê mới đổi.
Đại não không muốn nghỉ ngơi, vì vậy hai người tí hon lại bắt đầu làm ầm ĩ.
Người tí hon A nói: Đi đi nào, thôi đi thôi, năm năm rồi mày không có tác phẩm mới, mau tranh thủ kiếm tiền dưỡng già nhân lúc hoạt hình còn đang hot đi chứ.
Người tí hon B nói: Đừng đi, không phải mày mới dựng dàn ý rồi à? Lễ ký tặng nhiều người như thế, mày còn không biết trên người họ có gì chắc? Mồ hôi, nước miếng, da chết, còn bao nhiêu là vi khuẩn vi sinh vật không biết là bám vào từ chỗ nào.
Người tí hon A cười nhạo một cái: Dựng mấy cái dàn ý đi rồi hả? Chẳng được cái nào tốt cả mà? Với cả không phải mày cũng có thể tự mình đi siêu thị còn gì? Lễ ký tặng cũng thế thôi mà, cứ coi như là siêu thị trước tết là được!
Người tí hon B tủi thân: Tao không đi siêu thị trước tết, mà nếu siêu thị không thể tự tính tiền thì tao cũng sẽ không đi.
Người tí hon A: Mày không muốn đi cũng phải đi, không thì...
Người tí hon B: Không thì sao?
Người tí hon A: Không thì mày sẽ không bao giờ làm người bình thường được!
Người tí hon B biến mất.
Anh rất bình thường, chỉ là không đủ bình thường.
Anh đã tiến hành trị liệu hai năm. Những lúc nhìn vào hư không, đủ loại vi khuẩn, vi sinh vật và các vật bẩn thỉu sẽ hiện ra trong đầu anh. Anh thậm chí không thể ra khỏi nhà, vào khoảnh khắc bùn đất dính vào giày của anh, cơn hoảng loạn sẽ xuất hiện.
Nhưng phạm vi an toàn của anh cũng chỉ giới hạn trong ngôi nhà của anh và khu vực bán kính 3km bao quanh, một chiếc bong bóng cách thành phố hai giờ lái xe.
Nhưng Lộ Dặc Ninh cũng không có cách nào khác. Anh lấy tay che mắt. Ít nhất thì anh đang cố gắng sống sót, cố gắng không sợ hãi, không căm ghét, còn tìm thấy một công việc có thể làm, có thu nhập khả quan, còn có một Alpha dịu dàng. Mặc dù hai người chưa bao giờ gặp mặt nhưng tình cảm đôi bên vẫn rất ổn định. Anh cũng cảm thấy căng thẳng khi chưa thích đối phương mà chưa thổ lộ tình cảm. Sau khi trở thành người yêu, anh không thể kìm được sự vui sướng trong lòng. Có những lúc bất chợt xuất hiện sự hoài nghi, bất an, bọn họ cũng cãi nhau. Vì một chút chuyện vặt vãnh, anh đã gửi rất nhiều tin nhắn thoại liên tiếp, Tần Duật thì đáp lại bằng một đoạn văn bản rất dài. Sau đó đôi bên xin lỗi, tha thứ cho nhau và lại tiếp tục bên nhau. Tính đến giờ hai người ở bên nhau cũng đã ba năm.
Thời gian trôi qua thật nhanh, từ một họa sĩ truyện tranh nhỏ không có tiếng tăm gì, bản thân anh bây giờ đã có một chút danh tiếng. "Ve mùa đông" kết thúc sau ba năm tính từ thời điểm ra mắt, lại ký hợp đồng hợp tác với một phòng làm việc hoạt hình hàng đầu trong nước. Người phụ trách của phòng làm việc là thầy Mục Thanh Tung mà anh ngưỡng mộ từ lâu. Mà Distance, công ty của Tần Duật cũng ngày càng phát triển, còn được lên tạp chí tài chính và kinh tế vào tháng hai năm nay. Nhưng Tần Duật không nhận phỏng vấn. Người nhận phỏng vấn là Bách Chỉ, một nữ Alpha cùng cậu gây dựng sự nghiệp.
