Chương 73
Hồ Bất Quy
29/12/2022
Kế hoạch tham quan của Hề Hòa và Trần Thần tại N thị đến tận 1 tuần, nên không hề vội vã mà chậm rãi hưởng thụ kỳ nghỉ. Hai người ngẫu nhiên có
thể đi dạo khắp nơi trong thành phố, tìm một ít quán ăn của người bản
địa để thưởng thức. Trần Thần còn tìm được một chỗ tắm suối nước nóng,
nhưng Hề Hòa không vào tắm mà hiện tại đang ngồi nói chuyện điện thoại
cùng Bùi Nhược Mộc.
Hề Hòa gần nhất cảm thấy Bùi Nhược Mộc hình như càng lúc càng thích mình, cậu đang tưởng tượng có lẽ kế hoạch theo đuổi của mình đang dần có tác dụng rồi, nhưng cậu cũng không ngờ rằng là Bùi Nhược Mộc đang dự định ngã bài cùng cậu khi cậu về nhà, nếu như biết trước chuyện này chắc hẳn cậu sẽ chạy về ngay mất.
Ngày thứ 5, bọn họ đi leo núi, núi không cao lắm thế nhưng Hề Hòa cũng leo mệt bở hơi rồi, cuối cùng phải ngồi nghỉ một lúc tại bậc thang giữa chừng. Trần Thần bất đắc dĩ nhìn Hề Hòa nói - "Thể lực cậu kém thế"
Hề Hòa lắc đầu, muốn khóc đến nơi, chỉ muốn về nhà ôm chú ngủ thôi, không bao giờ muốn ra ngoài chơi nữa. Hiện tại, cậu đứng lên là hai chân run hết rồi, bước vài bước là như muốn nửa cái mạng. Cậu quả thực có thể lực không quá tốt, lúc trước thì không đủ dinh dưỡng, sau này đã được chăm chút nhưng cậu lại chưa được rèn luyện, cả ngày chỉ ở nhà hoặc đến trường, việc nặng nhọc nhất cậu làm chắc chỉ là nấu cơm.
Trần Thần thở dài - "Cậu không được thế này. Chú Bùi có cơ bụng 8 múi lận đấy, cậu thế này là không tương xứng đấy"
Hề Hòa vốn mặt đã đỏ giờ càng đỏ hơn, rốt cuộc bị Trần Thần khí thế kéo leo lên núi, lúc xuống thì ngồi cáp treo xuống. Thật ra Trần Thần muốn leo xuống nhưng ngại để Hề Hòa một mình, nhưng tình cờ Lâm Lĩnh gọi đến, nói nên để Hề Hòa nghỉ ngơi, anh ta sẽ đến đón, nghe vậy Trần Thần mới yên tâm để Hề Hòa đi cáp treo xuống dưới, còn Trần Thần thì tự leo xuống
Mãi đến khi về khách sạn, Hề Hòa mới cảm thấy được sống lại, cậu chìm vào lớp chăn nệm mềm thơm, dùng sức kéo thân thể đau nhức rồi mới bắt đầu gọi video call.
Khi về đến phòng cậu mãi lo nhào vào giường nằm, cũng như nhớ đến người ở nhà nên không chú ý đến tiếng động "cùm cụp" trong phòng, cũng như không để ý đến tiếng cửa phòng đang được mở.
Mãi cho đến khi bên cạnh giường lún xuống, Hề Hòa mới kinh ngạc nghiêng đầu qua nhìn, cậu đã thấy Lâm Lĩnh ngồi đó, cậu liền chống người ngồi dậy, nghi hoặc mà nhìn anh ta.
Lâm Lĩnh cười cười - "Nay mệt chết rồi đúng không?"
Hề Hòa chưa lên tiếng, cậu không có thói quen cùng 1 người xa lạ chung phòng nên hiện tại cậu đang rất lo lắng.
Anh ta tiếp tục tiến lên, Hề Hòa liền lùi lại nhưng đã bị anh ta bắt được cánh tay, cậu đang mặc áo ngắn tay, nên làm lộ ra phần tay nhỏ xinh, mảnh khảnh. Phần da thịt lộ ra vô cùng mịn màng làm anh ta nhịn không được mà muốn sờ vào, ngón ta cái anh ta di chuyển muốn ma sát lên đó.
