Chương 77: Ác ma đại nhân gặp đào hoa kiếp
Lililicat
21/10/2018
“Anh
muốn tới quán bar nào?” Liêu Thần tay đặt trên vô-lăng, nhân lúc chờ đèn đỏ mà
hỏi Quân Tư Vũ.
“Ách,
tôi cũng không rõ lắm, anh cảm thấy nơi nào tốt thì đi nơi đó.” Quân Tư Vũ có
khác gì người mù đâu, ngoài quán net ra thì hắn chưa từng đi tới loại quán xá
nào cả.
“Nơi
này có một cuốn catalog giới thiệu về các quán bar nổi tiếng ở khắp nơi trên cả
nước, anh tự mình chọn đi.” Liêu Thần đem cuốn sách in ấn đẹp đẽ ở bên cạnh chỗ
ngồi ném cho Quân Tư Vũ.
“Nhưng
mà tôi rất tò mò, anh tại sao lại có thứ này?” Quân Tư Vũ cầm lấy cuốn sách nhỏ,
hừ hừ nói, tựa hồ vô cùng bất mãn, “Lần trước khi tôi nhìn thấy anh, anh lúc đó
đang uống say mèm…”
“Tôi
chỉ là ngẫu nhiên đi xả hơi một lần, anh nói hơi quá rồi! Quân Tư Vũ, tư tưởng
của anh vẫn còn dừng lại ở một thời đại cách đây tám mươi thế kỉ! Anh chẳng lẽ
không biết tầng lớp trí thức thực sự sống như thế nào sao? Đúng là không có lí
tưởng gì cả!” Liêu Thần than thở.
“Thiết,
cái gì mà cuộc sống của tầng lớp trí thức!” Quân Tư Vũ cầm lấy cuốn sách, lật
ra xem, “Chúng ta đi chỗ này đi!” Hắn chỉ vào một quán bar thoạt nhìn tương đối
đẹp đẽ sang trọng.
“Anh
cũng thật khéo chọn. Đây là một nhà hàng dây chuyền nổi tiếng khắp cả nước, giá
cả bên trong thực sự rất cao.” Liêu Thần hừ hừ nói.
“Vậy
đi nơi này. Chi phí thì không phải lo, tôi sẽ trả. Chúng ta cùng trải nghiệm một
chút cái gọi là đời sống của tầng lớp trí thức đi.” Ác ma đại nhân tự tin nói.
Hắn có một rương chi phiếu, con số lên tới vài ngàn.
“Được
rồi.” Liêu Thần xoay xoay vô-lăng, lái xe đi về phía quán bar tên là “Đêm trắng chi mộng(*)”
(*Đêm trắng
chi mộng: mộng trắng đêm)
****************************************************
Đây
là một quán bar hoạt động theo chủ đề, bọn họ hôm nay may mắn kịp tham dự hoạt
động theo chủ đề của quán ———- “Thả lỏng trọng lượng linh hồn trong lúc
ngủ.”
Nơi
vốn là chỗ ngồi được thay thế bằng một cái giường lớn rất thoải mái. Khách khứa
nằm ở trên giường, ở giữa âm nhạc nhẹ nhàng êm ái mà nâng chén đối ẩm. Liêu Thần
đem xe của mình đỗ ở cửa – nơi có rất nhiều xe thể thao xa xỉ, rồi đưa Quân Tư
Vũ tiến vào bên trong.
Sau
khi Quân Tư Vũ đi vào, hắn cũng học theo bộ dáng của những người khác, cởi giày
nằm lên chiếc giường lớn ở phía sau tấm rèm trong suốt. Rất nhanh, menu đã được
bồi bàn đem đến. Liêu Thần chọn một ly Cocktail có tên phức tạp và một chút đồ
ăn nhanh. Quân Tư Vũ cũng dựa theo bộ dáng của hắn mà chọn lấy một chén rượu.
Sau đó hắn quay đầu, nhìn Liêu Thần đang nằm ở trên cái giường bên cạnh, lên tiếng
hỏi: “Chúng ta có thể dùng chung một giường không?”
“Đừng
bậy bạ như vậy, người khác sẽ cho rằng chúng ta là đồng tính luyến ái.” Liêu Thần
nhắm mắt lại, nói.
“Chẳng
lẽ chúng ta không phải sao?” Quân Tư Vũ quay đầu về phía bên kia, nhìn nhóm người
đang nằm trên những cái giường ở bên cạnh ——— Bọn họ có người đang nói chuyện
phiếm, có người đang nhảy múa trên giường, tính chất vô cùng tùy tiện. Một cô
gái trẻ vừa mới lại gần chiếc giường ở bên phải Quân Tư Vũ. Cô nàng đem khóa của
đôi bốt cao cổ kéo xuống, để cặp đùi đẹp thon dài ở trong giày lộ ra một chút,
hướng về phía Quân Tư Vũ quyến rũ mà thổi một nụ hôn gió ———— Quân Tư Vũ thế
nhưng lại tỉnh bơ mà nhìn cô nàng rút ra đôi chân cả ngày được che đậy trong
đôi bốt cao cổ nóng nực ngột ngạt, sau đó hắn thay đổi vị trí, đi tới chiếc giường
của Liêu Thần ở bên trái.
