Ác Huynh Tại Bên (Ác Huynh Bên Người)
Chương 33: Ráng học trước khi thi và vấn đến chán ghét nhất
Lililicat
10/10/2020
Thúy Hà, mười năm trước tiến vào Tuyệt Ảnh Thành làm tỳ nữa, nghe nói là một bé gái mồ côi không chỗ nương tựa, nhờ vào sự thông minh của mình, rất nhanh lấy được một địa vị cao trong những người hầu của Tuyệt Ảnh Thành, phần lớn những chuyện mua đồ ăn, đồ dùng nữ quyến đều do nàng phụ trách. Có điều không ai nghĩ tới, Thúy Hà chính là tay trong của Băng Tiễu Thành, càng làm cho người không ngờ tới là Thúy Hà hiện tại đã bị đánh tráo.
Mộ Dung Long Sách dùng Súc Cốt đại phải cùng Biến Thanh bí thuật và khả năng dịch dung không chê vào đâu được của mình hoàn hảo biến thành Thúy Hà, theo xe ngựa mua đồ ăn trở về Tuyệt Ảnh Thành.
Mọi nơi chốn trong Tuyệt Ảnh Thành đều được bảo vệ nghiêm ngặt, đầy rẫy các loại kỳ môn trận pháp, nếu muốn xông vào bên trong còn khó hơn lên trên. Cho dù hắn lúc này hóa trang tiến vào, thân phận của hắn cũng chỉ là một nha hoàn đầu mục cấp bậc thấp. Nam Cung Tuyệt Ảnh Thành xưa nay rất cẩn thẩn, tôi tớ bên người đều là những kẻ trọng yếu, ngoại nhân tuyệt đối không thể tiếp cận vào vòng tròn quyền lực đó.
Có điều, Mộ Dung Long Sách đã mơ hồ biết được âm mưu của Tuyệt Ảnh Thành, cho nên bước đầu tiên của hắn không phải trực tiếp đi tìm Đức Âm mà là lợi dụng những mối quan hệ tốt có sắn của Thúy Hà, tìm đến nha hoàn quản lý Như Vân, người chuyên phụ trách tiếp đãi khách quý cũng như quản lý phòng trì.
Trước đó, Thúy Hà cùng Như Vân đã có ước định, Mộ Dung Long Sách thuận lợi nắm được cơ hội trở thành nha hoàn để tiếp đãi khách nhân, cứ thế tự nhiên lẫn vào đội ngũ của đám nha hoàn đón tiếp khách quý. Nhờ vào những tính toán chi ly trước khi hành động nên Mộ Dung Long Sách vẫn không bị bại lộ, còn nhớ rõ những tình báo đã được Thúy Hà cung cấp về những quan hệ giữa các người hầu trong Tuyệt Ảnh Thành, còn có cả quy củ giữa bọn họ và những thói quen. Như Vân đem Thúy Hà giả đến một nơi yên lặng, thần thần bí bí nói: “Thúy Hà, Mộ Dung Đức Âm nghe nói là thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử, so với U Tuyền còn đẹp hơn cả thập bội. Nữ tỳ trong thành đều ước mong tiếp cận để chiêm ngưỡng hình dàng của hắn. Ngươi lúc trước giúp đỡ ta nhiều thứ đã không khác gì tay chân, vừa lúc nha hoàn Lan Nhi hầu hạ hắn đang bị bệnh thì ngươi hãy đến thế thân đi. Đây cũng là một cơ hội tốt. Mộ Dung Đức Âm chính là Băng Tiễu Thành thiếu gia, ngươi với hắn sớm chiều ở chung nếu có thể ám sinh tình cảm liền có thể một bước lên trời, trở thành thiếu phu nhân của Băng Tiễu Thành. Ngươi phải nắm chắc cơ hội lần này!”
“Đa tạ tỷ tỷ chỉ điểm, nhưng không biết Đức Âm công tử kia có những điểm gì cần phải lưu ý không?” Thúy Hà giả vờ hỏi.
