Ác Ma Bá Yêu Chỉ Yêu Cô Gái Nhỏ Ngọt Ngào
Chương 42: Cô cùng Giang Triết không hề nhưng kiện bí mật của cô
Ngưỡng Diện Ái Tình
18/04/2015
"Cô là ai?"
"Giang tiểu thư, tôi là một cố nhân của anh cô, tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với cô."
"Xin lỗi, tôi không có hứng thú với chuyện của cô." Giang Thiến Nhi nói xong luống cuống tay chân cúp điện thoại.
Cố nhân của Giang Triết? Cô gái kia chỉ là oanh yến thôi.
Là anh ở bên ngoài phong lưu? Nghĩ đến đây trong lòbg Giang Thiến Nhi lại một hồi đau đớn, khổ sở, thật khổ sở.
Ngưồi kia còn chưa từ bỏ ý định, điện thoại lại mộ hồ rung lên.
Giang Thiến Nhi nhìn màn hình điện thoại, chỉ thấy phía trên màn hình hiện lên bốn chữ "không rõ mã số", phía trên thậm trí ngay cả mã số cũng không có.
Giang Thiến Nhi hung hăng nhắn phím tắt, nhưng điệ thoại di động lại bắt đầu rung lên.
Giang Thiến Nhi không nhịn được nữa, "Rốt cuộc cô muốn thế nào?"
"Giang tiểu thư, xin lỗi, chuyện này tôi chỉ có thể tìm cô, Giang tiểu thư, cầu mong cô giúp đỡ, có được không?" Giqng Thiến Nhi không nói gì cũng không cúp điện thoại.
Giang tiểu thư, tôi chỉ muốn gặp cô, đem chuyện kia noki cho cô biết, lúc đó nếu như cô không nguyện ý giúp cũng không sao, có được hay không?"
Theo yêu cầu của Giang Thiến Nhi địa điểm gặp mặ là ở quán cà phê gần trường học.
Lúc Giang Thiến Nhi đi vào cô gái kia đã tới rồi, Lục Không Cách, thì ra là cô ta.
"Chuyện gì?" i "Giang tiểu thư, tôi mới vừa biết mình mang thai, là con của Giang Triết."
Giang Thiến Nhi lập tức ngẩn người tại chỗ, không có phản ứng gì với những lời lục Không Cách nói.
"Giang tiểu thư, tôi mang thai, Giang tiểu thư, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?" Lục Không Cách bưng kín mặt khóc nức nở. Thật ra thì lần kia cũng là cô đánh cuộc, cô đánh cuộc một lằn, cô tự nhủ, nếu như cô mang thai thì cô sẽ không buông tay, nếu như không thì cô sẽ rời đi, không nghĩ tới trời xanh lại giúp đỡ mình.
Lúc cô cầm tờ xét nghiệm trong tay cô cực kì kinh hỉ, nhiều ngày chịu nhục ở nơi này cuối cùng cũng thấy ánh sáng.
Giabg Thiến Nhi chỉ cảm thấy trong đầu mình một mảnh hỗn độ, cả người lạnh như băng.
"Giang tiểu thư, cô cũng biết không có cha sẽ rất thống khổ, cô làm sao có thể nhẫn tâm nhìn đứa bé này thống khổ,từ nhỏ đã phải rời xa cha."
Lục Không Cách tiếp tục nói, ánh mắt xuyên qua kẽ tay nhìn Giang Thiến Nhi.
"Giang tiểu thư, tôi là một cố nhân của anh cô, tôi có chuyện rất quan trọng muốn nói với cô."
"Xin lỗi, tôi không có hứng thú với chuyện của cô." Giang Thiến Nhi nói xong luống cuống tay chân cúp điện thoại.
Cố nhân của Giang Triết? Cô gái kia chỉ là oanh yến thôi.
Là anh ở bên ngoài phong lưu? Nghĩ đến đây trong lòbg Giang Thiến Nhi lại một hồi đau đớn, khổ sở, thật khổ sở.
Ngưồi kia còn chưa từ bỏ ý định, điện thoại lại mộ hồ rung lên.
Giang Thiến Nhi nhìn màn hình điện thoại, chỉ thấy phía trên màn hình hiện lên bốn chữ "không rõ mã số", phía trên thậm trí ngay cả mã số cũng không có.
Giang Thiến Nhi hung hăng nhắn phím tắt, nhưng điệ thoại di động lại bắt đầu rung lên.
Giang Thiến Nhi không nhịn được nữa, "Rốt cuộc cô muốn thế nào?"
"Giang tiểu thư, xin lỗi, chuyện này tôi chỉ có thể tìm cô, Giang tiểu thư, cầu mong cô giúp đỡ, có được không?" Giqng Thiến Nhi không nói gì cũng không cúp điện thoại.
Giang tiểu thư, tôi chỉ muốn gặp cô, đem chuyện kia noki cho cô biết, lúc đó nếu như cô không nguyện ý giúp cũng không sao, có được hay không?"
Theo yêu cầu của Giang Thiến Nhi địa điểm gặp mặ là ở quán cà phê gần trường học.
Lúc Giang Thiến Nhi đi vào cô gái kia đã tới rồi, Lục Không Cách, thì ra là cô ta.
"Chuyện gì?" i "Giang tiểu thư, tôi mới vừa biết mình mang thai, là con của Giang Triết."
Giang Thiến Nhi lập tức ngẩn người tại chỗ, không có phản ứng gì với những lời lục Không Cách nói.
"Giang tiểu thư, tôi mang thai, Giang tiểu thư, làm sao bây giờ, làm sao bây giờ?" Lục Không Cách bưng kín mặt khóc nức nở. Thật ra thì lần kia cũng là cô đánh cuộc, cô đánh cuộc một lằn, cô tự nhủ, nếu như cô mang thai thì cô sẽ không buông tay, nếu như không thì cô sẽ rời đi, không nghĩ tới trời xanh lại giúp đỡ mình.
Lúc cô cầm tờ xét nghiệm trong tay cô cực kì kinh hỉ, nhiều ngày chịu nhục ở nơi này cuối cùng cũng thấy ánh sáng.
Giabg Thiến Nhi chỉ cảm thấy trong đầu mình một mảnh hỗn độ, cả người lạnh như băng.
"Giang tiểu thư, cô cũng biết không có cha sẽ rất thống khổ, cô làm sao có thể nhẫn tâm nhìn đứa bé này thống khổ,từ nhỏ đã phải rời xa cha."
Lục Không Cách tiếp tục nói, ánh mắt xuyên qua kẽ tay nhìn Giang Thiến Nhi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.