Cocktail
cuối cùng cũng được đưa lên ———— thứ rượu có màu sắc long lánh dưới sự pha chế
tỉ mỉ của người chế rượu đã phân thành mấy phần màu sắc rõ ràng, trên miệng ly
kẹp một lát chanh (*), vừa nhìn đã biết là loại rượu thơm ngon tinh khiết, cũng là
tác phẩm nghệ thuật xinh xắn. Ác ma đại nhân cắn cắn ống hút, đem cả ly
Cocktail hút hết chỉ sau vài ngụm lớn. Liêu Thần kinh ngạc không thôi, nhỏ giọng
nói cho hắn biết, “Uống rượu ở trong này phải uống từng chút một, như vậy mới
có phong cách.”
“Có
sao đâu? Gọi thêm một ly nữa là được.” Ác ma đại nhân lắm tiền nhiều của, gõ một
cái thật vang gọi bồi bàn tới, lại chọn thêm mấy ly lớn rượu ngon đặc sắc, xem
ra hắn là muốn uống thả cửa một phen.
Âm
nhạc trong quán rượu cũng dần dần trở nên da diết đầy tình cảm. Những khách
nhân nằm ở trên giường dưới lời hiệu triệu này liền sôi nổi chạy lên sàn nhảy –
một chiếc giường mềm ở giữa đại sảnh, bắt đầu điên cuồng khiêu vũ, mà ác ma đại
nhân thì lại dùng ống hút hưởng thụ rượu ngon kết hợp với bánh ga-to anh đào
nho nhỏ. Tác dụng của cồn khiến cho đôi mắt của hắn càng thêm băng lam sâu thẳm,
giống như một đôi bảo thạch màu lam trong suốt. Nhưng là, hình ảnh ác ma đại
nhân ở trong góc uống hả hê rất nhanh đã bị một người chú ý tới.
Người
đàn ông kia thân hình cao lớn, nét mặt cương nghị lạnh lùng. Hắn mặc thứ âu phục
sang trọng đắt tiền, bưng một chén rượu đi tới bên giường của Quân Tư Vũ. Chỉ
thấy hắn cong lên khóe miệng, dùng chén rượu mà hỏi thăm Quân Tư Vũ, “Vì duyên
phận gặp gỡ đêm nay, cạn chén!”
Quân
Tư Vũ hai chân bắt chéo vào nhau, thoải mái mà nửa nằm ở trên giường lớn, nâng
ly lên, nhẹ nhàng cười một cái liền phô ra nét ma mị khôn cùng, khiến cho người
đàn ông cao lớn kia có chút sửng sốt ———— nam nhân ở trên giường này tại sao lại
lại tà mị như vậy, ưu nhã như vậy, nguy hiểm như vậy, kích thích từng nhịp đập
của một ông trùm vận tải thế giới như hắn đến vậy? Thực không thể tưởng tượng
được, một nơi nhỏ bé như thế này cư nhiên lại giúp gắn gặp được mẫu đàn ông mà
hắn vẫn luôn tìm kiếm!
Con
mắt hẹp dài của gã đàn ông hơi hơi híp lại, phơi phới ý cười. Hắn quyết định phải
chinh phục con báo xinh đẹp nhất nằm ở trên giường này.
Vì
thế, hắn đem bàn tay to của mình luồn vào trong túi áo, khi rút ra thì trong
tay đã có thêm một cái dây chuyền kim cương rực rỡ sáng chói. Hắn đem chuỗi hạt
kim cương cỡ lớn kiểu dành cho nam đưa tới quơ quơ trước mặt Quân Tư Vũ, cười
nói, “Cái này cho ngươi, báo đốm châu Mĩ.”
“Thật
ngại quá, tôi đã có bạn đồng hành rồi!” Ác ma đại nhân lại cắn cắn ống hút, nói
“Anh ta hiện tại đang đi toilet.”
“Cậu
dám khước từ tôi?” Người đàn ông giương lên đôi mày kiếm. Hắn cầm ly đặt lên
trên bàn trà. Khi thân thể kề sát vào Quân Tư Vũ, khuôn mặt cơ hồ cũng đặt ở
ngay phía trên mặt Quân Tư Vũ, mùi rượu từ trong miệng phả ra, thấp giọng nói,
“Trên thế giới này không ai có thể làm trái ý tôi. Báo châu Mĩ, không nên ép
tôi bẻ răng của cậu!”