Đột nhiên trong không khí phảng phất có một mùi tin tức tố bay đến, Hề Hòa đã hoàn toàn để lộ vẻ sợ hãi.
Hề Hòa gần nhất cảm thấy Bùi Nhược Mộc hình như càng lúc càng thích mình, cậu đang tưởng tượng có lẽ kế hoạch theo đuổi của mình đang dần có tác dụng rồi, nhưng cậu cũng không ngờ rằng là Bùi Nhược Mộc đang dự định ngã bài cùng cậu khi cậu về nhà, nếu như biết trước chuyện này chắc hẳn cậu sẽ chạy về ngay mất.
Ngày thứ 5, bọn họ đi leo núi, núi không cao lắm thế nhưng Hề Hòa cũng leo mệt bở hơi rồi, cuối cùng phải ngồi nghỉ một lúc tại bậc thang giữa chừng. Trần Thần bất đắc dĩ nhìn Hề Hòa nói - "Thể lực cậu kém thế"
Hề Hòa lắc đầu, muốn khóc đến nơi, chỉ muốn về nhà ôm chú ngủ thôi, không bao giờ muốn ra ngoài chơi nữa. Hiện tại, cậu đứng lên là hai chân run hết rồi, bước vài bước là như muốn nửa cái mạng. Cậu quả thực có thể lực không quá tốt, lúc trước thì không đủ dinh dưỡng, sau này đã được chăm chút nhưng cậu lại chưa được rèn luyện, cả ngày chỉ ở nhà hoặc đến trường, việc nặng nhọc nhất cậu làm chắc chỉ là nấu cơm.
Trần Thần thở dài - "Cậu không được thế này. Chú Bùi có cơ bụng 8 múi lận đấy, cậu thế này là không tương xứng đấy"
Hề Hòa vốn mặt đã đỏ giờ càng đỏ hơn, rốt cuộc bị Trần Thần khí thế kéo leo lên núi, lúc xuống thì ngồi cáp treo xuống. Thật ra Trần Thần muốn leo xuống nhưng ngại để Hề Hòa một mình, nhưng tình cờ Lâm Lĩnh gọi đến, nói nên để Hề Hòa nghỉ ngơi, anh ta sẽ đến đón, nghe vậy Trần Thần mới yên tâm để Hề Hòa đi cáp treo xuống dưới, còn Trần Thần thì tự leo xuống
Mãi đến khi về khách sạn, Hề Hòa mới cảm thấy được sống lại, cậu chìm vào lớp chăn nệm mềm thơm, dùng sức kéo thân thể đau nhức rồi mới bắt đầu gọi video call.
Khi về đến phòng cậu mãi lo nhào vào giường nằm, cũng như nhớ đến người ở nhà nên không chú ý đến tiếng động "cùm cụp" trong phòng, cũng như không để ý đến tiếng cửa phòng đang được mở.
Mãi cho đến khi bên cạnh giường lún xuống, Hề Hòa mới kinh ngạc nghiêng đầu qua nhìn, cậu đã thấy Lâm Lĩnh ngồi đó, cậu liền chống người ngồi dậy, nghi hoặc mà nhìn anh ta.
Lâm Lĩnh cười cười - "Nay mệt chết rồi đúng không?"
Hề Hòa chưa lên tiếng, cậu không có thói quen cùng 1 người xa lạ chung phòng nên hiện tại cậu đang rất lo lắng.
Anh ta tiếp tục tiến lên, Hề Hòa liền lùi lại nhưng đã bị anh ta bắt được cánh tay, cậu đang mặc áo ngắn tay, nên làm lộ ra phần tay nhỏ xinh, mảnh khảnh. Phần da thịt lộ ra vô cùng mịn màng làm anh ta nhịn không được mà muốn sờ vào, ngón ta cái anh ta di chuyển muốn ma sát lên đó.
Đột nhiên trong không khí phảng phất có một mùi tin tức tố bay đến, Hề Hòa đã hoàn toàn để lộ vẻ sợ hãi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.