“Nghe nói hắn là một tên ma ốm, từ trong bụng mẹ đã không khỏe, khi còn nhỏ rơi vào hàn đàm khiến chân bị tê liệt, tứ chi không tiện hành động. Hắn phi thường sợ lạnh, suốt năm đều phải có lò ấm, không thể chịu nổi một chút hàn khí. Khi hầu hạ ngươi phải thật cận thẩn.” Như Vân nhắc nhở. Những thứ mà nàng nói kia, hoàn toàn là những gì Mộ Dung Long Sách tung tin trong giang hồ, hắn nghe được như vậy có vài phần cảm giác thành tựu.
“Ta hiểu được! Nhưng tại sao Như Vân tỷ tỷ không cùng ta đi hầu hạ hắn? Chỉ giao cho một mình ta thì có vẻ…” Thúy Hà giả còn cố ý từ chối một chút. “Thúy Hà, ta tin tưởng năng lực của người. Hơn nữa hắn không phải loại ta thích, chúng ta nhất định vô duyên. Ta sợ cùng hắn gặp một hồi sẽ có một hồi nghiệt duyên.” Như Vân xót xa nói.
……… Đi chết đi, tử nữ nhân. Mộ Dung Long Sách ở trong lòng lạnh lùng nói.
——
Độc dược kỳ danh ‘Khiên tâm’ có một mùi thơm lạ lùng từ vỏ bọc đường bên ngoài, một khi nuốt vào liền tan ra, vô tung vô ảnh. Mộ Dung Đức Âm sau khi ăn xong, công lực thật ra không thấy tăng lên nhiều, nhưng mà độc kia hoàn toàn tan biến, cho dù hắn tịnh thần xếp bằng đem độc bức ra cũng không được.
Cuộc sống ở Tuyệt Ảnh Thành đã bắt đầu rồi.
Sau ngày đầu tiên bái kiến Nam Cung Thiên Sơn, những ngày sau đều có một lịch trình để tuân theo. Cái được gọi ‘huấn luyện’ chính là hằng ngày đem Mộ Dung Đức Âm đến một biệt viện u nhã, nghe U Tuyền giảng giải về các vấn đề chuyên môn như phương pháp phá giải cơ quan, cùng Mộ Dung Đức Âm còn có rất nhiều tuyệt đỉnh cao thủ được huấn luyện. Xem ra Tuyệt Ảnh Thành đã chia ra nhiều tổ nhỏ để phụ trách từng chuyên môn, không biết dự định kế hoạch bí mật nguy hiểm gì.
Mấy tên cao thủ này tướng mạo đều đặc dị, có nữ lang yểu điệu, có thanh niên tháo vát, có ngườilùn thấp bé, có lão nhân râu tóc bạc trắng. Biểu tình của bọn họ đều rất nghiêm túc, ở cùng nhau nhưng không nhiều lời, khi nhìn thấy Mộ Dung Đức Âm có lộ ra một ít kinh diễm nhưng lúc sau không ai mở miệng nói chuyện. Tất cả mọi người đều chăm chỉ học tập.
Mộ Dung Đức Âm ngồi ở gần cửa sổ, thường xuyên thất thần. Hắn ghét nhất là những thứ lý thuyết trận pháp chán ngắt, luôn không tập trung nhìn ra rừng trúc sau hoa văn của cửa sổ tròn, sau đó bắt đầu chán nản, ở trong lớp lim dim. Vì thế, lần đầu tiên kiểm tra, điểm của hắn đứng trong top từ dưới đếm lên.
U Tuyền nhìn thấy thành tích của mọi người cũng không nổi giận mà chỉ mỉm cười đi đến đại hán đứng đầu từ dưới đếm lên của bảng, mọi người chưa kịp thấy rõ thì thấy hán tử kia bị U Tuyền dùng thủ pháp quỷ dị đánh bại, thời điểm té xuống mặt đất đã muốn tuyệt khí, thi thể của gã lập tức được người hầu ngoài cửa thu thập gọn. Sau đó, mọi thứ giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra, vô cùng bình tĩnh, có điều bàn học của gã kia bị bỏ đi, trong phòng thiếu mất một người.
Hóa ra, hình phạt của việc thi kém là bị giết!