“Ngươi
cũng không nên ép ta ăn rỗng linh hồn của ngươi!” Trong miệng ác ma đại nhân
cũng đầy mùi rượu giống như vậy. Hắn một phen kéo lấy cái caravat hàng hiệu của
đối phương, đáp lễ mà đem mùi rượu phả lên.
“Tôi
thích loại bộ dáng hoang dã này của cậu.” Gã đàn ông hắc hắc cười. Hắn vươn
ngón tay muốn nắm lấy quai hàm của Quân Tư Vũ mà cường hôn, nhưng là nằm ngoài
dự đoán của hắn, một bàn tay mạnh mẽ hữu lực vững vàng nắm chặt lấy bộ quai hàm
góc cạnh như được dao cắt gọt của hắn, khiến cho hắn không thể động đậy ————
khí lực của con báo châu Mĩ kia thực lớn, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn!
Hắn từ nhỏ đã trải qua việc huấn luyện đặc biệt dành cho những cuộc đánh chiến
kịch liệt, thế nhưng hiện tại lại khó lòng lay chuyển được bàn tay của con báo
châu Mĩ kia!
Chỉ
sau nửa phút đồng hồ, gã đàn ông đã cảm thấy chán nản. Hắn căn bản không có
cách nào mảy may động đậy từ bàn tay cứng như sắt thép của Quân Tư Vũ. Ban đầu
hắn còn muốn bảo trì phong độ của mình, nhưng điều đó ngược lại lại biến hắn ở
thành trò cười, bởi quai hàm của hắn làm sao thoát ra được!! Hắn rốt cuộc
không có cách nào khống chế mà thấp giọng gầm gừ, hai tay bắt lấy cái tay đang
kẹp chặt quai hàm của mình, nhưng cho dù gắng sức như thế nào, đối phương vẫn
không mảy may động đậy như trước!
“Buông
tay! Thằng khốn! Mày muốn chết phải không?!!” Gã trùm vận tải không thể không sử
dụng tư thế kì quái mà lấy chân đá Quân Tư Vũ. Không đợi cho đến khi hắn kịp gập
đầu gối lại, Quân Tư Vũ đã nắm lấy quai hàm của hắn, từ trên giường đứng lên,
chậm rãi giơ tay lên, khiến gã trùm cách mặt đất một khoảng, đầu ngón chân
không cách nào chạm đất, ngay cả thanh âm hoảng sợ cũng không phát ra được.
Nhưng
là lúc này, âm thanh trong đại sảnh quá mức ồn ào, tất cả mọi người đều đang
điên cuồng nhảy loạn, chẳng ai buồn chú ý tới cảnh thi bạo ở trong góc phòng
———— Quân Tư Vũ rốt cuộc đem gã trùm vận tải lúc này đã ăn đủ vị đắng ném lên
trên giường, một phen ghì ngực hắn xuống, nói: “Nói cho ngươi biết, ta không phải
báo châu Mĩ, ta là Godzilla (*). Cẩn
thận ta thi bạo cúc hoa của ngươi!”
(*Godzilla – ゴジラ– Gojira, là một kaijū, quái vật khổng lồ hư cấu
của Nhật Bản, được coi là chúa tể của các quái thú)
“Ngươi
coi lão tử tương đương với nữ nhân sao?!!” Sau khi Quân Tư Vũ xoay người, gã
trùm vận tải liền giận dữ gào rống: “Lão tử muốn đem ngươi thao thành cái sàng (*)!!”
(*Sàng:
Đồ đan bằng tre, hình tròn, lòng nông, có lỗ nhỏ và thưa, thường dùng để làm
cho gạo sạch thóc, trấu và tấm hoặc phân loại các loại hạt ngũ cốc => Ý anh
trùm là làm cho ác ma sama thủng lỗ chỗ:v)
“Ha
ha!” Quân Tư Vũ xoay đầu lại, ném thêm một tiếng cười nhạo. Hắn băng qua đám
người đi đến toilet, một phen kéo lấy cánh tay Liêu Thần, mang theo Liêu Thần
hòa vào sàn nhảy.
Đám
người xung quanh đều là điên cuồng giãy giụa. Ác ma đại nhân thế nhưng lại ôm
trọn lấy thắt lưng Liêu Thần, rất có nề nếp mà nhảy điệu “Giao tình” tương đối
thịnh hành trong giới trí thức vào thập kỉ tám mươi. Cái này là điệu waltz (*) nhưng cũng không hoàn
toàn là điệu waltz, là một điệu nhảy đôi đơn giản, phương thức nhảy mang nét cổ
xưa. Từng bước nhảy cổ điển ở dưới chân ác ma đại nhân đều lộ ra một vẻ nhu
tình. Liêu Thần hồi đại học cũng từng học khiêu vũ vài lần, nhưng rốt cuộc vẫn
nhảy không tốt, luôn luôn giẫm lên giày của đối phương, bị người ta chế nhạo.
