Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)
Chương 190: Có một dựng phu rốt cuộc thì ở dưới tình huống khẩn cấp cũng sinh rồi
Lililicat
10/10/2020
tiếp chương ——có một dựng phu rốt cuộc thì ở dưới tình huống khẩn cấp cũng sinh rồi
Nương theo hướng chỉ của ngón tay địa ngục khuyển, bức mành vải được khảm lòe bảo thạch lòe tỏa sáng kia, rất thần kỳ dần dần tự động bay lên, tình hình phía sau bức rèm chậm rãi bày ra, tất cả mọi người ngừng thở lại rồi ——dung mạo Âm Heo nhìn nhiều hơn nữa cũng sẽ cảm thấy kinh diễm tột bậc a!
Thân hình Âm Heo hiện ra! Hắn tựa vào trên giường êm, một bàn tay chống đầu, nửa gương mặt bị chuỗi bảo thạch ngăn trở, nhưng mà một thân khí khái ung dung, không dấu được cỗ hơi thở hoa lệ, lại khiến cho tất cả mọi người ở hiện trường hung hăng run rẩy một trận, tất cả mọi người nuốt nuốt nước miếng, chờ mong một khắc có tính quyết định khi Âm Heo tháo mặt rèm kia.
Hoàng tử khổ bức nhìn Âm Heo không chớp mắt, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt, hắn gắt gao nắm chặt vạt áo trước của mình, thống khổ lắc đầu rên rỉ: “Không! Không! Ta sẽ không khuất phục! Ta không thuộc về bất cứ kẻ nào! Ta sẽ không tiếp tục sa vào bất luận kẻ nào!”
Âm Heo thở dài nói: “Thôi, ta cũng không trêu đùa ngươi, ngươi quay đầu lại nhìn xem, giờ phút này những nam nhân tra khảo ngươi kia thử xem, có biết bọn họ lấy tâm tính gì nhìn ngươi không?
Tiếng nói Đức Âm nghe vào trong lỗ tai, giống như uống quỳnh tương ngọc lộ trên chín tầng trời hoàng tử khổ bức ngồi ngay đó, tận lực chống cự lại lực hấp dẫn ma mỵ thật lớn Âm Heo kia. Đức Âm lại nói: “Bọn họ là nghĩ, cùng với việc chỉ bị ta ác ma này mê hoặc, không bằng hy sinh vật hy sinh nhiều thêm một người nữa thì càng tốt —— có điều, ta đối với ngươi không có hứng thú, ta cho ngươi được quyền lựa chọn, rời đi đi, tiếp tục kiếp sống khổ bức kia của ngươi đi. Ở trước lúc ta còn chưa dấy lên sát ý với ngươi —— ngươi có biết không, nhìn thấy ngươi khổ bức như thế, ta sẽ có một loại xúc động giơ chân đạp bay?”
Địa Ngục Khuyển xen vào nói: “Chủ nhân, để ta giúp ngươi đạp đi! Tuyệt đối có thể làm cho hắn bay lên!”
Hoàng tử khổ bức thống khổ che đầu, hắn đã muốn nghe không hiểu những lời mà Âm Heo nói —— bởi vì hắn căn bản không có cách nào để nghe vào tai một từ nào Âm Heo nói cả, toàn bộ tâm thần của hắn đều bị giọng nói tuyệt vời giống như tiếng đàn thiên ma hấp dẫn chúng thần kia chiếm cứ, người nam nhân này! Người nam nhân này! Người nam nhân này!
Không! Hắn tuyệt đối không thừa nhận! Sau khi huynh trưởng của hắn, Hạo Thiên, A Ngưu, đều chết hết, thế nhưng hắn lại một lần nữa động tâm!! Hơn nữa tình cảm này…không thể tự kềm chế được!! Hắn tuyệt đối không muốn phải tiếp tục yêu thêm một người nam nhân nào nữa!! Tuyệt đối không muốn lại nếm qua thêm một lần cái loại đau đớn như khắc cốt ghi xương ấy!! Hắn chỉ sẽ mang đến vận rủi!
Hoàng tử khổ bức thống khổ đầu càng không ngừng đạp vào mặt đất, thẳng đến khi đầu rơi máu chảy, ngã sang một bên, cả mặt của hắn đều là máu tươi, đột nhiên ngửa mặt lên trời cười lên ha hả:
“Oan nghiệt! Oan nghiệt a!! Ông trời! Ông vì sao phải tra tấn ta như thế!! Vì cớ gì phải tra tấn ta như thế!! Những thứ ngươi đoạt của ta còn chưa đủ sao!! Ta không cần! Ta không cần a a a!”