Sắc mặt mọi người trở nên ngưng trọng, đây tuyệt đối chính là lớp học tử vong.
Mộ Dung Đức Âm không thèm quan tâm đến thứ tự của mình hiện tại đang xếp thứ năm từ dưới lên, chẳng lo lắng gì mà tiếp tục xuất thần trong buổi hôm sau.
Ngày hôm sau lại xử quyết thêm một người. Đức Âm xếp thứ bốn từ dưới lên.
Thời điểm kiểm tra bài vào hoàng hôn mỗi ngày luôn là lúc mọi người căng thẳng nhất, trên đời chẳng có cuộc thi nào mang tính sống còn như vậy.
Có điều Mộ Dung Đức Âm vẫn cứ nghĩ, ít nhất ta còn đứng thứ tư từ dưới lên.
Ngày thứ ba, Mộ Dung Đức Âm đứng thứ ba từ dưới lên.
Bàn học tiếp tục giảm.
Ngày thứ tứ, Mộ Dung Đức Âm đứng thứ hai từ dưới lên. Hắn đột nhiên ý thức được bản thân nên học hành đàng hoàng lại. Chính vì thế sau một ngày bùng học, Mộ Dung Đức Âm dùng thời gian sau khi ăn cơm xong để học bù. Hắn cầm cuốn tài liệu U Tuyền đưa cho bắt đầu học thuộc. Hắn lớn như vậy nhưng đây là lần đầu tiên liều mạng học bài. Tuy nhiên, những người để dồn bài đến trước khi thi mới học cũng biết, càng ráng nhét thì chữ càng không vào đầu nổi.
Mộ Dung Đức Âm bảo người hầu chuẩn bị cho hắn một ấm trà đặc, loại cực kì đậm đặc ấy, còn có đồ ăn vặt các loại, chuẩn bị thức trắng đêm học gạo. Có điều, kết quả của việc uống vài cân trà đặc là viếng thăm nhà xí liên tục, cũng không làm cho cơn buồn ngủ đỡ được bao nhiêu. Chỉ cần hắn mở sách vở ra, mắt nhịn không được liền díp lại.
Hắn chán ghét lý thuyết trận pháp!!!! Dù mắt đã toàn tơ máu, Mộ Dung Đức Âm vẫn ráng trợn trừng lên để đọc sách, nghiến răng nghiên lợi nghĩ: Chán ghét tận xương tủy!!!
Mộ Dung Long Sách dùng Súc Cốt đại phải cùng Biến Thanh bí thuật và khả năng dịch dung không chê vào đâu được của mình hoàn hảo biến thành Thúy Hà, theo xe ngựa mua đồ ăn trở về Tuyệt Ảnh Thành.
Mọi nơi chốn trong Tuyệt Ảnh Thành đều được bảo vệ nghiêm ngặt, đầy rẫy các loại kỳ môn trận pháp, nếu muốn xông vào bên trong còn khó hơn lên trên. Cho dù hắn lúc này hóa trang tiến vào, thân phận của hắn cũng chỉ là một nha hoàn đầu mục cấp bậc thấp. Nam Cung Tuyệt Ảnh Thành xưa nay rất cẩn thẩn, tôi tớ bên người đều là những kẻ trọng yếu, ngoại nhân tuyệt đối không thể tiếp cận vào vòng tròn quyền lực đó.
Có điều, Mộ Dung Long Sách đã mơ hồ biết được âm mưu của Tuyệt Ảnh Thành, cho nên bước đầu tiên của hắn không phải trực tiếp đi tìm Đức Âm mà là lợi dụng những mối quan hệ tốt có sắn của Thúy Hà, tìm đến nha hoàn quản lý Như Vân, người chuyên phụ trách tiếp đãi khách quý cũng như quản lý phòng trì.