Khi được Quân Tư Vũ dắt tay, Liêu Thần không hiểu sao lại bắt đầu nhảy rất tự
nhiên, theo Quân Tư Vũ chầm chậm nhảy từng bước ở một góc không ai chú ý tới.
Dưới tác dụng của rượu, đầu óc của hắn đã không còn tỉnh táo. Điều này khiến hắn
chẳng còn quan tâm tới ánh mắt dị thường của thế tục như mọi khi, cứ như vậy
cùng ác ma đại nhân khiêu vũ, quên đi hết thảy mọi thứ.
(* Tiếng Đức: Walzer, tiếng Anh: Waltz,
tiếng Pháp: Valse, tiếng Trung: 华尔兹, bắt
nguồn từ từ “walzen” trong tiếng Đức cổ, nghĩa là “uốn”,
“xoay” hoặc “lướt đi”, là một điệu nhảy trong khiêu vũ cổ
điển và folk dance (nhảy dân gian), theo nhịp 3/4).
Gã
trùm vận tải bị ném ở trên giường lớn khó chịu mà ói ra một trận —— vừa rồi khi
ác ma đại nhân quẳng một cái, tất cả mọi thứ trong dạ dày của hắn đã bị xáo trộn
tung lên —— loại đau đớn này giống như bệnh đau bao tử mà đa phần những người
thành đạt đều mắc phải. Sau khi nôn xong, hắn bắt đầu sờ điện thoại của mình,
dùng ngón tay run rẩy bấm một dãy số, hung hăng nói, “Đêm nay, ta muốn khiến
cho một thằng nhãi trở thành trai bao của “Tuyền mộng”, vĩnh viễn không được
siêu sinh! Mau phái người tới đây! Quán bar Đêm trắng!!”
*******************************************************************************
“Tại
sao anh tớ và ác ma đại nhân còn chưa trở lại?” Liêu Xuyến Xuyến ở trong phòng
khách sạn nhàm chán mà ngồi trên giường chống má.
Hai
người Ngải Địch và Lục Y thoạt nhìn không có gì thay đổi. Bọn họ vừa gọi người
phục vụ của khách sạn mang cơm tới, giờ phút này đang vùi đầu trong đống đồ ăn.
“Hai
người các cậu chỉ biết ăn thôi sao?!” Liêu Xuyến Xuyến gào lên, “Anh hai tớ nhất
định lại bị ác ma đại nhân bắt cóc rồi!”
“Chuyện
này cũng không có biện pháp giải quyết nào, ai bảo anh hai của cậu bị Vũ Uyên đại
nhân nhìn trúng chứ?” Lục Y quay đầu, miệng vẫn còn cắn một cái đùi gà.
“Tớ
đây tốt xấu gì cũng coi như là thân thích của Ma tộc, Quân Tư Vũ quả thực quá
nhỏ nhen đi, ngay cả một chút ma lực cũng không chịu cho tớ!” Liêu Xuyến Xuyến
vẫn nhớ mãi không quên nguyện vọng trở thành cô gái xinh đẹp có ma pháp của
mình.
“Xuyến
Xuyến, cậu cũng lớn rồi, cái loại nguyện vọng này thực rất buồn cười a~!” Ngải
Địch khuyên nhủ, “Cậu vẫn là nên đọc sách cho tốt, sau này tìm một nhà chồng tốt
đi!”
“Câm
miệng! Còn nói xằng nói bậy nữa, tớ sẽ để anh tớ xúi Quân Tư Vũ tiêu diệt đám
thiên sứ các cậu!” Liêu Xuyến Xuyến đe dọa. Chiêu này quả nhiên có tác dụng,
hai tên kia rốt cục không thể lên tiếng đối lại nữa.
Liêu
Xuyến Xuyến đành phải mở TV ra xem. Trong bản tin 9 giờ đột nhiên chen ngang một
tin tức khẩn cấp —— quán bar Đêm Trắng vừa xảy ra một vụ nổ mạnh kèm theo hỏa
hoạn, nguyên nhân cụ thể còn chưa rõ, người của đội phòng cháy chữa cháy đang
khẩn trương dập tắt lửa —— ở trong một phân cảnh, trong quán rượu không ngừng tỏa
ra khói đặc và ánh lửa, liên tục có tiếng nổ mạnh phát ra. Theo ống kính mà người
quay phim đưa tới gần, có thể trông thấy một cách rõ ràng chiếc ô tô nhỏ mang nhãn hiệu Chery, nhìn như con ếch
xanh đang cười (*) của Liêu Thần đang đậu phía bên cạnh quán bar.