Lúc trước Lộ Dặc Ninh vô cùng phấn khởi đặt hàng kỳ tạp chí kia trên mạng, lòng anh háo hức mong chờ được thấy dáng vẻ của Tần Duật lúc làm việc. Sau khi nhận được sách, anh cảm thấy thất vọng ê chề. Thế nhưng trong lòng anh cũng hiểu rõ, một người mắc chứng sợ giao tiếp xã hội như Tần Duật làm sao có thể đi nhận phỏng vấn được?
Nhưng anh vẫn có chút oán trách, và ngày hôm sau anh nhận được một video ngắn từ Tần Duật, video ghi lại một ngày của cậu ở công ty.
Lộ Dặc Ninh lưu video kia và âm thầm cho thư ký của Tần Duật một like.
Sau khi ngáp một cái, Lộ Dặc Ninh duỗi tay lấy điện thoại. Giờ đã là hai giờ bốn mươi tám phút. Anh chớp mắt, nước mắt từ cơn buồn ngủ trượt theo khuôn mặt và rơi xuống gối.
Đã là ngày 18 rồi sao? Chắc mình sắp đến thời kỳ phát tình rồi.
Hình như tin tức tố lần trước Tần Duật gửi tới đã dùng hết rồi?
Không muốn xuống giường kiểm tra, Lộ Dặc Ninh mở điện thoại di động, nhắn tin cho Tần Duật đề phòng ngày mai tỉnh dậy anh lại quên mất.
– LIB: Ngài Tần, hình như hết tin tức tố rồi... Mong ngài có thể gửi cho tôi thêm một chút.
– LIB: [Ôm một cái.jpg]
Sau khi gửi tin nhắn anh để điện thoại di động trên tủ đầu giường, thu mình vào chăn ngủ. Lần trước anh không cẩn thận để tin tức tố của Tần Duật bám vào chăn, bây giờ nghe kỹ anh vẫn còn có thể nghe được mùi gỗ guaiac3 thoang thoảng.
—–
1. Ý Trung A (tên hiển thị bạn Ninh đặt cho bạn Tần): cắt từ cụm "ý trung nhân" (người trong mộng/người mình thích) ghép với A của Alpha.
2. Hội chợ truyện tranh: search không ra nên mình mạnh dạn đoán là hội chợ manga – cosplay, truyện này chỉ nhắc đến giới vẽ truyện tranh nên gọi là hội chợ truyện tranh cho ngắn gọn.
3. Gỗ guaiac: Một loại hương gỗ quý hiếm có mùi hắc ín và chất phenol, tạo ra mùi khói và nhựa đường trong nước hoa. Loại gỗ này thu được thu hoạch từ cây Palo Santo hay còn gọi là cây của sự sống do có nhiều ứng dụng trong y học. Tên tiếng Trung của loại gỗ này là 愈创木 – cây/gỗ chữa bệnh. Hương gỗ guaiac rất nổi tiếng trong dòng nước hoa niche (nước hoa sản xuất với số lượng hạn chế, mùi hương độc đáo). (tham khảo:)
Biên tập: Miikan
—–
Thứ sáu 10:59PM
– Ý Trung A1: Em vừa mới họp với khách hàng xong, anh ăn cơm tối ngon miệng không?
– LIB: Ừm, dì làm cơm với sốt cà tím và canh trứng, cà tím hơi mặn.
– Ý Trung A: Vẫn không vui sao?
– LIB: Vui mà cũng không vui.
– LIB: Găng tay, khẩu trang, mũ, vỏ chăn và drap giường dùng một lần, còn có thuốc khử trùng anh mua đều được đưa đến rồi, chắc không có vấn đề gì đâu.
– Ý Trung A: Không sao đâu A Ninh, năm ngoái anh cũng đi hội chợ truyện tranh2 rồi mà?
– LIB: [ngỗng bự thở dài.jpg]
– LIB: Kể ra thì sắp đến mùa mưa rồi, lúc đó sẽ không có nhiều người đi hội chợ truyện tranh. Em có muốn đến xem không? Anh sẽ treo ổ khóa trên cầu tình yêu.
