Chương 72: Ác ma đại nhân giá lâm Thiên giới
Lililicat
11/10/2016
Nói đến biểu tượng thiên sứ trên mui xe oto, người ta sẽ lập tức nhớ đến Rolls-Royce – dòng xe siêu sang, siêu đẹp, siêu đắt tiền mà ngay cả đứa tiền đình lụn bại như mình cũng muốn thử lên ngồi một lần rồi ói ra xe cũng thỏa nguyện :v Nhưng thực sự các thiên sứ chọn dòng xe này là do biểu tượng của nó, hay là do đẳng cấp cùng độ dày của ví tiền cho phép bọn họ thừa điều kiện đem xe ra làm taxi đưa đón người ? Đây quả thực là một ẩn số khó có lời giải a
~Biểu tượng bằng bạc trên chiếc Rolls-Royce của Franklin Hines, ông chủ một nhà tang lễ ở South Carolina. Mẫu siêu sang được mua vào năm 2008 và là một thành viên của đoàn xe tang tại đây.
Hiện tại ác ma đại nhân khoác lên người chính là một thân trang phục và đạo cụ hoa lệ kiểu Thiên giới, nhìn vạt áo dài trắng tinh rủ xuống cùng với mấy hoa văn kim tuyến tinh xảo, mái tóc dài khẽ bay bay trong gió phản chiếu ánh mặt trời lóe lên như những sợi vàng mềm mại, cộng thêm vẻ mặt nghiêm túc khác hẳn ngày thường làm mọi người ai cũng dễ dàng tin rằng hắn là một đại thiên sứ cao quý hàng thật giá thật.
Liêu Thần kéo vali, dẫn theo Liêu Xuyến Xuyến đi đằng sau ác ma đại nhân đang bị một đám thiên sứ vây quanh, cảm thấy cái tên Quân Tư Vũ này có cái gì đó khó tả —— Rõ ràng bình thường chỉ là một kẻ làm công ăn lương, giờ khoác lên người bộ quần áo hoàng gia, thế là cả người cũng tỏa ra khí chất vương giả của một vị quân vương ngoại quốc như thể đó là điều hiển nhiên.
Còn Liêu Xuyến Xuyến cứ mải ngó đông ngó tây, thích thú đến mức sắp mê sảng luôn rồi.
Bọn họ cứ như vậy bước lên một chiếc xe ô tô siêu sang, siêu dài, mũi xe còn gắn biểu tượng thiên sứ* làm cho Liêu Xuyến Xuyến đến giờ vẫn hoài nghi có phải nơi mình sắp đến thực sự là Ma giới hay không.
Chiếc ô tô siêu dài kia vượt mưa gió đưa một nhà ba người tới phòng chờ dành cho khách VIP của nhà ga thành phố S. Ác ma đại nhân được người hầu bên cạnh đẩy tới cho một chiếc xe lăn chuyên dụng, trực tiếp đưa hắn tới sân ga bí mật nào đó, Liêu Xuyến Xuyến và Liêu Thần đành phải chậm rãi bước theo vì sợ lỡ mất chuyến tàu. Khi bọn họ đặt chân vào sân ga bí mật kia rồi mới phát hiện ra đã có một đoàn tàu nằm chờ sẵn, tàu sơn màu thuần trắng nhìn qua trông có vẻ rất sang trọng, thiên sứ đi cùng lên tiếng giải thích, “Đây là tàu hỏa tư nhân, các vị là khách quý của quốc vương, xin mời đi theo lối dành cho khách.”
“Tàu hỏa tư nhân !!!” Hai anh em nhà Liêu Thần nghe xong đều há hốc mồm, nhà ác ma đại nhân cũng thật nhiều tiền nha ! Mệt cho hắn trước đây còn ngày ngày ca cẩm đòi tăng lương giảm giờ làm đủ thứ nữa chứ.
Dè dặt bất an bước lên tàu, hai người nhà họ Liêu lại một lần nữa ngẩn ngơ trước khoang phòng hoa lệ bài trí theo phong cách châu Âu. Đây mà là không gian toa tàu sao ? Nên nói là phòng nghỉ tổng thống thì đúng hơn. Những chi tiết trang trí tinh xảo kết hợp cùng với hoa tươi càng làm tôn thêm vẻ tráng lệ cho khoang phòng.
“Nếu hai vị không ngại thì xin mời thoải mái sử dụng phòng riêng dành cho khách, chúng tôi đã chuẩn bị tươm tất rồi. Quốc vương bệ hạ còn phải trải qua một đợt kiểm tra sức khỏe và giải quyết một số công vụ cần thiết nên tạm thời chưa có thời gian ở bên tiếp đón hai vị.” Một thiên sứ trong vai người hầu khách khí lên tiếng.
“Không sao, chúng tôi ở chỗ này là tốt rồi.” Liêu Thần vội vã xua tay trong khi Liêu Xuyến Xuyến còn đang nhìn chăm chăm vào khay đựng bánh điểm tâm năm tầng trên chiếc bàn gỗ trắng điêu khắc mà nhỏ nước miếng ròng ròng, thiên sứ người hầu kia cũng thật tâm lý lập tức đi pha trà thơm cho bọn họ, còn giúp họ tìm được chỗ tốt nhất để ngồi xuống nghỉ ngơi.
Thật ra ngay khi hai anh em bọn họ đặt chân lên tàu thì đoàn tàu đã bắt đầu di chuyển tiến vào khe hở không gian, thẳng hướng Thiên giới mà xuất phát, nhưng vì cửa sổ hai bên đều dùng pháp lực che lại nên hai người mới không rõ diễn biến bên ngoài mà thôi.