Trước đó, Thúy Hà cùng Như Vân đã có ước định, Mộ Dung Long Sách thuận lợi nắm được cơ hội trở thành nha hoàn để tiếp đãi khách nhân, cứ thế tự nhiên lẫn vào đội ngũ của đám nha hoàn đón tiếp khách quý. Nhờ vào những tính toán chi ly trước khi hành động nên Mộ Dung Long Sách vẫn không bị bại lộ, còn nhớ rõ những tình báo đã được Thúy Hà cung cấp về những quan hệ giữa các người hầu trong Tuyệt Ảnh Thành, còn có cả quy củ giữa bọn họ và những thói quen. Như Vân đem Thúy Hà giả đến một nơi yên lặng, thần thần bí bí nói: “Thúy Hà, Mộ Dung Đức Âm nghe nói là thiên hạ đệ nhất mỹ nam tử, so với U Tuyền còn đẹp hơn cả thập bội. Nữ tỳ trong thành đều ước mong tiếp cận để chiêm ngưỡng hình dàng của hắn. Ngươi lúc trước giúp đỡ ta nhiều thứ đã không khác gì tay chân, vừa lúc nha hoàn Lan Nhi hầu hạ hắn đang bị bệnh thì ngươi hãy đến thế thân đi. Đây cũng là một cơ hội tốt. Mộ Dung Đức Âm chính là Băng Tiễu Thành thiếu gia, ngươi với hắn sớm chiều ở chung nếu có thể ám sinh tình cảm liền có thể một bước lên trời, trở thành thiếu phu nhân của Băng Tiễu Thành. Ngươi phải nắm chắc cơ hội lần này!”
“Đa tạ tỷ tỷ chỉ điểm, nhưng không biết Đức Âm công tử kia có những điểm gì cần phải lưu ý không?” Thúy Hà giả vờ hỏi.
“Nghe nói hắn là một tên ma ốm, từ trong bụng mẹ đã không khỏe, khi còn nhỏ rơi vào hàn đàm khiến chân bị tê liệt, tứ chi không tiện hành động. Hắn phi thường sợ lạnh, suốt năm đều phải có lò ấm, không thể chịu nổi một chút hàn khí. Khi hầu hạ ngươi phải thật cận thẩn.” Như Vân nhắc nhở. Những thứ mà nàng nói kia, hoàn toàn là những gì Mộ Dung Long Sách tung tin trong giang hồ, hắn nghe được như vậy có vài phần cảm giác thành tựu.
“Ta hiểu được! Nhưng tại sao Như Vân tỷ tỷ không cùng ta đi hầu hạ hắn? Chỉ giao cho một mình ta thì có vẻ…” Thúy Hà giả còn cố ý từ chối một chút. “Thúy Hà, ta tin tưởng năng lực của người. Hơn nữa hắn không phải loại ta thích, chúng ta nhất định vô duyên. Ta sợ cùng hắn gặp một hồi sẽ có một hồi nghiệt duyên.” Như Vân xót xa nói.
……… Đi chết đi, tử nữ nhân. Mộ Dung Long Sách ở trong lòng lạnh lùng nói.
——
Độc dược kỳ danh ‘Khiên tâm’ có một mùi thơm lạ lùng từ vỏ bọc đường bên ngoài, một khi nuốt vào liền tan ra, vô tung vô ảnh. Mộ Dung Đức Âm sau khi ăn xong, công lực thật ra không thấy tăng lên nhiều, nhưng mà độc kia hoàn toàn tan biến, cho dù hắn tịnh thần xếp bằng đem độc bức ra cũng không được.
Cuộc sống ở Tuyệt Ảnh Thành đã bắt đầu rồi.
Sau ngày đầu tiên bái kiến Nam Cung Thiên Sơn, những ngày sau đều có một lịch trình để tuân theo. Cái được gọi ‘huấn luyện’ chính là hằng ngày đem Mộ Dung Đức Âm đến một biệt viện u nhã, nghe U Tuyền giảng giải về các vấn đề chuyên môn như phương pháp phá giải cơ quan, cùng Mộ Dung Đức Âm còn có rất nhiều tuyệt đỉnh cao thủ được huấn luyện. Xem ra Tuyệt Ảnh Thành đã chia ra nhiều tổ nhỏ để phụ trách từng chuyên môn, không biết dự định kế hoạch bí mật nguy hiểm gì.