Đáng
tiếc Liêu Xuyến Xuyến không chú ý tới, tiện tay cầm điều khiển đổi kênh.
muốn tới quán bar nào?” Liêu Thần tay đặt trên vô-lăng, nhân lúc chờ đèn đỏ mà
hỏi Quân Tư Vũ.
“Ách,
tôi cũng không rõ lắm, anh cảm thấy nơi nào tốt thì đi nơi đó.” Quân Tư Vũ có
khác gì người mù đâu, ngoài quán net ra thì hắn chưa từng đi tới loại quán xá
nào cả.
“Nơi
này có một cuốn catalog giới thiệu về các quán bar nổi tiếng ở khắp nơi trên cả
nước, anh tự mình chọn đi.” Liêu Thần đem cuốn sách in ấn đẹp đẽ ở bên cạnh chỗ
ngồi ném cho Quân Tư Vũ.
“Nhưng
mà tôi rất tò mò, anh tại sao lại có thứ này?” Quân Tư Vũ cầm lấy cuốn sách nhỏ,
hừ hừ nói, tựa hồ vô cùng bất mãn, “Lần trước khi tôi nhìn thấy anh, anh lúc đó
đang uống say mèm…”
“Tôi
chỉ là ngẫu nhiên đi xả hơi một lần, anh nói hơi quá rồi! Quân Tư Vũ, tư tưởng
của anh vẫn còn dừng lại ở một thời đại cách đây tám mươi thế kỉ! Anh chẳng lẽ
không biết tầng lớp trí thức thực sự sống như thế nào sao? Đúng là không có lí
tưởng gì cả!” Liêu Thần than thở.
“Thiết,
cái gì mà cuộc sống của tầng lớp trí thức!” Quân Tư Vũ cầm lấy cuốn sách, lật
ra xem, “Chúng ta đi chỗ này đi!” Hắn chỉ vào một quán bar thoạt nhìn tương đối
đẹp đẽ sang trọng.
“Anh
cũng thật khéo chọn. Đây là một nhà hàng dây chuyền nổi tiếng khắp cả nước, giá
cả bên trong thực sự rất cao.” Liêu Thần hừ hừ nói.
“Vậy
đi nơi này. Chi phí thì không phải lo, tôi sẽ trả. Chúng ta cùng trải nghiệm một
chút cái gọi là đời sống của tầng lớp trí thức đi.” Ác ma đại nhân tự tin nói.
Hắn có một rương chi phiếu, con số lên tới vài ngàn.
“Được
rồi.” Liêu Thần xoay xoay vô-lăng, lái xe đi về phía quán bar tên là “Đêm trắng chi mộng(*)”
(*Đêm trắng
chi mộng: mộng trắng đêm)
****************************************************
Đây
là một quán bar hoạt động theo chủ đề, bọn họ hôm nay may mắn kịp tham dự hoạt
động theo chủ đề của quán ———- “Thả lỏng trọng lượng linh hồn trong lúc
ngủ.”
Nơi
vốn là chỗ ngồi được thay thế bằng một cái giường lớn rất thoải mái. Khách khứa
nằm ở trên giường, ở giữa âm nhạc nhẹ nhàng êm ái mà nâng chén đối ẩm. Liêu Thần
đem xe của mình đỗ ở cửa – nơi có rất nhiều xe thể thao xa xỉ, rồi đưa Quân Tư
Vũ tiến vào bên trong.
Sau
khi Quân Tư Vũ đi vào, hắn cũng học theo bộ dáng của những người khác, cởi giày
nằm lên chiếc giường lớn ở phía sau tấm rèm trong suốt. Rất nhanh, menu đã được
bồi bàn đem đến. Liêu Thần chọn một ly Cocktail có tên phức tạp và một chút đồ
ăn nhanh. Quân Tư Vũ cũng dựa theo bộ dáng của hắn mà chọn lấy một chén rượu.
Sau đó hắn quay đầu, nhìn Liêu Thần đang nằm ở trên cái giường bên cạnh, lên tiếng
hỏi: “Chúng ta có thể dùng chung một giường không?”
“Đừng
bậy bạ như vậy, người khác sẽ cho rằng chúng ta là đồng tính luyến ái.” Liêu Thần
nhắm mắt lại, nói.
“Chẳng
lẽ chúng ta không phải sao?” Quân Tư Vũ quay đầu về phía bên kia, nhìn nhóm người
đang nằm trên những cái giường ở bên cạnh ——— Bọn họ có người đang nói chuyện
phiếm, có người đang nhảy múa trên giường, tính chất vô cùng tùy tiện. Một cô
gái trẻ vừa mới lại gần chiếc giường ở bên phải Quân Tư Vũ. Cô nàng đem khóa của
đôi bốt cao cổ kéo xuống, để cặp đùi đẹp thon dài ở trong giày lộ ra một chút,
hướng về phía Quân Tư Vũ quyến rũ mà thổi một nụ hôn gió ———— Quân Tư Vũ thế
nhưng lại tỉnh bơ mà nhìn cô nàng rút ra đôi chân cả ngày được che đậy trong
đôi bốt cao cổ nóng nực ngột ngạt, sau đó hắn thay đổi vị trí, đi tới chiếc giường
của Liêu Thần ở bên trái.