Liêu Thần và Liêu Xuyến Xuyến uống hết tách trà nhài, dùng vài miếng bánh ngọt, tấm tắc khen ngợi hương vị tuyệt vời trước kia chưa từng được nếm qua. Thế nhưng hai người vừa buông tách trà chẳng được bao lâu đã bắt đầu gục xuống đi tìm mộng đẹp, thiên sứ người hầu chỉ chờ có vậy, cười hì hì đỡ bọn họ lên giường nằm ngay ngắn. Chỉ đầu tư có một ấm trà với vài miếng bánh, chẳng khó khăn lắm đã có thể cho hai anh em nhà họ Liêu trải qua chuyến đi đầy thú vị trong mộng ảo rồi.
******************************************
Lúc này, ác ma đại nhân đang ở trong khoang hạng nhất, nằm trên giường giở sổ tay nghiên cứu tư liệu về Thiên giới, mấy thứ lễ nghi quy tắc này nọ. Serafu ngồi bên bàn trà cạnh đó, nhàn nhã nhâm nhi một tách trà hoa nhài, cất giọng tán thưởng, “Thật sự là quá giống, nếu Thánh ma đại nhân mà trở thành thiên sứ, chắc chắn sẽ là một cảnh hào quang chói lọi.”
“Không cần, đám thiên sứ các người lắm quy củ nhiều luật lệ, ta sợ đi một bước là nhầm một bước.” Trên tay ác ma đại nhân là quyển sổ tay thiên sứ tập hợp đủ các thông tin cần thiết ngắn gọn, nhưng so với tài liệu ôn thi thăng cấp của nhân viên công vụ còn dày gấp mấy lần.
“Thực ra làm thiên sứ cũng không quá phức tạp như ngài tưởng tượng đâu.” Trong nụ cười của Serafu lộ ra một chút gian manh, “Có những vị thiên sứ cấp cao, không ít thì nhiều đều có vi phạm vào một số luật lệ, vậy nên cũng không tính là chuyện gì lớn lao.”
“Cho nên ngươi nắm trong tay càng nhiều nhược điểm của bọn họ, cái ghế dưới chân mới càng ngồi vững.” Ác ma đại nhân nói.
“Ha ha.” Serafu chỉ khẽ cười đáp lại.
Đoạn đường từ Nhân gian tới Thiên giới, tính bằng phương tiện tàu hỏa, đại khái là lộ trình cũng phải mất đến tầm bảy tiếng đồng hồ. Ác ma đại nhân như thường lệ tự đi tìm phòng tắm trên tàu hưởng thụ, nhấm nháp đồ ăn, lăn qua lăn lại đến khi nhàm chán liền lục chồng tạp chí Thiên giới Serafu dâng tặng ra ngồi nghiên cứu.
Cái gọi là tạp chí Thiên giới, thực ra là do chính Serafu chịu trách nhiệm sản xuất, xuất bản một tháng một kì với cái tên ‘Tạp chí Thánh Âm’, nội dung đại khái giống như một văn hóa phẩm cổ vũ tinh thần và định hướng giáo dục, giá trị ngang ngửa tài liệu cơ quan cấp hành chính, hơn nữa cách trình bày sinh động, khi mở sách ra sẽ thấy được hình ảnh lập thể và chữ viết chạy qua, giống như người ta xem phim qua màn ảnh nhỏ ấy. Ác ma đại nhân lúc đầu còn thấy mới mẻ, sau nhẫn nại nghe truyền thanh kể mấy câu chuyện cổ tích xong, rốt cục không nhịn nổi khi thấy vẻ mặt làm trò của Serafu nữa, phì cười.
Serafu ngồi bên cạnh tuy rằng vẫn mỉm cười, nhưng ánh mắt đã tỏ vẻ phật ý, nhẹ nhàng lên tiếng hỏi, “Ngài cảm thấy tạp chí Thánh Âm số 345 buồn cười lắm sao ?”
“Không có gì, ta chỉ thấy rất thú vị thôi.” Vẻ mặt ác ma đại nhân vẫn là khó nén cười nổi.
“Ồ ? Vậy ngài cảm thấy câu chuyện của vị thiên sứ kia kể về một người hiến dâng linh hồn, sẵn sàng chịu cảnh hồn vía tan nát để xóa đi kí ức của người vợ thân yêu về bản thân mình, cho cô ấy những ngày sống hạnh phúc bình yên bên người khác là chuyện rất đáng cười hay sao ?” Giọng nói của Serafu có chiều hướng nghiêm túc dần.
“Ta chỉ thấy khó hiểu khi hắn không đi cầu cứu ác ma thôi ? Đi theo dục vọng của chính mình không phải là mục đích và ham muốn cơ bản nhất của người ta sao ? Cứ một mực hi sinh như vậy mới được coi là tình yêu à ? Nếu người kia trở nên già nua xấu xí rồi, hắn còn có thể cố chấp được nữa sao ? Con người ai cũng có những ham muốn khó cưỡng lại được, thế nhưng ngược lại đối với ham muốn nào đó mà không thể chối bỏ thì là do bản thân người đó quá mức ngoan cố thôi, đằng nào cũng phải hi sinh cho cái ham muốn đó, sao không tùy ý muốn làm gì thì làm, thỏa mãn bản thân mình trước, đi theo ma đạo chính là cho bản thân mình thoải mái trước tiên.” Rõ ràng ác ma đại nhân đang trong hình dạng thiên sứ thánh thiện, nhưng từng lời từng chữ hắn nói ra lại mang theo sức hấp dẫn mãnh liệt, quả nhiên không hổ danh là đại ác ma nổi tiếng. Giọng nói của hắn trầm trầm có sức quyến rũ kì lạ, lọt vào tai đám thiên sứ cấp thấp, nói không chừng chưa quá ba câu đã khiến bọn họ lập tức xách vali xin đi theo nhập hộ khẩu dưới Ma giới, Serafu rất thức thời lập tức ngậm miệng không cùng hắn tranh luận nữa, để hắn nói thêm, lỡ đâu câu đi một dàn thiên sứ, lúc đó tình hình sẽ không thể xoay chuyển được mất.