– Ý Trung A: Em sẽ đến, chuyện gì em đã nói với anh thì em nhất định sẽ làm.
– LIB: Ừm.
– LIB (âm thanh): Không còn sớm nữa, ngủ ngon nha!
– Ý Trung A: Ngủ ngon?
Lộ Dặc Ninh để điện thoại di động xuống, anh nghĩ xem lúc này Tần Duật đang làm gì, liệu cậu sẽ đi ngủ hay vẫn tiếp tục làm việc. Anh trở mình, nhìn thấy đèn trên máy làm sạch không khí lấp lóe hai lần rồi biến thành màu xanh lam nhàn nhạt báo hiệu một lần lọc không khí đã kết thúc, điều đó khiến anh cảm thấy vô cùng an tâm. Anh nhắm mắt lại, nhưng sau một lát anh lại mở mắt ra. Anh cảm thấy không buồn ngủ chút nào, có thể là do loại hạt cà phê mới đổi.
Đại não không muốn nghỉ ngơi, vì vậy hai người tí hon lại bắt đầu làm ầm ĩ.
Người tí hon A nói: Đi đi nào, thôi đi thôi, năm năm rồi mày không có tác phẩm mới, mau tranh thủ kiếm tiền dưỡng già nhân lúc hoạt hình còn đang hot đi chứ.
Người tí hon B nói: Đừng đi, không phải mày mới dựng dàn ý rồi à? Lễ ký tặng nhiều người như thế, mày còn không biết trên người họ có gì chắc? Mồ hôi, nước miếng, da chết, còn bao nhiêu là vi khuẩn vi sinh vật không biết là bám vào từ chỗ nào.
Người tí hon A cười nhạo một cái: Dựng mấy cái dàn ý đi rồi hả? Chẳng được cái nào tốt cả mà? Với cả không phải mày cũng có thể tự mình đi siêu thị còn gì? Lễ ký tặng cũng thế thôi mà, cứ coi như là siêu thị trước tết là được!
Người tí hon B tủi thân: Tao không đi siêu thị trước tết, mà nếu siêu thị không thể tự tính tiền thì tao cũng sẽ không đi.
Người tí hon A: Mày không muốn đi cũng phải đi, không thì...
Người tí hon B: Không thì sao?
Người tí hon A: Không thì mày sẽ không bao giờ làm người bình thường được!
Người tí hon B biến mất.
Anh rất bình thường, chỉ là không đủ bình thường.
Anh đã tiến hành trị liệu hai năm. Những lúc nhìn vào hư không, đủ loại vi khuẩn, vi sinh vật và các vật bẩn thỉu sẽ hiện ra trong đầu anh. Anh thậm chí không thể ra khỏi nhà, vào khoảnh khắc bùn đất dính vào giày của anh, cơn hoảng loạn sẽ xuất hiện.
Nhưng phạm vi an toàn của anh cũng chỉ giới hạn trong ngôi nhà của anh và khu vực bán kính 3km bao quanh, một chiếc bong bóng cách thành phố hai giờ lái xe.
Nhưng Lộ Dặc Ninh cũng không có cách nào khác. Anh lấy tay che mắt. Ít nhất thì anh đang cố gắng sống sót, cố gắng không sợ hãi, không căm ghét, còn tìm thấy một công việc có thể làm, có thu nhập khả quan, còn có một Alpha dịu dàng. Mặc dù hai người chưa bao giờ gặp mặt nhưng tình cảm đôi bên vẫn rất ổn định. Anh cũng cảm thấy căng thẳng khi chưa thích đối phương mà chưa thổ lộ tình cảm. Sau khi trở thành người yêu, anh không thể kìm được sự vui sướng trong lòng. Có những lúc bất chợt xuất hiện sự hoài nghi, bất an, bọn họ cũng cãi nhau. Vì một chút chuyện vặt vãnh, anh đã gửi rất nhiều tin nhắn thoại liên tiếp, Tần Duật thì đáp lại bằng một đoạn văn bản rất dài. Sau đó đôi bên xin lỗi, tha thứ cho nhau và lại tiếp tục bên nhau. Tính đến giờ hai người ở bên nhau cũng đã ba năm.
