Chương 14
SuSan
02/01/2017
Sau khi xin được việc xong, Tần Tử Anh và Mạc Trường Hân đi về nhà tâm sự. Thế là một ngày đã kết thúc trong êm đẹp.
[..........................................................]
Hôm nay, Tần Tử Anh phải đến nhà của Lạc Thiếu Hạo ký hợp đồng lao động. Vì là ôsin của Lạc gia nên Tần Tử Anh được cung cấp một chỗ ở riêng trong Lạc gia, điều này khiến Tử Anh rất vui. Có một chỗ ở, không cần phải trả tiền dĩ nhiên là vui rồi. Nhưng khác với những ôsin khác, Tử Anh được sắp xếp riêng một phòng dành cho cô tại nhà chính của Lạc gia mà không như những nữ hầu khác phải ở khu nhà riêng.(Ý là ở chung nhà với Hạo ca ca a.). Tuy nhiên tất cả những thứ trên đều do Lạc Thiếu Hạo anh sắp xếp.
Sau khi học xong, Tần Tử Anh cùng với Mạc Trường Hân tới nhà anh ta. Nhấn chuông một hồi mới có người ra mở cửa. Nói chung là cũng không có chuyện gì xảy ra.
Bắt đầu từ ngày mai là Tần Tử Anh phải ở lại ngôi nhà này và làm việc ở đây. Vì Tần Tử Anh học buổi sáng nên cô chỉ làm việc vào buổi trưa cho đến chiều tối, còn buổi tối thì học bài. Tất cả đồ đạc của Tử Anh đều được Lạc Thiếu Hạo cho người đưa đến và đem lên tận phòng cho cô. Tần Tử Anh chỉ có việc là sắp xếp lại thôi.
Phòng của Tử Anh được bày biện rất gọn gàng và ngăn nắp. Có giường ngủ, tủ quần áo, phòng vệ sinh riêng, một cái thảm bông rất lớn nằm ở giữa căn phòng, và đặc biệt còn được đặt thêm một cái bàn học ở cạnh cửa sổ. Căn phòng tuy không có ban công nhưng lại có một cái cửa sổ rất lớn, có thể nhìn ra khu vườn phía sau của ngôi nhà. Nói chung, căn phòng này của Tần Tử Anh rất đầy đủ tiện nghi, cô rất biết ơn Lạc Thiếu Hạo vì đã cho cô ở lại nơi này.
Buổi tối, Tần Tử Anh vừa ngồi giường học bài vừa suy nghĩ miên man. Từ nhỏ, cô đã phải sống trong cô nhi viện, không người thân, không bạn bè, luôn bị cô lập bởi những đứa trẻ khác trong cô nhi viện. Tần Tử Anh thật sự muốn biết người thân của cô là ai, gia đình của cô như thế nào. Nhưng cuối cùng, Tử Anh cũng chẳng biết được gì cả. Không còn một manh mối nào, duy chỉ có sợi dây chuyền mặt hồng ngọc mà cô đang giữ. Sơ Tâm Sinh - người đã nhặt được Tần Tử Anh trước cửa cô nhi viện nói rằng sợi dây chuyền mặt hồng ngọc đó đã được để trong người Tử Anh từ trước khi bà nhặt được cô, bà nghĩ nó có liên quan đến thận phận, người thân và gia đình của Tử Anh. Vì thế mà cô luôn trân trọng sợi dây chuyền ấy, không dám mang ra đeo, chỉ cất giữ nó thật cẩn thận. Cầm sợi dây chuyền trên tay, Tần Tử Anh thầm cầu nguyện cô có thể gặp lại được giả đình của mình dù chỉ một lần thôi. Tần Tử Anh nhẹ nhàng nằm xuống, cầm chặt sợi dây chuyền rồi từ từ thiếp đi mà không biết rằng có một bóng đen đang đứng ở cửa ra vào, xuyên qua khe hở mà quan sát cô âm thầm.
Cái bóng đen đó sau khi chờ Tần Tử Anh ngủ say, hắn nhẹ nhàng bước vào phòng, đứng bên cạnh giường nhìn ngắm cô ngủ. Cái bóng đen đó không ai khác chính là Lạc Thiếu Hạo, anh từ từ khom người xuống, hôn nhẹ lên trán Tần Tử Anh rồi kéo chăn lên đắp lại cho cô.
Có lẽ từ lần đầu tiên gặp Tần Tử Anh, Lạc Thiếu Hạo đã thật sự bị cô cuốn hút rồi. Vì bản thân cố chấp, nên anh không chịu thừa nhận tình cảm của chính mình, mà lại cho rằng chính là Tần Tử Anh đang quyến rũ anh, đang gây sự chú ý của anh.