Huyết lệ tràn mi mà ra, thật sự là… …
Khổ bức tới cực điểm.
Những người khác đều đưa mắt nhìn nhau —— tên khốn kiếp này, ngay cả giọng nói của Âm Heo cũng không thể chống cự lại, còn không bằng nhóm quỷ súc cặn bã công bọn họ đâu!
Cực Ngọc cũng tỏ vẻ thực bất đắc dĩ, lầu bầu nói: “Cái gì hoàng tử khổ bức chứ, ít nhất thì ta cũng không có bị giọng của Âm Heo mê hoặc!”
【 tuy rằng bị bài xích ở bên ngoài đoàn hội cặn bã công 】
Âm Heo mặt không chút thay đổi nhìn sang Cực Ngọc, đột nhiên ác ma lộ ra một nụ cười mỉm dịu dàng, ôn nhu nói: “Ngọc nhi, chúng ta cùng nhau thưởng thức trà ngắm hoa được chứ?”
Cực Ngọc nhất thời như gặp phải sét đánh, sau một lúc lâu, mới ngơ ngác đỏ mặt nói: “Đức, Đức Âm đại ca… Ta… Ta thật là cao hứng…”
【 Lại nói ngay cả xưng hô ngươi tự não bổ cũng cải biến! 】
Âm Heo nhe răng nanh cười hắc hắc, nói: “Chúng ta có thể cùng nhau ngồi ở trên bồn cầu bạch ngọc uống trà thưởng thức cảnh đêm, buổi tối ngươi ăn no rồi hãy đến, tốt nhất ăn nhiều hương liệu một chút, như vậy trong thời gian ân ân sẽ không thúi.”
Rất tồi tệ!!!!
Mấy người khác thiếu chút nữa đổ huyết lệ.
“Khốn kiếp… Chỉ biết ngươi đang ở đây trêu đùa ta… Ngươi cái tên ác ma này…” Cực Ngọc tí tách nước mắt mì sợi lê thê.
Hoàng tử khổ bức đổ huyết lệ té trên mặt đất đột nhiên đứng lên, mặt của hắn toàn là máu, rất là khiến cho người ta sợ hãi, chỉ thấy trong ánh mắt của hắn nở rộ tinh quang, đây chính là điềm báo sắp sửa phát điên —— hắn từ trong lòng ngực lấy ra một thanh chủy thủ, hung hăng nói: “Các ngươi đừng hòng muốn bỡn cợt với ta!”
Nói xong nặng nề mà đem chủy thủ đâm vào bụng của mình.
Nhưng, hắn vẫn chưa có chết.
Hắn thất hồn lạc phách nhìn thanh chủy thủ mà mình giấu đi không biết từ khi nào biến thành một củ cà rốt —— Địa Ngục Khuyển hé miệng cười cười, cái trò tráo đồ này đối với loại cao thủ như hắn mà nói, thật sự chỉ như là trò của trẻ con.
“Củ cà rốt … củ cà rốt… chủy thủ phụ vương đưa cho ta… Sao lại sẽ biến thành củ cà rốt… thanh chủy thủ đi vào ta… Ha ha… Ha ha ha…” Hoàng tử khổ bức có chút nói năng lộn xộn.
Mọi người = =
Lại nói cái từ “đi vào ” kia, có thâm ý khác a.
Mộ Dung Đức Âm chậm rãi đi xuống đài, tới trước mặt của hắn, nâng bàn tay trắng nõn nà như ngọc, gợi cằm của hắn lên, để cho hắn đối diện cùng mình.
“Đừng! Đừng nhìn ta! Đừng nhìn ta!” Hoàng tử khổ bức vô lực kêu gào, “Ta không muốn! Ta không muốn yêu thương ngươi đâu!”
“Ngươi đã không chấp nhận tự do ta cho ngươi, vậy hãy thành thành thật thật đợi ta cứu chuộc đi!” Âm Heo lấy giọng điệu bá chủ nói xong, tặng kèm thêm nụ cười tà mị thật tươi.
“Ngươi… Muốn làm cái gì…” Hoàng tử khổ bức vẫn là lún xuống bên trong vực sâu ma mỵ mênh mông cuồn cuộn kia của Âm Heo.
“Giúp ngươi phục quốc, khôi phục lại hoàng triều khổ bức. Tất nhiên có điều kiện, ngươi phải trở thành của ta, linh hồn của ngươi chỉ có thể duy nhất thuộc về ta, ” Âm Heo cao ngạo tuyên bố, “Bị người trây bẩn a, thần đê hèn của ngươi đã không thể nào tẩy rửa cho ngươi, chỉ có nhập ma, mới là lối về duy nhất của ngươi, hãy chấp nhận khế ước của ta, trở thành nô bộc của ta, để cho ta ban cho hết thảy những gì ngươi muốn, mà ngươi, chỉ cần học cách hèn mọn.”