Đương nhiên ác ma đại nhân bật cười không phải vì nguyên nhân này, chỉ là lúc nãy nghe kể truyện tình cảm bi kịch của thiên sứ kia, từ nội dung đến cốt truyện đều quá mức ưu thương u sầu – nói trắng ra là cẩu huyết sến súa, mà ác ma đại nhân thích nhất mấy cái thể loại sến rện lênh láng này. Mặc dù bản thân hắn không hay thể hiện cảm xúc quá đà, nhưng chẳng bao giờ hắn bỏ qua cơ hội được sắm vai nhân vật tiểu thuyết diễm tình trong thực tế, vậy nên cả mấy tiếng đồng hồ sau đó, ác ma đại nhân cắm mặt vào nghe tiểu thuyết bi tình không sao thoát ra được.
“Ngài thích xem là tốt rồi.” Serafu quyết định trong lúc này không nên tốn tế bào não đi phỏng đoán tâm tư ác ma đại nhân làm gì. Cũng không còn cách nào khác, kể từ khi cố tạo truyền thống định hướng tinh thần cho tầng tầng lớp lớp thiên sứ, kì phát hành nào y cũng phải o ép nhân viên cấp dưới vắt hết trí óc viết ra những câu chuyện hoa lệ mà cảm động để lấy bài đăng, quá trình tẩy não trường kì đem lại hiệu quả như ý muốn chính là các thiên sứ giờ đều rất hâm mộ thể loại này.
“Sao ta cảm giác câu chuyện này giống giống bộ tiểu thuyết Hữu Quan Thiên Sứ của tác giả XXX vậy ? Ngay cả tên nhân vật cũng không đổi luôn.” Ác ma đại nhân phát hiện ra BUG rồi.
“……… Chúng ta có một bộ phận nhân viên chuyên đi tìm hiểu thị hiếu độc giả dưới Nhân giới.” Serafu trầm mặc trong chốc lát mới lên tiếng, “Mà sao ngài cũng biết tên cuốn tiểu thuyết kia ? Đó không phải là một trong những tiểu thuyết ngược tâm ngược thân kinh điển rất được các nữ sinh ưa thích sao ?”
“Ha ha.” Có một số chuyện không cần dùng lời cũng có thể thấu hiểu, ác ma đại nhân cùng Serafu trao đổi ánh mắt rồi lên tiếng, “Ta cũng có tham khảo qua cách nhìn của con người dưới đó về mối quan hệ đồng tính một chút, tình cờ đọc được, mà cuốn tiểu thuyết kia đúng là rất nổi tiếng.”
“Còn ta chỉ đơn thuần muốn phục vụ sở thích đọc tiểu thuyết tình yêu cảm động bi thương của các thiên sứ thôi.” Serafu cười cười góp lời.
Rốt cục lộ mặt hai tên trùm sò khoái đọc truyện cẩu huyết.
*****************************************************
Cuối cùng cũng gần đến lúc đặt chân lên Thiên giới, ác ma đại nhân đứng trước gương luyện tập nụ cười ôn nhu tỏa sáng kiểu thiên thần, tập đi tập lại vẫn khiến Serafu rùng mình cảm nhận từng luồng tà khí tỏa ra theo cấp lũy thừa, sau tập thêm vài trăm lần nữa trông cũng có vẻ tự nhiên hơn. Lúc này ác ma đại nhân mới chậm rãi đứng giữa vòng vây của đám thiên sứ hộ vệ tiến về phía cồng thiên đường hào quang sáng lòa. Một rừng mây trắng trước mắt dần hiện ra, những cột kiến trúc hoa lệ trắng thuần cao vút, chim hót hoa thơm, có tiếng đàn ca lanh lảnh vang lên, cảnh đẹp thiên đường đây rồi.
Ác ma đại nhân bắt chước hình tượng thiên sứ trong các tác phẩm nổi tiếng thời Phục hưng, dang hai tay, nhón chân trần nhẹ nhàng bước lên nền mây trắng trắng mềm mềm.
Đám tiểu thiên thần ríu rít bay tới chào đón vị Thánh thiên sứ vừa mới đi xa trở về, ác ma đại nhân cũng rất hào phóng mà mỉm cười chào hỏi từng đứa rồi chậm bước trên lối đi ngập hoa và mây, thẳng tiến đến thần điện. Giờ phút này ác ma đại nhân quả thực so với thiên sứ còn thánh thiện hơn.
“Thánh thiên sứ đường xa mệt mỏi, trước tiên tìm nơi yên tĩnh nghỉ ngơi một chút thì hơn.” Serafu tỏ ra quan tâm ân cần.
Ác ma đại nhân gật đầu, để cho Serafu dẫn đường vào thẳng bên trong thần điện. Đối với Thiên giới mà nói, Thánh thiên sứ trở về chính là sự viêc trọng đại lâu lâu mới có một lần.
Thần điện này thuộc sự quản lý của Thánh thiên sứ, kiến trúc hoa mỹ mà trang nghiêm, bên trong lại có sẵn rất nhiều người hầu là thiên sứ nằm vùng của phe chủ chiến, Serafu luồn lách tránh đi tai mắt đưa ác ma đại nhân đến căn phòng bí mật —— là phòng nghỉ riêng của Thánh thiên sứ, đảm bảo tuyệt đối yên tĩnh, lại thêm kết giới mạnh mẽ bảo vệ, người của phe kia sẽ không thể tiến vào.