Cocktail
cuối cùng cũng được đưa lên ———— thứ rượu có màu sắc long lánh dưới sự pha chế
tỉ mỉ của người chế rượu đã phân thành mấy phần màu sắc rõ ràng, trên miệng ly
kẹp một lát chanh (*), vừa nhìn đã biết là loại rượu thơm ngon tinh khiết, cũng là
tác phẩm nghệ thuật xinh xắn. Ác ma đại nhân cắn cắn ống hút, đem cả ly
Cocktail hút hết chỉ sau vài ngụm lớn. Liêu Thần kinh ngạc không thôi, nhỏ giọng
nói cho hắn biết, “Uống rượu ở trong này phải uống từng chút một, như vậy mới
có phong cách.”
“Có
sao đâu? Gọi thêm một ly nữa là được.” Ác ma đại nhân lắm tiền nhiều của, gõ một
cái thật vang gọi bồi bàn tới, lại chọn thêm mấy ly lớn rượu ngon đặc sắc, xem
ra hắn là muốn uống thả cửa một phen.
Âm
nhạc trong quán rượu cũng dần dần trở nên da diết đầy tình cảm. Những khách
nhân nằm ở trên giường dưới lời hiệu triệu này liền sôi nổi chạy lên sàn nhảy –
một chiếc giường mềm ở giữa đại sảnh, bắt đầu điên cuồng khiêu vũ, mà ác ma đại
nhân thì lại dùng ống hút hưởng thụ rượu ngon kết hợp với bánh ga-to anh đào
nho nhỏ. Tác dụng của cồn khiến cho đôi mắt của hắn càng thêm băng lam sâu thẳm,
giống như một đôi bảo thạch màu lam trong suốt. Nhưng là, hình ảnh ác ma đại
nhân ở trong góc uống hả hê rất nhanh đã bị một người chú ý tới.
Người
đàn ông kia thân hình cao lớn, nét mặt cương nghị lạnh lùng. Hắn mặc thứ âu phục
sang trọng đắt tiền, bưng một chén rượu đi tới bên giường của Quân Tư Vũ. Chỉ
thấy hắn cong lên khóe miệng, dùng chén rượu mà hỏi thăm Quân Tư Vũ, “Vì duyên
phận gặp gỡ đêm nay, cạn chén!”
Quân
Tư Vũ hai chân bắt chéo vào nhau, thoải mái mà nửa nằm ở trên giường lớn, nâng
ly lên, nhẹ nhàng cười một cái liền phô ra nét ma mị khôn cùng, khiến cho người
đàn ông cao lớn kia có chút sửng sốt ———— nam nhân ở trên giường này tại sao lại
lại tà mị như vậy, ưu nhã như vậy, nguy hiểm như vậy, kích thích từng nhịp đập
của một ông trùm vận tải thế giới như hắn đến vậy? Thực không thể tưởng tượng
được, một nơi nhỏ bé như thế này cư nhiên lại giúp gắn gặp được mẫu đàn ông mà
hắn vẫn luôn tìm kiếm!
Con
mắt hẹp dài của gã đàn ông hơi hơi híp lại, phơi phới ý cười. Hắn quyết định phải
chinh phục con báo xinh đẹp nhất nằm ở trên giường này.
Vì
thế, hắn đem bàn tay to của mình luồn vào trong túi áo, khi rút ra thì trong
tay đã có thêm một cái dây chuyền kim cương rực rỡ sáng chói. Hắn đem chuỗi hạt
kim cương cỡ lớn kiểu dành cho nam đưa tới quơ quơ trước mặt Quân Tư Vũ, cười
nói, “Cái này cho ngươi, báo đốm châu Mĩ.”
“Thật
ngại quá, tôi đã có bạn đồng hành rồi!” Ác ma đại nhân lại cắn cắn ống hút, nói
“Anh ta hiện tại đang đi toilet.”
“Cậu
dám khước từ tôi?” Người đàn ông giương lên đôi mày kiếm. Hắn cầm ly đặt lên
trên bàn trà. Khi thân thể kề sát vào Quân Tư Vũ, khuôn mặt cơ hồ cũng đặt ở
ngay phía trên mặt Quân Tư Vũ, mùi rượu từ trong miệng phả ra, thấp giọng nói,
“Trên thế giới này không ai có thể làm trái ý tôi. Báo châu Mĩ, không nên ép
tôi bẻ răng của cậu!”