Giả trang thốt ra tuyên ngôn x đúng là thật tốt a! Những lời này có phải lại là do Long Sách ngươi dạy cho hắn hay không!! —— tất cả mọi người nhìn về quai hàm Long Sách.
Long Sách gật đầu nói: “Không sai, cục cưng đã đạt tới trình độ tự học thành tài!”
X! Đó là Âm Heo tự mình biên soạn sao! Phục quốc gì gì đó! Cái loại hoàng triều từ trên xuống dưới người nào người nấy khổ bức khổ bức giữ lại có ích lợi gì!
Hoàng tử khổ bức nhắm mắt lại, thống khổ gật gật đầu, lập tức quỳ xuống, dùng môi hôn giày Đức Âm——
“Ta bằng lòng, bằng lòng điều kiện của ngươi, ta là nô lệ của ngươi, xin ngươi chấn hưng Khô Bích!”
Hoàng tử khổ bức cắn răng nói xong, cuối cùng chống đỡ hết nỗi, ngất đi rồi.
Âm Heo nói: “Vừa lúc để cho hắn đi địa lao làm người hầu cho ta.”
Cực Ngọc phẫn nộ nói: “Chẳng lẽ ta không bằng hắn sao?”
Những người khác đều liếc hắn.
Vì thế Mộ Dung Đức Âm nói: “Huynh trưởng, nếu không có việc gì, ta sẽ mang người này đi địa lao, ngày mai hoàng hậu còn muốn công thẩm ta.”
Long Sách còn không có lên tiếng, đột nhiên nhìn thấy hoàng tử khổ bức trên mặt đất bắt đầu run rẩy, đồng thời một lượng máu tươi cực lớn từ giữa• hai • chân • của hắn không ngừng chảy ra, Đức Âm liếc Địa Ngục Khuyển một cái, Địa Ngục Khuyển liền tiến lên bắt mạch, lập tức nói: “Chủ nhân, hoàng tử này đã có thai được bảy tháng, hiện giờ sợ là sinh non.”
“A a a a a a!” Mọi người kích động không thôi.
Không ngờ có thể tận mắt chứng kiến nam nhân sinh con!!!
Nương theo hướng chỉ của ngón tay địa ngục khuyển, bức mành vải được khảm lòe bảo thạch lòe tỏa sáng kia, rất thần kỳ dần dần tự động bay lên, tình hình phía sau bức rèm chậm rãi bày ra, tất cả mọi người ngừng thở lại rồi ——dung mạo Âm Heo nhìn nhiều hơn nữa cũng sẽ cảm thấy kinh diễm tột bậc a!
Thân hình Âm Heo hiện ra! Hắn tựa vào trên giường êm, một bàn tay chống đầu, nửa gương mặt bị chuỗi bảo thạch ngăn trở, nhưng mà một thân khí khái ung dung, không dấu được cỗ hơi thở hoa lệ, lại khiến cho tất cả mọi người ở hiện trường hung hăng run rẩy một trận, tất cả mọi người nuốt nuốt nước miếng, chờ mong một khắc có tính quyết định khi Âm Heo tháo mặt rèm kia.
Hoàng tử khổ bức nhìn Âm Heo không chớp mắt, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt, hắn gắt gao nắm chặt vạt áo trước của mình, thống khổ lắc đầu rên rỉ: “Không! Không! Ta sẽ không khuất phục! Ta không thuộc về bất cứ kẻ nào! Ta sẽ không tiếp tục sa vào bất luận kẻ nào!”
Âm Heo thở dài nói: “Thôi, ta cũng không trêu đùa ngươi, ngươi quay đầu lại nhìn xem, giờ phút này những nam nhân tra khảo ngươi kia thử xem, có biết bọn họ lấy tâm tính gì nhìn ngươi không?
Tiếng nói Đức Âm nghe vào trong lỗ tai, giống như uống quỳnh tương ngọc lộ trên chín tầng trời hoàng tử khổ bức ngồi ngay đó, tận lực chống cự lại lực hấp dẫn ma mỵ thật lớn Âm Heo kia. Đức Âm lại nói: “Bọn họ là nghĩ, cùng với việc chỉ bị ta ác ma này mê hoặc, không bằng hy sinh vật hy sinh nhiều thêm một người nữa thì càng tốt —— có điều, ta đối với ngươi không có hứng thú, ta cho ngươi được quyền lựa chọn, rời đi đi, tiếp tục kiếp sống khổ bức kia của ngươi đi. Ở trước lúc ta còn chưa dấy lên sát ý với ngươi —— ngươi có biết không, nhìn thấy ngươi khổ bức như thế, ta sẽ có một loại xúc động giơ chân đạp bay?”