Serafu ra vẻ săn đón đưa ác ma đại nhân đến đây, nguyên nhân nữa là vì ở đây có suối nước thanh tẩy, bốn phía đều có hành lang bao trụ, trang trí hoa tươi vừa đủ càng làm tăng thêm vẻ tao nhã thanh lịch. Mà dòng nước suối kia mang theo linh lực thanh tẩy khá mạnh, ác ma đại nhân vừa bước chân xuống đã giống như thảy vôi sống vào hố vôi, nước ùng ục sủi tăm như sôi trào.
“Thánh lực ở nơi đây là mạnh nhất Thiên giới.” Serafu giải thích, “Vừa lúc có thể lợi dụng kết giới này di chuyển đến chỗ Vũ Lan, Thánh ma đại nhân, ngài đã sẵn sàng chưa ?”
“Ta chỉ muốn mau mau đập cho tên kia một trận.” Ác ma đại nhân cười lạnh.
“Nhờ ngài nhất định phải cứu Vũ Lan ra khỏi mớ cảm tình ngớ ngẩn kia. Chỗ của ngài ấy hiện tại chính là khoảng không kép giữa hai bức tường ngăn cách Thiên giới, là không gian bí mật nằm ngay bên dưới suối nước này.” Serafu tỏ vẻ giận dữ nói xong liền vươn tay làm kí hiệu, tự mình mở ra một lỗ hổng không gian.
Ác ma đại nhân tiến vào, thân hình nhanh chóng biến mất trong luồng hào quang le lói của lỗ hổng.
Thế nhưng, ngay khi ác ma đại nhân vừa đi, Serafu xoay lưng định ra khỏi thần điện bị đoàn người của Ban chấp hành Thiên giới chặn lại, chiếc còng kim loại nhanh chóng bập xuống cổ tay y, thiên sứ chấp hành lạnh lùng lên tiếng, “Serafu ! Anh đã phạm vào luật cấm tối cao của Thiên giới, tự mình xuống Nhân giới, còn câu kết với Ma giới, đưa người của Ma tộc và nhân loại nhập cảnh trái phép qua cổng thiên đường. Hiện tại toà án tối cao ra lệnh bắt giữ, đưa xuống ngục băng, hạ lệnh dùng hình phạt cắt cánh !”
Serafu lại rất bình tĩnh biện giải, “Tôi muốn khiếu nại, mong quý tòa cho tôi cơ hội kháng án.”
“Đây là hình phạt cuối cùng mà thẩm phán đưa ra, anh không có quyền khiếu nại !” Thiên sứ chấp hành ngang ngược không nói lý, túm lấy bờ vai y kéo đi.
“Chờ một chút, nếu đã là quyết định tối cao của hội đồng xét xử, có lý nào lại không hỏi qua ý ta đã lập tức thi hành án mà không cho bị cáo được quyền giải thích vậy ?” Thánh thiên sứ bỗng dưng từ trong thần điện chậm rãi đi ra. Hắn vung tay một phát, hai gã chấp hành đoàn viên liền ngã dúi dụi, mà còng sắt trên tay Serafu cũng bị chặt đứt luôn —— Thì ra ác ma đại nhân đang đi nửa đường lại đổi ý quay về.
“Vũ Lan đại nhân ! Ngài đang định bao che tội phạm phải không ? Bằng chứng nhân chứng đều có đầy đủ, không lẽ ngài lại muốn chống đối phán quyết của hội đồng xét xử ?” Hai gã chấp hành viên vừa bị phủi đi cố gượng dậy quát to.
“Chứng cứ là cái gì ?” Thánh thiên sứ giả mạo trăm phần trăm vẫn lạnh mặt nói cứng.
“Chúng tôi phát hiện ra có hai con người trên đoàn tàu ở ga Thiên giới, bên cạnh đó còn có người chịu đứng ra làm nhân chứng lấy lời khai !” Thiên sứ chấp hành dõng dạc nói, đủ để thấy bọn họ còn chưa phát hiện ra chân tướng kế hoạch bí mật của Serafu.
“Chính ta ngồi tàu đó lên đây, vậy mà sao không phát hiện ra có con người nào như ngươi nói vậy ?” Ác ma đại nhân lên giọng khinh thường, “Được rồi, đừng dùng mấy chuyện nhàm chán đó quấy rầy nhã hứng của ta, Serafu, đi theo ta, ta có chuyện quan trọng cần thương lượng cùng ngươi.”
Thế là ác ma đại nhân thản nhiên dẫn người đi mất, vào trong thần điện rồi hắn còn phẩy tay tạo ra một cái kết giới chắn ở bên ngoài, dù là ai cũng đừng mơ xâm nhập vào được.
Serafu vừa bước vào trong đã giận dữ nghiến răng, “Phòng trước phòng sau, cuối cùng vẫn để đám người của phe kia làm khó dễ. Xem ra lúc này phải cùng bọn chúng lật mặt thật rồi.”
“Chờ ta đem Vũ Lan ra rồi mấy người tự đi thu dọn tàn cục.” Ác ma đại nhân nói xong lại tự mình tiến sâu vào bên trong thần điện. Lúc này, hai anh em nhà Liêu Thần được ác ma đại nhân âm thầm đưa tới đã bắt đầu tỉnh dậy, loạng quạng ngó nghiêng căn phòng rộng ngút ngàn, còn tưởng mình đã thực sự đến thăm đất nước của Quân Tư Vũ. Liêu Xuyến Xuyến lấy con dao rọc giấy vẫn giấu trong túi áo, lén khắc lên vách tường phòng ngủ của Vũ Lan dòng chữ ‘Liêu Xuyến Xuyến đã từng đến đây’.
“Chỗ này đúng là trông vẫn còn phong kiến như mấy quốc gia theo chế độ quân chủ nắm quyền vậy.” Liêu Thần vừa ngắm nghía vừa bình phẩm.
“Anh hai, anh Quân nhờ chúng ta giữ dùm cái này là để làm gì vậy nhỉ ?” Liêu Xuyến Xuyến chỉ vào chiếc xe đạp điện dựng trước cửa phòng ngủ.