Mấy tên cao thủ này tướng mạo đều đặc dị, có nữ lang yểu điệu, có thanh niên tháo vát, có ngườilùn thấp bé, có lão nhân râu tóc bạc trắng. Biểu tình của bọn họ đều rất nghiêm túc, ở cùng nhau nhưng không nhiều lời, khi nhìn thấy Mộ Dung Đức Âm có lộ ra một ít kinh diễm nhưng lúc sau không ai mở miệng nói chuyện. Tất cả mọi người đều chăm chỉ học tập.
Mộ Dung Đức Âm ngồi ở gần cửa sổ, thường xuyên thất thần. Hắn ghét nhất là những thứ lý thuyết trận pháp chán ngắt, luôn không tập trung nhìn ra rừng trúc sau hoa văn của cửa sổ tròn, sau đó bắt đầu chán nản, ở trong lớp lim dim. Vì thế, lần đầu tiên kiểm tra, điểm của hắn đứng trong top từ dưới đếm lên.
U Tuyền nhìn thấy thành tích của mọi người cũng không nổi giận mà chỉ mỉm cười đi đến đại hán đứng đầu từ dưới đếm lên của bảng, mọi người chưa kịp thấy rõ thì thấy hán tử kia bị U Tuyền dùng thủ pháp quỷ dị đánh bại, thời điểm té xuống mặt đất đã muốn tuyệt khí, thi thể của gã lập tức được người hầu ngoài cửa thu thập gọn. Sau đó, mọi thứ giống như chưa từng có chuyện gì xảy ra, vô cùng bình tĩnh, có điều bàn học của gã kia bị bỏ đi, trong phòng thiếu mất một người.
Hóa ra, hình phạt của việc thi kém là bị giết!
Sắc mặt mọi người trở nên ngưng trọng, đây tuyệt đối chính là lớp học tử vong.
Mộ Dung Đức Âm không thèm quan tâm đến thứ tự của mình hiện tại đang xếp thứ năm từ dưới lên, chẳng lo lắng gì mà tiếp tục xuất thần trong buổi hôm sau.
Ngày hôm sau lại xử quyết thêm một người. Đức Âm xếp thứ bốn từ dưới lên.
Thời điểm kiểm tra bài vào hoàng hôn mỗi ngày luôn là lúc mọi người căng thẳng nhất, trên đời chẳng có cuộc thi nào mang tính sống còn như vậy.
Có điều Mộ Dung Đức Âm vẫn cứ nghĩ, ít nhất ta còn đứng thứ tư từ dưới lên.
Ngày thứ ba, Mộ Dung Đức Âm đứng thứ ba từ dưới lên.
Bàn học tiếp tục giảm.
Ngày thứ tứ, Mộ Dung Đức Âm đứng thứ hai từ dưới lên. Hắn đột nhiên ý thức được bản thân nên học hành đàng hoàng lại. Chính vì thế sau một ngày bùng học, Mộ Dung Đức Âm dùng thời gian sau khi ăn cơm xong để học bù. Hắn cầm cuốn tài liệu U Tuyền đưa cho bắt đầu học thuộc. Hắn lớn như vậy nhưng đây là lần đầu tiên liều mạng học bài. Tuy nhiên, những người để dồn bài đến trước khi thi mới học cũng biết, càng ráng nhét thì chữ càng không vào đầu nổi.
Mộ Dung Đức Âm bảo người hầu chuẩn bị cho hắn một ấm trà đặc, loại cực kì đậm đặc ấy, còn có đồ ăn vặt các loại, chuẩn bị thức trắng đêm học gạo. Có điều, kết quả của việc uống vài cân trà đặc là viếng thăm nhà xí liên tục, cũng không làm cho cơn buồn ngủ đỡ được bao nhiêu. Chỉ cần hắn mở sách vở ra, mắt nhịn không được liền díp lại.
Hắn chán ghét lý thuyết trận pháp!!!! Dù mắt đã toàn tơ máu, Mộ Dung Đức Âm vẫn ráng trợn trừng lên để đọc sách, nghiến răng nghiên lợi nghĩ: Chán ghét tận xương tủy!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.