*End Chap 14*
[..........................................................]
Hôm nay, Tần Tử Anh phải đến nhà của Lạc Thiếu Hạo ký hợp đồng lao động. Vì là ôsin của Lạc gia nên Tần Tử Anh được cung cấp một chỗ ở riêng trong Lạc gia, điều này khiến Tử Anh rất vui. Có một chỗ ở, không cần phải trả tiền dĩ nhiên là vui rồi. Nhưng khác với những ôsin khác, Tử Anh được sắp xếp riêng một phòng dành cho cô tại nhà chính của Lạc gia mà không như những nữ hầu khác phải ở khu nhà riêng.(Ý là ở chung nhà với Hạo ca ca a.). Tuy nhiên tất cả những thứ trên đều do Lạc Thiếu Hạo anh sắp xếp.
Sau khi học xong, Tần Tử Anh cùng với Mạc Trường Hân tới nhà anh ta. Nhấn chuông một hồi mới có người ra mở cửa. Nói chung là cũng không có chuyện gì xảy ra.
Bắt đầu từ ngày mai là Tần Tử Anh phải ở lại ngôi nhà này và làm việc ở đây. Vì Tần Tử Anh học buổi sáng nên cô chỉ làm việc vào buổi trưa cho đến chiều tối, còn buổi tối thì học bài. Tất cả đồ đạc của Tử Anh đều được Lạc Thiếu Hạo cho người đưa đến và đem lên tận phòng cho cô. Tần Tử Anh chỉ có việc là sắp xếp lại thôi.
Phòng của Tử Anh được bày biện rất gọn gàng và ngăn nắp. Có giường ngủ, tủ quần áo, phòng vệ sinh riêng, một cái thảm bông rất lớn nằm ở giữa căn phòng, và đặc biệt còn được đặt thêm một cái bàn học ở cạnh cửa sổ. Căn phòng tuy không có ban công nhưng lại có một cái cửa sổ rất lớn, có thể nhìn ra khu vườn phía sau của ngôi nhà. Nói chung, căn phòng này của Tần Tử Anh rất đầy đủ tiện nghi, cô rất biết ơn Lạc Thiếu Hạo vì đã cho cô ở lại nơi này.
Buổi tối, Tần Tử Anh vừa ngồi giường học bài vừa suy nghĩ miên man. Từ nhỏ, cô đã phải sống trong cô nhi viện, không người thân, không bạn bè, luôn bị cô lập bởi những đứa trẻ khác trong cô nhi viện. Tần Tử Anh thật sự muốn biết người thân của cô là ai, gia đình của cô như thế nào. Nhưng cuối cùng, Tử Anh cũng chẳng biết được gì cả. Không còn một manh mối nào, duy chỉ có sợi dây chuyền mặt hồng ngọc mà cô đang giữ. Sơ Tâm Sinh - người đã nhặt được Tần Tử Anh trước cửa cô nhi viện nói rằng sợi dây chuyền mặt hồng ngọc đó đã được để trong người Tử Anh từ trước khi bà nhặt được cô, bà nghĩ nó có liên quan đến thận phận, người thân và gia đình của Tử Anh. Vì thế mà cô luôn trân trọng sợi dây chuyền ấy, không dám mang ra đeo, chỉ cất giữ nó thật cẩn thận. Cầm sợi dây chuyền trên tay, Tần Tử Anh thầm cầu nguyện cô có thể gặp lại được giả đình của mình dù chỉ một lần thôi. Tần Tử Anh nhẹ nhàng nằm xuống, cầm chặt sợi dây chuyền rồi từ từ thiếp đi mà không biết rằng có một bóng đen đang đứng ở cửa ra vào, xuyên qua khe hở mà quan sát cô âm thầm.
Cái bóng đen đó sau khi chờ Tần Tử Anh ngủ say, hắn nhẹ nhàng bước vào phòng, đứng bên cạnh giường nhìn ngắm cô ngủ. Cái bóng đen đó không ai khác chính là Lạc Thiếu Hạo, anh từ từ khom người xuống, hôn nhẹ lên trán Tần Tử Anh rồi kéo chăn lên đắp lại cho cô.
Có lẽ từ lần đầu tiên gặp Tần Tử Anh, Lạc Thiếu Hạo đã thật sự bị cô cuốn hút rồi. Vì bản thân cố chấp, nên anh không chịu thừa nhận tình cảm của chính mình, mà lại cho rằng chính là Tần Tử Anh đang quyến rũ anh, đang gây sự chú ý của anh.
*End Chap 14*
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.