“Ai mà biết anh ta định làm gì chứ, chắc là mang về làm quà hoặc lấy phương tiện đi lại gì đó.” Liêu Thần bĩu môi trả lời.
Ác ma đại nhân, âm mưu đem văn hóa xe đạp điện phổ cập cho Thiên giới.
Hết chương 72
~Biểu tượng bằng bạc trên chiếc Rolls-Royce của Franklin Hines, ông chủ một nhà tang lễ ở South Carolina. Mẫu siêu sang được mua vào năm 2008 và là một thành viên của đoàn xe tang tại đây.
Hiện tại ác ma đại nhân khoác lên người chính là một thân trang phục và đạo cụ hoa lệ kiểu Thiên giới, nhìn vạt áo dài trắng tinh rủ xuống cùng với mấy hoa văn kim tuyến tinh xảo, mái tóc dài khẽ bay bay trong gió phản chiếu ánh mặt trời lóe lên như những sợi vàng mềm mại, cộng thêm vẻ mặt nghiêm túc khác hẳn ngày thường làm mọi người ai cũng dễ dàng tin rằng hắn là một đại thiên sứ cao quý hàng thật giá thật.
Liêu Thần kéo vali, dẫn theo Liêu Xuyến Xuyến đi đằng sau ác ma đại nhân đang bị một đám thiên sứ vây quanh, cảm thấy cái tên Quân Tư Vũ này có cái gì đó khó tả —— Rõ ràng bình thường chỉ là một kẻ làm công ăn lương, giờ khoác lên người bộ quần áo hoàng gia, thế là cả người cũng tỏa ra khí chất vương giả của một vị quân vương ngoại quốc như thể đó là điều hiển nhiên.
Còn Liêu Xuyến Xuyến cứ mải ngó đông ngó tây, thích thú đến mức sắp mê sảng luôn rồi.
Bọn họ cứ như vậy bước lên một chiếc xe ô tô siêu sang, siêu dài, mũi xe còn gắn biểu tượng thiên sứ* làm cho Liêu Xuyến Xuyến đến giờ vẫn hoài nghi có phải nơi mình sắp đến thực sự là Ma giới hay không.
Chiếc ô tô siêu dài kia vượt mưa gió đưa một nhà ba người tới phòng chờ dành cho khách VIP của nhà ga thành phố S. Ác ma đại nhân được người hầu bên cạnh đẩy tới cho một chiếc xe lăn chuyên dụng, trực tiếp đưa hắn tới sân ga bí mật nào đó, Liêu Xuyến Xuyến và Liêu Thần đành phải chậm rãi bước theo vì sợ lỡ mất chuyến tàu. Khi bọn họ đặt chân vào sân ga bí mật kia rồi mới phát hiện ra đã có một đoàn tàu nằm chờ sẵn, tàu sơn màu thuần trắng nhìn qua trông có vẻ rất sang trọng, thiên sứ đi cùng lên tiếng giải thích, “Đây là tàu hỏa tư nhân, các vị là khách quý của quốc vương, xin mời đi theo lối dành cho khách.”
“Tàu hỏa tư nhân !!!” Hai anh em nhà Liêu Thần nghe xong đều há hốc mồm, nhà ác ma đại nhân cũng thật nhiều tiền nha ! Mệt cho hắn trước đây còn ngày ngày ca cẩm đòi tăng lương giảm giờ làm đủ thứ nữa chứ.
Dè dặt bất an bước lên tàu, hai người nhà họ Liêu lại một lần nữa ngẩn ngơ trước khoang phòng hoa lệ bài trí theo phong cách châu Âu. Đây mà là không gian toa tàu sao ? Nên nói là phòng nghỉ tổng thống thì đúng hơn. Những chi tiết trang trí tinh xảo kết hợp cùng với hoa tươi càng làm tôn thêm vẻ tráng lệ cho khoang phòng.
“Nếu hai vị không ngại thì xin mời thoải mái sử dụng phòng riêng dành cho khách, chúng tôi đã chuẩn bị tươm tất rồi. Quốc vương bệ hạ còn phải trải qua một đợt kiểm tra sức khỏe và giải quyết một số công vụ cần thiết nên tạm thời chưa có thời gian ở bên tiếp đón hai vị.” Một thiên sứ trong vai người hầu khách khí lên tiếng.
“Không sao, chúng tôi ở chỗ này là tốt rồi.” Liêu Thần vội vã xua tay trong khi Liêu Xuyến Xuyến còn đang nhìn chăm chăm vào khay đựng bánh điểm tâm năm tầng trên chiếc bàn gỗ trắng điêu khắc mà nhỏ nước miếng ròng ròng, thiên sứ người hầu kia cũng thật tâm lý lập tức đi pha trà thơm cho bọn họ, còn giúp họ tìm được chỗ tốt nhất để ngồi xuống nghỉ ngơi.
Thật ra ngay khi hai anh em bọn họ đặt chân lên tàu thì đoàn tàu đã bắt đầu di chuyển tiến vào khe hở không gian, thẳng hướng Thiên giới mà xuất phát, nhưng vì cửa sổ hai bên đều dùng pháp lực che lại nên hai người mới không rõ diễn biến bên ngoài mà thôi.
Liêu Thần và Liêu Xuyến Xuyến uống hết tách trà nhài, dùng vài miếng bánh ngọt, tấm tắc khen ngợi hương vị tuyệt vời trước kia chưa từng được nếm qua. Thế nhưng hai người vừa buông tách trà chẳng được bao lâu đã bắt đầu gục xuống đi tìm mộng đẹp, thiên sứ người hầu chỉ chờ có vậy, cười hì hì đỡ bọn họ lên giường nằm ngay ngắn. Chỉ đầu tư có một ấm trà với vài miếng bánh, chẳng khó khăn lắm đã có thể cho hai anh em nhà họ Liêu trải qua chuyến đi đầy thú vị trong mộng ảo rồi.