“Ngươi
cũng không nên ép ta ăn rỗng linh hồn của ngươi!” Trong miệng ác ma đại nhân
cũng đầy mùi rượu giống như vậy. Hắn một phen kéo lấy cái caravat hàng hiệu của
đối phương, đáp lễ mà đem mùi rượu phả lên.
“Tôi
thích loại bộ dáng hoang dã này của cậu.” Gã đàn ông hắc hắc cười. Hắn vươn
ngón tay muốn nắm lấy quai hàm của Quân Tư Vũ mà cường hôn, nhưng là nằm ngoài
dự đoán của hắn, một bàn tay mạnh mẽ hữu lực vững vàng nắm chặt lấy bộ quai hàm
góc cạnh như được dao cắt gọt của hắn, khiến cho hắn không thể động đậy ————
khí lực của con báo châu Mĩ kia thực lớn, hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của hắn!
Hắn từ nhỏ đã trải qua việc huấn luyện đặc biệt dành cho những cuộc đánh chiến
kịch liệt, thế nhưng hiện tại lại khó lòng lay chuyển được bàn tay của con báo
châu Mĩ kia!
Chỉ
sau nửa phút đồng hồ, gã đàn ông đã cảm thấy chán nản. Hắn căn bản không có
cách nào mảy may động đậy từ bàn tay cứng như sắt thép của Quân Tư Vũ. Ban đầu
hắn còn muốn bảo trì phong độ của mình, nhưng điều đó ngược lại lại biến hắn ở
thành trò cười, bởi quai hàm của hắn làm sao thoát ra được!! Hắn rốt cuộc
không có cách nào khống chế mà thấp giọng gầm gừ, hai tay bắt lấy cái tay đang
kẹp chặt quai hàm của mình, nhưng cho dù gắng sức như thế nào, đối phương vẫn
không mảy may động đậy như trước!
“Buông
tay! Thằng khốn! Mày muốn chết phải không?!!” Gã trùm vận tải không thể không sử
dụng tư thế kì quái mà lấy chân đá Quân Tư Vũ. Không đợi cho đến khi hắn kịp gập
đầu gối lại, Quân Tư Vũ đã nắm lấy quai hàm của hắn, từ trên giường đứng lên,
chậm rãi giơ tay lên, khiến gã trùm cách mặt đất một khoảng, đầu ngón chân
không cách nào chạm đất, ngay cả thanh âm hoảng sợ cũng không phát ra được.
Nhưng
là lúc này, âm thanh trong đại sảnh quá mức ồn ào, tất cả mọi người đều đang
điên cuồng nhảy loạn, chẳng ai buồn chú ý tới cảnh thi bạo ở trong góc phòng
———— Quân Tư Vũ rốt cuộc đem gã trùm vận tải lúc này đã ăn đủ vị đắng ném lên
trên giường, một phen ghì ngực hắn xuống, nói: “Nói cho ngươi biết, ta không phải
báo châu Mĩ, ta là Godzilla (*). Cẩn
thận ta thi bạo cúc hoa của ngươi!”
(*Godzilla – ゴジラ– Gojira, là một kaijū, quái vật khổng lồ hư cấu
của Nhật Bản, được coi là chúa tể của các quái thú)
“Ngươi
coi lão tử tương đương với nữ nhân sao?!!” Sau khi Quân Tư Vũ xoay người, gã
trùm vận tải liền giận dữ gào rống: “Lão tử muốn đem ngươi thao thành cái sàng (*)!!”
(*Sàng:
Đồ đan bằng tre, hình tròn, lòng nông, có lỗ nhỏ và thưa, thường dùng để làm
cho gạo sạch thóc, trấu và tấm hoặc phân loại các loại hạt ngũ cốc => Ý anh
trùm là làm cho ác ma sama thủng lỗ chỗ:v)
“Ha
ha!” Quân Tư Vũ xoay đầu lại, ném thêm một tiếng cười nhạo. Hắn băng qua đám
người đi đến toilet, một phen kéo lấy cánh tay Liêu Thần, mang theo Liêu Thần
hòa vào sàn nhảy.
Đám
người xung quanh đều là điên cuồng giãy giụa. Ác ma đại nhân thế nhưng lại ôm
trọn lấy thắt lưng Liêu Thần, rất có nề nếp mà nhảy điệu “Giao tình” tương đối
thịnh hành trong giới trí thức vào thập kỉ tám mươi. Cái này là điệu waltz (*) nhưng cũng không hoàn
toàn là điệu waltz, là một điệu nhảy đôi đơn giản, phương thức nhảy mang nét cổ
xưa. Từng bước nhảy cổ điển ở dưới chân ác ma đại nhân đều lộ ra một vẻ nhu
tình. Liêu Thần hồi đại học cũng từng học khiêu vũ vài lần, nhưng rốt cuộc vẫn
nhảy không tốt, luôn luôn giẫm lên giày của đối phương, bị người ta chế nhạo.