Địa Ngục Khuyển xen vào nói: “Chủ nhân, để ta giúp ngươi đạp đi! Tuyệt đối có thể làm cho hắn bay lên!”
Hoàng tử khổ bức thống khổ che đầu, hắn đã muốn nghe không hiểu những lời mà Âm Heo nói —— bởi vì hắn căn bản không có cách nào để nghe vào tai một từ nào Âm Heo nói cả, toàn bộ tâm thần của hắn đều bị giọng nói tuyệt vời giống như tiếng đàn thiên ma hấp dẫn chúng thần kia chiếm cứ, người nam nhân này! Người nam nhân này! Người nam nhân này!
Không! Hắn tuyệt đối không thừa nhận! Sau khi huynh trưởng của hắn, Hạo Thiên, A Ngưu, đều chết hết, thế nhưng hắn lại một lần nữa động tâm!! Hơn nữa tình cảm này…không thể tự kềm chế được!! Hắn tuyệt đối không muốn phải tiếp tục yêu thêm một người nam nhân nào nữa!! Tuyệt đối không muốn lại nếm qua thêm một lần cái loại đau đớn như khắc cốt ghi xương ấy!! Hắn chỉ sẽ mang đến vận rủi!
Hoàng tử khổ bức thống khổ đầu càng không ngừng đạp vào mặt đất, thẳng đến khi đầu rơi máu chảy, ngã sang một bên, cả mặt của hắn đều là máu tươi, đột nhiên ngửa mặt lên trời cười lên ha hả:
“Oan nghiệt! Oan nghiệt a!! Ông trời! Ông vì sao phải tra tấn ta như thế!! Vì cớ gì phải tra tấn ta như thế!! Những thứ ngươi đoạt của ta còn chưa đủ sao!! Ta không cần! Ta không cần a a a!”
Huyết lệ tràn mi mà ra, thật sự là… …
Khổ bức tới cực điểm.
Những người khác đều đưa mắt nhìn nhau —— tên khốn kiếp này, ngay cả giọng nói của Âm Heo cũng không thể chống cự lại, còn không bằng nhóm quỷ súc cặn bã công bọn họ đâu!
Cực Ngọc cũng tỏ vẻ thực bất đắc dĩ, lầu bầu nói: “Cái gì hoàng tử khổ bức chứ, ít nhất thì ta cũng không có bị giọng của Âm Heo mê hoặc!”
【 tuy rằng bị bài xích ở bên ngoài đoàn hội cặn bã công 】
Âm Heo mặt không chút thay đổi nhìn sang Cực Ngọc, đột nhiên ác ma lộ ra một nụ cười mỉm dịu dàng, ôn nhu nói: “Ngọc nhi, chúng ta cùng nhau thưởng thức trà ngắm hoa được chứ?”
Cực Ngọc nhất thời như gặp phải sét đánh, sau một lúc lâu, mới ngơ ngác đỏ mặt nói: “Đức, Đức Âm đại ca… Ta… Ta thật là cao hứng…”
【 Lại nói ngay cả xưng hô ngươi tự não bổ cũng cải biến! 】
Âm Heo nhe răng nanh cười hắc hắc, nói: “Chúng ta có thể cùng nhau ngồi ở trên bồn cầu bạch ngọc uống trà thưởng thức cảnh đêm, buổi tối ngươi ăn no rồi hãy đến, tốt nhất ăn nhiều hương liệu một chút, như vậy trong thời gian ân ân sẽ không thúi.”
Rất tồi tệ!!!!
Mấy người khác thiếu chút nữa đổ huyết lệ.
“Khốn kiếp… Chỉ biết ngươi đang ở đây trêu đùa ta… Ngươi cái tên ác ma này…” Cực Ngọc tí tách nước mắt mì sợi lê thê.
Hoàng tử khổ bức đổ huyết lệ té trên mặt đất đột nhiên đứng lên, mặt của hắn toàn là máu, rất là khiến cho người ta sợ hãi, chỉ thấy trong ánh mắt của hắn nở rộ tinh quang, đây chính là điềm báo sắp sửa phát điên —— hắn từ trong lòng ngực lấy ra một thanh chủy thủ, hung hăng nói: “Các ngươi đừng hòng muốn bỡn cợt với ta!”