******************************************
Lúc này, ác ma đại nhân đang ở trong khoang hạng nhất, nằm trên giường giở sổ tay nghiên cứu tư liệu về Thiên giới, mấy thứ lễ nghi quy tắc này nọ. Serafu ngồi bên bàn trà cạnh đó, nhàn nhã nhâm nhi một tách trà hoa nhài, cất giọng tán thưởng, “Thật sự là quá giống, nếu Thánh ma đại nhân mà trở thành thiên sứ, chắc chắn sẽ là một cảnh hào quang chói lọi.”
“Không cần, đám thiên sứ các người lắm quy củ nhiều luật lệ, ta sợ đi một bước là nhầm một bước.” Trên tay ác ma đại nhân là quyển sổ tay thiên sứ tập hợp đủ các thông tin cần thiết ngắn gọn, nhưng so với tài liệu ôn thi thăng cấp của nhân viên công vụ còn dày gấp mấy lần.
“Thực ra làm thiên sứ cũng không quá phức tạp như ngài tưởng tượng đâu.” Trong nụ cười của Serafu lộ ra một chút gian manh, “Có những vị thiên sứ cấp cao, không ít thì nhiều đều có vi phạm vào một số luật lệ, vậy nên cũng không tính là chuyện gì lớn lao.”
“Cho nên ngươi nắm trong tay càng nhiều nhược điểm của bọn họ, cái ghế dưới chân mới càng ngồi vững.” Ác ma đại nhân nói.
“Ha ha.” Serafu chỉ khẽ cười đáp lại.
Đoạn đường từ Nhân gian tới Thiên giới, tính bằng phương tiện tàu hỏa, đại khái là lộ trình cũng phải mất đến tầm bảy tiếng đồng hồ. Ác ma đại nhân như thường lệ tự đi tìm phòng tắm trên tàu hưởng thụ, nhấm nháp đồ ăn, lăn qua lăn lại đến khi nhàm chán liền lục chồng tạp chí Thiên giới Serafu dâng tặng ra ngồi nghiên cứu.
Cái gọi là tạp chí Thiên giới, thực ra là do chính Serafu chịu trách nhiệm sản xuất, xuất bản một tháng một kì với cái tên ‘Tạp chí Thánh Âm’, nội dung đại khái giống như một văn hóa phẩm cổ vũ tinh thần và định hướng giáo dục, giá trị ngang ngửa tài liệu cơ quan cấp hành chính, hơn nữa cách trình bày sinh động, khi mở sách ra sẽ thấy được hình ảnh lập thể và chữ viết chạy qua, giống như người ta xem phim qua màn ảnh nhỏ ấy. Ác ma đại nhân lúc đầu còn thấy mới mẻ, sau nhẫn nại nghe truyền thanh kể mấy câu chuyện cổ tích xong, rốt cục không nhịn nổi khi thấy vẻ mặt làm trò của Serafu nữa, phì cười.
Serafu ngồi bên cạnh tuy rằng vẫn mỉm cười, nhưng ánh mắt đã tỏ vẻ phật ý, nhẹ nhàng lên tiếng hỏi, “Ngài cảm thấy tạp chí Thánh Âm số 345 buồn cười lắm sao ?”
“Không có gì, ta chỉ thấy rất thú vị thôi.” Vẻ mặt ác ma đại nhân vẫn là khó nén cười nổi.
“Ồ ? Vậy ngài cảm thấy câu chuyện của vị thiên sứ kia kể về một người hiến dâng linh hồn, sẵn sàng chịu cảnh hồn vía tan nát để xóa đi kí ức của người vợ thân yêu về bản thân mình, cho cô ấy những ngày sống hạnh phúc bình yên bên người khác là chuyện rất đáng cười hay sao ?” Giọng nói của Serafu có chiều hướng nghiêm túc dần.
“Ta chỉ thấy khó hiểu khi hắn không đi cầu cứu ác ma thôi ? Đi theo dục vọng của chính mình không phải là mục đích và ham muốn cơ bản nhất của người ta sao ? Cứ một mực hi sinh như vậy mới được coi là tình yêu à ? Nếu người kia trở nên già nua xấu xí rồi, hắn còn có thể cố chấp được nữa sao ? Con người ai cũng có những ham muốn khó cưỡng lại được, thế nhưng ngược lại đối với ham muốn nào đó mà không thể chối bỏ thì là do bản thân người đó quá mức ngoan cố thôi, đằng nào cũng phải hi sinh cho cái ham muốn đó, sao không tùy ý muốn làm gì thì làm, thỏa mãn bản thân mình trước, đi theo ma đạo chính là cho bản thân mình thoải mái trước tiên.” Rõ ràng ác ma đại nhân đang trong hình dạng thiên sứ thánh thiện, nhưng từng lời từng chữ hắn nói ra lại mang theo sức hấp dẫn mãnh liệt, quả nhiên không hổ danh là đại ác ma nổi tiếng. Giọng nói của hắn trầm trầm có sức quyến rũ kì lạ, lọt vào tai đám thiên sứ cấp thấp, nói không chừng chưa quá ba câu đã khiến bọn họ lập tức xách vali xin đi theo nhập hộ khẩu dưới Ma giới, Serafu rất thức thời lập tức ngậm miệng không cùng hắn tranh luận nữa, để hắn nói thêm, lỡ đâu câu đi một dàn thiên sứ, lúc đó tình hình sẽ không thể xoay chuyển được mất.