Thời gian trôi qua thật nhanh, từ một họa sĩ truyện tranh nhỏ không có tiếng tăm gì, bản thân anh bây giờ đã có một chút danh tiếng. "Ve mùa đông" kết thúc sau ba năm tính từ thời điểm ra mắt, lại ký hợp đồng hợp tác với một phòng làm việc hoạt hình hàng đầu trong nước. Người phụ trách của phòng làm việc là thầy Mục Thanh Tung mà anh ngưỡng mộ từ lâu. Mà Distance, công ty của Tần Duật cũng ngày càng phát triển, còn được lên tạp chí tài chính và kinh tế vào tháng hai năm nay. Nhưng Tần Duật không nhận phỏng vấn. Người nhận phỏng vấn là Bách Chỉ, một nữ Alpha cùng cậu gây dựng sự nghiệp.
Lúc trước Lộ Dặc Ninh vô cùng phấn khởi đặt hàng kỳ tạp chí kia trên mạng, lòng anh háo hức mong chờ được thấy dáng vẻ của Tần Duật lúc làm việc. Sau khi nhận được sách, anh cảm thấy thất vọng ê chề. Thế nhưng trong lòng anh cũng hiểu rõ, một người mắc chứng sợ giao tiếp xã hội như Tần Duật làm sao có thể đi nhận phỏng vấn được?
Nhưng anh vẫn có chút oán trách, và ngày hôm sau anh nhận được một video ngắn từ Tần Duật, video ghi lại một ngày của cậu ở công ty.
Lộ Dặc Ninh lưu video kia và âm thầm cho thư ký của Tần Duật một like.
Sau khi ngáp một cái, Lộ Dặc Ninh duỗi tay lấy điện thoại. Giờ đã là hai giờ bốn mươi tám phút. Anh chớp mắt, nước mắt từ cơn buồn ngủ trượt theo khuôn mặt và rơi xuống gối.
Đã là ngày 18 rồi sao? Chắc mình sắp đến thời kỳ phát tình rồi.
Hình như tin tức tố lần trước Tần Duật gửi tới đã dùng hết rồi?
Không muốn xuống giường kiểm tra, Lộ Dặc Ninh mở điện thoại di động, nhắn tin cho Tần Duật đề phòng ngày mai tỉnh dậy anh lại quên mất.
– LIB: Ngài Tần, hình như hết tin tức tố rồi... Mong ngài có thể gửi cho tôi thêm một chút.
– LIB: [Ôm một cái.jpg]
Sau khi gửi tin nhắn anh để điện thoại di động trên tủ đầu giường, thu mình vào chăn ngủ. Lần trước anh không cẩn thận để tin tức tố của Tần Duật bám vào chăn, bây giờ nghe kỹ anh vẫn còn có thể nghe được mùi gỗ guaiac3 thoang thoảng.
—–
1. Ý Trung A (tên hiển thị bạn Ninh đặt cho bạn Tần): cắt từ cụm "ý trung nhân" (người trong mộng/người mình thích) ghép với A của Alpha.
2. Hội chợ truyện tranh: search không ra nên mình mạnh dạn đoán là hội chợ manga – cosplay, truyện này chỉ nhắc đến giới vẽ truyện tranh nên gọi là hội chợ truyện tranh cho ngắn gọn.
3. Gỗ guaiac: Một loại hương gỗ quý hiếm có mùi hắc ín và chất phenol, tạo ra mùi khói và nhựa đường trong nước hoa. Loại gỗ này thu được thu hoạch từ cây Palo Santo hay còn gọi là cây của sự sống do có nhiều ứng dụng trong y học. Tên tiếng Trung của loại gỗ này là 愈创木 – cây/gỗ chữa bệnh. Hương gỗ guaiac rất nổi tiếng trong dòng nước hoa niche (nước hoa sản xuất với số lượng hạn chế, mùi hương độc đáo). (tham khảo:)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.