Nói xong nặng nề mà đem chủy thủ đâm vào bụng của mình.
Nhưng, hắn vẫn chưa có chết.
Hắn thất hồn lạc phách nhìn thanh chủy thủ mà mình giấu đi không biết từ khi nào biến thành một củ cà rốt —— Địa Ngục Khuyển hé miệng cười cười, cái trò tráo đồ này đối với loại cao thủ như hắn mà nói, thật sự chỉ như là trò của trẻ con.
“Củ cà rốt … củ cà rốt… chủy thủ phụ vương đưa cho ta… Sao lại sẽ biến thành củ cà rốt… thanh chủy thủ đi vào ta… Ha ha… Ha ha ha…” Hoàng tử khổ bức có chút nói năng lộn xộn.
Mọi người = =
Lại nói cái từ “đi vào ” kia, có thâm ý khác a.
Mộ Dung Đức Âm chậm rãi đi xuống đài, tới trước mặt của hắn, nâng bàn tay trắng nõn nà như ngọc, gợi cằm của hắn lên, để cho hắn đối diện cùng mình.
“Đừng! Đừng nhìn ta! Đừng nhìn ta!” Hoàng tử khổ bức vô lực kêu gào, “Ta không muốn! Ta không muốn yêu thương ngươi đâu!”
“Ngươi đã không chấp nhận tự do ta cho ngươi, vậy hãy thành thành thật thật đợi ta cứu chuộc đi!” Âm Heo lấy giọng điệu bá chủ nói xong, tặng kèm thêm nụ cười tà mị thật tươi.
“Ngươi… Muốn làm cái gì…” Hoàng tử khổ bức vẫn là lún xuống bên trong vực sâu ma mỵ mênh mông cuồn cuộn kia của Âm Heo.
“Giúp ngươi phục quốc, khôi phục lại hoàng triều khổ bức. Tất nhiên có điều kiện, ngươi phải trở thành của ta, linh hồn của ngươi chỉ có thể duy nhất thuộc về ta, ” Âm Heo cao ngạo tuyên bố, “Bị người trây bẩn a, thần đê hèn của ngươi đã không thể nào tẩy rửa cho ngươi, chỉ có nhập ma, mới là lối về duy nhất của ngươi, hãy chấp nhận khế ước của ta, trở thành nô bộc của ta, để cho ta ban cho hết thảy những gì ngươi muốn, mà ngươi, chỉ cần học cách hèn mọn.”
Giả trang thốt ra tuyên ngôn x đúng là thật tốt a! Những lời này có phải lại là do Long Sách ngươi dạy cho hắn hay không!! —— tất cả mọi người nhìn về quai hàm Long Sách.
Long Sách gật đầu nói: “Không sai, cục cưng đã đạt tới trình độ tự học thành tài!”
X! Đó là Âm Heo tự mình biên soạn sao! Phục quốc gì gì đó! Cái loại hoàng triều từ trên xuống dưới người nào người nấy khổ bức khổ bức giữ lại có ích lợi gì!
Hoàng tử khổ bức nhắm mắt lại, thống khổ gật gật đầu, lập tức quỳ xuống, dùng môi hôn giày Đức Âm——
“Ta bằng lòng, bằng lòng điều kiện của ngươi, ta là nô lệ của ngươi, xin ngươi chấn hưng Khô Bích!”
Hoàng tử khổ bức cắn răng nói xong, cuối cùng chống đỡ hết nỗi, ngất đi rồi.
Âm Heo nói: “Vừa lúc để cho hắn đi địa lao làm người hầu cho ta.”
Cực Ngọc phẫn nộ nói: “Chẳng lẽ ta không bằng hắn sao?”
Những người khác đều liếc hắn.
Vì thế Mộ Dung Đức Âm nói: “Huynh trưởng, nếu không có việc gì, ta sẽ mang người này đi địa lao, ngày mai hoàng hậu còn muốn công thẩm ta.”
Long Sách còn không có lên tiếng, đột nhiên nhìn thấy hoàng tử khổ bức trên mặt đất bắt đầu run rẩy, đồng thời một lượng máu tươi cực lớn từ giữa• hai • chân • của hắn không ngừng chảy ra, Đức Âm liếc Địa Ngục Khuyển một cái, Địa Ngục Khuyển liền tiến lên bắt mạch, lập tức nói: “Chủ nhân, hoàng tử này đã có thai được bảy tháng, hiện giờ sợ là sinh non.”
“A a a a a a!” Mọi người kích động không thôi.
Không ngờ có thể tận mắt chứng kiến nam nhân sinh con!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.