Đương nhiên ác ma đại nhân bật cười không phải vì nguyên nhân này, chỉ là lúc nãy nghe kể truyện tình cảm bi kịch của thiên sứ kia, từ nội dung đến cốt truyện đều quá mức ưu thương u sầu – nói trắng ra là cẩu huyết sến súa, mà ác ma đại nhân thích nhất mấy cái thể loại sến rện lênh láng này. Mặc dù bản thân hắn không hay thể hiện cảm xúc quá đà, nhưng chẳng bao giờ hắn bỏ qua cơ hội được sắm vai nhân vật tiểu thuyết diễm tình trong thực tế, vậy nên cả mấy tiếng đồng hồ sau đó, ác ma đại nhân cắm mặt vào nghe tiểu thuyết bi tình không sao thoát ra được.
“Ngài thích xem là tốt rồi.” Serafu quyết định trong lúc này không nên tốn tế bào não đi phỏng đoán tâm tư ác ma đại nhân làm gì. Cũng không còn cách nào khác, kể từ khi cố tạo truyền thống định hướng tinh thần cho tầng tầng lớp lớp thiên sứ, kì phát hành nào y cũng phải o ép nhân viên cấp dưới vắt hết trí óc viết ra những câu chuyện hoa lệ mà cảm động để lấy bài đăng, quá trình tẩy não trường kì đem lại hiệu quả như ý muốn chính là các thiên sứ giờ đều rất hâm mộ thể loại này.
“Sao ta cảm giác câu chuyện này giống giống bộ tiểu thuyết Hữu Quan Thiên Sứ của tác giả XXX vậy ? Ngay cả tên nhân vật cũng không đổi luôn.” Ác ma đại nhân phát hiện ra BUG rồi.
“……… Chúng ta có một bộ phận nhân viên chuyên đi tìm hiểu thị hiếu độc giả dưới Nhân giới.” Serafu trầm mặc trong chốc lát mới lên tiếng, “Mà sao ngài cũng biết tên cuốn tiểu thuyết kia ? Đó không phải là một trong những tiểu thuyết ngược tâm ngược thân kinh điển rất được các nữ sinh ưa thích sao ?”
“Ha ha.” Có một số chuyện không cần dùng lời cũng có thể thấu hiểu, ác ma đại nhân cùng Serafu trao đổi ánh mắt rồi lên tiếng, “Ta cũng có tham khảo qua cách nhìn của con người dưới đó về mối quan hệ đồng tính một chút, tình cờ đọc được, mà cuốn tiểu thuyết kia đúng là rất nổi tiếng.”
“Còn ta chỉ đơn thuần muốn phục vụ sở thích đọc tiểu thuyết tình yêu cảm động bi thương của các thiên sứ thôi.” Serafu cười cười góp lời.
Rốt cục lộ mặt hai tên trùm sò khoái đọc truyện cẩu huyết.
*****************************************************
Cuối cùng cũng gần đến lúc đặt chân lên Thiên giới, ác ma đại nhân đứng trước gương luyện tập nụ cười ôn nhu tỏa sáng kiểu thiên thần, tập đi tập lại vẫn khiến Serafu rùng mình cảm nhận từng luồng tà khí tỏa ra theo cấp lũy thừa, sau tập thêm vài trăm lần nữa trông cũng có vẻ tự nhiên hơn. Lúc này ác ma đại nhân mới chậm rãi đứng giữa vòng vây của đám thiên sứ hộ vệ tiến về phía cồng thiên đường hào quang sáng lòa. Một rừng mây trắng trước mắt dần hiện ra, những cột kiến trúc hoa lệ trắng thuần cao vút, chim hót hoa thơm, có tiếng đàn ca lanh lảnh vang lên, cảnh đẹp thiên đường đây rồi.
Ác ma đại nhân bắt chước hình tượng thiên sứ trong các tác phẩm nổi tiếng thời Phục hưng, dang hai tay, nhón chân trần nhẹ nhàng bước lên nền mây trắng trắng mềm mềm.
Đám tiểu thiên thần ríu rít bay tới chào đón vị Thánh thiên sứ vừa mới đi xa trở về, ác ma đại nhân cũng rất hào phóng mà mỉm cười chào hỏi từng đứa rồi chậm bước trên lối đi ngập hoa và mây, thẳng tiến đến thần điện. Giờ phút này ác ma đại nhân quả thực so với thiên sứ còn thánh thiện hơn.
“Thánh thiên sứ đường xa mệt mỏi, trước tiên tìm nơi yên tĩnh nghỉ ngơi một chút thì hơn.” Serafu tỏ ra quan tâm ân cần.
Ác ma đại nhân gật đầu, để cho Serafu dẫn đường vào thẳng bên trong thần điện. Đối với Thiên giới mà nói, Thánh thiên sứ trở về chính là sự viêc trọng đại lâu lâu mới có một lần.
Thần điện này thuộc sự quản lý của Thánh thiên sứ, kiến trúc hoa mỹ mà trang nghiêm, bên trong lại có sẵn rất nhiều người hầu là thiên sứ nằm vùng của phe chủ chiến, Serafu luồn lách tránh đi tai mắt đưa ác ma đại nhân đến căn phòng bí mật —— là phòng nghỉ riêng của Thánh thiên sứ, đảm bảo tuyệt đối yên tĩnh, lại thêm kết giới mạnh mẽ bảo vệ, người của phe kia sẽ không thể tiến vào.
Serafu ra vẻ săn đón đưa ác ma đại nhân đến đây, nguyên nhân nữa là vì ở đây có suối nước thanh tẩy, bốn phía đều có hành lang bao trụ, trang trí hoa tươi vừa đủ càng làm tăng thêm vẻ tao nhã thanh lịch. Mà dòng nước suối kia mang theo linh lực thanh tẩy khá mạnh, ác ma đại nhân vừa bước chân xuống đã giống như thảy vôi sống vào hố vôi, nước ùng ục sủi tăm như sôi trào.