Khi được Quân Tư Vũ dắt tay, Liêu Thần không hiểu sao lại bắt đầu nhảy rất tự
nhiên, theo Quân Tư Vũ chầm chậm nhảy từng bước ở một góc không ai chú ý tới.
Dưới tác dụng của rượu, đầu óc của hắn đã không còn tỉnh táo. Điều này khiến hắn
chẳng còn quan tâm tới ánh mắt dị thường của thế tục như mọi khi, cứ như vậy
cùng ác ma đại nhân khiêu vũ, quên đi hết thảy mọi thứ.
(* Tiếng Đức: Walzer, tiếng Anh: Waltz,
tiếng Pháp: Valse, tiếng Trung: 华尔兹, bắt
nguồn từ từ “walzen” trong tiếng Đức cổ, nghĩa là “uốn”,
“xoay” hoặc “lướt đi”, là một điệu nhảy trong khiêu vũ cổ
điển và folk dance (nhảy dân gian), theo nhịp 3/4).
Gã
trùm vận tải bị ném ở trên giường lớn khó chịu mà ói ra một trận —— vừa rồi khi
ác ma đại nhân quẳng một cái, tất cả mọi thứ trong dạ dày của hắn đã bị xáo trộn
tung lên —— loại đau đớn này giống như bệnh đau bao tử mà đa phần những người
thành đạt đều mắc phải. Sau khi nôn xong, hắn bắt đầu sờ điện thoại của mình,
dùng ngón tay run rẩy bấm một dãy số, hung hăng nói, “Đêm nay, ta muốn khiến
cho một thằng nhãi trở thành trai bao của “Tuyền mộng”, vĩnh viễn không được
siêu sinh! Mau phái người tới đây! Quán bar Đêm trắng!!”
*******************************************************************************
“Tại
sao anh tớ và ác ma đại nhân còn chưa trở lại?” Liêu Xuyến Xuyến ở trong phòng
khách sạn nhàm chán mà ngồi trên giường chống má.
Hai
người Ngải Địch và Lục Y thoạt nhìn không có gì thay đổi. Bọn họ vừa gọi người
phục vụ của khách sạn mang cơm tới, giờ phút này đang vùi đầu trong đống đồ ăn.
“Hai
người các cậu chỉ biết ăn thôi sao?!” Liêu Xuyến Xuyến gào lên, “Anh hai tớ nhất
định lại bị ác ma đại nhân bắt cóc rồi!”
“Chuyện
này cũng không có biện pháp giải quyết nào, ai bảo anh hai của cậu bị Vũ Uyên đại
nhân nhìn trúng chứ?” Lục Y quay đầu, miệng vẫn còn cắn một cái đùi gà.
“Tớ
đây tốt xấu gì cũng coi như là thân thích của Ma tộc, Quân Tư Vũ quả thực quá
nhỏ nhen đi, ngay cả một chút ma lực cũng không chịu cho tớ!” Liêu Xuyến Xuyến
vẫn nhớ mãi không quên nguyện vọng trở thành cô gái xinh đẹp có ma pháp của
mình.
“Xuyến
Xuyến, cậu cũng lớn rồi, cái loại nguyện vọng này thực rất buồn cười a~!” Ngải
Địch khuyên nhủ, “Cậu vẫn là nên đọc sách cho tốt, sau này tìm một nhà chồng tốt
đi!”
“Câm
miệng! Còn nói xằng nói bậy nữa, tớ sẽ để anh tớ xúi Quân Tư Vũ tiêu diệt đám
thiên sứ các cậu!” Liêu Xuyến Xuyến đe dọa. Chiêu này quả nhiên có tác dụng,
hai tên kia rốt cục không thể lên tiếng đối lại nữa.
Liêu
Xuyến Xuyến đành phải mở TV ra xem. Trong bản tin 9 giờ đột nhiên chen ngang một
tin tức khẩn cấp —— quán bar Đêm Trắng vừa xảy ra một vụ nổ mạnh kèm theo hỏa
hoạn, nguyên nhân cụ thể còn chưa rõ, người của đội phòng cháy chữa cháy đang
khẩn trương dập tắt lửa —— ở trong một phân cảnh, trong quán rượu không ngừng tỏa
ra khói đặc và ánh lửa, liên tục có tiếng nổ mạnh phát ra. Theo ống kính mà người
quay phim đưa tới gần, có thể trông thấy một cách rõ ràng chiếc ô tô nhỏ mang nhãn hiệu Chery, nhìn như con ếch
xanh đang cười (*) của Liêu Thần đang đậu phía bên cạnh quán bar.
Đáng
tiếc Liêu Xuyến Xuyến không chú ý tới, tiện tay cầm điều khiển đổi kênh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.