“Thánh lực ở nơi đây là mạnh nhất Thiên giới.” Serafu giải thích, “Vừa lúc có thể lợi dụng kết giới này di chuyển đến chỗ Vũ Lan, Thánh ma đại nhân, ngài đã sẵn sàng chưa ?”
“Ta chỉ muốn mau mau đập cho tên kia một trận.” Ác ma đại nhân cười lạnh.
“Nhờ ngài nhất định phải cứu Vũ Lan ra khỏi mớ cảm tình ngớ ngẩn kia. Chỗ của ngài ấy hiện tại chính là khoảng không kép giữa hai bức tường ngăn cách Thiên giới, là không gian bí mật nằm ngay bên dưới suối nước này.” Serafu tỏ vẻ giận dữ nói xong liền vươn tay làm kí hiệu, tự mình mở ra một lỗ hổng không gian.
Ác ma đại nhân tiến vào, thân hình nhanh chóng biến mất trong luồng hào quang le lói của lỗ hổng.
Thế nhưng, ngay khi ác ma đại nhân vừa đi, Serafu xoay lưng định ra khỏi thần điện bị đoàn người của Ban chấp hành Thiên giới chặn lại, chiếc còng kim loại nhanh chóng bập xuống cổ tay y, thiên sứ chấp hành lạnh lùng lên tiếng, “Serafu ! Anh đã phạm vào luật cấm tối cao của Thiên giới, tự mình xuống Nhân giới, còn câu kết với Ma giới, đưa người của Ma tộc và nhân loại nhập cảnh trái phép qua cổng thiên đường. Hiện tại toà án tối cao ra lệnh bắt giữ, đưa xuống ngục băng, hạ lệnh dùng hình phạt cắt cánh !”
Serafu lại rất bình tĩnh biện giải, “Tôi muốn khiếu nại, mong quý tòa cho tôi cơ hội kháng án.”
“Đây là hình phạt cuối cùng mà thẩm phán đưa ra, anh không có quyền khiếu nại !” Thiên sứ chấp hành ngang ngược không nói lý, túm lấy bờ vai y kéo đi.
“Chờ một chút, nếu đã là quyết định tối cao của hội đồng xét xử, có lý nào lại không hỏi qua ý ta đã lập tức thi hành án mà không cho bị cáo được quyền giải thích vậy ?” Thánh thiên sứ bỗng dưng từ trong thần điện chậm rãi đi ra. Hắn vung tay một phát, hai gã chấp hành đoàn viên liền ngã dúi dụi, mà còng sắt trên tay Serafu cũng bị chặt đứt luôn —— Thì ra ác ma đại nhân đang đi nửa đường lại đổi ý quay về.
“Vũ Lan đại nhân ! Ngài đang định bao che tội phạm phải không ? Bằng chứng nhân chứng đều có đầy đủ, không lẽ ngài lại muốn chống đối phán quyết của hội đồng xét xử ?” Hai gã chấp hành viên vừa bị phủi đi cố gượng dậy quát to.
“Chứng cứ là cái gì ?” Thánh thiên sứ giả mạo trăm phần trăm vẫn lạnh mặt nói cứng.
“Chúng tôi phát hiện ra có hai con người trên đoàn tàu ở ga Thiên giới, bên cạnh đó còn có người chịu đứng ra làm nhân chứng lấy lời khai !” Thiên sứ chấp hành dõng dạc nói, đủ để thấy bọn họ còn chưa phát hiện ra chân tướng kế hoạch bí mật của Serafu.
“Chính ta ngồi tàu đó lên đây, vậy mà sao không phát hiện ra có con người nào như ngươi nói vậy ?” Ác ma đại nhân lên giọng khinh thường, “Được rồi, đừng dùng mấy chuyện nhàm chán đó quấy rầy nhã hứng của ta, Serafu, đi theo ta, ta có chuyện quan trọng cần thương lượng cùng ngươi.”
Thế là ác ma đại nhân thản nhiên dẫn người đi mất, vào trong thần điện rồi hắn còn phẩy tay tạo ra một cái kết giới chắn ở bên ngoài, dù là ai cũng đừng mơ xâm nhập vào được.
Serafu vừa bước vào trong đã giận dữ nghiến răng, “Phòng trước phòng sau, cuối cùng vẫn để đám người của phe kia làm khó dễ. Xem ra lúc này phải cùng bọn chúng lật mặt thật rồi.”
“Chờ ta đem Vũ Lan ra rồi mấy người tự đi thu dọn tàn cục.” Ác ma đại nhân nói xong lại tự mình tiến sâu vào bên trong thần điện. Lúc này, hai anh em nhà Liêu Thần được ác ma đại nhân âm thầm đưa tới đã bắt đầu tỉnh dậy, loạng quạng ngó nghiêng căn phòng rộng ngút ngàn, còn tưởng mình đã thực sự đến thăm đất nước của Quân Tư Vũ. Liêu Xuyến Xuyến lấy con dao rọc giấy vẫn giấu trong túi áo, lén khắc lên vách tường phòng ngủ của Vũ Lan dòng chữ ‘Liêu Xuyến Xuyến đã từng đến đây’.
“Chỗ này đúng là trông vẫn còn phong kiến như mấy quốc gia theo chế độ quân chủ nắm quyền vậy.” Liêu Thần vừa ngắm nghía vừa bình phẩm.
“Anh hai, anh Quân nhờ chúng ta giữ dùm cái này là để làm gì vậy nhỉ ?” Liêu Xuyến Xuyến chỉ vào chiếc xe đạp điện dựng trước cửa phòng ngủ.
“Ai mà biết anh ta định làm gì chứ, chắc là mang về làm quà hoặc lấy phương tiện đi lại gì đó.” Liêu Thần bĩu môi trả lời.
Ác ma đại nhân, âm mưu đem văn hóa xe đạp điện phổ cập cho Thiên giới.
Hết chương 72
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.